Chấp Chưởng Thần Quyền

Hình Tuấn Phi hơi ngước lên nhìn Diệp Dương Thành, thấy hắn nhẹ gật đầu, lão vững lòng.

Hình Tuấn Phi tiếp tục bảo:

- Theo lão bộc được biết, những tham quan ô lại phạm tội này như Hùng Đại Bằng đa số chuẩn bị sẵn đường lui, chuyển tiền tham ô trong nước sang tài khoản ở nước ngoài. Sau khi có chuyện sẽ dùng các cách như nhập cư trái phép trốn khỏi đất nước, sống sung sướng tại nước ngoài.

Diệp Dương Thành nhíu chặt mày:

- Ý của ngươi là bây giờ Hùng Đại Bằng đã chạy trốn?

- Sợ rằng không chỉ là chạy trốn.

Biểu tình Hình Tuấn Phi nghiêm túc nói:

- Rất có thể Hùng Đại Bằng đã rời khỏi biên giới quốc gia. Tự Hùng Đại Bằng rõ ràng những gì đã làm, hắn dám làm chuyện bán nước cầu vinh thì chắc chắn đã chuânr bị đường chạy trốn.

Diệp Dương Thành sắc mặt âm trầm.

Trong lúc Hùng Đại Bằng nhậm chức cung cấp hàng trăm lần tài liệu tình báo cho Thạch Xuyên Triêu Cương, thuộc hàng khốn kiếp hết thuốc chữa.

Diệp Dương Thành vốn tính toán để Hùng Đại Bằng hưởng thụ trừng phạt tinh thần và thể xác, để gã cảm nhận kết cuộc làm Hán gian.

Giờ thì tốt rồi, Hùng Đại Bằng chạy, không phải trốn đi chỗ khác trong nước mà chắc chắn gã đã bỏ trốn sang nước ngoài.

Ở trong nước còn dễ tính, Diệp Dương Thành có thể thông qua Phó Diệc Chi điều tra Hùng Đại Bằng. Nhưng bây giờ Hùng Đại Bằng trốn ra nước ngoài, đừng nói Diệp Dương Thành trừng trị gã, muốn tìm người đã vô vàn khó khăn.

Không tìm được người thì nói gì đến trừng phạt?

Nhìn mặt Diệp Dương Thành sa sầm, Sở Minh Hiên đừng một bên lòng máy động, bước ra trước một bước.

Sở Minh Hiên khom lưng hiến kế:

- Chủ nhân, Hùng Đại Bằng vội vã chạy trốn có lẽ trong phút chốc không kịp chuẩn bị đường lui cho thê tử, nhi tử. Hay chúng ta tìm vợ con của Hùng Đại Bằng trước, có lẽ qua đó sẽ tìm được dấu vết.

Sở Minh Hiên hiến kế làm Diệp Dương Thành ngây ra:

- A?

Lát sau Diệp Dương Thành gật gù, nói với Triệu Dung Dung:

- Liên lạc với Tống Lâm Lập ngay, kêu hắn sửa sang tài liệu người nhà của Hùng Đại Bằng sau đó đưa cho ta.

Triệu Dung Dung gật mạnh đầu:

- Tuân lệnh chủ nhân!

Triệu Dung Dung lắc người biến mất.

Diệp Dương Thành ngồi trên sofa, nheo mắt nói:

- Hùng Đại Bằng ơi Hùng Đại Bằng, ngươi phải giấu thật kỹ.

Mặt Diệp Dương Thành tràn ngập sát khí nhỏ giọng nói:

- Tuyệt đối đừng bị ta tìm ra, nếu không thì... Hừ!

Trong thời đại thông tin phát đạt, sao Diệp Dương Thành không biết tham quan ô lại hay chơi chiêu xảy ra việc sẽ trốn sang nước ngoài, ôm đống tiền sống sung sướng? Tham quan ô lại như Hùng Đại Bằng ôm tiền mồ hôi nước mắt của nhân dân, thậm chí kiếm tiền dựa vào buôn bán tình báo quốc gia, Diệp Dương Thành quyết định phát hiện tên nào xử tên nấy, thấy hai tên giải quyết một đôi.

Nếu có thể lần lượt giải quyết những tham quan ô lại ở nước ngoài sẽ là chấn nhiếp lớn cho tham quan trong nước. Ngươi tham xong xảy ra việc, muốn bỏ chạy? Được thôi.

Nhưng ngươi hãy cầu nguyện tam thanh thần tiên phù hộ đừng bị Diệp Dương Thành tìm ra, một khi bị tìm thấy thì... Hừ hừ!

Mùi vị đó, kết cuộc đó dù cuối cùng có làm quỷ cũng sẽ khiến ngươi mỗi lần nhớ lại sợ hồn phi phách tán.

Bên Diệp Dương Thành nhanh chóng hành động vì chuyện Hùng Đại Bằng mất tích, thông qua Tống Lâm Lập thư ký thị uy Khánh Châu thị sửa sang, sưu tầm tài liệu người nhà của Hùng Đại Bằng. Bên kia trong một phòng khách sạn tại thanh Sơn huyện xa xôi, một thanh niên hai mươi ba tuổi ăn mặc lòe loẹt ngồi thẫn thờ bên mép giường, mắt đăm đăm cầm điện thoại di động.

Hùng Chí Thành, con trai duy nhất của Hùng Đại Bằng, năm nay hai mươi ba tuổi. Hùng Đại Bằng biết rõ chuyện mình làm rất có thể đã bị lộ, sự việc bị phanh phui thì không có đường cứu vãn. Vì các nguyên nhân bận rộn 'công tác' nên Hùng Đại Bằng không hề dạy dỗ kiềm chế đứa con trai duy nhất của mình, gã càng sẽ không sắp xếp Hùng Chí Thành vào ngành chính phủ làm việc.

Từ khi Hùng Chí Thành trưởng thành mười tám tuổi thì Hùng Đại Bằng hoàn toàn mặc kệ gã, thích làm gì tùy, chưa bao giờ nêu yêu cầu gì với gã.

Trong hoàn cảnh phóng túng như vậy Hùng Chí Thành từ mười tám đến hai mươi ba tuổi, trong năm năm chỉ lo ăn uống chơi bời ỷ thế hiếp người, không liên quan gì đến con nhà quan. Hùng Chí Thành thường bị người ta nhìn bằng ánh mắt khinh bỉ.

Trong đoàn thể con nhà quan, nhà giàu thì Hùng Chí Thành là tồn tại khác biệt. Một không bản lĩnh, hai không tố chất, ba không bằng cấp. Trước mặt đám con nhà quan, nhà giàu được gáio dục cao đẳng thì Hùng Chí Thành là gà đất hai lúa quê chết bỏ.

Bình thường nếu không phải nể mặt phụ thân của gã là Hùng Đại Bằng, phó huyện trưởng thanh Sơn huyện thì đám con nhà quan ngậm vàng sinh ra, hiểu rõ tầm quan trọng của quyền thế còn lâu mới thèm nhìn Hùng Chí Thành một cái. Khác với bên ngoài vòng tròn miêu tả, đa số con nhà quan vì gia đình, hoàn cảnh xung quanh nên càng hiểu sự quan trọng chữ quyền hơn người bình thường.

Vì nhiều mặt nguyên nhân, trừ phần nhỏ con nhà quan vô dụng hết thuốc chữa ra, còn lại đa số rất cố gắng, không hoàn toàn ngồi ăn chờ chết, làm việc khốn nạn như ỷ thế hiếp người. Hùng Chí Thành vẫn là trường hợp ngoại lệ.

Đối với Hùng Chí Thành, mỗi ngày ăn ngon ngủ ngon là chuyện gã muốn làm nhất trong đời. Trừ mấy điểm này ra Hùng Chí Thành không nghĩ ra gã có thể làm được điều gì. Cuộc sống an nhàn sung sướng nhiều năm khiến Hùng Chí Thành quên đi nguy hiểm, tựa như lần này.

Hùng Chí Thành ngồi bên mép giường, thẫn thờ nhìn tin nhắn buổi chiều Hùng Đại Bằng gửi cho gã.

- Trốn? Chạy trốn tới Las Vegas?

Đầu óc Hùng Chí Thành ù đặc. Đang yên lành tại sao phải trốn đi?

Trong tin nhắn của Hùng Đại Bằng không nói rõ lý do tại sao kêu Hùng Chí Thành chạy trốn. Nếu Hùng Chí Thành biết nguyên nhân chắc chắn sẽ đi ngay, trốn khỏi Khánh Châu thị trước rồi tính.

Tiếc thay Hùng Đại Bằng không suy nghĩ đến tính cách của nhi tử. Một tin nhắn không có đầu đuôi không khiến Hùng Chí Thành cảm giác có nguy hiểm, gã do dự và chần chừ dẫn đến kết quả là...

Triệu Dung Dung quay trở về phòng khách, mang theo tài liệu Tống Lâm Lập đã chuẩn bị xong giao cho Diệp Dương Thành.

- Chủ nhân, đây là tài liệu về Hùng Chí Thành, con một của Hùng Đại Bằng.

Triệu Dung Dung nói:

- Nghe đồn Hùng Đại Bằng cực kỳ yêu thương Hùng Chí Thành, hắn lại là dòng độc địch nên được cưng vô bờ bến.

- Nói vậy là rất có thể Hùng Chí Thành biết nơi ở của Hùng Đại Bằng, thậm chí là hướng chạy trốn?

Hình Tuấn Phi tiếp lời:

- Chủ nhân, lão bộc cho rằng nên tìm Hùng Chí Thành ngay lập tức, hỏi tung tích của Hùng Đại Bằng ngay, sợ chậm trễ sẽ có biến cố.

Diệp Dương Thành nhìn Hình Tuấn Phi, nhẹ gật đầu. Diệp Dương Thành tập trung vào tài liệu về Hùng Chí Thành, đọc lướt qua.

Nội dung tài liệu khá phong phú. Diệp Dương Thành nhìn từ đầu đến đuôi, hiểu đại khái con trai một của Hùng Đại Bằng. Hùng Chí Thành thuộc loại người không có chí lớn, ăn no chờ chết. Năm năm phóng túng, tuy Hùng Chí Thành không phạm tội lớn nhưng đầy rẫy lỗi nhỏ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui