Chạy trốn lúc hoàng hôn

Sân bóng được mấy ngọn đèn to ở xung quanh chiếu sáng trưng.
 
Hứa Hữu Trì ngồi ở trên ghế dài, đôi mắt nhìn thẳng Dịch Trác nhẫn nại đợi khoảng ba giây, anh đưa tay ra, lời ít ý nhiều nói: "Điện thoại di động."
 
Dịch Trác chần chừ không quyết, cuối cùng vẫn phải khuất phục trước sự lạnh lùng của Hứa Hữu Trì, trả lại điện thoại vào trong tay anh, thở dài nghiêm túc nói: “Yêu đương cần phải thận trọng, nhớ cẩn thận đấy.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Anh ấy cảm giác như mình là một bà mẹ già lo lắng cho con trai chưa biết yêu sẽ gặp phải lừa dối trong tình cảm, tận chức tận trách, tận tâm tận lực.
 
Hứa Hữu Trì nhận lấy điện thoại di động không nói câu nào, rũ mi mắt, ngón tay di chuyển trên màn hình.
 
Hiển nhiên là không thèm để ý tới lời khuyên nhủ của Trác Dịch chút nào.
 
Mẹ già Dịch cảm thấy như bản thân đang làm một chuyện phí công vô ích. Có một đứa con trai đang ở thời kỳ phản nghịch mà lòng tự ái cực cao thật sự là quá khó khăn.
 
Về nhà tắm rửa xong, trong nhóm lớp của các nam sinh ồn ào lập đội năm người chơi Vương Giả Vinh Diệu. Hứa Hữu Trì ngồi trước máy tính chơi PUBG, Dịch Trác liều mạng cầu xin anh rất lâu anh mới ung dung kết thúc ván game rồi tắt máy tính, miễn cưỡng đồng ý vào đội của bọn họ.
 
Bình thường Hứa Hữu Trì chơi game trên máy tính nhiều, Vương Giả Vinh Diệu đã hot mấy năm rồi nhưng số lần anh chơi lại ít đến đáng thương, game Anh hùng chí cũng đơn giản, mà lại dễ dàng thăng cấp.
 
Dịch Trác vùi người vào trong ghế sô pha, vừa hâm mộ vừa ghen tị nói: "Rõ ràng mọi người đều là cùng nhau chơi game, tại sao lần nào cậu cũng là top 1 của khóa thế?"
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hứa Hữu Trì nói: "Không phải tớ đã từng trả lời rồi sao."
 
Dịch Trác nhớ ra rồi.
 
Là câu nói vừa ngông cuồng vừa gợi đòn mà anh nói trong hội trường kia: “Do IQ.”
 
"..."
 
Cảm ơn, tớ đã cảm giác được mình bị sỉ nhục rồi.
 
Hứa Hữu Trì mở điện thoại di động lên, bởi vì đã quá lâu anh chưa đăng nhập vào Vương Giả Vinh Diệu, trên màn hình hiển thị cần phải cập nhật. Anh lười đợi cho nên đứng dậy đi ra ngoài phòng ngủ: “Tớ đi rót cốc nước.”
 
Chờ anh rót một cốc nước ấm quay lại, trò chơi cũng đã cập nhật xong. Anh ấn đăng nhập, liên tục xóa mấy trang quảng cáo đi,  sau đó lại đồng thời nhận được hai lời mời chơi game.
 
[“Trác Tương TvT” mời bạn “đấu hạng”]
 
[“Chạy trốn hoàng hôn” mời bạn “tổ đội 5v5”]
 
-
 
Một đêm tốt đẹp, bắt đầu và kết thúc trong trận solo.
 
Lục Trà Chi liên tiếp lấy được ba lần MVP bại, sự nhiệt tình đối với chế độ game cạnh tranh không công bằng 1v9 này của Vương Giả Vinh Diệu đã bị dập tắt.
 
Xem ra những gì mà icon nói không sai chút nào: "Xóa càng sớm, thì cuộc đời bạn càng tốt đẹp."
 
Cô buồn bã thoát khỏi đấu hạng, dọn sạch các chấm đỏ xong chuẩn bị offline thì lại nhìn thấy một hình đại diện mới hiện ra trên thanh bạn bè ở bên trái.
 
Kuroba Kaito.
 
Hứa Hữu Trì online.
 
Cô đấu tranh trong đầu nửa giây rồi mời anh vào lập team hai.
 
-

 
Hứa Hữu Trì gần như là không suy nghĩ, anh từ chối lời mời đầu tiên của cậu bạn thân, sau đó chuyển sang lập team hai với Lục Trà Chi.
 
Đợi Dịch Trác hoàn hồn lại, lại nhìn ảnh đại diện của Hứa Hữu Trì trong danh sách.
 
Đang trong trận.
 
Anh ấy cực kỳ không hiểu nổi, hỏi: "Làm gì thế, có phải là vào nhầm đội không? Bọn tớ bên này còn chưa bắt đầu đâu."
 
Hứa Hữu Trì nhìn màn hình điện thoại nhấn chọn tướng, mắt cũng không ngẩng lên: “Tớ vào trận rồi rồi, các cậu chơi đi.”
 
Dịch Trác: "?"
 
Dịch Trác: "Vậy cậu chơi với ai?"
 
Dịch Trác đứng dậy đi tới nhìn, trò chơi đã tiến vào giao diện đang tải. Hứa Hữu Trì chơi Lý Bạch, trang phục phượng cầu hoàng tiên khí phiêu dật.
 
Bạn cùng team là một cái ID quen thuộc, Chạy trốn hoàng hôn.
 
Chơi Phượng Hoàng vu phi của Vương Chiêu Quân.
 
Chậc, thế đó hả.
 
Dịch Trác hận không thể rèn sắt thành thép nói: "Cậu cứ như vậy chơi game cùng với chị gái hải vương à?"
 
"Cậu nói nhiều quá." Hứa Hữu Trì khoanh chân ngồi trên giường, lười biếng nâng mí mắt lên, đập cái gối tới chỗ Dịch Trác: “Chơi game của cậu đi, đừng phiền tớ.”
 
Dịch Trác tiếp lấy gối ôm, thở dài một hơi nặng nề, sau đó ngồi lại lên ghế sô pha, lời nói sâu xa: “Phai nhạt rồi, bé Trì, tình cảm nhiều năm như vậy của chúng ta cuối cùng cũng phai nhạt rồi.”
 
Hứa Hữu Trì hờ hững trả lời: "Cậu biết là tốt."
 
Dịch Trác: "..."
 
Đây là loại đàn ông khốn khiếp gì mới thế.
 
Thật cạn lời.
 
Tiết tấu của trò chơi này nhanh hơn Liên minh huyền thoại rất nhiều, Hứa Hữu Trì đánh vị trí đi rừng cũng tăng nhanh tiết tấu lên, đánh rừng, bắt người, giết rồng không sót cái nào.
 
Lục Trà Chi cảm giác ván này không có chút liên quan gì đến Vương Chiêu Quân 0/0 này của cô. Cô chỉ hỗ trợ hỗn loạn, mở giao tranh, Lý Bạch của Hứa Hữu Trì 13/0 đã đè người đối diện xuống mà giết rồi.
 
Đây chính là cảm giác được đưa gánh à hu hu hu, cảm giác này cũng sướng quá đi mất.
 
Đối diện đã bị đẩy tới nhà chính, Lục Trà Chi tiện tay phóng đại chiêu ra, lấy được mạng người đầu tiên của trận này, là Hàn Tín của đối phương.
 
[[Tất cả] Hàn Tín: Em gái Chiêu Quân cpdd*]
*Cpdd: ngôn ngữ game: ý chính là tìm người ghép team CP, nếu muốn thì liên hệ
 
"..."
 
Lý Bạch lấy được bạo chúa xong thì đánh bùa xanh ở rừng của đối phương buff mana đến khi đầy, sau đó nhấn “yêu cầu tập hợp”.
 
[Camellia(lý bạch): Qua đây lấy bùa xanh.]
 
Không nói rõ là đang gọi ai.
 

Lục Trà Chi đi tới, dè dặt hỏi.
 
[Chạy trốn hoàng hôn (Vương Chiêu Quân): Cho tôi à?]
 
[Camellia(lý bạch): Ừ.]
 
Vương Chiêu Quân phóng một chiêu ra nhận lấy bùa xanh buff mana, Lý Bạch lại trở về rừng của nhà mình lấy bùa xanh.
 
Lục Trà Chi lặng lẽ xúc động, chẳng lẽ đây chính là tình yêu.
 
Lúc này đồng đội lên tiếng.
 
[[Tất cả] Tôn Thượng Hương: Hàn Tín từ bỏ đi, cp của Vương Chiêu Quân là Lý Bạch, cậu không nhìn ra à?]
 
[[Tất cả] Tôn Thượng Hương: Với cái chiến tích 0/8 này của cậu mà cũng dám cướp em yêu của Lý Bạch à.]
 
[[Tất cả] Hàn Tín: Thật đó à?]
 
Hàn Tín hồi sinh.
 
Lý Bạch quét sạch khu rừng có bùa xanh ở đối diện, dùng kỹ năng của chiêu hai lao lên cao rồi phóng chiêu cuối, trực tiếp bắt lấy Hàn Tín đang nhảy qua.
 
Lần tiếp theo, Hàn Tín thậm chí còn đang ở trong đường sông vẫn chưa kịp ra ngoài thì đã trực tiếp bị giết chết ở cửa nhà rồi.
 
Sau đó, Lý Bạch không giết bất cứ ai, toàn trận đấu chỉ nhắm vào một mình Hàn Tín.
 
Thiếu niên ngay thẳng, chút tâm tư nhỏ nhặt cũng thể hiện rất rõ ràng.
 
Lục Trà Chi không kìm được ý cười, khóe miệng cong lên.
 
Hàn Tín có một vạn câu thô tục ở trong lòng mà không nói ra được, trụ nhà chính đã nổ rồi, ở mấy giây cuối cùng anh ta còn nhìn thấy câu nói của Lý Bạch đã giết mình suốt cả trận đấu dưới góc trái màn hình.
 
[[Tất cả] Camellia(Lý Bạch): Thật.]
 
Lục Trà Chi chỉ tập trung đẩy trụ cho nên không nhìn thấy chữ cuối cùng của Hứa Hữu Trì.
 
Trên màn hình hiện ra chữ “Victory” to đùng.
 
Trong giao diện tổng kết, Lý Bạch lấy được MVP toàn trận.
 
Một người chiếm năm mươi lăm phần trăm dame của toàn đội, cũng có chút quá tàn bạo rồi.
 
Thấy cũng đã gần mười một giờ, Lục Trà Chi nhấn like cho anh rồi thoát game.
 
Mở QQ ra, nhìn thấy Hứa Hữu Trì đã đồng ý lời mời kết bạn của mình từ hai tiếng trước.
 
[Chạy trốn hoàng hôn]: Tôi buồn ngủ rồi.
 
[Xu]: Ngủ sớm chút.
 
[ Chạy trốn hoàng hôn ]: Được
 
[ Chạy trốn hoàng hôn ]: Cậu cũng ngủ sớm đi.
 

[ Chạy trốn hoàng hôn ]: Ngủ ngon.
 
[ Chạy trốn hoàng hôn ]: Anh Lý Bạch.
 
[Xu]: Ngủ ngon.
 
Lục Trà Chi dành cho Hứa Hữu Trì một sự quan tâm đặc biệt, đang định tắt điện thoại đi ngủ thì điện thoại lại đột nhiên rung lên.
 
Là Phương Hòe Nhĩ gọi tới.
 
Lục Trà Chi vừa nhấn nghe, còn chưa nói xong một câu “sao thế” thì đã bị Phương Hòe Nhĩ mắng cho một trận phủ đầu.
 
"Lục Trà Chi, cậu không nghe điện thoại tớ còn tưởng là cậu bốc hơi trên đường về nhà rồi đấy, cậu tự xem xem tớ đã gửi cho cậu bao nhiêu tin nhắn trong weixin, cậu đã trả lời tớ chưa? Cho nên tình yêu sẽ biến mất có đúng không? ?"
 
Lục Trà Chi chờ cô ấy mắng xong, bình tĩnh nói: "Đợi chút, tớ xem xem."
 
Cô mở weixin lên mới phát hiện, bắt đầu từ lúc tám rưỡi thì Phương Hòe Nhĩ đã gửi cho cô hơn một trăm tin nhắn.
 
[Phương Hòe Nhĩ]: Tớ về đến nhà rồi, cậu đến nhà thì cũng gửi tin nhắn cho tớ nhé.
 
[Phương Hòe Nhĩ]: ?
 
[Phương Hòe Nhĩ]: Biết chưa?
 
[Phương Hòe Nhĩ]: Về đến nhà chưa?
 
[Phương Hòe Nhĩ]: Người đâu rồi?
 
[Phương Hòe Nhĩ]: Đến nhà thì nhắn lại một câu.
 
Tiếp sau đó thì toàn là dấu hỏi, lướt khoảng chừng một trăm tin.
 
Tâm trạng của Lục Trà Chi chuyển từ khiếp sợ đến hổ thẹn, cô không nhìn thấy weixin có thông báo tin nhắn mới hiện lên, thế là vô cùng thành khẩn thừa nhận lỗi lầm đồng thời chủ động xin lỗi: “Tớ sai rồi, chị Nhĩ Nhĩ.”
 
"Ồ." Phương Hòe Nhĩ hỏi: "Cho nên vừa nãy cậu đang làm gì?"
 
"..."
 
Lục Trà Chi cảm thấy, nếu như cô nói cho cô ấy biết mình đang chơi game, vậy thì có khả năng tối nay cô sẽ bị Phương Hòe Nhĩ ám sát mất. Nhưng cô thật sự không tìm được cái cớ nào tốt hơn, chỉ có thể thành thật khai ra: “Tớ đang chơi game…”
 
Phương Hòe Nhĩ: "Game quan trọng hay tớ quan trọng?"
 
Câu hỏi nộp mạng như trong dự liệu.
 
Lục Trà Chi một nghe được câu này thì căng thẳng đến mức da đầu tê dại. Cô hỏi ngược lại: "Cậu cảm thấy thế nào?"
 
Phương Hòe Nhĩ lạnh lùng nói: "Đối với cậu mà nói, có lẽ là game quan trọng hơn."
 
"Bảo bối, sao cậu lại không có tự tin như vậy chứ?" Lục Trà Chi dùng lời lẽ nghiêm túc phản bác: "Chắc chắn là cậu quan trọng rồi, game thì tính là gì chứ. Tớ xóa ngay đây, xóa ngay đây."
 
Im lặng được năm giây, Lục Trà Chi nói: "Đã xóa rồi. Game hủy hoại thanh xuân, hủy hoại tài sản của con người, làm sao có thể đánh đồng được với chị Nhĩ Nhĩ xinh đẹp, dịu dàng, đáng yêu của tớ chứ."
 
Phương Hòe Nhĩ hiển nhiên là đã bị mấy lời này lấy lòng, lúc này mới lựa chọn tha thứ cho cô: “Nhớ đấy nhé.”
 
"Ừm ừm ừm." Lục Trà Chi không dám phản đối: “Nhĩ Nhĩ, bất kể như thế nào thì chắc chắn cậu cũng đứng vị trí đầu tiên.”
 
Phương Hòe Nhĩ ừ một tiếng: "Cúp nha, lên QQ nói chuyện."
 
"Oke la."
 
Cúp điện thoại, Lục Trà Chi mở QQ ra.
 
[Phương Hòe Nhĩ]: Thứ bảy tuần sau.
 
[Phương Hòe Nhĩ]: Chị Nhĩ Nhĩ của cậu muốn cay cấp mười sáu.

 
?
 
Trò gì thế?
 
Lục Trà Chi nghĩ không ra kết quả, cô lựa chọn mở Baidu vạn năng ra.
 
Phương Hòe Nhĩ đợi một lúc, cuối cùng cũng đợi được tin nhắn trả lời của Lục Trà Chi.
 
Là một tấm ảnh chụp màn hình.
 
"Lẩu tê cay cấp mười sáu.
 
Địa chỉ: xxxxxx
 
Số điện thoại: xxxxxx "
 
[Chạy trốn hoàng hôn]: Là cái này sao?
 
[Chạy trốn hoàng hôn]: Vậy thứ bảy tuần sau chúng ta cùng đi ăn, tớ mời cậu.
 
[Phương Hòe Nhĩ]: Bạn học Lục Trà Chi, cậu là nguyên tố thứ năm mươi mốt trong bảng tuần hoàn nguyên tố à?
 
Lục Trà Chi xuống giường mở sách hóa học ra, tìm đến nguyên tố thứ năm mươi mốt.
 
Stibium. Nguyên tố ký hiệu: Sb*
 
*Sb: ngôn ngữ mạng: nghĩa là đồ ngốc
 
"..."
 
[Chạy trốn hoàng hôn]: Tại sao chị lại mắng em QAQ.
 
Trong giao diện khoảnh khắc, Lục Trà Chi nhận được một thông báo được tag trên một bài đăng mới.
 
Phương Hòe Nhĩ chụp ảnh màn hình lịch sử trò chuyện của hai người rồi đăng lên khoảnh khắc
 
Văn bản đi kèm: "Tớ nói lúc tớ lớn lên muốn làm một người bạn trên mạng xàm xí như Lục Trà Chi, ông bà nội rất vui vẻ, đạp cho tớ một phát lên trời."
 
Lục Trà Chi cảm thấy tủi thân.
 
Cô thật sự không biết ý nghĩa là gì.
 
Hai phút sau, dưới bài viết xuất hiện một bình luận.
 
[Bạn trên mạng]: Nhĩ Nhĩ cậu sắp mười sáu tuổi rồi á?
 

 
Lục Trà Chi như được khai sáng. Hóa ra là cái ý này.
 
Rồi chính là rồi, cũng đâu phải là cay*.
*啦 và 辣 đồng âm, bên trên Phương Hòe Nhĩ nhắn là 要十六辣 ý là sắp mười sáu tuổi rồi nhưng lại gõ thành 辣 là cay nên Lục Trà Chi hiểu lầm.
 
Đánh chữ hẳn hoi lên không được à.
 
Cứ phải làm những thứ màu mè này.
 
Cô trở lại giao diện nói chuyện với Phương Hòe Nhĩ.
 
[Chạy trốn hoàng hôn]: Tớ, giết, cậu, Phương, Hòe, Nhĩ [/mỉm cười]



 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận