Điều này cũng dẫn đến việc kể từ khi nhìn thấy Sầm Lý thì Trì Dữu lại cứ vô tình hoặc cố ý nhìn vào túi của anh.
Hôm nay Sầm Lý mặc một chiếc áo khoác gió dài với hai hàng khuy áo, túi áo ở hai bên khá nông, chắc hẳn anh sẽ không để một thứ riêng tư như vậy vào túi áo khoác đâu.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nhưng Trì Dữu biết một điều rằng áo khoác nam khác với áo khoác nữ, thật ra có rất nhiều loại áo khoác nam được thiết kế thêm túi trong.
Khi Trì Dữu đang tự hỏi liệu có cái khả năng này không thì ánh mắt cô đã vô thức nhìn lướt qua từ chỗ đường eo lên đến ngực của Sầm Lý, sau đó lại dịch chuyển đến nơi gò má của anh.
Lúc trước cô đã nghe người ta nói đàn ông trông sẽ rất đẹp trai trong hai kiểu trạng thái.
Một là khi đàn ông làm việc nghiêm túc, hai là lúc họ lái xe.
Trì Dữu cũng rất đồng ý với cách nói này. Cô còn lưu rất nhiều ảnh của trai đẹp 2D lái xe, có vài bức là ảnh lấy từ manga anime, có vài bức là ảnh từ trò chơi.
Những bức ảnh đẹp này đa số đều được các hoạ sĩ nữ vẽ, góc độ đều được phác thảo từ góc nhìn của ghế lái phụ. Đàn ông đẹp trai, được phối hợp với ánh sáng cùng với không khí ấy, chỉ có phụ nữ mới biết làm khiến phụ nữ cảm thấy hài lòng.
Bây giờ Trì Dữu càng cảm thấy đồng tình hơn.
Thật ra Trì Dữu đã ngồi xe của Sầm Lý rất nhiều lần nhưng lần nào cô cũng ngồi ở ghế lái phụ. Lúc nào cô cũng rất thành thật mà nhìn về phía trước, hoặc là đầu cô sẽ hơi nghiêng về phía cửa sổ, cô rất ít khi nghiêm túc đánh giá dáng vẻ lúc lái xe của Sầm Lý.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Rốt cuộc thì hôm nay cô đã có lý do để quan sát dáng vẻ lái xe của anh rồi.
Thói quen lái xe của Sầm Lý rất tốt, anh không phải kiểu người cố làm ra vẻ chẳng để ý đến ai hay dáng vẻ lười nhác như mấy tên đàn ông khác để khoe ra kỹ thuật lái xe tốt của mình. Dáng ngồi của anh thẳng tắp, ánh mắt chuyên chú, lái xe rất vững vàng. Anh sẽ không vì theo đuổi cảm giác kích thích mà cố ý nhấn mạnh ga, hơn nữa vốn dĩ sàn xe đã rất rộng nên trải nghiệm ngồi trên xe của Sầm Lý cả một đoạn đường này của Trì Dữu rất tốt.
Nếu anh còn dùng một tay để xoay vô lăng thì sẽ càng ngầu hơn nữa.
Trì Dữu lặng lẽ nghĩ.
Kết quả là lúc xe chạy đến giao lộ quay đầu xe, bởi vì giao lộ hơi hẹp, đánh vô lăng rất nguy hiểm nên cần phải quay đầu xe. Tay phải Sầm Lý rời khỏi vô lăng, sờ vào cần số. Sầm Lý nghiêng đầu quan sát kính chiếu hậu phía bên Trì Dữu, sau đó lòng bàn tay trái của anh đặt lên vô lăng, bắt đầu đánh tay lái, từ từ quay đầu xe tạo ra một khoảng cách cực kì chính xác.
Rõ ràng là thời đại phát triển nên xe ô tô nào cũng được lắp camera lùi nhưng vẫn có một số người đàn ông vẫn kiên trì quay xe bằng cách này.
Một là có thể họ muốn kiên trì rèn luyện kỹ thuật lái xe, hai là vốn dĩ họ chỉ muốn làm vậy cho ngầu.
Không cần quan tâm Sầm Lý thuộc loại nào, dù sao thì anh cũng đã thành công khiến Trì Dữu mê đắm mê đuối bởi sự ngầu của anh rồi.
Chàng trai nam thần mặc bộ đồng phục học sinh trong trí nhớ của Trì Dữu nay thật sự đã trở thành một người đàn ông trưởng thành rồi.
Sau khi quay đầu xe xong, Sầm Lý không nhìn về đằng trước nữa, đúng lúc ánh mắt của anh chạm phải ánh mắt đang nhìn mình đến ngây người của Trì Dữu.
Thật ra Sầm Lý đã sớm nhận ra được là có vẻ như hôm nay Trì Dữu không giống với lúc trước. Lúc trước khi Trì Dữu ngồi ở ghế lái phụ, nếu như cô không nhìn về đằng trước thì cô sẽ nhìn ra ngoài cửa sổ thế nhưng hôm nay thỉnh thoảng cô lại nhìn về phía anh.
Mí mắt của Trì Dữu hơi giật giật, cô nhanh chóng dời ánh mắt đi, lộ ra vẻ chột dạ.
Sầm Lý cũng không nói gì cả. Khóe miệng anh khẽ cong lên thành một vòng cung mà nho nhỏ, sau đó anh tiếp tục lái xe của mình.
Trì Dữu thầm thở phào nhẹ nhõm ở trong lòng.
Cũng may là nam thần không hỏi cô tại sao cô lại nhìn anh.
Nếu Sầm Lý mà học mấy chàng trai nam chính trong phim thần tượng hỏi cô "anh lái xe có đẹp không?" thì chắc chắn cô sẽ ngượng đỏ mặt ngay tại chỗ mất.
Thật ra cái tình huống Trì Dữu nhìn trộm Sầm Lý này không phải là chuyện lần đầu tiên xảy ra nữa.
Chỉ là lần nào Trì Dữu cũng trở nên luống cuống tay chân, cô sợ chuyện cô yêu anh sẽ bị bại lộ ra bên ngoài, sợ bị anh phát hiện.
Trong ba năm học cấp ba, Trì Dữu và Sầm Lý chưa từng học cùng lớp với nhau. Hơn nữa sau khi học xong lớp mười một thì Trì Dữu đã lựa chọn con đường thi nghệ thuật, thời gian cô học mấy tiết văn hoá ở trường cũng ít đi rất nhiều cho nên Trì Dữu càng không có cơ hội để được nhìn thấy Sầm Lý.
Sau đó, trong kỳ thi kiểm tra trình độ vào cuối học kỳ của năm đó, đúng lúc bộ giáo dục lại đưa ra thông báo nói rằng không cho phép xếp loại thí sinh thành các cấp bậc khác nhau dựa theo thành tích thi cử của học sinh nữa. Vì thế, việc sắp xếp chỗ ngồi thi của trường học không còn dựa vào xếp hạng của khoá đó mà phân nữa mà là dựa theo thứ tự số báo danh theo danh sách để phân chia học sinh vào mỗi trường thi.
Thứ tự số báo danh được sắp xếp theo tên họ, Trì Dữu trước nay chưa từng cảm thấy biết ơn vì mình mang họ Trì như vậy, bắt đầu bằng chữ "C"* giống y như Sầm Lý.
*Tên phiên âm của Trì Dữu là "Chi You", tên phiên âm của Sầm Lý là "Cen Li", tên của hai người đều bắt đầu bằng chữ "C".
Nhưng có rất nhiều học sinh cũng mang họ bắt đầu bằng “C”, đặc biệt họ Trần* là một họ rất phổ biến còn họ Trì và họ Sầm thì ngược lại rất hiếm gặp. Vì vậy, Trì Dữu cũng không hề có tự tin về chuyện cô và Sầm Lý có được xếp vào một trường thi hay không.
*Phiên âm của họ Trần: Chen, cũng bắt đầu bằng chữ "C".
Vào ngày thi, toàn bộ học sinh cùng khóa đều bị xáo trộn, đám học sinh đi trên hành lang vô cùng ồn ào. Trì Dữu đi chen vào đám đông tìm được phòng thi của mình, cô âm thầm cầu nguyện vài câu trong lòng, nhìn về phía tờ danh sách thí sinh thi ở phòng này được dán ở cửa phòng.
Trì Dữu
…
Sầm Lý.
Cô nở một nụ cười cực kì ngốc nghếch.
Hồi còn sắp xếp bảng xếp hạng dựa theo lớp, từ trước đến nay cô Trì Dữu chưa từng trông đợi việc cô và Sầm Lý được chia vào cùng một phòng thi. Bởi vì từ trước đến nay anh luôn luôn được thi ở phòng thi số 01, còn cô thì cứ thi quanh quẩn qua lại vào mấy phòng ở giữa.
Nếu lúc trước Trì Dữu muốn được xếp vào chung phòng thi với Sầm Lý thì chỉ có thể có hai khả năng.
Một là Trì Dữu phát huy vượt mức bình thường, thi được vào top mấy chục của khối, như vậy thì lần thi sau cô có thể được xếp chung một phòng thi với Sầm Lý.
Hai là Sầm Lý phát huy thất thường, tụt dốc đến top mấy trăm, lần thi sau anh sẽ bị thả vào cùng một phòng thi với Trì Dữu.
Bất kể có là tình huống nào thì cũng đều không có khả năng. Dù sao thì đây cũng không phải là một bộ phim vượt khó, cho dù Trì Dữu có liều mạng học đến thế nào đi nữa thì cô cũng không thể tiến bộ đến mức có thể vượt lên mấy trăm hạng trong một khoảng thời gian ngắn. Đây cũng không phải là phim tuổi thanh xuân vật vã gì nên cũng không có mấy nhân tố bên ngoài thường thấy như yêu sớm hay gia đình, đương nhiên cũng không có khả năng là Sầm Lý đột nhiên tụt dốc nhiều như vậy.
Hơn nữa Trì Dữu cũng không muốn nguyền rủa Sầm Lý tụt hạng. Cô hy vọng anh có thể tiếp tục đứng ở nơi cao vời vợi, cứ mãi giữ vị trí thứ nhất trong bảng xếp hạng đến lúc thi đại học, sau đó lại thi đậu trường đại học tốt nhất trong nước.
Trì Dữu thấp thỏm đi vào. Cô ngồi vào chỗ ngồi của mình, lẳng lặng chờ đợi sự xuất hiện của người đó.
Chưa được vài phút sau, Sầm Lý xuất hiện ở cửa phòng học.
Số chỗ ngồi được sắp xếp theo hình chữ S, chỗ ngồi của Sầm Lý ở hàng sau dãy đối diện với chỗ ngồi của cô.
Chàng trai mang cặp sách một bên vai, anh đi qua lối đi ở chính giữa hai dãy chỗ ngồi rồi bước về phía chỗ ngồi của Trì Dữu.
Trì Dữu cụp mắt xuống, cô không dám nhìn anh. Trì Dữu ưỡn ngực ngồi ngay ngắn ở trên chỗ ngồi của mình, cô lẳng lặng chờ đợi khoảnh khắc anh đi ngang qua chỗ của cô.
Đôi tay Trì Dữu đan chặt vào nhau để ở trên bàn. Cuối cùng thì Sầm Lý cũng đã đi qua người cô, dường như cô cũng có thể ngửi được mùi gió mát lạnh từ trên người anh.
Cơn gió nhẹ lướt qua bên tai Trì Dữu khiến làn da của cô trở nên đỏ ửng.
Trước khi tiếng chuông báo bắt đầu thi vang lên, họ vẫn có một chút thời gian để học bài nhưng Trì Dữu lại học không vào. Tuy rằng cô đang cầm sách nhưng thỉnh thoảng đôi mắt cô lại liếc nhìn về đằng sau.
Trì Dữu liếc nhìn rất kín đáo, cô chỉ dám nghiêng nhẹ người một chút, liếc nhìn bằng khoé mắt của mình.
Đương nhiên là chàng trai không hề nhận ra. Một bàn tay của Sầm Lý đè lên sách, bàn tay khác của anh thì chống cằm. Anh cụp mắt xuống, ánh mắt chăm chú nhìn vào sách.
Thật sự là Trì Dữu rất hâm mộ những người học cùng lớp với Sầm Lý bởi vì họ có thể nhìn anh trong phòng học mọi lúc mọi nơi.
Vì thế trong mười mấy phút trước giờ thi, cô và anh ngồi trong cùng một phòng học làm chuyện riêng của từng người như thể họ đã trở thành bạn cùng lớp với nhau vậy.
Đợi đến lúc tiếng chuông thi vừa vang lên là các thầy cô giám thị đã bắt đầu phát bài thi, những câu hỏi thi bình thường khiến người ta nhức đầu kia hình như đều trở nên đáng yêu cả.
Nhưng cho dù những câu hỏi đó có đáng yêu đến mấy thì bạn không biết làm cũng vẫn sẽ không biết làm thôi.
Thi môn thứ nhất là Ngữ Văn còn đỡ, cho dù đọc có khó đến mức nào thì ít nhất Trì Dữu vẫn có thể lấp kín cả tờ giấy thi. Đợi đến lúc thi toán thì mới là đúng là ác mộng, Trì Dữu lật bài thi ra, một đống câu hỏi chi chít cả mặt giấy. Thậm chí Trì Dữu còn không biết bắt đầu từ đâu, đến viết bậy bạ mà cô cũng không biết phải nên viết như thế nào.
Trì Dữu chỉ đành gắng gượng làm những đề toán mà mình biết làm, hai đề toán điểm cao cuối cùng thì quả thật cô không thể nào làm được. Thời gian chỉ còn chưa đến mười phút, Trì Dữu chỉ đành từ bỏ, cắn bút ngồi ngẩn người.
Trì Dữu ngây người một lúc, cô không kìm được lòng mà lại lặng lẽ nghiêng đầu nhìn Sầm Lý đang ngồi ở đằng sau.
Khác với Trì Dữu, Trì Dữu là không biết làm cho nên cô mới không làm gì chứ Sầm Lý là đã làm xong hết từ sớm cho nên lúc này anh mới không làm gì.
Chàng trai chống cằm với vẻ nhàm chán, bàn tay rảnh rỗi kia của anh thì đang xoay bút.
Cây bút nước kia cứ vậy mà chuyển động giữa hai đầu ngón tay thon dài và linh hoạt của Sầm Lý.
Thì ra anh cũng có thói quen xoay bút, cũng giống mấy cậu bạn cùng lớp của cô vậy.
Có vẻ như Trì Dữu lại biết thêm được một thói quen nhỏ của anh.
Vì thế cô cũng bắt đầu học Sầm Lý xoay bút, cũng nhân tiện nhìn lén anh qua khoé mắt.
Xoay như thế nào nhỉ? Sao trông anh xoay ngầu thế?
Trì Dữu đột nhiên trở nên quyết tâm, ánh mắt cô nhìn anh cũng bất giác trở nên nghiêm túc hơn.
Vốn dĩ chỉ là cái liếc trộm từ khoé mắt, sau cùng cô cũng nhanh chóng bị Sầm Lý phát hiện.
Ánh mắt của Trì Dữu không hẳn là trắng trợn lắm nhưng Sầm Lý đã nhận ra. Anh ngước mắt lên, cách một lối đi, anh đã phát hiện một bạn nữ ở hàng ghế trước đang nhìn lén mình.
Sầm Lý im lặng nhìn lại Trì Dữu, còn Trì Dữu thì lại bị anh dọa cho giật cả mình.
Chết rồi! Bị phát hiện mất rồi!
Tim của Trì Dữu đập rất nhanh, bởi vì ngón tay bị giật mình một cái mà cây bút đã rơi khỏi tay cô, cứ thế mà nện ở trên mặt đất.
Trì Dữu có thói quen cắn bút, thói quen này được hình thành trong quá trình cô học vẽ tranh. Chiếc nắp bút chống trơn đang bị cô ngậm ở trong miệng, không có nắp bút, thân bút tròn vành vạnh cũng không dừng lại ngay tại chỗ mà nó vừa rơi xuống mà là lăn tròn một vòng trên mặt đất.
Trì Dữu trơ mắt ra nhìn cây bút của mình lăn tới bên cạnh Sầm Lý.
Lúc này giáo viên giám thị đang phân tâm trên bục giảng cũng đã chú ý tới động tĩnh dưới này. Giáo viên giám thị đứng lên, vừa hay nhìn thấy Trì Dữu xoay người lại.
Giáo viên giám thị ho một tiếng: “Em học sinh kia, ngồi yên.”
Bả vai của Trì Dữu run lên, cô cũng không thèm quan tâm đến cây bút nữa mà nhanh chóng xoay người lại ngồi ngay ngắn.
Giáo viên giám thị nhìn đồng hồ treo trên tường, nói với vẻ ẩn ý: “Còn có mấy phút thôi, ai mà có suy nghĩ gì đấy thì đừng có nghĩ đến nữa. Nhìn lén bài thi của người khác bạn cũng chẳng được thêm mấy điểm đâu. Hơn nữa, khi thi đại học bạn có thể nhìn lén sao? Bạn chỉ cần quay đầu thôi là đã bị bắt với tội gian lận thi cử rồi, mấy môn sau cũng không cần phải thi nữa. Bây giờ học tập cho tốt đi, lúc có tiết nghiêm túc nghe giảng tốt hơn nhiều so với chuyện này đấy.”
Bởi vì Trì Dữu là con gái cho nên giáo viên giám thị cũng không thẳng tay điểm mặt nói với ai cả.
Rõ ràng mình không có ý nhìn lén nhưng trời xui đất khiến thế nào mà lại bị giáo viên giám thị hiểu lầm.