Chấp Chưởng Thần Quyền

- A, lão Đỗ ah, tôi nói anh hồ đồ đi, có đôi khi anh lại thông minh, nhưng nếu nói anh thông minh đi, có đôi khi anh còn ngu xuẩn hơn một đầu heo.

Nhìn thấy Đỗ Nhuận Sinh còn giúp đỡ La Hoành Nhân nói chuyện, Vương Tuệ Tuệ bật cười, lắc đầu nói:

- Anh thật nghĩ họ La này là hảo điểu sao?

- Cô có ý tứ gì?

Sắc mặt La Hoành Nhân biến đổi, vẫn cố gắng bảo trì bình thản.

- Tôi có ý tứ gì, trong lòng ông còn không rõ ràng sao?

Vương Tuệ Tuệ nở nụ cười, kéo túi xách lấy ra một túi hồ sơ, tùy tay ném cho Đỗ Nhuận Sinh, nói:

- Anh cẩn thận xem lại phần hợp đồng này đi.

Liếc mắt đánh giá vẻ mặt khẽ biến của La Hoành Nhân, Vương Tuệ Tuệ nhẹ giọng nói:

- Đây là “đơn đặt hàng lớn” mà La phó tổng ký kết cho công ty chúng ta ah!

Nhắc tới chữ “lớn”, Vương Tuệ Tuệ tăng thêm ngữ khí, sắc mặt La Hoành Nhân đã thay đổi.

- Hợp đồng?

Đỗ Nhuận Sinh hoàn toàn mờ mịt khó hiểu, chỉ nhìn La Hoành Nhân lại nhìn Vương Tuệ Tuệ, chần chờ cầm lấy túi hồ sơ, lấy ra văn kiện sao chép của một phần hợp đồng.

- Di, đây không phải hợp đồng mà chúng ta mới ký hai ngày trước với công ty điện tử Trường Cung sao?

Vừa nhìn thấy đầu đề hợp đồng, Đỗ Nhuận Sinh có chút kinh ngạc mở to mắt, vẫn chưa xem kỹ mà ngẩng đầu nhìn Vương Tuệ Tuệ nói:

- Phần hợp đồng này là tôi ký tên, xảy ra vấn đề gì vậy?

Phần hợp đồng đúng thật là do Đỗ Nhuận Sinh ký tên, nhưng là do La Hoành Nhân mang tới cho hắn ký kết.

Chính vì lúc đó tín nhiệm La Hoành Nhân, hơn nữa hai người còn đang chuyện trò vui vẻ, cho nên lúc ký tên Đỗ Nhuận Sinh cũng không cẩn thận xem qua.

Lúc này nghe Vương Tuệ Tuệ nhắc tới hợp đồng, trong lòng Đỗ Nhuận Sinh không khỏi cảnh giác, theo bản năng quay đầu nhìn vẻ mặt cố trấn định của La Hoành Nhân, trong lòng không khỏi run lên…

- Có xảy ra vấn đề hay không, lão Đỗ tự mình cẩn thận xem một chút.

Vương Tuệ Tuệ dời bước chặn ngang cửa ra vào, dáng người mập mạp lúc này thật có tác dụng rất tốt.

Nghe được lời của nàng, Đỗ Nhuận Sinh nhanh chóng đọc qua nội dung hợp đồng, nhưng khi nhìn thấy điều khoản trang thứ hai hai tay hắn run rẩy suýt nữa đánh rơi cả hợp đồng!

Hắn ngây người một lúc, quay phắt người lại giận dữ lớn tiếng quát:

- La Hoành Nhân, cuối cùng là chuyện gì xảy ra?

- Ba!

Hợp đồng bị hắn ném mạnh lên bàn làm việc, phát ra một tiếng vang giòn.

Đỗ Nhuận Sinh vừa đọc kỹ lại hợp đồng, nhất thời nổi trận lôi đình thiếu chút nữa muốn nhào lên liều mạng với La Hoành Nhân.

Ngày đó khi La Hoành Nhân cầm theo hợp đồng đi tìm hắn, hắn đang thẩm duyệt tài liệu khác, còn đang gấp gáp cần xuống phân xưởng, cho nên khi La Hoành Nhân cầm hợp đồng cho hắn ký tên, còn nói sơ lược nội dung hợp đồng, phát xuất từ lòng tín nhiệm với La Hoành Nhân, Đỗ Nhuận Sinh cũng không cẩn thận đọc qua hợp đồng.

Lại nói dựa theo quy mô hiện tại của công ty Dương Thành, số hàng 1.200.000 điện dung không có chút áp lực nào, hoàn toàn có thể sản xuất trong nửa tháng, đồng thời cũng không làm chậm trễ những đơn đặt hàng khác, cho nên thời gian một tháng giao hàng đã thật rộng rãi.

Huống chi lúc ấy tiền đặt cọc cũng đã đến trương mục, Đỗ Nhuận Sinh còn gì đáng hoài nghi? Vì thế hắn nhanh chóng ký tên của mình, còn cho rằng nội dung hợp đồng đúng như lời nói của La Hoành Nhân.

Nhưng hiện tại thì sao? Tờ thứ nhất trong hợp đồng không hề có chút vấn đề, nhưng tờ thứ hai, ánh mắt Đỗ Nhuận Sinh lập tức trợn tròn!

Bên trong thậm chí gian lận cực kỳ trắng trợn, trong một tháng phải giao số hàng là 100.500.000 điện dung!

Nếu như nói nội dung này đã đủ làm Đỗ Nhuận Sinh nổi trận lôi đình, thì điều mười sáu trong hợp đồng khiến cho hắn chỉ muốn nhào lên bóp chết La Hoành Nhân!

Đó là nếu công ty Dương Thành không giao đủ số hàng trong thời gian hợp đồng, phải bồi thường gấp mười lăm lần tổn thất của công ty đối phương, tổng cộng là 1 tỷ 260 triệu!

Nhìn thấy đôi mắt sung huyết của Đỗ Nhuận Sinh, trong lòng La Hoành Nhân không khỏi run lên, nhưng ngay sau đó hắn liền nở nụ cười, nếu đã xé toang da mặt, còn cần tiếp tục giả tạo cái gì?

Hắn chậm rãi sửa sang lại cổ áo của mình, mỉm cười nói:

- Đỗ tổng, chuyện này ngài cũng đừng hỏi tôi, người ký tên hợp đồng là ngài, mà đóng dấu công ty cũng là ngài, quan hệ gì tới La Hoành Nhân này?

- Ông…vương bát đản, con mẹ nó tao giết mày!

Câu trả lời của La Hoành Nhân như lửa cháy thêm dầu, Đỗ Nhuận Sinh bạo tẩu, nhào lên nhéo áo La Hoành Nhân, vung tay hung hăng tát tới:

- Ba!

- A…

Bị Đỗ Nhuận Sinh hung hăng tát vào mặt, khóe miệng tràn máu tươi, La Hoành Nhân vẫn chậm rãi đưa tay lau máu nơi khóe môi, làm như không có việc gì liếc nhìn Đỗ Nhuận Sinh, nói:

- Dù sao hiện tại đã ký hợp đồng, nếu không muốn bồi thường phá sản thì ngài nhanh chóng nghĩ biện pháp đẩy nhanh tốc độ sản xuất đi, chỉ đánh tôi cũng không giải quyết được vấn đề.

Nói xong câu đó hắn đưa tay kéo tay Đỗ Nhuận Sinh ra khỏi cổ áo mình, bật cười nói:

- Tôi đã đưa đơn từ chức, mặc kệ anh có duyệt hay không tôi đã nhất định rời đi rồi, trên hợp đồng đã viết tiền bồi thường vi ước là hai trăm ngàn, hiện tại anh đi với tôi tới ngân hàng lấy hay ngày khác tự tôi đưa tới cho anh?

- Hỗn đản…

Đỗ Nhuận Sinh tức giận run rẩy toàn thân, nhìn biểu tình làm như không có việc gì của La Hoành Nhân, nhất là chứng kiến vẻ mặt hắn không hề có chút sợ hãi, cơn giận nổ tung, xoay người chụp cái ghế hung hăng vung tới:

- Con mẹ nó tao làm thịt mày!

- Họ Đỗ, mày đừng lòng tham không đáy!

La Hoành Nhân tựa hồ đoán được Đỗ Nhuận Sinh muốn động thủ, lắc mình tránh thoát công kích, âm lãnh nói:

- Tiếp tục như vậy đừng trách tao không khách khí!

- Phanh!

Vương Tuệ Tuệ đóng mạnh cửa phòng, nàng dựa vào sau cửa lạnh lùng đánh giá La Hoành Nhân, thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng nói:

- Lão Đỗ, lúc này đã thấy rõ ràng chưa?

- Tôi…

Trong tay còn cầm ghế gỗ, Đỗ Nhuận Sinh nhất thời nghẹn lời, có chút xấu hổ, nhưng càng nhiều hơn chính là tự trách. Sự tình tới nông nỗi này, hắn làm sao còn không hiểu rõ?

Nhìn sắc mặt xanh mét lại vô cùng tự trách của Đỗ Nhuận Sinh, Vương Tuệ Tuệ thản nhiên nói:

- Ngày đó tôi tìm anh yêu cầu khai trừ hắn, chuyện hắn có vấn đề đã có chút manh mối, nếu lúc ấy anh chịu nghe lời tôi đuổi việc hắn đi, sẽ không xảy ra sự tình gì.

- Tôi…

Đỗ Nhuận Sinh cúi đầu, hắn làm sao còn không hiểu được đây? Lúc Vương Tuệ Tuệ đưa ra ý kiến khai trừ La Hoành Nhân là lúc một tuần trước, mà hợp đồng kia chỉ mới ký ba ngày trước…Lời giải thích duy nhất, chính là từ một tuần trước nàng đã phát hiện La Hoành Nhân không ổn.

Hiện tại tỉ mỉ hồi tưởng lại, những người bị khai trừ có ai không xảy ra vấn đề? Ngoại trừ những kẻ không đủ năng lực, những người còn lại đều làm những hoạt động đen tối không thể gặp người!

Đáng tiếc lúc ấy Đỗ Nhuận Sinh không bình tĩnh, làm sao có thể tự hỏi rõ những vấn đề này đây?

Hiện tại khi hiểu được thì đã không còn kịp rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui