Chỉ cần ánh trăng là đủ

 
Trì Thiến phản ứng rất nhanh, cô ấy cười hì hì sau đó khép cửa phòng lại chuồn đi thật nhanh.
 
"Chị mới là gà bông tiểu học ấy!" Trì Dữu phản bác: "Chị đừng quên khi chị và Vu Ngang vừa yêu đương, hai người ra ngoài hẹn hò được vì em mách nước cho đấy nhé!"
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trì Thiến nói chuyện cách một cánh cửa: "Cười chết mất, ban đầu là ai tự xưng có kinh nghiệm yêu đương còn chủ động muốn làm quân sư cho chị thế? Bây giờ chị đây nghi ngờ anh bạn trai thời đại học là diễn viên em mời đến diễn."
 
"Em không nhàm chán như vậy đâu!"
 
"Ai biết được chứ, bây giờ mấy sinh viên đại học thường làm không ít những chuyện ngu xuẩn như thế này cơ mà?"
 
Trì Dữu tức giận đến mức đứng dậy khỏi giường, cô mở cửa phòng ra muốn liều mạng với Trì Thiến.
 
Nhưng mà lúc đó Trì Thiến đã sải bước thật nhanh để về phòng của mình, cô ấy đóng sập cửa phòng lại rồi nhân tiện khóa trái cửa vào luôn.
 
Trì Dữu bị chậm một bước chỉ có thể đứng trước cửa phòng mà tức giận thôi.
 
Tức giận một lúc lâu nhưng Trì Thiến vẫn không làm gì như trước, sống chết cũng không mở cửa.
 
Vì thế cô chỉ có thể trở về phòng của mình, ủ rũ nhặt chiếc gối đầu vừa bị cô ném lên, sau đó thở phì phò chuẩn bị đi ngủ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Trước khi ngủ cô lại nhận được tin nhắn của Trì Thiến, cô tưởng đó là tin nhắn xin lỗi nên vẫn kiêu căng đợi nửa phút sau mới mở ra.
 
Nhưng kết quả lại là Trì Thiến đã tìm được lịch sử trò chuyện lúc Trì Dữu làm quân sư tình yêu cho cô ấy và Vu Ngang rồi chụp lại gửi cho cô.
 
Ngoài ra còn có ghi chép cách theo đuổi tình yêu.
 
Trì Thiến: "[Icon xem thường] không thể nào, không phải chứ, thật sự có người lúc dạy người ta yêu đương thì có lý lẽ rõ ràng nhưng đến lượt bản thân yêu đương thì lại trở nên hèn nhát như vậy."
 
Trì Dữu: "..."
 
-
 
Trì Dữu thừa nhận, cô bị chọc tức rồi.
 
"Mẹo nhỏ khiến tình yêu trở nên cháy bỏng hơn."
 
"Những chi tiết nhỏ trong tình yêu khiến đối phương yêu bạn nhiều hơn."
 

"Lấy hết những tâm tình nho nhỏ đó đi! Lấy nó để thả thính đối phương!"
 
Vì thế trong khoảng thời gian nghỉ trưa Trì Dữu đã suy nghĩ đến những ghi chép về theo đuổi tình yêu này.
 
Đến tận bây giờ cô mới hiểu vì sao các đại thần tình yêu đều độc thân từ trong bụng mẹ.
 
 Phân tích tình yêu của người khác thì đúng là bậc thầy nhưng khi bản thân được trải nghiệm thì lại biến thành kẻ ngốc.
 
Hay là cô cũng đi tìm một "bậc thầy" để hỏi thăm một chút?
 
Trì Dữu nhìn Mạnh Tuyền ở bên cạnh.
 
Nhưng mà gần đây thời tiết trở nên ấm dần, thời gian ngủ đông cũng đã qua những cơn buồn ngủ của mùa xuân lại kéo tới. Tóm lại thời tiết này khiến cho con người lúc nào cũng như đang ở trạng thái mệt rã rời hoặc chuẩn bị mệt rã rời. Lúc này Mạnh Tuyền đang ghé vào bàn làm việc ngủ trưa.
 
Thôi, bản thân cứ thử hỏi đại một người đi.
 
Hôm qua, họ vừa môi chạm môi nên Trì Dữu cần một khoảng thời gian để tiêu hóa một chút, các chiến lược theo đuổi tình yêu khác cứ đặt qua một bên đi, Trì Dữu lựa chọn chiến lược theo đuổi tình yêu cuối cùng để làm theo.
 
Tóm lại nhất định không thể để Trì Thiến khinh thường mình được.
 
Trì Dữu không biết bây giờ Sầm Lý có đang ngủ trưa hay không nên cô cẩn thận gửi một [Icon có đó không] qua.
 
Sầm Lý trả lời rất nhanh: "Có. "
 
Trì Dữu hơi sửng sốt sau đó lại hỏi tiếp: "Anh không ngủ trưa à?"
 
Sầm Lý: "Ừ, anh đang sửa lại số liệu, có việc gì thế?"
 
Trì Dữu bắt đầu mở đường cho chủ đề tiếp theo: "Nghỉ trưa không có chuyện làm, nói chuyện một chút nhé?"
 
Nhưng đối phương lại trả lời vô cùng thẳng thắn: "Vậy để anh xuống tìm em."
 
Trì Dữu nhanh chóng trả lời: "Không cần không cần, chúng ta cứ nói chuyện qua điện thoại thế này là được."
 
Vì đề phòng anh hỏi vì sao nên Trì Dữu quyết định ra tay trước để chiếm được thế chủ động.
 
"Kiểm tra trí tuệ của anh."
 
"Trên thế giới này có năm loại bùn, anh có biết năm loại đó là gì không?"
 

Đầu dây bên kia im lặng một lúc lâu sau đó mới trả lời: "Hình như là không chỉ có năm loại."
 
Trì Dữu cảm thấy không nói nên lời.
 
Tại sao anh lại trả lời nghiêm túc như thế chứ?
 
Cô không thèm nói đạo lý: "Trong trò chơi trí tuệ này chỉ có năm loại!"
 
"Em cho anh một ít gợi ý nhé: bùn hoa, xi măng, tỏi giã, nước bùn* và một loại nữa, anh biết đó là loại nào không?"
 
Sầm Lý không trả lời, Trì Dữu lại bắt đầu nhắn tin vào khung chat.
 
"Không biết đúng không, em nói cho anh biết nhé, là em thích..."
 
Mấy chữ đằng sau vẫn chưa đánh xong thì Sầm Lý đã trả lời trước: "Anh thích bùn.*"


 
*Ở đây tác giả đang chơi chữ, những cụm từ trên trong tiếng Trung đều được ghép cùng với 泥 (nghĩa là bùn), Trì Dữu đang dùng từ đồng âm, để thả thính Sầm Lý. Bởi vì trong tiếng Trung chữ bùn (泥) được phát âm là ní gần giống với từ cậu (你) có phát âm là nǐ. Ở đây, Sầm Lý nói câu “Anh thích bùn” được hiểu ngầm giống như “Anh thích em”.


 
Trì Dữu: "..."
 
Không phải chứ, anh phải không biết mới đúng, đây cũng là lời thoại của cô cơ mà.
 
Trì Dữu: "Làm sao anh biết được?"
 
Không phải như thế chứ, kiểu yêu đương quê mùa như vậy không phải là thứ anh nên biết.
 
Trừ khi trước đó anh đã từng dùng cách này để thả thính cô gái nào khác.
 
Cứ nghĩ tới trường hợp này thì trong lòng Trì Dữu lại dâng một cảm giác khó mà tả được.
 
Lúc này Sầm Lý lại gửi một tấm ảnh chụp màn hình qua.
 
Trì Dữu: "..."
 
May mắn thay, cô lại cảm thấy không nói nên lời rồi.

 
Người đàn ông này lại dám gian lận, lên Baidu để tra đáp án.
 
Trì Dữu ra sức lên án anh: "Anh gian lận."
 
"Đây cũng là lời thoại của cô cơ mà, ok?"
 
Mấy giây sau, đối phương thu hồi tin nhắn sau đó bắt đầu giả ngu một cách cực kì giả tạo.
 
"Không biết."
 
"Cuối cùng em là loại bùn nào?"
 
Không có bất kỳ biểu cảm và dấu câu dư thừa nào nhưng Trì Dữu vẫn cảm thấy anh đang cười mình, thậm chí cô còn có thể tưởng tượng ra biểu cảm hiện tại của Sầm Lý ở tầng trên.
 
Chắc chắn anh đang cười nhạo cô nhưng với tính cách của anh thì chắc là anh sẽ không thể nào cười to lên mà cùng lắm thì anh chỉ nhếch miệng cười, đôi mắt lạnh lùng trong trẻo đó hơi cong lên sau đó cười khẽ hai tiếng.
 
Trì Dữu ném điện thoại xuống sau đó nằm sấp xuống bàn.
 
Chiến lược tình yêu con khỉ á, nếu tính ra thì người bị công lược chính là cô đấy.
 
-
 
Mùa xuân nên cơn buồn ngủ hễ nói đến là đến, Trì Dữu cũng không biết bản thân mình ngủ quên mất từ lúc nào, cuối cùng vẫn là sếp đến đánh thức cô dậy.
 
"Dậy mau dậy mau, đi họp, sao toàn thanh niên lười biếng thế này?"
 
Sếp đánh thức cô dậy sau đó lại đi gọi Mạnh Tuyền ở bên cạnh tỉnh dậy.
 
Mạnh Tuyền vẫn còn ngơ ngác rồi che miệng ngáp một cái, cô ấy nói chuyện nho nhỏ nghe không rõ lắm: "Làm sao vậy? Tôi cũng phải đi ạ?"
 
"Cô đi giúp tôi ghi chép, sáng nay tôi điều trợ lý ra ngoài làm việc nhưng bây giờ bên đó đang tắc đường nên chắc là không về kịp rồi."
 
Trì Dữu nhìn đồng hồ thì thấy vừa qua giờ nghỉ trưa, hơn nữa ngày hôm qua cô cũng không thấy được báo hôm nay có cuộc họp.
 
Sếp nói: "Sếp đột nhiên muốn mở, không phải ngày hôm qua cô nói muốn tìm những tổ khác để nói chuyện à? Hôm nay họp đúng lúc thế còn gì? Cho cô nói chuyện thoải mái luôn."
 
Trì Dữu mở to hai mắt: "Không phải chỉ họp trong bộ phận thôi sao?"
 
Sếp: "Nghĩ cái gì thế, họp trong bộ phận cần sếp đến họp à? Mấy bộ phận cùng họp lại với nhau đấy, đi thôi."
 
"..."
 
Ông trời ơi ông đang đùa tôi đấy à?
 
Tâm trạng của Trì Dữu trở nên vô cùng phức tạp.
 

Nếu sớm biết rằng đến chiều còn phải gặp nhau trong cuộc họp thì chắc chắn cô sẽ không chơi ngu gửi mấy thứ kia cho Sầm Lý đâu.
 
Cô vò đầu bứt tai, cuối cùng cô đành cam chịu số phận đi theo sếp vào trong phòng họp.
 
Vì họp cùng với mấy bộ phận khác nên phòng họp tầng này của họ không đủ chỗ, họ dùng thang máy đi lên trên phòng họp chuyên dụng trên tầng.
 
Sầm Lý ở ngay trên cô một tầng, sau khi thang máy đến tầng của anh thì Trì Dữu bắt đầu cầu nguyện trong lòng, hy vọng anh đừng bước vào thang máy này.
 
Nhưng mà cửa thang máy lại được mở ra, quả nhiên sợ cái gì sẽ gặp cái đó.
 
Trang phục kết hợp hai gam màu trắng và xám chưa bao giờ thay đổi, thân hình cao gầy đó luôn cực kì đơn giản và gọn gàng như thế, chỉ cần đặt trước mắt thì đúng là vui tai vui mắt. Cô ước bản thân có thể nhìn thêm vài cái. Nhưng khi rơi vào hoàn cảnh như thế này thì nhìn nhiều thêm một cái cũng khiến cô cảm thấy như bị tra tấn.
 
Trì Dữu nhanh chóng cúi đầu xuống sau đó núp ra sau mấy đồng nghiệp rồi cô bắt đầu xê dịch dần vào trong góc.
 
May mà Sầm Lý vẫn tử tế, anh không hề chen vào trong làm cô khó xử mà chỉ đứng ở phía ngoài cùng của thang máy.
 
Cũng may mấy đồng nghiệp nói chuyện với nhau nên trong máy cũng không trở nên yên tĩnh, Trì Dữu thầm thở phào nhẹ nhõm, nhiều đồng nghiệp đang đứng ở đây như vậy nên cô và Sầm Lý cũng không có cơ hội để nói chuyện với nhau. Chờ đến khi vào trong phòng họp thì bộ phận nào có chỗ của bộ phận đó vì vậy cô và Sầm Lý càng không thể ngồi chung.
 
Trong lúc đó cô chỉ cần quản lý đôi mắt của bản thân để nó không nhìn về phía anh là xong.
 
Nhưng mọi chuyện lại không được như mong muốn, đột nhiên Sầm Lý gọi tên cô bên trong thang máy: "Trì Dữu."
 
Trái tim của Trì Dữu lập tức trở nên căng thẳng: "Hả?"
 
Những đồng nghiệp khác cho rằng Sầm Lý có chuyện muốn nói với Trì Dữu nên họ đều ăn ý ngừng cuộc trò chuyện của bản thân lại.
 
Giọng điệu của Sầm Lý vẫn bình tĩnh như vậy: "Còn có một loại bùn nữa là gì? Em vẫn chưa nói cho anh biết."
 
"..."
 
Vậy mà anh lại cố ý hỏi cô loại bùn gì trước mặt tất cả đồng nghiệp trong thang máy!
 
Cũng không rõ đây là cảm giác gì nhưng như thế này giống như công khai nói những bí mật chỉ có hai người họ mới biết giữa chốn đông người.
 
Vào lúc này Trì Dữu cũng không biết cảm xúc của bản thân bây giờ là tức giận hay xấu hổ chiếm nhiều hơn nữa.
 
Cũng may mà những người khác cũng không biết vấn đề này có ý gì, chỉ có Sầm Lý và đương sự như cô biết thôi.
 
Mặt mũi của cô vẫn chưa mất hết.
 
Nhưng cũng vì những người khác không hiểu điều đó có ý gì nên họ càng tò mò nhìn về phía Sầm Lý nhiều hơn.
 
Một đại diện trong đó chính là Vương Khải Ninh và anh ấy cũng hỏi rất to: "Hả? Cái gì, cái gì cơ? Bùn cái gì cơ?"
 
Mạnh Tuyền nhìn về phía Trì Dữu hỏi: "Bùn gì gì thế? Bùn bùn à?"
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận