Vào những ngày này thì để thuận tiện cho việc ôn tập nên Tạ Mục Trì, Phù Ngân Cát và Kiều Luân Vũ đều đã xách vali đến nhà của các học bá để học tập.
Tuy rằng là một nhóm học tập trung, nhưng mỗi cặp đều phải chia nhau ra để kèm cặp, tuy nhiên thì cũng nhờ vào lần này mà Hoắc Ninh Tích mới biết rằng Tạ Mục Trì rất thông minh.
Đa số những bài khó anh đều làm rất nhanh, không chỉ vậy mà đáp án còn cực kỳ chính xác, tới cả hai người bạn thân là Phù Ngân Cát và Kiều Luân Vũ còn kinh ngạc nữa mà.
Nhưng rồi sau đó Kiều Luân Vũ lại nhìn anh, nói:
- Hóa ra đây là sức mạnh của tình yêu sao? Nhìn Mục Trì như vậy… Đột nhiên tớ cũng muốn yêu đương quá đi.
Hiển nhiên câu nói của Kiều Luân Vũ là cố ý cho Hoắc Ninh Tích nghe, nhưng cô ấy không chỉ không quan tâm, mà còn trực tiếp đeo bịt tai để thanh tịnh.
Kiều Luân Vũ có hơi thở dài, nhưng rồi Tạ Mục Trì lại nói:
- Thật ngại quá đi, vì vợ của tớ nên tớ phải cố gắng.
Đến đây, anh còn vỗ vai Kiều Luân Vũ, nói:
- Luân Vũ à, từ nay tớ không thể làm đôi bạn đội sổ với cậu rồi.
Tự mình cố gắng nhé.
Khóe môi Kiều Luân Vũ có chút giật giật, quả nhiên là thê nô, có bạn gái là bỏ bê bạn thân liền.
Nhưng rồi cậu ấy cũng phải nhìn lại Hoắc Ninh Tích, cô gái cậu ta thích tại sao lại có thể lạnh lùng như vậy chứ hả? Đúng là làm khó cậu ta quá mà…
Trong khi Kiều Luân Vũ đang kêu gào trong tuyệt vọng thì Hoắc Ninh Tích đã đem một số trọng tâm đưa đến trước mặt cậu ta, nói:
- Tuy xác suất ra những dạng bài này không nhiều, nhưng chỉ cần học thuộc công thức sẽ không đứng cuối bảng nữa.
- Tích Tích à, cậu đúng là tốt bụng quá đi.
Hoắc Ninh Tích cũng chỉ biết thở dài, tuy rằng những ngày qua biểu hiện của Kiều Luân Vũ rất tốt, nhưng cậu ta lại không được thông minh nhanh nhạy lắm, muốn dạy cái gì cũng phải chờ một khoảng thời gian rất lâu mới tiếp thu được.
Đợi qua kì nghỉ đông, cô sẽ lập một giáo trình khác cho Kiều Luân Vũ mới được.
Riêng Hoắc Ninh Tường và Phù Ngân Cát thì việc ai nấy làm, bài ai nấy học, nói chung là không có giao tiếp với nhau nhiều.
Cơ mà dù sao cũng mang danh nghĩa là kèm nhau học, Hoắc Ninh Tường cũng không thể bỏ rơi con gái nhà người ta được, anh liếc mắt nhìn sang bài tập mà Phù Ngân Cát đang làm.
Thở dài một chút, lại chỉ tay vào một điểm, nói:
- Chỗ này sai rồi, cho dù cậu có tính tới Tết Công Gô cũng không ra đáp án đâu.
- Hả? Sao mà sai được, tớ đã xem cách giải trên mạng rồi mà?
Hoắc Ninh Tường cũng chỉ biết chán trường, lại nhanh chóng cầm lấy tập vở của Phù Ngân Cát, nhưng cô ấy ngồi ở chỗ đó cho dù có viết cũng không nhìn thấy.
Đột nhiên Hoắc Ninh Tường lại di chuyển chỗ ngồi, liền ngồi ngay bên cạnh của Phù Ngân Cát, làm cho cô ấy giật mình, đưa mắt nhìn anh đầy khó hiểu.
- Nhìn tôi làm gì, nhìn vào bài tập đi.
- Ò…
Sau đó Hoắc Ninh Tường vừa giải bài tập vừa giảng bài cho Phù Ngân Cát, ngay lúc này cô ấy giống như là được khai sáng một lối đi mới, liên tục gật đầu đầy háo hức, gương mặt cũng trở nên đáng yêu hơn bất kì lúc nào.
Đột nhiên Hoắc Ninh Tường cảm thấy bản thân có cái gì đó không đúng lắm…
Anh lại thấy cô gái lanh chanh Phù Ngân Cát này đáng yêu á? Đúng là điên rồi… Chuyện này đúng là điên thật mà.
- Được rồi, cậu làm tiếp đi.
- Tớ hiểu rồi, cảm ơn cậu nha Ninh Tường, hóa ra nó dễ như vậy.
Nói xong Phù Ngân Cát còn khuyến mãi cho anh thêm một nụ cười, lần này Hoắc Ninh Tường có hơi ngượng mà rời đi một chút, tuy anh nghĩ những biểu hiện của mình không ai thấy, nhưng Kiều Luân Vũ đã nhìn thấy hết rồi…
Ôi trời ơi nhìn mà xem đi kìa.
Tạ Mục Trì thì đã có được bạn gái đáng yêu như Hứa Nguyệt Y.
Hoắc Ninh Tường khó tính mà còn ngại ngùng trước Phù Ngân Cát.
Còn cậu ta và Hoắc Ninh Tích… Haiz… Vẫn vô vọng lắm, đúng là số khổ mà.
Ở chỗ của Tạ Mục Trì và Hứa Nguyệt Y thì vẫn như vậy, cô giảng bài nhưng anh lại bận ngắm cô, lâu lâu còn hôn lén cô mấy cái, làm cho Hứa Nguyệt Y không tập trung được.
Cuối cùng cô lại nói:
- Anh không tập trung được sao?
- Anh đang rất tập trung đó.
Tập trung ngắm bạn gái xinh đẹp của anh.
Cô thật sự là bó tay với anh luôn rồi, người gì đâu mà cái miệng ngọt quá chừng à, làm cho cô cứ ngượng ngùng thôi.
Cứ như vậy, Tạ Mục Trì lại nhìn cô làm bài tập, lâu lâu còn giúp cô chỉ ra những lỗi sai, còn giúp cô sửa sai và giảng bài lại nữa chứ… Tự nhiên Hứa Nguyệt Y thấy có cái gì đó sai sai, rốt cuộc thì ai mới là người cần được kèm cặp đây?
Trước ngày thi diễn ra, anh còn lưu luyến ôm cô, nói:
- Y Y, em không quên lời hứa chứ?
- Không quên.
#Yu~.