Chết Tâm


Kiều Tuyết Mạn tay cầm ly rượu vang đỏ lắc nhẹ,đứng trước cửa kính to trong phòng nhìn ra bầu trời đem khuôn mặt lạnh trầm ngâm.

Bóng lưng cô độc, lạnh lẽo như tảng băng khó có thể hoà tan.

Mà bên cạnh Kiều Thi Hàm, Hứa Khinh Tư ngồi chơi xếp hình với nhau quay lại nhìn thấy cô như vậy đưa mắt nhìn nhau thở dài.

Họ biết nhìn cô như vậy chứ thật chất cô không để tâm như vậy nhưng thật chất là cô vô tâm.

Lúc nào, cũng cô độc và tạo khoảng cách với tất cả.

Dù người đó là ba cô.


Có lẽ, chính cô không nhìn ra không hay biết rằng điều đó nhưng bọn cô thấy rõ ràng.

Tuy cô luôn nghe lời ông Kiều hay tỏ ra lắng nghe đi nữa.

Nếu người không rõ thì nghĩ là đứa con gái hiếu thuận nghe lời nhưng 2 người các cô biết thật chất đó là Kiều Tuyết Mạn cô ngại phiền phức.

Cô không để tâm đến những điều nhỏ nhặt này.

Nhưng trong cách cư xử của cô luôn tỏ ra sự cung kính và xa cách rõ ràng.

Ngay cả Hứa Khinh Tư dù là bạn của cô cũng không thể hiểu nổi cô.


Cô luôn thờ ơ mặc cô ta kéo đi đâu đó hay làm chuyện điên rồ nào đó, không phải vì gì hết mà là do cô lười quan tâm.

Dù cô có tỏ ra gần gũi thì luôn khiến người khác cảm nhận sự cô độc và lạnh lẽo như thế.

Hứa khinh Tư nhịn hồi lâu thấy cô như vậy không chịu được kêu cô:
"Mạn, mau lại đây chơi đi.

Cô đứng đó làm gì thế?"
"Đúng đó chị!" bên cạnh Kiều Thi Hàm cũng gật đầu.
Kiều Tuyết Mạn nhìn về phía hai người thở dài.

Cũng nhận mệnh lại chơi với cả hai.

Tâm tình cô hiện tại đang không ổn định lắm nhưng thôi kệ đi.
>>>>>>>>>>>>>.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận