Chưa ai từng thấy tên biến xám rồi có thể sáng lại.
Điều này chưa từng xảy ra trong Phòng livestream Ác Mộng.
Chưa từng có.
Ngay khi chuyện vừa xảy ra đã lập tức có vài streamer chú ý.
Có người chụp ảnh màn hình ảnh đại diện thình lình phát sáng của Ôn Giản Ngôn, hoài nghi đăng lên diễn đàn, gần như lập tức bị cả cộng đồng phẫn nộ phỉ báng.
“Cười chết nhau mất, đi loè thiên hạ cũng phải có tí kiến thức chứ?”
“Thực sự cạn mẹ nó lời, đám người thổi phồng tân binh có thể sống thật một chút được không? Vì tự lừa mình mà bắt đầu Photoshop gạt người khác à?”
Tuy nhiên ngay sau đó, các bài đăng và ảnh chụp màn hình tương tự bắt đầu tăng vọt trên trang chủ, số lượng ngày càng nhiều, ngay cả những streamer chế giễu cũng buộc phải bán tín bán nghi mở bảng xếp hạng ra để xác nhận… Sau đó lập tức bị biểu tượng đột nhiên phát sáng dọa giật mình.
Bọn họ gần như không thể tin vào hai mắt.
“???”
“Đệt mợ, có chuyện gì vậy, sáng lên thật à?”
“Người chết có thể sống lại được sao? Hệ thống Ác Mộng xảy ra vấn đề rồi!”
Sau khi nhận ra chuyện này không phải trò đùa mà là sự thật, các cuộc thảo luận liên quan tăng vọt trên diễn đàn.
Có streamer cho rằng tên tân binh không biết trời cao đất dày đã chết từ lâu, hiện tại online chẳng qua là do hệ thống trục trặc.
Cũng có streamer giữ thái độ trái ngược, cảm thấy màn hình màu xám khi trước mới là sự cố và số 034 sống sót mới là sự thật.
Còn một phần streamer kỳ cựu vừa nhìn liền phát biểu, cho rằng từ đầu đến cuối hệ thống không gặp trục trặc, chỉ là vị 034 thần bí kia có thiên phú kỳ lạ không ai hay, cho nên mới có thể cướp mạng từ tay Tử Thần.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ diễn đàn đầy rẫy những cuộc cãi vã.
Sự hỗn loạn tại thời điểm này không kéo dài lâu.
Chỉ hơn một phút ngắn ngủi sau đó, toàn bộ streamer canh giữ trước giao diện diễn đàn đều cảm thấy điện thoại di động của mình rung lên.
Giây tiếp theo, phía trên màn hình đột nhiên xuất hiện thông báo kèm hiệu ứng ánh sáng vàng đỏ, không ngừng cuộn lên trước mặt mọi người – hiệu ứng ánh sáng vô cùng quen thuộc.
[Chúc mừng streamer Pinocchio lọt vào top 10 bảng tổng điểm]
Và Pinocchio chính là tân binh mạnh nhất nằm ở trung tâm vòng xoáy chủ đề của toàn bộ diễn đàn, số 034 trở về từ cõi chết.
Không, bây giờ không thể gọi hắn là 034.
Hiện tại hắn đã chính thức lọt vào top 10 bảng tổng điểm tích luỹ Ác Mộng, trở thành số 008 mới toanh.
“…”
Trang chủ diễn đàn vừa rồi còn đang điên cuồng làm mới bỗng rơi vào khoảng lặng hiếm gặp, không có bài viết đổi mới nào trong suốt mười giây.
Ngay sau đó, sau một thời gian im lặng ngắn ngủi, cuộc bạo loạn lại nổ ra.
“Hả? Chờ đã, tôi thấy gì vậy???”
“… 08? 08?????”
“Đờ mờ đờ mờ đờ mờ!!!! Là tôi bị hoa mắt sao? Mẹ kiếp! Bay thẳng lên top 10 rồi!!!!”
“Đệt mợ, đùa nhau đấy à, thế này cũng khủng khiếp vãi…”
“Chờ chút, để tôi xem nào.
Cho nên tích phân tích luỹ hắn đạt trong một phó bản đã đưa hắn từ vị trí 034 lên thẳng top 10 bảng xếp hạng tổng điểm, đúng chứ?”
“… Bao nhiêu vậy, có ai tính chưa?”
“Phải trâu bò cỡ nào mới đạt được chỗ tích phân đó hả!! Cứ theo đà này, chẳng mấy mà hắn có thể đổi lấy được phiếu giải ước.
Tôi sợ luôn rồi.”
*
Là công hội có thứ hạng cao nhất trong Ác Mộng, trung tâm công hội Thần Dụ nằm ở chính giữa khu công hội đại sảnh streamer.
Không giống như công hội của Ôn Giản Ngôn nằm ở phần rìa, ẩn mình trong một toà nhà bé xíu tầm thường nào đó, tổng bộ công hội Thần Dụ không chỉ có diện tích khổng lồ mà còn có cả hình dạng kiến trúc cực kỳ độc đáo.
Từ ngoài nhìn vào, trung tâm công hội Thần Dụ là một tòa nhà Gothic sang trọng cao lớn.
Mái vòm nhọn hoắt chỉ thẳng lên trời, trải dài khắp mấy dãy nhà, trang nghiêm xa xỉ, chi tiết tinh mỹ, khắp nơi đều tràn ngập hơi thở tôn giáo nồng đậm, vô cùng hợp với cái tên công hội “Thần Dụ”, là tòa nhà nổi bật nhất trong khu công hội có diện tích khổng lồ.
Ngoại trừ các thành viên của công hội, rất ít người có thể thực sự đặt chân vào đây.
Dưới mái vòm cao là một chiếc bàn gỗ dài màu đen tràn ngập hơi thở thời đại.
Bên cạnh bàn dài có ba streamer sắc mặt khó coi đang ngồi, ánh mắt tập trung nhìn vào màn hình rộng lớn xuất hiện trên không trung.
Đây là phòng nghị sự thường trú bên trong Thần Dụ.
Trong công hội có quy mô lớn như này, hầu hết thời gian các streamer cao cấp đều phân tán, chỉ có số ít thành viên trung cấp không thường xuyên vào phó bản, thay vào đó ở lại công hội với tư cách thành viên thường trú, xử lý một vài chuyện hỗn loạn.
Ba streamer này chính là thành viên thường trú trong Thần Dụ.
Sắc mặt từng người u ám, mắt nhìn chằm chặp màn hình khổng lồ trước mặt, không khí rơi vào khoảng lặng chết chóc, ép cho người ta không thở nổi.
Trên bàn trước mặt bọn họ có bày một máy tính bảng nho nhỏ, trên đó hiển thị những streamer bị mất liên lạc gần đây, và hiển nhiên Mộc Sâm cũng nằm trong danh sách này.
“Vậy đây chính là nguyên nhân khiến Mộc Sâm thất thủ?”
Một kẻ nhìn như đầu lĩnh chậm rãi mở miệng, lạnh lùng hỏi.
“Chỉ e, chỉ e…”
Tên ngồi bên cạnh cúi đầu,khuôn mặt lộ vẻ đặc biệt hổ thẹn: “Xin, xin lỗi.
Bọn tôi thật sự không ngờ tên kia lại tiến vào phó bản đoàn đội.”
Bất kể tin đồn, tin tình báo, hay tai mắt bọn chúng phái đi giám sát đều nói tên 034 này sẽ không tiến vào phó bản tiếp theo.
Thậm chí cho đến vài phút trước khi buổi livestream bắt đầu hắn còn rêu rao lộ diện tại một buổi tiệc xa hoa nào đó, hơn nữa còn thua một khoản tích phân to, hoàn toàn không có bất kỳ điều kiện nào tiến vào phó bản…
Kết quả không ngờ, tất cả chuyện này đều là cục diện do đối phương bày ra.
Bất kể tin tức tung ra hay là “hội trưởng” xuất hiện ở nơi công cộng, tất cả đều vì để chúng buông lỏng cảnh giác, cho rằng chỉ có nhà tiên tri kia mới vào phó bản, do đó mới qua loa phái người giống như lần trước.
Nghĩ tới đây, gã càng cúi đầu thấp hơn, cắn răng nói: “Nói cho cùng vẫn là tại tên Mộc Sâm kia, tôi vốn đã định đổi người nhưng hắn cứ nhất quyết không tha, nằng nặc đòi theo đuôi tiếp…”
Thực tế cấp bậc của Mộc Sâm trong công hội cũng không cao, nhưng bởi vì thiên phú đặc thù, hơn nữa cách ra tay âm độc hiểm ác, ở phương diện ám sát có tỷ lệ thành công cực cao, do đó cũng đạt được địa vị và quyền lên tiếng nhất định trong Thần Dụ.
Nếu gã đã nuốt không trôi cục tức bởi việc ám sát lần trước thất bại, bọn chúng cũng chiều theo gã.
Kết quả không ngờ…
Lần này bị chơi một vố!
Hiện tại, không chỉ Mộc Sâm mất liên lạc trong phó bản mà ngay cả bộ thẻ gỗ quan trọng nhất cũng biến mất theo, hoàn toàn không biết tung tích.
Trong Thần Dụ, chỉ những streamer nhận được sự tín nhiệm của thượng tầng, trải qua tầng tầng sàng lọc phê chuẩn xác minh mới có tư cách đạt được loại “đạo cụ” cực kỳ trân quý này, hơn nữa quản lý vô cùng nghiêm khắc.
Ở đây không phải “nhận được” mà giống như là cho thuê.
Đối với mỗi phó bản streamer nhận được đạo cụ này, trụ sở Thần Dụ sẽ được chia 25% tích phân tích luỹ.
Một khi làm mất hay là sử dụng quá độ khiến đạo cụ mất hiệu lực, người cầm sẽ bị trừng phạt cực kỳ nghiêm khắc… Chi tiết cụ thể hình phạt là gì rất ít người biết, bởi vì hầu như không ai có thể sống sót sau khi trừng phạt.
“Tóm lại, tóm lại, lần này chúng ta rút ra được một bài học.” Kẻ vừa nói giơ tay lên, lau mồ hôi lạnh trên trán, lắp bắp nói: “Ngài giao cho tôi, tôi nhất định sẽ xử lý…”
Gã còn chưa kịp dứt lời đã bị cấp trên lạnh lùng cắt ngang:
“Được rồi, câm miệng lại.”
Cấp trên ngước mắt, ánh mắt u ám rơi vào màn hình.
“Mày tưởng chuyện này còn nằm trong phạm vi xử lý của chúng ta sao?”
Trên màn hình, bảng xếp hạng cập nhật được hiển thị.
Hàng chữ “Pinocchio” được liệt kê một cách rõ ràng, con số 008 phía trước có vẻ cực kỳ chói mắt cùng dòng thông báo toàn server màu vàng đỏ phía trên càng châm chọc đến cực điểm, quả thực cứ như một cú bạt tai giáng thẳng vào mặt chúng.
“Hắn chính là top 10 mới nhất, chắc chẳng bao lâu sẽ được đưa vào Hội Đồng Bí Mật.”
“…”
… Hội Đồng Bí Mật.
Giống như tên gọi của nó, sự tồn tại của tổ chức này là một bí mật, thậm chí trong Ác Mộng rất ít người biết về sự tồn tại của tổ chức này, chỉ có một vài lãnh đạo công hội cao cấp mới biết về sự tồn tại của nó.
Chỉ có top 10 bảng xếp hạng tổng điểm mới có tư cách tiến vào trong đó và trở thành một thành viên của nó.
Cơ cấu bên trong và phương thức tổ chức của hội đồng này hoàn toàn mờ đục trong mắt người ngoài.
Ngay cả Thần Dụ cũng chỉ có hai người đủ tư cách tiến vào trong.
Đó là Hội trưởng và Phó hội trưởng của chúng.
Nói cách khác… Chuyện này đã vượt xa phạm khả năng của chúng, mối đe dọa đến từ tên streamer kia đã đạt tới mức đỉnh điểm.
Cấp trên hít sâu một hơi, nghiến răng nghiến lợi, tựa hồ cuối cùng cũng hạ quyết tâm:
“… Đừng nói nhiều nữa, hãy liên hệ với phía trên đi.”
Sự tình hiện tại đã phát triển đến nước này, bọn chúng không còn lựa chọn nào khác.
*
Đồng thời, cuộc thảo luận trên diễn đàn vẫn rất sôi nổi và không hề giảm sức nóng.
Streamer vừa mới chế nhạo Ôn Giản Ngôn khi tên của hắn biến thành màu xám tự biết bản thân đuối lý, gần như xóa sạch bài viết của mình rồi bỏ chạy.
Chỉ có một bộ phận nhỏ còn đang hoạt động, ngoan cố khăng khăng lan truyền tin đồn, song tình thế đã khác, gần như chẳng thể dắt mũi được ai.
Hoàn cảnh trong phòng livestream Ác Mộng tràn ngập máu me, bạo lực và chết chóc.
Ở đây có thể kích phát mặt tối tăm nhất của một con người, những streamer có thể sống sót trong hoàn cảnh này đều có chung điểm đặc sắc vô cùng rõ ràng:
Khát vọng sinh tồn mãnh liệt, điểm mấu chốt thấp, đặc biệt hâm mộ kẻ mạnh.
Trái ngược với phe ác ý lấp đầy trang chủ vừa rồi, diễn đàn hiện tại đã đổi hướng gió.
Phần lớn bài đăng đều là những lời tán thưởng, tràn đầy sự ngưỡng mộ và kính trọng vị đại thần mới lên ngôi top 10, thậm chí có người bắt đầu đào sâu lý lịch quá mức xuất sắc của hắn.
Mặc dù trong phòng livestream Ác Mộng, streamer không được phép trao đổi nội dung cụ thể của phó bản cho nhau, nhưng phó bản thành tựu Bạch Kim đã bị dỡ bỏ, tương lai sẽ không mở ra tiếp nữa, do đó cơ chế chống spoiler cũng mất hiệu lực.
“Tôi vừa kiểm tra hồ sơ qua màn của hắn, tuy rằng phó bản qua màn rất ít nhưng màn nào cũng giành được thành tích Bạch Kim! Ngay cả phó bản đoàn đội hắn vừa mới ra – Cao ốc Xương Thịnh – cũng là Bạch Kim!”
“Hả! [Cao ốc Xương Thịnh]? Đó chẳng phải là phó bản đoàn đội kỳ lạ không hiển thị tỷ lệ mở khoá sao? Cựu hội trưởng nhà tôi cũng từng vào, bảy người không ai về hết… Tỷ lệ tử vong quá đỗi kinh khủng, thế mà cũng đánh ra được thành tích Bạch Kim???”
“Hơn nữa đừng quên, sau khi giành được thành tích Bạch Kim, độ khó phó bản tiếp theo sẽ tăng gấp đôi bình thường.
Mà chuỗi thành tích Bạch Kim của tên streamer này chưa từng đứt đoạn, nói cách khác, hệ số độ khó của đã tăng ít nhất sáu lần!!! Thậm chí có thể tăng trưởng theo cấp số nhân…”
“… Tôi ngu luôn rồi.”
“… Tôi cũng ngu luôn rồi.”
“Đùa à, đây thật sự là thành tích con người đạt được sao?”
“Không có ý xúc phạm đâu, nhưng… thế này mà vẫn không chết à??? Thiên lý còn không đấy?”
“Mấy người cứ tiếp tục thảo luận đi, dù sao tôi cũng nộp đơn vào công hội hắn rồi.”
“?”
“Có phải hơi nhanh quá không?”
“Tôi đây còn chưa nhanh đâu.
Không gạt cả nhà, đơn xin trước tôi đã vượt qua ba con số, hơn nữa hiện tại còn đang tăng lên.”
“A a a, công hội của họ có nhận nhiệm vụ không? Nếu có thì tôi xin chân!! Phó bản tiếp theo tôi sẽ được thăng cấp, tôi cần một đại thần gánh mình!!”
…
“Ù ù ù…”
Vô số đơn xin chuyển vào công hội và lời mời thuê tổ đội ùa vào hòm thư Trần Mặc như tuyết bay.
Từ sau khi Ôn Giản Ngôn trở thành top 10 mới, thân là người xử lý công việc của công hội, máy của Trần Mặc rung liên tùng tục.
Trần Mặc bị phiền tới độ phải tắt âm báo, cuối cùng mới tránh khỏi việc bị vô số tin nhắn làm phiền.
Anh nhét chiếc điện thoại đã tắt toàn bộ chức năng nhắc nhở vào túi, quay đầu nhìn Tô Thành bên cạnh: “Thế nào? Cậu ta có bắt máy của cậu không?”
Tô Thành lắc đầu tắt điện thoại: “Không nghe máy.”
Kể từ khi tên Ôn Giản Ngôn chuyển từ màu xám về bình thường anh vẫn cố gắng liên lạc với hắn, nhưng hình như đối phương đã tắt âm thanh thông báo, do đó suốt một hồi lâu bọn họ vẫn không liên lạc được.
Bốn người đành phải rời khỏi công hội, đi đến chỗ ở của Ôn Giản Ngôn xem xét tình hình.
“Không sao, dù sao chúng ta cũng sắp tới rồi.”
Tô Thành giương mắt nhìn về phía trước, tuy rằng trên mặt không có biểu tình, thế nhưng trong mắt lại ẩn chứa tia sầu lo chôn sâu.
Dù rằng bây giờ Ôn Giản Ngôn đã online, nhưng hơn hai mươi phút vừa nãy avatar của hắn xám xịt vẫn là sự thật không thể xoá bỏ, lại liên hệ với biểu hiện bất thường của hắn trước khi phó bản kết thúc…
Tô Thành hít sâu một hơi, bàn tay cầm điện thoại di động chậm rãi siết chặt, ánh mắt càng thêm thâm sâu.
Phải biết rằng, trong phó bản Ác Mộng, streamer không chỉ có vết thương ngoài da, và không phải vết thương nào hệ thống cũng chữa được.
Hơn nữa Ôn Giản Ngôn là kẻ quen mạo hiểm một mình, luôn nhảy nhót bên bờ vực sinh tử, đã lâu vậy rồi mà hắn còn chưa bắt máy, Tô Thành không khỏi cảm thấy lo âu vô cùng.
Vô số cảnh tượng nguy hiểm xẹt qua trong đầu khiến tinh thần anh căng thẳng.
“Hy vọng không có chuyện gì xảy ra.”
*
Trong căn phòng tối tăm.
Ôn Giản Ngôn cúi đầu quan sát chiếc nhẫn Rắn ngậm đuôi trên ngón tay mình.
Chiếc vòng kim loại đen xì quấn quanh ngón tay trắng nõn, thân rắn mảnh mai hơi cong, miệng rắn cắn chặt chiếc đuôi, trong con ngươi chạm khắc tinh xảo lóe ánh sáng lạnh lẽo quỷ dị.
Giờ phút này, mảnh vỡ linh hồn Dị Thần đang bị giam cầm ở trong, lẳng lặng say ngủ, chờ đợi thời khắc thức tỉnh lần nữa.
Hắn hít một hơi thật sâu rồi nhìn sang chỗ khác.
Mặc kệ phản ứng của Vu Chúc vượt quá mong đợi thế nào, để kế hoạch của mình thành công… lần tiếp xúc tiếp theo cũng điều sớm muộn.
Về phần sau này xử lý thế nào và những biến số có thể xảy ra sau khi giao dịch, chỉ đành đi bước nào tính bước nấy.
“Cốc cốc cốc cốc!”
Đột nhiên có tiếng gõ cửa phòng Ôn Giản Ngôn.
“?” Ôn Giản Ngôn giật mình.
Là ai thế nhỉ?
Theo lý mà nói, Tô Thành chắc hẳn là đang nghỉ ngơi sau khi rời khỏi phó bản, chẳng lẽ là Quý Quan?
Nghĩ đến đống bánh ngọt có thể sắp được ăn, tinh thần của Ôn Giản Ngôn phấn chấn hẳn.
Hắn bật dậy khỏi giường, đi dép lê rồi bước tới phía cửa, vươn tay mở cửa ra.
Cửa phòng vừa mở hắn đã bị dọa giật mình.
… Có rất nhiều người.
Tô Thành, Trần Mặc, Quý Quan, Vân Bích Lam… Gần như nửa số thành viên công hội đều xuất hiện trước cửa phòng hắn.
Trong lúc nhất thời, hành lang vốn rộng rãi bỗng trở nên chật hẹp.
Dường như đám người bên kia cũng bị đứng hình.
Cửa phòng trước mặt được mở ra một khe nhỏ, bóng người khiến họ lo lắng hồi lâu khoan thai xuất hiện sau cửa.
Dưới chân chàng trai xỏ một đôi dép ếch xanh lá cây bằng lông mềm mại, mái tóc ướt sũng bù xù, hiển nhiên vừa mới bước ra từ phòng tắm không lâu.
Trên người mặc một chiếc áo phông rộng thùng thình, trên vai còn có nước từ tóc nhỏ xuống, giữa áo in một hàng chữ tiếng Anh thô tục:
“FUCK OFF”.
“…”
Hai bên trố mắt nhìn nhau, không khí nhất thời rơi vào khoảng lặng.
“Hả? Mọi người đến đây làm gì?” Ôn Giản Ngôn gãi tóc, ngơ ngác hỏi: “Có bánh mới à?”
Bốn người: “…”
Vừa rồi đáy lòng còn nóng như lửa đốt, lo lắng cực kỳ, giờ phút này mọi thứ đều bị tắc nghẽn trong cổ họng.
Lên không được xuống cũng không xong, cứ kẹt cứng giữa cổ họng khiến người ta bứt rứt.
Bọn họ nhìn Ôn Giản Ngôn bằng một khuôn mặt không cảm xúc.
Khuôn mặt tuấn tú của hắn hiện vẻ bất ngờ.
Là thủ phạm dẫn đến sóng to gió lớn bên ngoài lại không hay biết gì, thoạt nhìn có vẻ vô cùng gợi đòn.
…
Đấm, muốn đấm ghê.
5 phút sau.
Sau khi bị mắng một chập, Ôn Giản Ngôn tiu nghỉu ngồi trên sô pha, sống lưng thẳng tắp, hai tay đặt trên đầu gối.
Chủ yếu là hắn cũng không ngờ, trong khoảng thời gian mình và Vu Chúc ở bên nhau thì tên của mình trong Ác Mộng lại biến thành màu xám.
Gần như chẳng cần nghĩ nhiều… Ác Mộng, Vu Chúc, tính kế lần này đến lần khác… gần như đã chiếm phần lớn não bộ của hắn.
Vì vậy khi vừa trở lại Ác Mộng, Ôn Giản Ngôn liền theo thói quen tắt âm thanh thông báo kết toàn của hệ thống.
Về phần điện thoại… trước giờ hắn đều quen tắt âm, cho nên Ôn Giản Ngôn đúng là không biết mình còn “chết” nửa giờ trong Ác Mộng.
Hắn cúi đầu ra vẻ đáng thương, tựa hồ đã rút ra được bài học, đang kiểm điểm sâu sắc về hành vi vô trách nhiệm của mình.
“Thôi thôi, chúng ta nói chính sự đi.”
Là người lý trí nhất trong tất cả, Trần Mặc hắng giọng chuyển chủ đề.
Anh ta nhìn Ôn Giản Ngôn: “Vậy nên rốt cuộc phó bản trước đã xảy ra chuyện gì, vì sao tên cậu đột nhiên biến thành màu xám?”
“Ừm…”
Ôn Giản Ngôn suy nghĩ chốc lát, ngẩng đầu nhìn mọi người rồi nói: “Tôi đoán có lẽ liên quan đến việc tôi giết một Boss đặc thù trong phó bản?”
“Hả??”
Bốn người đối diện sửng sốt.
“Chờ chút.” Tô Thành như ý thức được gì đó: “Chẳng lẽ là… kẻ kia?”
Ôn Giản Ngôn quay đầu nhìn Tô Thành, gật đầu khẳng định suy đoán của đối phương: “Đúng vậy, chính là hắn.”
Vân Bích Lam sửng sốt: “Cái gì? Cậu đang nói ai thế?” ”
“Một Boss có thể xuất hiện trong các phó bản khác nhau.” Chú ý tới vẻ trợn mắt kinh ngạc của đám người, Tô Thành vội vàng giơ tay: “Tình hình cụ thể tôi không rõ lắm, mọi người hỏi cậu ta đi.”
Lần này tất cả ánh mắt lại một lần nữa đổ dồn về Ôn Giản Ngôn.
Ôn Giản Ngôn kể tóm tắt xung đột giữa mình và Vu Chúc… Đương nhiên trong quá trình kể, hắn đã bỏ qua rất nhiều… ờm, những chi tiết không cần thiết.
“… Tóm lại chính là như thế, tôi đã tìm được vũ khí có thể giết hắn trong phó bản trước, chấm dứt hoàn toàn đoạn ân oán này.”
Ôn Giản Ngôn mặt không đổi sắc tổng kết.
Trong khi hắn nói, chiếc nhẫn Rắn ngậm đuôi nằm trên ngón giữa tay trái lóe lên ánh sáng kim loại.
Đồng đội của hắn chỉ cần biết nhiêu đó là đủ.
Về phần bản thân vụng trộm giữ lại mảnh vỡ linh hồn Vu Chúc cũng như vô số kế hoạch thâm sâu, hắn sẽ không nói cho bất luận kẻ nào.
Phải biết rằng bất kể ở trong phó bản hay trong đại sảnh streamer, sự kiểm soát và giám sát của Ác Mộng có mặt ở khắp mọi nơi.
Trừ khi vi phạm cơ chế nào đó, chẳng hạn như cấm chiến đấu riêng, chống spoiler… hầu hết trường hợp bọn họ sẽ được bình yên, như thể Ác Mộng không hề tồn tại.
Cơ hồ chẳng ai cảm giác được sự tồn tại của nó, và nó sẽ không kiểm soát lời nói cũng như hành động của streamer.
Tuy nhiên trong Ác Mộng, việc luôn giám thị lời nói cử chỉ của một streamer là điều dễ dàng.
Nhất là sau khi Ôn Giản Ngôn đề xuất thay thế Thần Dụ, tiếp xúc với hạch tâm của Ác Mộng.
Hiển nhiên, mặc dù hắn đã dùng hành động chứng minh mình và Vu Chúc không phải cùng phe, song rõ ràng Ác Mộng không hoàn toàn tín nhiệm hắn.
Dưới thời cơ then chốt này, Ôn Giản Ngôn đương nhiên sẽ cẩn thận hơn, tuyệt đối sẽ không để lộ chút sơ hở nào.
Về phần chiếc nhẫn Rắn ngậm đuôi trên tay hắn, chỉ cần hắn không chủ động bại lộ, rất có khả năng Ác Mộng sẽ không chủ động phát hiện.
Dù sao sự tồn tại của Vu Chúc có thể vô hiệu hoá một phần quyền kiểm soát của Ác Mộng, hơn nữa Ôn Giản Ngôn đã thử một lần trước khi phó bản [Công viên giải trí Mộng Ảo] chấm dứt.
Lúc ấy còn chưa tìm ra phương thức sử dụng hoàn toàn của Rắn ngậm đuôi, hắn vô tình giành được một mảnh linh hồn Vu Chúc và đem vào không gian streamer, sau đó vô tình đưa nó vào trong [Ngài Gương], cuối cùng dẫn đến phó bản [Viện điều dưỡng Bình An] bị dị hoá và xâm lược, mang đến cho hắn một loạt phiền toái… Nếu Ác Mộng có thể phát hiện sự tồn tại của mảnh vỡ Vu Chúc bên trong Rắn ngậm đuôi, vậy thì không có khả năng nó không làm gì vào thời điểm đó, mặc cho hết thảy xảy ra.
Do đó Ôn Giản Ngôn không lo lắng về điểm này.
“Vậy… Kế hoạch tiếp theo của cậu là gì?” Trần Mặc ngồi một bên phá vỡ yên tĩnh, hỏi hắn.
“Kế hoạch?”
Ôn Giản Ngôn thờ ơ nheo mắt nhìn sang.
Hắn bỗng nhoẻn cười: “Không phải lúc trước tôi nói rồi sao?”
Đồng tử của hắn vốn đã hơi nhạt, dưới ánh đèn sáng ngời trong phòng khách lại hiện ra màu sâm panh trong veo, có vẻ xa hoa ngọt ngào.
Đáy mắt lóe lên chút tham vọng, mang theo sức nóng sáng rực tựa như ngọn lửa đang thiêu đốt.
“Đương nhiên là vị trí công hội số 1 Ác Mộng.”
“…”
Trần Mặc không tự chủ được sửng sốt vài giây.
Anh ta đã nghe kể về “Tham vọng” lớn này trước khi phó bản Cao ốc Xương Thịnh kết thúc, nhưng thú thật, lúc ấy đáy lòng Trần Mặc cũng không coi trong.
Dù sao, tuy rằng thành tích trước giờ của Ôn Giản Ngôn vô cùng sáng chói, song thời gian tiến vào phòng livestream Ác Mộng không lâu, cũng không hoàn toàn hiểu biết địa vị [Thần Dụ] trong Ác Mộng là gì, địa vị không thể lay động ra sao.
Dưới tình huống ấy có thể thốt ra phát ngôn ngông cuồng kiểu vậy có thể hiểu được.
Nhưng bây giờ…
Trần Mặc nhìn chằm chằm chàng trai trẻ trước mặt.
Đối phương biếng nhác ngồi trên sô pha, trên người mặc chiếc áo thun ngộ nghĩnh rộng thùng thình, hai chân thon dài vắt chéo, đôi dép hình ếch màu xanh lá cây thấp thoáng dưới chân, có chút cảm giác đáng yêu ghê rợn.
Song không ai có thể liên tưởng thanh niên thoạt nhìn cực kỳ cà lơ phất phơ này với tân binh mạnh nhất Ác Mộng tạo nên đợt sóng gió kinh khủng kia, vị tân binh tiến vào top 10 nhanh nhất Ác Mộng.
Trần Mặc hít sâu một hơi, trịnh trọng gật đầu:
“… Được, tôi hiểu rồi.”
Đây là lần đầu tiên anh ta tin tưởng từ tận đáy lòng… Có lẽ chiến lược đối phương vừa nói có thể biến thành hiện thực vào một ngày nào đó.
“Nhắc mới nhớ, hiện tại chắc anh nhận được nhiều tin nhắn lắm nhỉ?”
Ôn Giản Ngôn nghiêng đầu nhìn Trần Mặc, bỗng nhiên mở miệng hỏi.
“À, ừ.” Trần Mặc giật mình đáp: “Chẳng lẽ bọn họ cũng…”
“Thế thì không.” Ôn Giản Ngôn mặt không đổi sắc: “Tôi chỉ thả mỗi thông tin liên lạc của anh lên kênh liên lạc chính thức của công hội.
Tôi cũng chỉ đoán mò mà thôi.”
Dường như hắn không cảm thấy áy náy về hành vi quẳng việc trắng trợn của bản thân chút nào.
“Dù sao bây giờ tôi đã trở thành top 8 trong bảng xếp hạng mới, điện thoại của anh chắc bị nổ tung rồi nhỉ?”
Trần Mặc: “…”
Phải nói rằng, hiếm có kẻ nào vô sỉ đến trình độ này.
Ôn Giản Ngôn hắng giọng, lảng tránh ánh mắt lạnh lùng của ai kia một cách tự nhiên, tiếp tục nói:
“Tóm lại, tạm thời không cần xử lý đống tin nhắn ấy.”
Trần Mặc nhíu mày: “Không xử lý? Cứ để chúng nằm bẹp dí ở đó à?”
Là người rất có trách nhiệm phụ trách công việc công hội, Trần Mặc lựa chọn bỏ qua sự tồn tại của đống tin nhắn kia là bởi lúc ấy còn chuyện quan trọng hơn phải làm… Đó là xác nhận tình trạng của hội trưởng công hội.
Sau khi xác nhận Ôn Giản Ngôn không có gì đáng lo, Trần Mặc đã sẵn sàng trở lại tổng bộ công hội để bắt tay xử lý đống tin nhắn và lời mời ùn ùn kéo đến.
Kết quả không ngờ Ôn Giản Ngôn lại đưa cho anh một mệnh lệnh không tưởng vào lúc này:
Tạm thời gác lại.
“Đúng vậy.”
Ôn Giản Ngôn dùng một tay nghịch điện thoại, gật đầu khẳng định suy đoán của đối phương.
“Trước cứ chờ tôi tham gia… cái gì nhỉ.” Hắn cúi đầu lướt nhanh tin nhắn duy nhất trên hệ thống.
Ôn Giản Ngôn híp mắt, nụ cười thoảng trên môi, hệt như một làn gió nhẹ thổi qua mặt hồ gợn sóng, thoáng cái biến mất.
Vẻ mặt của hắn cực kỳ vô hại, tựa hồ không có một chút xấu xa.
Hắn chêm lời: “… Sau cuộc họp của Hội Đồng Bí Mật.”
Tô Thành: “…”
Một cơn ớn lạnh quen thuộc chạy dọc sống lưng.
Lần cuối cùng anh cảm nhận được cảm giác này là khi đối phương khoác vẻ ngoài “Ôn Ôn” tiến vào phó bản.
… Anh giai, lần này anh lại muốn làm gì thế!
Hết chương 278
------oOo------.