Chạy Nạn Làm Ruộng Xuyên Thành Mẹ Ruột Của Nhóm Vai Ác Nhãi Con


Dương Vũ nhìn từ đầu tới chân đánh giá Vương Chiêu Nga, sau đó liếc sang nhìn Vương Thiết Đan, dùng giọng điệu châm chọc nói; “Ta thấy con trai bảo bảo của ngươi cũng không phải là vàng là bạc gì? Thậm chí còn vừa đen vừa xấu, da thịt thì dày, đây chắc là di truyền từ ngươi phải không?”“Chậc chậc, khó trách đều không biết xấu hổ như nhau.

”Mặt Vương Chiêu Nga đen lại, sắc mặt thật khó coi.

Cũng không biết lúc này ai lại cười to một tiếng, thế là mội người xung quanh cũng phá lên cười.

Chả cười, Dương Vũ nói đâu có sai.

Sắc mặt Vương Chiêu Nga càng tối, vừa định mở miệng chửi bới, sau lưng bỗng vang lên một giọng nói tức giận của một lão thái thái.

“Các ngươi cười cái gì?”“Xem ra tất cả mọi người đều đã bị con hồ ly tinh này câu dẫn.


”“Cháu ngoan của tôi bị hai tên tạp chủng này bắt nạt, chúng đánh cháu tôi thành bộ dạng như thế này.

”“Hôm nay mà không bồi thường thì Vương lão thái thái ta đây chắc chắn sẽ không bỏ qua!”Người vừa nói là một người mặc chiếc áo đỏ, lưng gù, tướng mạo khắc khổ, đôi mắt già nua, một bên lớn một bên nhỏ, ánh mắt thì lạnh lùng nhìn Dương Vũ nói.

Người xung quanh im bặt, không dám lên tiếng.

Lời nói của Vương lão thái thái này có lực sát thương rất lớn, hơn nữa bà lão đang nhìn chằm chằm, sắc mặt trông rất đáng sợ.

Dương Vũ hờ hững bĩu môi nói: “Vừa rồi cháu trai bà ra tay đánh người sao bà không qua? Bây giờ lại giả nhân giả nghĩa qua đây sao?”Sắc mặt của Vương lão thái thái cứng đờ, bà chưa kịp phản ứng lại thì Dương Vũ lại nói tiếp: “Không phải chỉ là bồi thường thôi sao? Cũng không phải không được.


”Nghe vậy, sắc mặt Vương lão thái thái tốt lên, bà hừ lạnh một tiếng.

Trên mặt Vương Chiêu Nga hiện lên nụ cười đắc ý, sợ Dương Vũ đổi ý, bà ta liền nói với mọi người đứng xem: “Mọi người đều nghe thấy, chính miệng Dương Vũ nói sẽ bồi thường.

”Nói xong liền dương dương đắc ý, không thèm quan tâm Vương lão thái thái đang nhìn bà với vẻ mặt thâm trầm.

Một lúc sau phản ứng lại, bà quay qua thấy vẻ mặt của lão thái thái, nụ cười đắc ý trên mặt biến mất, ngượng ngùng nói: “Mẫu thân! ”Vương lão thái thái hừ lạnh một tiếng, sau này phải bảo con trai dạy lại người con dâu này, thật sự không biết điều.

“Gọi trưởng thôn tới đây.

”Vương Chiêu Nga cố nén sự vui mừng gật đầu, chẳng mấy chốc nhà bà sẽ có mười lượng bạc và bánh ngô, nhà họ sẽ được ăn no, mặc dù bạc là do lão thái thái giữ nhưng sau này sẽ cho Thiết Đan của bà thôi.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận