Mấy ngày sau khi vụ việc xãy ra, ở ma giới tình hình khá là hỗn loạn. Sau trận chiến thì Dạ Cố không thấy về Dạ Hiểu Y càng không thấy đâu, ma giới như rắn mất đầu không người cai quản khiến cho thiên giới nhiều lần đến chiếm đánh.
Dạ Huyền Nhu cũng vì đó mà cấp bách trở về từ hoang vực, hắn tạm thời thay thế Dạ Cố lên củng cố lòng quân xử lí chính vụ. Tuy bề ngoài cả ba người hộ đại ma pháp Thụy Lan đồng ý nhưng bên trong lòng Vương Tư Đồ và Độc Cô Tư Kinh lại âm thầm phản đối. Họ cho rằng một con người không chảy dòng máu chí tôn trong cơ thể như Dạ Huyền Nhu không hề xứng với chiếc ghế đó.
Nói về Dạ Huyền Nhu, hắn là nghĩa tử của Dạ Cố. Năm đó trận chiến tiên ma diễn ra, gia tộc hắn có công ơn lớn với Dạ Cố không màng an nguy mà hi sinh bảo vệ ma giới, cảm động trước hành động ấy Dạ Cố đã nhận Dạ Huyền Nhu thành nghĩa tử của mình.
Dạ Huyền Nhu vẫn là tên thật của hắn nhưng chỉ khác mỗi họ, hắn mang họ Tạ. Năm đó vì còn quá nhỏ, nên Dạ Cố tạm thời thay đổi họ của hắn. Sau này lớn lên Dạ Cố đã tường thuật lại hết mọi việc cho hắn nghe, hắn vì mang ơn nuôi dưỡng nên vẫn giữ nguyên họ Dạ và hết lòng báo đáp.
Bên cạnh Dạ Huyền Nhu có một người hầu thân cận là Phù Vi, hắn là một cửu vĩ hồ đồng thời là đệ đệ của Thụy Lan.
Tính tình Dạ Huyền Nhu hơi ngây ngốc rất dễ lòng trước những lời nói rót mật của người khác, nhưng hắn cũng là một người quyết đoán trước khi quyết định việc gì cũng đều tính toán rất kĩ. Biết bản thân có nhược điểm nên hắn hạn chế giao du với người khác, trừ những trường hợp ngoại lệ như Phù Vi.
Dạ Huyền Nhu quanh năm chỉ biết chém giết, nay lại tiếp quản cả ma giới hắn tư duy khá hạn hẹp. Làm gì cũng sợ xãy ra sơ suất ảnh hưởng tới tồn vong của ma tộc. Hên là bên cạnh hắn vẫn còn có Phù Vi và ba người Thụy Lan nên tạm thời mọi việc đều củng cố được phần nào.
Hơn một tuần trôi qua, vẫn chưa có tin tức gì của hai người Dạ Hiểu Y và Dạ Cố. Bên tiên giới thì cách một hôm lại cho người đến gây chiến đòi lại công bằng, Dạ Huyền Nhu cho binh cố thủ chứ không dám phát công, hắn sợ sẽ xãy ra tử chiến giữa hai giới tiên ma. Nhờ sự chần chừ thiếu quyết đoán của hắn mà ma giới ngày càng bị lấn ép, yêu ma bị giết vô số khiến tình hình ngày càng tồi tệ.
"Chúng ta phải phản công lại không thể cứ cố thủ mãi được, binh của chúng ta đã bị hao hụt rất nhiều"
Dưới đại sảnh Thụy Lan đang lớn tiếng nói vọng lên.
Bên này Độc Cô Tư Kinh cũng bước ra mấy bước đứng song song với Thụy Lan chấp tay hành lễ mà nói"
" Đúng vậy, ma giới chúng ta tuy năng lực không bằng bọn họ nhưng không thể mãi để cho họ chà đạp."
Bấy giờ Dạ Huyền Nhu phía trên đau đầu đưa tay lên xoa xoa thái dương mà nói:
" Ta biết! Nhưng hai giới tiên ma đã đình chiến hơn trăm năm nay nếu bây giờ bọn ta phản công thì chắc chắn sẽ bị bọn họ chỉa mũi giáo vào."
Thụy Lan dưới này nghe được mấy lời đó thì tức giận, cơn giận dữ chảy dài khắp cơ thể tỏa ra huyết khí đỏ rực.
" Chẳng phải hiện tại bọn chúng mới là người đang muốn gây chiến sau, chúng ta đã chịu nhục nhã hàng trăm năm nay chưa đủ sau? Bên ngoài thì nói tiên ma bình đẳng nhưng bên trong thì âm thầm thao túng tất cả mọi chuyện."
Lúc này Phù Vi đang đứng cạnh Dạ Huyền Nhu liền cất giọng:
" Chuyện này thật sự rất nan giải, chúng ta cũng đã phản công mấy lần nhưng đều thua thảm hại. Bây giờ ta thấy cách tốt nhất là làm theo những gì ngày xưa ma tôn đã làm"
Ở dưới Vương Tư Đồ giọng nói có phần nịnh nọt không kém chua ngoa vang lên:
" Ý của ngươi là liên hôn sau?"
"Phải"
Nghe Phù Vi đáp Thụy Lan giật mình, ánh mắt phán xét nhìn về phía Phù Vi. Không để mọi người chờ lâu Phù Vi liền lên tiếng giải thích.
"Năm xưa ma tôn Dạ Cố cũng đã thành thân với Bạch Uyên để giải hòa quyết chiến giữa hai giới, bây giờ chúng ta rơi vào tình thế này theo thấy chúng ta nên gửi thư đình chiến lên thiên giới và kèm theo lời nhắn cầu thân."
Vương Tư Đồ chợt lên tiếng
"Cứ cho là vậy nhưng ai sẽ là người được đề cử?"
Nghe câu hỏi, Phù Vi ung dung cười nói.
" Chẳng ai thích hợp hơn ngoài tiểu điện hạ Dạ Hiểu Y cả, luận về huyết thống và địa vị thì chỉ có ngài ấy mới là người thích hợp"
Nghe mấy câu nói đó trong lòng Dạ Huyền Nhu chợt nỗi lên một sự chua xót, cảm giác khó chịu bộc phát từ bên trong tim chảy dài lan ra khắp cơ thể khiến hắn không chịu được mà nắm chặt tay thành nắm đấm.
Phù Vi bên này thấy phản ứng của Dạ Huyền Nhu như thế thì hắn khẽ nhéch miệng cười, đây đúng là những gì mà hắn muốn thấy.
Dưới này Thụy Lan phản đối kịch liệt, cô không chấp nhận việc cử Dạ Hiểu Y phải đi, bên phía hai người Độc Cô Tư Kinh thì ngược lại gật đầu đồng ý.
Mặt kệ cho Thụy Lan có làm gì đi nữa, Dạ Huyền Nhu vẫn chấp thuận việc liên hôn và cử người đi tìm Dạ Hiểu Y.
Trở lại với một ngày trước, lúc này trong phòng Dạ Huyền Nhu hắn cùng Phù Vi đang ngồi vừa chơi cờ vừa nói chuyện.
"Ta thấy việc liên hôn đối với Dạ Hiểu Y là một việc tốt"
Đi xong một nước cờ hiểm thì Phù Vi lại nói tiếp:
"Dạ Hiểu Y ngài ấy với thái tử tiên giới tâm đầu ý hợp, việc này coi như tác hợp cho ngài ấy lại còn tốt cho ma giới."
Dạ Huyền Nhu tay cầm viên cờ nhưng không đánh xuống, hắn im lặng do dự thì Phù Vi đưa mặt đến gần với hắn mà dùng chất giọng ngọt ngào nói:
" Nếu ngài thật sự yêu Dạ Hiểu Y thì ngài phải thành tâm chúc phúc cho hắn mới đúng, hay là ngài muốn để cho Dạ Cố biết được một đứa con nuôi như ngài lại dám có ý nghĩ khác với nhi tử của ngài ấy."
Dứt lời Phù Vi trở về vị trí nhàn nhã uống trà.
Dạ Huyền Nhu bỏ quân cờ xuống, trong lòng hắn rối như tơ. Phù Vi nói đúng, hắn và Dạ Hiểu Y sẽ không bao giờ có kết cục tốt. Tình yêu này nên để nó chôn sâu trong lòng là tốt nhất.
Lúc này Dạ Huyền Nhu đột nhiên hạ một quân cờ xuống rồi sau đó vội vã xoay người bước đi mà nói:
"Cứ theo ý ngươi đi"
Nhìn bóng lưng Dạ Huyền Nhu rời đi Phù Vi nở lên một nụ cười mãn nguyện, chậm rãi bốc một quân cờ hạ xuống.
Phía dưới bàn cờ, quân cờ của Dạ Huyền Nhu đã hoàn toàn bị Phù Vi đánh bại.
Tối hôm đó bên trong phòng của Độc Cô Tư Kinh, Phù Vi ăn mặc lõng lẽo ngồi trên đùi hắn là ỏng ẹo.
"Chàng xem ta đã giúp cho chàng bao nhiêu việc rồi mà chàng chẳng khen lấy ta một câu"
Phù Vi ỏng ẹo tỏ vẻ giận dỗi nói:
"Chuyện ta nói vừa rồi chàng nên sắp xếp cho tốt"
Độc Cô Tư Kinh lúc này cười to bộ dạng rất sảng soái, đưa tay bóp lấy cặp đùi trắng trẻo của Phù Vi mà nói:
"Được rồi mỹ nhân bớt giận, để ta thưởng cho nàng có được không"
Dứt lời hắn choàng tay ôm lấy cả người Phù Vi tiến đến bên giường, ánh nến bị cơn gió làm tắt. Bên kia Dạ Huyền Nhu buồn bã ngồi uống rượu, bên này thì tiếng rên rĩ dâm loạn vang dội phát ra.
Trở lại với hiện tại, Dạ Huyền Nhu sau hai ngày thì cũng tìm được Dạ Hiểu Y trở về với tình trạng thương tích đầy người.
Sau mấy hôm điều trị thì thương tích của Dạ Hiểu Y cũng khỏi phần nào, Dạ Huyền Nhu cũng nói việc liên hôn cho y biết. Y chỉ tỏ vẻ khá ngạc nhiên rồi im lặng không nói gì.
Bên phía thiên giới Tịch Trác Tuyền cười gian xảo khi thấy thư đề nghị liên hôn của ma giới, hắn cười khinh bỉ mà cho người gọi Tịch Hạ Nhiên và Tịch Hạ An đến.
Hắn thuật lại sự việc với cả hai và sau đó bảo rằng Tịch Hạ An hãy là người thành thân với Dạ Hiểu Y vì Tịch Hạ Nhiên đã có hôn ước.
Tịch Hạ Nhiên kịch liệt phản đối, hắn nói sẽ không lấy một ai khác ngoài Dạ Hiểu Y xin hãy chấp thuận cho hắn.
Tịch Hạ An bên này cũng chán ghét Dạ Hiểu Y nên nói:
"Con cũng không đồng ý, con sẽ không thành thân với tên nghiệt chủng đó"
Tình hình bấy giờ khá rối ren, lúc này đột nhiên Lưu Hạc Ninh và Tịch Hoa xuất hiện. Thấy Tịch Hoa thì Tịch Hạ An lại mở lời.
"Con thấy việc này nên để Tịch Hoa đi là tốt nhất"
Nghe mấy lời đó Lưu Hạc Ninh liền tức giận đập bàn quát lớn:
"Tịch Hạ An con dám"
Bên này Tịch Trác Tuyền đưa tay ra hiệu tất cả im lặng, sau đó nói:
"Ta sẽ chấp nhận với một điều kiện, con phải thành thân với Noãn Tước và Dạ Hiểu Y chỉ được là thứ phi"