Chấp Chưởng Thần Quyền

Nghĩ tới đây, trên mặt Diệp Dương Thành đầy nghiền ngẫm, ánh mắt nhìn qua hai tên thanh niên thủ hạ, lại nhìn qua nam tử trung niên, nhìn hắn gật đầu, nói:

- Mời ngồi!

- Bày bộ mặt gì đó?

Tên thanh niên cao gầy bũi môi, rất bất mãn.

- Câm miệng!

Nam tử trung niên trừng mắt nhìn hắn, sau đó mỉm cười ngồi xuống, nói:

- Diệp tiên sinh, tìm ngươi quá khó khăn a!

Một câu Diệp tiên sinh làm Diệp Dương Thành hiểu, tiểu tử này không phải tìm hắn gây sự, nhưng mà hắn tìm mình có chuyện gì chứ?

Khẽ nhíu mày, Diệp Dương Thành không vội hỏi thăm, mà nhìn qua lão bản quán đồ nướng hô:

- Lão bản, lại mang thêm hai mươi xuyên thịt dê, hai chai bia!

...

Tươi cười trên mặt nam tử trung niên hơi cứng lại, hắn nhanh chóng bình tĩnh, hắn mỉm cười nhìn Diệp Dương Thành, không nói thêm cái gì cả.

Nhưng mà Diệp Dương Thành căn bản không có phản ứng tới hắn quá nhiều, hắn không nói câu nào, Diệp Dương Thành cũng không hỏi, hào khí đông cứng lại.

- Ngươi không có ý định hỏi cái gì sao?

Sau ba phút, mắt thấy Diệp Dương Thành uống xong một chai bia, lại vui vẻ ăn sáu xuyên thịt dê nướng, cũng không có ý định hỏi cái gì, nam tử trung niên cảm thấy sắc mặt khó coi, hắn không nhịn được hỏi một câu.

- Hỏi cái gì?

Diệp Dương Thành ngạc nhiên nhìn hắn, hỏi:

- Chúng ta quen nhau sao?

... Nam tử trung niên kinh ngạc lần nữa, thật lâu mới nói:

- Không biết ngươi có gọi thêm thịt dê nướng với bia không?

- Ta có nói cho ngươi ăn sao?

Diệp Dương Thành trợn mắt, thiếu chút nữa làm hai tên cảnh vệ phía sau tức giận, ánh mắt của bọn họ nhìn chằm chằm vào Diệp Dương Thành, chỉ cần nam tử trung niên gật đầu, bọn họ sẽ nhào lên liều mạng với Diệp Dương Thành.

Mà nam tử trung niên lúc này triệt để im lặng, các phương thức xử sự lúc trước hắn chuẩn bị tốt bị câu này của Diệp Dương Thành đánh không còn đất dụng võ.

Hắn giơ tay lên, cười khổ, nói:

- Được rồi, ta tự giới thiệu về mình trước, ta tên là Tần Hán Quang, là anh trai của Tằng Diệu Diệu!

- Tằng Hán Quang?

Hai mắt ngưng tụ, Diệp Dương Thành lúc này nhớ tới mình đã nhìn thấy hắn.

Tằng Hán Quang chính là con trai lớn của Tằng Quốc Xuân, là quân đoàn trưởng cấp tỉnh của quân đội Nam Kinh, cũng là anh trai của Tằng Diệu Diệu, bạn gái Trần Thiểu Thanh!

- Ngươi tìm ta có việc gì?

Dị sắc trong mắt chậm rãi tiêu tán, Diệp Dương Thành tùy ý gật đầu, thuận miệng hỏi thăm.

- Chuyện em gái ta đều do ngươi an bài đúng không?

Tằng Hán Quang chưa hiểu rõ Diệp Dương Thành, sau khi nói thân phận ra, cũng không có nhiều lời, hỏi thẳng Diệp Dương Thành:

- Ta muốn biết, ngươi có thể dể cho em gái ta đi tới bước kia?

Tằng Hán Quang hai ngày này phi thường xoắn xuýt, nói cho đúng là sau khi hiểu tình cảnh trước mắt của Trần Thiểu Thanh, hắn cảm thấy đau đầu, hắn không cách nào xác định thứ mình tìm hiểu rốt cuộc là thật hay giả.

Hắn và cha hắn là Tằng Quốc Xuân phái người theo dõi khác nhau, Tằng Hán Quang ngày đó ở trong bệnh viện đã náo với Tằng Quốc Xuân một trận, sau đó trực tiếp cưỡi chuyên cơ đi tới Quảng Châu, đuổi theo tìm Trần Thiểu Thanh và Tằng Diệu Diệu trước khi bọn họ rời Quảng Đông, ngăn cản hai người ngay tại sân bay.

Trần Thiểu Quang này rất khách khí với đại cữu ca (anh vợ), mà sau khi tìm hiểu tình huống, Tằng án Quang cũng hiền lành với Trần Thiểu Thanh, dù sau qua chuyện tứ muội Tằng Hồng Hồng, hắn không còn bức bách Tằng Diệu Diệu đi làm chuyện nàng không muốn.

Nhưng mà hiền lành thì hiền lành, với tư cách anh trai của Tằng Diệu Diệu, Tằng Hán Quang cần hiểu rất nhiều vấn đề! Dù sao hắn cũng muốn tìm cho em gái người chồng tốt, cho nên lúc ngăn cản hai người ở sân bay, hơn nữa còn trực tiếp tiến vào phòng khách quý của sân bay để có không gian riêng nói chuyện.

Sau khi Trần Thiểu Thanh đi ra ngoài, Tằng Hán Quang hỏi Tằng Diệu Diệu rất nhiều vấn đề, kể cả chuyện vì sao nàng quen với Trần Thiểu Thanh, công việc của Trần Thiểu Thanh hiện tại.

Những vấn đề này chỉ là thứ yếu, chính thức làm cho hắn cạn tào ráo màng chính là Trần Thiểu Thanh và Tằng Diệu Diệu liên hệ với quan lớn cấp tỉnh, là chuyện này trở nên không rõ ràng, Tằng Hán Quang không được an tâm.

Có lẽ cảm nhận được sầu lo của Tằng Hán Quang, cũng có thể nghe được Tằng Hán Quang nói sẽ không ngang ngược can thiệp chuyện tình cảm giữa nàng và Trần Thiểu Thanh, phòng tuyến tâm lý chậm rãi buông lỏng, Tằng Diệu Diệu cũng không có giấu diếm, chỉ tỉnh lược vài vấn đề mấu chốt, nói cho Tằng Hán Quang nghe được Trần Thiểu Thanh nghe theo người bạn an bài, mà người bạn kia chính là một chủ xí nghiệp ở huyện ôn Nhạc.

Tằng Hán Quang tự nhiên có phương pháp của mình, tuy Tằng Diệu Diệu không có nói rõ lời nào, nhưng hắn vẫn nhanh chóng nắm giữ một ít tư liệu của Trần Thiểu Thanh, cũng tập trung ánh mắt lên người Diệp Dương Thành, hắn biết rõ, hành động của Trần Thiểu Thanh hiện tại có người chỉ điểm, người đó có lẽ là Diệp Dương Thành.

Cho nên hắn ngựa không dừng vó cáo biệt Trần Thiểu Thanh và Tằng Diệu Diệu, hơn nữa nhanh chóng đi tới huyện Ôn Nhạc, hắn cần thêm tin tức mới có thể quần nhau với cha hắn ở Nam Kinh, có thể trợ giúp hắn nhanh chóng đạt được những tin tức này, không nghi ngờ là Diệp Dương Thành ở sau lưng Trần Thiểu Thanh.

Hao phí nhiều thời gian và tinh lực như thế, rốt cuộc ngoài ý muốn tìm thấy Diệp Dương Thành đang ăn thịt dê nướng ở quán lề đường, Tằng Hán quang cũng không nói bóng nói gió, mà là đi thẳng vào vấn đề!

- Ngươi hỏi vì cái gì?

Diệp Dương thành dường như không cảm thấy kinh ngạc khi Tằng Hán Quang đi thẳng vào vấn đề, vẫn ăn thịt dê, uống bia, ngữ khí thản nhiên.

- Ta đã có một em gái bởi vì quan hệ thông gia gia tộc mà ghi hận Tằng gia, nàng ở nhà chồng chịu rất nhiều uất ức, vất vả mới mang thai hài tử, bất kể nàng hay là Diệu Diệu đều là em gái của Tằng Hán Quang này, cho nên ta không hy vọng Diệu Diệu cũng biến thành vật hi sinh vì lợi ích của gia tộc.

- Nhưng mà với tư cách là anh trai, ta cũng có trách nhiệm tìm gia đình tốt cho nàng, nếu như Trần Thiểu Thanh thật sự yêu nàng, chuyện trong nahf tự nhiên ta sẽ đi xử lý, nhưng trước đó ta hy vọng ngươi có thể trả lời khẳng định, rốt cuộc Trần Thiểu Thanh có thể đi tới bước cuối cùng hay không?

- Có thể đi tới bước cuối cùng?

Diệp Dương Thành buông thịt dê xuống, lấy khăn lau sạch miệng, nhíu mày nhìn Tằng Hán Quang hỏi:

- Lão gia tử nhà ngươi bây giờ chức gì?

- Bí thư tỉnh ủy!

Tằng Hán Quang hô hấp ngừng trệ, thấp giọng đáp.

- Cụ thể bước kia là gì ta không nên nói!

Tằng Hán Quang nhìn Diệp Dương Thành vịn ghế đứng lên, trước khi đi nói một câu.

- Kém nhất cũng cao hơn lão gia tử của ngươi một chút!

Diệp Dương Thành đi rồi, lưu lại Tằng Hán Quang và hai tên cảnh vệ líu lưỡi, thật lâu chưa khôi phục tinh thần lại.

Tằng Quốc Xuân chính là bí thư tỉnh ủy Sơn Đông, là đại quân thống lĩnh một phương chân chính! Diệp Dương Thành lại nói tương lai Trần Thiểu Thanh sẽ không thấp hơn Tằng Quốc Xuân, còn cao hơn một chút?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui