Chấp Chưởng Thần Quyền

Nam thư ký cười cười, thò tay vỗ vai bác sĩ, thời điểm hắn chuẩn bị nói vài lời... Tút tút tút... Một tiếng kèn xe dồn dập truyền ra từ trước xe cứu thương, một chiếc xe tải chở hàng hóa lớn hình như mất đi khống chế, chạy hơn tám mươi cây số giờ đang lao về phía này...

Phát hiện chiếc xe tải không khống chế được là hai xe cảnh sát và xe cảnh vệ đi mở đường, sau khi nhìn thấy xe tải lao tới, cơ hồ không ngừng phanh gấp, ngăn trước xe cứu thương...

Nhưng mà xe cứu thương đằng sau không kịp phản ứng, xe cảnh sát trước mặt đột nhiên dừng lại, xe cứu thương vẫn đang bảo trì tốc độ cao, vì vậy &"Phanh&", rầm rầm rầm, xe cứu thương đâm mạnh vào đuôi xe cảnh sát phía trước, va chạm mạnh làm thân thể Kim Chung Nghiệp rơi xuống.

- Hết!

Nhìn thấy cảnh này, bác sĩ phụ trách cứu giúp ánh mắt tồi sầm, trực tiếp ngất đi.

Mà lái xe tải gây họa đột nhiên khống chế được chiếc xe, chạy qua bên hông xe cứu thương.

Trên đại lộ Seoul gặp chuyện không may kia, vừa thấy xảy ra sự cố, có không ít người đứng lại vây xem, người vây xem chỉ trỏ vào xe cứu thương đã lõm phần đầu, mà chiếc xe tải lớn gây sự cố đã quay đầu trở lại, lái xe biết trên đường này khắp nơi là thiết bị giám sát, hậu quả khi chạy trốn sẽ vô cùng nghiêm trọng.

Xe tải lớn dừng ở ven đường, không chờ lái xe nhảy xuống, một loạt cảnh sát lao tới khống chế hắn, mặc kệ sự cố có ngoài ý muốn hay sớm có an bài, với tư cách người trong cuộc, lái xe tải phải phối hợp điều tra.

Hơn nữa hiện tại Kim Chung Nghiệp đang nằm trên xe cứu thương, sống chết không rõ, bắt lấy lái xe kia tương đối làm người ta chú ý, càng thoát khỏi tội danh bảo vệ bất lực của cảnh vệ.

Vì vậy lái xe tải hơn ba mươi tuổi bị bắt, không lâu sau hắn bị phóng thích vô tội, bởi vì chuyện này căn bản không phải hắn dự mưu, chẳng qua lúc lái xe đang tốt, không biết vì sao phanh xe cứng đờ, đạp lên cũng không đạp được, cho nên xe tải có dấu hiệu không khống chế được, qua một lát thì khôi phục bình thường.

Huống hồ bản thân hắn là lương dân mười phần, không có ghi chép phạm tội, thứ hai không có tranh chấp ở quên nhà, cho dù đặc công tình báo có thăm dò, cũng chỉ tra được cha hắn là kế toán, ông nội hắn là mổ heo, hắn ám sát tổng thống làm gì? Chỉ bằng hắn? Quả thật nếu bắt hắn làm người chịu tội thay, chính phủ Hàn Quốc và lãnh đạo cục cảnh vệ cũng bị cách chức, dù sao chuyện này là Diệp Dương Thành đạo diễn phía sau.

Lái xe tải chỉ là con cờ Diệp Dương Thành lợi dụng mà thôi, hắn tàng hình đứng giữa không trung quan sát hiện trường hỗn loạn, Diệp Dương Thành cười lên, lắc đầu bay về Thanh Ngõa Thai.

Kim Chung Nghiệp đã chết, chuyện diễn tập quân sự với Mỹ chắc chắn sẽ gặp biến cố, không thể không hoãn lại hoặc hủy bỏ. Nói cho đúng hơn, Diệp Dương Thành đã đạt mục đích khi tới Hàn Quốc, vốn dựa theo kế hoạch của hắn, có lẽ phải đi tới nước Mỹ, nhưng bây giờ chỉ có thể tạm bỏ qua nước Mỹ, bởi vì Thanh Ngõa Thai có tứ hắn hứng thú đang chờ hắn thăm dò.

Nhưng mà làm cho Diệp Dương Thành thất vọng là, khi hắn quay về Thanh Ngõa Thai, khí tức thần bí bao phủ Thanh Ngõa Thai đã biến mất ly kỳ, cho dù hắn tìm thế nào cũng không tìm được khí tức thần bí kia, giống như nó chưa từng xuất hiện qua bao giờ.

Đứng quan sát Thanh Ngõa Thai, Diệp Dương Thành vỗ đầu của mình một cái, hắn giật mình hiểu ra! Khí tức thần bí kia hiển nhiên là trí tuệ tính mạng, nếu có trí tuệ, đương nhiên biết rõ phải tìm quả hồng mềm mà bóp.

Diệp Dương Thành hành động trong Thanh Ngõa Thai, mọi hành động bên trong đều nằm trong mắt của trí tuệ tính mạng kia, cho nên hắn biết rõ tất cả.

Nói cho đúng hơn, hắn cảm thấy Diệp Dương Thành làm thế, cũng đoán được thực lực Diệp Dương Thành hơn hắn, nếu thực lực Diệp Dương Thành thấp hơn hắn, hắn có khả năng sẽ ở lại, thậm chí là ra tay với Diệp Dương Thành.

Nếu như thực lực Diệp Dương Thành cao hơn hắn thì sao? Hắn không phải thu liễm khí tức và chạy trốn sao? Hắn cho rằng Diệp Dương Thành xử lỹ Kim Chung Nghiệp xong, chắc chắn sẽ đi tìm hắn gây phiền toái.

Nghĩ thông suốt điểm này, Diệp Dương Thành lắc đầu buông tha, trực giác nói cho hắn biết, nếu tên kia không chủ động tiết lộ khí tức, chỉ sợ hắn cho dù lật tung Thanh Ngõa Thai cũng không làm ra chuyện gì, đã như vậy cứ thoải mái rời đi, xem duyên phận ngày sau.

Cuối cùng nhìn qua Thanh Ngõa Thai, Diệp Dương Thành không do dự cái gì, trực tiếp mở rộng bước chân, vèo... Hắn xuất hiện bên ngoài mười dặm, sau đó biến mất vô tung.

Mà Diệp Dương Thành rời đi chưa được một phút, khí tức thần bí kia lại tràn ngập các nơi hẻo lánh của Thanh Ngõa Thai.

Nếu có người nào nhìn thấy hiện tượng thần bí này, nhất định sẽ phát hiện hậu hoa viên trong biệt thự phủ tổng thống, bàn du qua có dấu vết gỉ sét trên một gốc cổ thụ không gió mà đung đưa, trước trước sau sau đung đưa mấy lần, phát ra âm thanh xèo xèo khiến người ta không rét mà run.

Đồng thời nhìn kỹ mới nhìn thấy, trên bàn du này có một tiểu nữ hài phấn điêu ngọc mài chừng tám tuổi đang ngồi, nàng mặc váy trắng liền áo, vị trí mi tâm còn mang theo một đốm đỏ tươi.

Nàng lúc này hai tay vịn dây xích gỉ sét, ngồi trên ghế gỗ lắc lư, ánh mắt nhìn qua hướng Diệp Dương Thành rời đi, gương mặt nhỏ nhắn yên tĩnh giống như không biết nên khóc hay cười, chất phác làm cho người ta cảm thấy quỷ dị.

- Là hắn sao?

Giọng tiểu nữ hài êm tai vang lên, nhưng mà nàng vẫn biểu hiện chất phác, hoàn toàn không hợp với giọng nói linh động, hai bên kết hợp với nhau, cho người ta cảm giác phi thường xung đột, giống như an bài mỹ nhân và nhân yêu (*Gay) trên cùng một chiếc giường, phi thường khiến người ta khó hiểu.

Nhưng mà từ ánh mắt của nàng có thể miễn cưỡng nhìn ra, nàng đang suy tư cái gì đó.

- Ai? Ai ở bên trong?

Lúc này một cảnh vệ đi qua con đường nhỏ nghe được giọng nói thì canh giác, hắn rút súng lục ra, đem họng súng đen nhánh chỉ vào những nơi hẻo lánh, sắc mặt đầy cảnh giác.

Hắn thấp giọng quát một câu, nhưng mà rừng cây không có nửa điểm tiếng vang, chỉ có một ít cỏ dại và khu đát trống, không còn thứ gì tồn tại cả, hắn giơ súng ngắn ra, cẩn thận đi vào khu rừng cây.

Nhưng mà hắn xuyên qua khu rừng cây đi tới khu đát trống, nơi này chẳng có thứ gì cả, đừng nói là tiểu nữ hài, cho dù là bàn đu gỉ sét cũng không còn.

Nhìn thấy cảnh này, cảnh vệ nhíu mày, hắn vỗ ót của mình một cái, hắn cho rằng mình nghe nhầm, vừa rồi chỉ là rừng cây đung đưa.

Sau khi hắn rời khỏi không lâu, bàn đu biến mất một cách thần bí đã xuất hiện, tiểu nữ hài bàn chân trần, gương mặt phấn điêu ngọc mài ngồi trên bàn đu, lúc này âm thanh chi chi khiến người ta sởn hết gai ốc vang lên lần nữa, năm giờ chiều hôm đó, tin tức tổng thống Kim Chung NGhiệp mất mạng đã xuất hiện trên tin tức đại chúng của Hàn Quốc, tin tức này làm cho Hàn Quốc nổ tung lên.

Các trang báo còn có ảnh chụp hiện trường và vài tấm ảnh mơ hồ, nhìn thấy Kim Chung Nghiệp nằm trên cán cứu thương dời lên chiếc xe cứu thương khác được chụp lại.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui