Chấp Chưởng Thần Quyền

Bạch tầm là lựa chọn siêu thích hợp với Diệp Dương Thành, bản thân nó sống trong dòng chảy Tiền Đường giang, chỗ giao giới biển sông. tập đoàn Hoành Hải muốn lợi dụng trong sông Tiền Đường giang vận chuyển hàng hóa đến bến cảng Hàng Châu loan sao?

Vậy Diệp Dương Thành sẽ tìm cách cắt đứt đường biển Tiền Đường giang của nó, có lẽ làm như vậy tập đoàn Hoành Hải không đau không ngứa gì. Tuy nhiên mất đường nước Tiền Đường giang thì những hàng hóa bị đọng lại phải làm sao? Đi đường bộ?

Chi phí đường bộ cao bao nhiêu? Nếu không thì tại sao tập đoàn Hoành Hải không chọn đường bộ mà phải dùng tàu hàng chuyển tới chuyển lui?

Diệp Dương Thành ngẫm nghĩ, hắn bật cười. Vậy là Triệu gia sẽ sứt đầu mẻ trán rồi làm chuyện gì đó. Diệp Dương Thành sẽ làm chuyện khác, để Triệu gia phát hiện bóng dáng dị nhân trong chuyện này. Triệu gia rối loạn tay chân, lần này Triệu Hợp Đức bị ám sát, trừ phi lão quyết tâm đánh liều một phen nếu không thì người bí ẩn sẽ ra mặt.

Kẻ thù giấu trong bóng tối là nguy hiểm nhất, còn kẻ địch lộ ra ngoài ánh sáng, trong khu vực quản lý của Diệp Dương Thành thì hắn sợ ai?

Diệp Dương Thành vươn tay khuấy nước sông Tiền Đường giang lạnh lẽo, trầm ngâm một lúc.

Diệp Dương Thành khẽ nói: 

- Hai con bạch tầm dài ba thước trở lên.

Nói thật là Diệp Dương Thành hơi không tự tin yêu cầu của mình. Vì Diệp Dương Thành xem tài liệu trên mạng, Trung Hoa thi vẫn tầm tức bạch tầm vì bị đánh bắt quá nhiều đã được xếp vào báo động đỏ. Trong dòng chảy Tiền Đường giang này dường như nhiều năm qua chưa thấy bóng dáng bạch tầm đâu.

Nếu số lượng lớn đừng nói là bạch tầm ba thước, có loại sáu, bảy thước. Nhưng trong tình huống này thì bạch tầm dài hơn ba thước có tồn tại không?

Diệp Dương Thành ngồi trên bãi cỏ ven sông, gió đêm thổi vào mặt như dao cắt. Thời gian trôi qua từng phút giây, mặt nước trước mắt Diệp Dương Thành vẫn không có động tĩnh gì.

Diệp Dương Thành chờ năm phút sau bất đắc dĩ định giảm tiêu chuẩn ba thước xuống còn hai thước rưỡi.

Tiểu Thương Ưu Tử luôn nhìn chằm chằm vào mặt nước lộ biểu tình vui vẻ:

- Chủ nhân nhìn xem!

Tiểu Thương Ưu Tử kinh ngạc nói: 

- Cá đẹp quá.

Diệp Dương Thành đang bận quan sát xung quanh, nặng nề ừ một tiếng:

- A? 

Diệp Dương Thành vụt ngoái đầu nhìn mặt nước ngay trước mắt. Một vật thể trắng tinh như mũi voi lộ ra, ngọ nguậy trên dưới.

Chỉ nhìn một phần màu trắng lộ ra mặt nước đã dài hơn một thước ba, Diệp Dương Thành chưa thấy phần dưới nước.

- Má ơi, con bạch tầm này ít nhất hơn năm trước.

Diệp Dương Thành nhẹ nhàng vuốt bạch tầm ló lên mặt nước, cảm xúc lạnh lẽo từ làn da truyền đến não. Trong khoảnh khắc này Diệp Dương Thành suýt kinh kêu, cảm xúc này... Trời trời, giống như sờ đùi thiếu nữ mười tám tuổi.

Diệp Dương Thành chưa kịp cảm thán hết chợt nghe tiếng nước, một cái mũi dài ló ra mặt nước, mép (đầu bạch tầm chĩa lên trước, tức là cái mũi dài của nó) không có màu trắng tinh mà là xám trắng.

Mũi dài màu xám trắng giống như bạch tầm trắng tinh ló ra mặt nước dài một thước, rung rung. Diệp Dương Thành không thấy rõ Tiền Đường giang bên dưới làn nước có hình dạng thế nào, nhưng nhìn cái mũi này đoán được Tiền Đường giang to cỡ năm thước.

Diệp Dương Thành nhìn hai cái mũi to hoàn toàn khác nhau, cười gian:

- Ta đỡ phải vắt óc nghĩ tên cho các ngươi.

Diệp Dương Thành vuốt bạch tầm trắng tinh, nói: 

- Sau này ngươi là Tiểu Tuyết.

Diệp Dương Thành lại vuốt bạch tầm màu xám trắng, nói: 

- Ngươi tên Tiểu Hôi.

Diệp Dương Thành mặc kệ hai con bạch tầm có hiểu tiếng người không, hắn tự quyết định tên cho chúng nó. Diệp Dương Thành hít sâu, lòng thầm đọc cường hóa. Bàn tay Diệp Dương Thành còn đang đặt trên người bạch tầm màu trắng tinh.

Bờ sông Tiền Đường giang sáng sớm có hơn trăm người tụ tập, đa số là lão nhân sáu mươi tuổi. Những lão nhân này hoặc là buổi sáng tập thể dục, hoặc vội vàng đi chợ mua đồ ăn. Khi các lão nhân đi ngang qua một đoạn đường thì cùng dừng bước, biểu tình tức giận.

Lý do rất đơn giản, vì bờ đê Tiền Đường giang vốn có xích sắt thô để phòng ngừa người đi đường hoặc xe chạy rớt xuống sông. Nhưng trong một đêm mất mấy trăm sợi xích, hơn sáu trăm thước bờ sông không có xích ngăn.

Một bà lão sống trong tiểu khu gần đó mấy chục năm tay cầm thanh bảo kiếm, mặc bộ đồ luyện công màu vàng nhạt nhìn cây cột trống rỗng không có xích sắt.

- Tên trộm khốn nạn, dám trộm cả sợi xích!

Bà lão chửi rủa:

- Sớm muộn gì sinh nhi tử không có hậu môn!

Tiếng chửi của bà lão hấp dẫn người xung quanh, mọi người đều gật gù công nhận. Vừa sáng tinh mơ bên bờ sông Tiền Đường giang đã náo nhiệt, có thể nói là tình cảm quần chúng xúc động.

Các lão nhân chửi um sùm, Diệp Dương Thành ngồi trong xe cách cửa sổ vẫn loáng thoáng nghe tiếng rủa. Diệp Dương Thành cười khổ, tên trộm xích sắt chính là hắn.

Hết cách, những sợi xích bên bờ sông có công hiệu riêng, không lẽ kêu hắn đi trộm cây xuống nước? Ài, vì tình thế đành chịu nghe người mắng.

Diệp Dương Thành cười khổ lắc đầu, làm bộ không nghe mấy ông, bà lão chửi rủa.

Diệp Dương Thành quay đầu nhìn Triệu Dung Dung ngồi bên cạnh, nói: 

- Dung Dung hãy đi trên sông chờ, phát hiện mục tiêu thì báo cho ta biết nói một tiếng, nên bắt đầu làm việc. 

Triệu Dung Dung đã nhớ kỹ giấy phép thuyền mà Vương Minh Kỳ, Đường Thái Nguyên nộp lên. Hôm nay Diệp Dương Thành dựa vào Triệu Dung Dung xác nhận thuyền tới lui trên mặt sông có chiếc nào là thuyền hàng của tập đoàn Hoành Hải.

Nghe Diệp Dương Thành ra lệnh, Triệu Dung Dung gật đầu cung kính nói: 

- Tuân lệnh chủ nhân!

Chớp mắt Triệu Dung Dung biến mất.

Diệp Dương Thành nhìn ghế phó lái Triệu Dung Dung ngồi nay trống rỗng, khẽ thở dài. Diệp Dương Thành lại quay đầu nhìn các lão nhân vẫn hăng say chửi mắng, lòng có chút áy náy.

Đêm qua Diệp Dương Thành hao phí hơn hai vạn điểm linh lực cường hóa cao giai Tiểu Tuyết, Tiểu Hôi. Sau khi cường hóa Tiểu Tuyết dài tám thước, Tiểu Hôi vọt đến chiều dài chín thước. Ngẫm lại số liệu của hai con bạch tầm sau khi cường hóa. Diệp Dương Thành không chút nghi ngờ, dù là cá mập trắng đến ở trước mặt Tiểu Tuyết, Tiểu Hôi chỉ có nước bị làm thịt.

Khiến Diệp Dương Thành buồn cười là trên đầu Tiểu Tuyết có một dấu màu hồng nhạt, cộng với màu tuyết trắng xem như mỹ nhân trong bạch tầm, trùng hợp nó là cái, Tiểu Hôi là đực. Không biết lâu ngày hai con bạch tầm có sinh tình? Sau đó sinh ra các con bạch tầm?

Cơ thể mẹ sau khi cường hóa sinh ra bạch tầm con có khi nào trời sinh nổi trội hơn bạch tầm khác? Lòng Diệp Dương Thành thầm mong chờ.

Những chuyện này tạm thời không thể xác định, đành gác lại về sau quan sát.

Diệp Dương Thành cường hóa Tiểu Tuyết, Tiểu Hôi xong vắt óc suy nghĩ dùng cách gì thúc đẩy thuyền của tập đoàn Hoành Hải bị trục trặc. Dựa theo thể chất của Tiểu Tuyết, Tiểu Hôi cưỡng ép đụng ngã một chiếc tàu hàng là chuyện không thể, vậy... 

Diệp Dương Thành chuyển hướng bờ sông Tiền Đường giang, nhằm vào những sợi xích phòng hộ. Mỗi sợi xích dài hai thước, thô nặng. Nếu xích sắt ỗắn vào cánh quạt máy tàu thì thuyền tốt mấy cũng sẽ chết máy.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui