Ôn Giản Ngôn vuốt ve những đường vân gồ ghề trên Rắn ngậm đuôi.
Kim loại lạnh lẽo nặng trịch được truyền nhiệt độ cơ thể, nằm gọn trong lòng bàn tay hắn.
Hắn ngẩng đầu, hàng mi híp lại che khuất đôi mắt.
Cách đó không xa, vị Thần chưa thành hình chìm đắm trong bóng tối, phù văn trải theo quy luật quanh co uốn lượn trên làn da tái nhợt, tựa như con rắn cùng cành cây đen xì.
Trong phòng livestream [Thành Tín tối thượng], màn hình bị nhiễu nặng hơn, nhưng số lượng người xem trực tuyến trong phòng livestream lại đạt tới một mức cao đáng sợ.
“Shh, xem ra nghi thức Tạo Thần vô cùng cấm kỵ, không ngờ ngay cả tín hiệu phát sóng trực tiếp cũng bị quấy nhiễu, có thể coi như làm nên lịch sử.”
“Đúng thật.
Trước đây tôi cũng không ngờ hắn sẽ thành công.
Streamer có thể đẩy tiến độ đến mức này thật sự khiến người ta mở mang tầm mất.
Tôi thấy toàn bộ khán giả trong đại sảnh livestream đều đổ dồn vào đây nhỉ?”
“Thì đó, đâu ai lại muốn bỏ qua cảnh này.
Từ khi tin tức truyền ra, rất nhiều khán giả trong đại sảnh khác cũng tới, mặc kệ xem hiểu hay không, dù sao tới nhìn trò hay là được.”
“Ha ha ha ha ha, chỉ sợ những người không online hối hận chết.”
Kể từ khi Ôn Giản Ngôn tiến vào quả cầu máu thịt, phương thức tính toán thời gian của toàn bộ phó bản đều thay đổi.
Đối với những streamer khác trong phó bản, thời gian đếm ngược 100 giây vẫn không thay đổi, nhưng đối với Ôn Giản Ngôn cùng tất cả khán giả trong đại sảnh livestream [Viện điều dưỡng Bình An] mà nói, thời gian trôi qua đã bị kéo dài ra gấp mấy lần.
Khi người xem ở các phòng livestream khác nhận ra thời gian livestream thay đổi, tất cả streamer đều di chuyển và nói chậm hơn, bọn họ liền hiểu ra rằng, có streamer trong phó bản đã kích hoạt cốt truyện mấu chốt.
Vì thế một truyền mười, mười truyền trăm.
Khán giả xem trò vui đổ xô đến.
Bên trong phó bản.
Cùng với ngọn nguồn âm thanh quấy nhiễu “xoẹt xoẹt”, giọng nói máy móc thông báo nhiệm vụ đột nhiên vang lên bên tai Ôn Giản Ngôn.
“Ting, chúc mừng streamer kích hoạt nhiệm vụ ẩn!”
“Nhiệm vụ 1: Hoàn thành kế hoạch Tạo Thần trong [Viện điều dưỡng Bình An], phần thưởng nhiệm vụ Tạo Thần: ???”
[Tiến độ hoàn thành: 57%]
“Nhiệm vụ 2: Phá hỏng kế hoạch Tạo Thần của [Viện điều dưỡng Bình An] ở giai đoạn thai nghén, phần thưởng nhiệm vụ: ???”
[Tiến độ hoàn thành: 0%]
Ôn Giản Ngôn sửng sốt một giây, sau đó rất nhanh chóng hoàn hồn mở giao diện livestream của mình.
Theo thời gian trôi qua, hệ thống trung tâm thương mại và ba lô hệ thống đều biến thành màu xám quen thuộc, hiển nhiên điều này có nghĩa là phòng livestream Ác Mộng bị quấy nhiễu…
Giống như thời điểm Vu Chúc xuất hiện trong mấy phó bản trước.
Chiếu theo kinh nghiệm, trong tình huống này chỉ có thể sử dụng đạo cụ ẩn cấp sử thi và thiên phú của streamer, hầu hết những đạo cụ khác đều mất hiệu lực và không thể sử dụng được.
“…”
Chàng trai nhìn chằm chằm hai nhiệm vụ trước mặt.
Hai lựa chọn lơ lửng giữa phông nền hư không đan xen đỏ đen, sợi tóc màu bạc khẽ tung bay dưới sức mạnh vô hình.
Sâu trong đôi mắt trong trẻo là hắc ám ẩn mình, khiến cho người ta không thể nhìn thấu suy nghĩ của hắn lúc này.
Sự im lặng của Ôn Giản Ngôn rất bất thường.
Thời gian như bị kéo dài đến mức đáng ngại.
Tuy nhiên khung cảnh mọi người mong chờ hồi lâu không có, chỉ có tín hiệu bị nhiễu càng ngày càng mạnh.
Bông tuyết chớp loé, hình ảnh vốn đang rõ ràng thỉnh thoảng mơ hồ, biến thành một số đường viền và các khối màu mờ nhạt, âm thanh và hình ảnh có chút trì trệ.
Khán giả trong phòng phát livestream trở nên bồn chồn.
“Streamer đang làm gì vậy? Tại sao hắn không di chuyển?”
“Hình ảnh bị gián đoạn à?”
“? Phòng livestream đã xảy ra chuyện gì hả? Sao nhiễu sóng lâu thế?”
“Hình ảnh trong phòng livestream này mờ căm vãi! Chuyện quái gì vậy? Tình cảnh này khiến tôi khó chịu ghê… Hình như trước kia Ác Mộng chưa gặp vấn đề như này phải không?”
“Không! Bất kể hệ thống trục trặc cỡ nào thì tín hiệu livestream chưa từng gián đoạn, rốt cuộc lần này bị sao vậy?”
“Sửa nhanh lên coi!!”
Khi cảm xúc của khán giả sắp dâng trào đến đỉnh điểm, Ôn Giản Ngôn bỗng nhiên hành động.
Hắn hơi trúc trắc lắc lư giữa khoảng không hòng khống chế cơ thể mình, chậm rãi tới gần trung tâm bóng đen…
“? Cậu ta đang làm gì vậy?”
“Hình như hai nhiệm vụ này đâu cần tới chỗ sâu nhất?”
Những phỏng đoán và nghi ngờ trong phòng livestream hoàn toàn không thể làm phiền chàng trai trên màn hình.
Rất nhanh hắn rơi vào tầng trong cùng.
Bóng tối sâu hun hút vô thức bám lên, quấn quấn quanh cổ chân, bắp chân, cổ tay và cánh tay hắn, giống như cây rong đong đưa không có phương hướng, xuôi theo dòng nước.
Ôn Giản Ngôn cảm thấy đường vân gần xương hông mình bỏng rát hơn trước.
Như muốn đốt cháy hắn từ dưới da.
Ôn Giản Ngôn cách vị Thần đang trưởng thành nhưng chưa thành hình kia chưa đầy nửa mét.
Ở khoảng cách gần như vậy, hắn quan sát gương mặt nam tính đối diện.
Quá mức đoan chính, đường nét khuôn mặt gần như sắc bén, thần bí và đẹp trai vượt qua giới hạn thẩm mỹ con người, làn da tái nhợt tương phản mãnh liệt với bóng tối xung quanh, những đường nét quỷ dị như bùa chú uốn lượn khắp người, dần dần trở nên đậm màu hơn trước.
Nửa Thần, nửa Ác.
Hắn nheo mắt, bất giác nhoẻn cười.
Nụ cười thình lình không rõ nguyên do ấy khiến khán giả ngoài màn hình cảm thấy bất ngờ.
Ôn Giản Ngôn chậm rãi đặt Rắn ngậm đuôi vào ba lô.
…Hắn sẽ không dùng nó nữa.
“Để tôi ngẫm lại xem nào…” Hắn nheo mắt: “Một tín đồ tà đạo tiêu chuẩn nên triệu hoán Thần của mình thế nào?”
Nói chung cần có nghi thức, vật môi giới, và tên gọi của Thần.
Ôn Giản Ngôn nghịch mảnh gương trong lòng bàn tay.
Vật môi giới có.
Tên Thần cũng có… dù sao bây giờ bụng hắn đang nóng như lửa đốt kìa.
Về phần nghi thức, cái này chạm vào điểm mù của hắn rồi.
Nhưng với tư cách là “giáo chủ” được Đức Cha đích thân bổ nhiệm, hắn đâu thể từ bỏ dễ dàng… phải không?
“Vu Chúc.”
Ôn Giản Ngôn cụp mắt, dùng mảnh gương sắc bén cắt lòng bàn tay mình, để máu tươi nhuốm ướt mảnh gương, sau đó thì thầm: “Thưa Cha, con đã hoàn thành sứ mệnh của mình với tư cách là tín đồ, tìm thấy một nửa cơ thể cho Ngài.”
“Một vị Thần chưa thành hình… Nó sẽ giúp Ngài khôi phục sức mạnh.”
“Ngài có thấy hứng thú không?”
Hắn cầm mảnh gương trong lòng bàn tay đẫm máu, nghiêng đầu chờ đợi.
Không có gì xảy ra.
“…”
Chà, có vẻ không hữu ích nhỉ?
Ôn Giản Ngôn tiếc nuối thở dài, dù sao lúc trước hắn tránh Vu Chúc còn không kịp nên không hỏi phương thức liên lạc với y.
Chẳng lẽ thật sự cần chú ngữ à?
Hay là cần thứ gì đó như máu dê đen, xương người, sau đó vẽ thần chú kỳ lạ cổ quái dưới đất? Giống như mấy phim triệu hoán Tà Thần?
Vài giọt máu tươi từ bàn tay hắn rơi xuống.
Theo sức mạnh nào đó dẫn dắt, giọt máu nhỏ vào bên trong bóng tối.
Tí tách.
Máu tươi ấm áp của con người làm ướt môi người đàn ông, thấm vào viền môi tái nhợt thẳng tắp của y.
Một giây sau, Ôn Giản Ngôn bỗng cảm thấy bóng đen vừa quấn lỏng lẻo quanh bắp chân mình xoắn chặt lại, cây rong mềm mại biến thành xúc tu mạnh mẽ của con bạch tuộc, túm cơ thể hắn kéo vào trung tâm bóng đen.
“!”
Ôn Giản Ngôn giật mình, theo bản năng ngước mắt.
Mảnh vỡ của Vu Chúc vẫn nhắm nghiền mắt, tuy nhiên hư không đỏ đen xung quanh như bị sức mạnh quỷ dị nào đó khuấy động, phảng phất như biển cả trong cơn bão táp, tạo ra cơn sóng kinh khủng dữ dội có thể nghiền nát và nuốt chửng con người.
Ôn Giản Ngôn như bỗng nhận ra gì đó, liếc thanh nhiệm vụ bên cạnh.
“Nhiệm vụ 1: Hoàn thành kế hoạch Tạo Thần trong [Viện điều dưỡng Bình An], phần thưởng nhiệm vụ Tạo Thần: ???”
[Tiến độ hoàn thành: 89%]
Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, tiến độ nhiệm vụ nhảy vọt từ 57% lên 89%!
Ôn Giản Ngôn ngây người.
Gần như không có thời gian suy nghĩ, vô số bóng đen xuất hiện, kéo nhân loại toả ra hơi thở ấm ngọt ngào về hướng trung tâm hắc ám…
Phòng livestream [Thành Tín tối thượng]:
“Á đù, xem ra cuối cùng hắn vẫn quyết định Tạo Thần .”
“Hướng đi này được.
Nếu streamer có thể cam đoan mình không chết trước tiến độ đạt 100% thì xác suất bị hệ thống cưỡng ép triệu hồi trở về là rất lớn.”
“Đúng thế, phòng livestream sẽ không ban hành nhiệm vụ tất chết, cho nên tôi đoán phần thưởng bí ẩn lần này chí ít cũng đảm bảo an toàn tính mạng cho streamer.
Trong trường hợp này cũng coi như là phúc lợi.”
“Nhưng vì sao vừa rồi streamer lại đột nhiên thay đổi chủ ý, thu hồi đạo cụ? Tôi không hiểu lắm…”
Đột nhiên, không hề báo trước, một bàn tay lạnh lẽo ôm chầm thắt lưng Ôn Giản Ngôn.
Cách lớp vải mỏng manh, nhiệt độ không phải con người mà thuộc động vật máu lạnh thấm vào da, vùng da ở gần xương hông và bụng dưới nóng lên… Cùng lúc đó, bóng đen quấn quanh tứ chi và cơ thể như bị áp chế, chợt mất đi sức mạnh và khả năng di chuyển, lại quay về dáng vẻ không thể chạm vào.
Ôn Giản Ngôn bị lạnh run người, cơ thể bất giác hơi cứng đơ.
Như chợt nhận ra gì đó, hắn quay phắt đầu nhìn sau lưng.
“Cậu triệu hoán ta?”
Vu Chúc đứng sau lưng hắn.
Y ngước đôi mắt màu vàng, quan sát “chính mình” cách đó không xa, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc.
Dường như y không hiểu ra… vì sao trong phó bản này lại xuất hiện mảnh vỡ linh hồn của mình.
Hơn nữa thoạt nhìn sắp được nuôi dưỡng thành hình?
Hết chương 193