Một ngày chủ nhật cứ trôi qua như vậy.
Thứ hai đi làm, cuộc họp thảo luận dự án ở công ty được tổ chức đúng thời hạn, chủ đề của cuộc họp này vô cùng đơn giản.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tức là tối thứ sáu này, mùa đấu mới của Day Break chính thức bắt đầu.
Lần cập nhật này có sự thay đổi rất lớn, ngoại trừ thay đổi kỹ năng đồ tể và nhân vật con người, đồ tể mới và một số bộ trang phục mới dành cho nhân vật cũng sẽ được giới thiệu.
Tuy Sầm Lý đã ở đây nhưng thật không may vì người ngồi đối diện với Trì Dữu không phải là Sầm Lý mà là Vạn Trình thuộc bộ phận thiết kế.
Dường như người đó có thù oán với Trì Dữu về việc dựng mô hình từ kiếp trước.
Trì Dữu cố gắng quên chuyện không vui với Vạn Trình vào tuần trước và mỉm cười với anh ta, còn Vạn Trình vẫn trưng bộ mặt lạnh đó từ đầu đến cuối, thậm chí anh ta còn không thèm liếc nhìn cô lấy một cái.
Trì Dữu thầm nguyền rủa.
Cái quái gì vậy chứ, biến bức tranh đẹp đẽ của cô thành cái thứ xấu xí như vậy.
Sau cuộc họp chung thì vẫn còn cuộc họp nhỏ dành cho thành viên trong bộ phận, tổ kỹ thuật dùng tạm phòng họp lớn để mở cuộc họp còn tổ mỹ thuật tạo hình trở về địa bàn của bọn họ để họp.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trước khi Trì Dữu rời khỏi phòng họp thì Sầm Lý đang nói chuyện cùng với giám đốc dự án.
Các tổ khác lần lượt rời khỏi, bây giờ giám đốc dự án mới gọi Vạn Trình thuộc bộ phận thiết kế lại.
"Vạn Trình, cậu ở lại một lát đi, tôi có chuyện muốn nói với cậu."
Trì Dữu không hiểu lý do vì sao nhưng trong lòng vẫn yên lặng cầu nguyện tốt nhất là giám đốc có thể mắng cho Vạn Trình một trận.
Cầu nguyện xong cô lại đi theo người trong bộ phận của mình ra khỏi phòng họp.
Gần đến trưa thì cuộc họp nhóm cũng kết thúc, Trì Dữu dọn dẹp tài liệu sau đó quyết định đến tìm tổ trưởng tổ mỹ thuật thương lượng lại vụ nghỉ việc.
Trì Dữu không biết nên nói bản thân như thế nào nữa, một tháng trước cô vẫn quyết tâm muốn nghỉ việc nhưng một tháng trôi qua trái tim của cô cũng hơi rung động.
Có vẻ như tổ trưởng tổ mỹ thuật có việc phải ra ngoài, cô phải nắm chắc mới được.
"Sếp."
Trì Dữu gọi cấp trên của mình lại, cô vừa mới nói một câu chưa kịp nói câu tiếp theo thì tổ trưởng đã hỏi cô trước: "Tiểu Trì hả, bệnh của ba cô sao rồi?"
"Dạ?" Trì Dữu hơi sững sờ một chút: "Trước mắt thì vẫn tốt ạ."
Tổ trưởng tổ mỹ thuật gật đầu, sau đó cũng an ủi cô: "Yên tâm đi, thứ sáu tuần này mới bắt đầu mùa giải, phải quan sát phản ứng của các tuyển thủ, nếu như không có vấn đề gì lớn thì cô có thể yên tâm về quê chăm sóc ba rồi. Nếu có vấn đề và phải làm thêm một khoảng thời gian nữa cũng không sao, cô cứ gửi đơn xin nghỉ phép lên, tôi sẽ phê duyệt cho cô nghỉ thêm vài ngày sau đó cô cứ về quê thôi, còn về công việc thì cứ làm online cũng giống như vậy."
Sau khi nói xong câu đó sếp vỗ vai cô: "Được rồi đi làm việc đi, bây giờ tôi có việc phải ra ngoài một chuyến, nếu có việc gì thì cô cứ hỏi anh Hứa, anh ấy sẽ nghĩ cách giúp cô."
Nhìn bóng lưng vội vã rời đi của tổ trưởng, Trì Dữu cảm thấy xúc động không nói nên lời.
Cô có tài đức gì mà có thể gặp người sếp dễ nói chuyện như thế cơ chứ.
Cô vẫn luôn luyến tiếc công việc này đến bây giờ lại càng cảm thấy tiếc hơn.
Cô không yên lòng trở lại chỗ ngồi, cô muốn nói chuyện với Mạnh Tuyền ở bàn bên cạnh một chút. Nhưng Mạnh Tuyền không cho cô cơ hội nói chuyện mà lộ vẻ mặt khó chịu phàn nàn với cô.
"Tớ cũng cạn lời rồi, lần trước tớ đi xem mắt với cái người đi BMW kia không thành công, vậy mà ba mẹ tớ vẫn chưa từ bỏ ý định muốn sắp xếp cho tớ đi xem mắt tiếp."
Vừa nhìn đã biết Mạnh Tuyền đang thật sự rất cần trút bầu tâm sự, Trì Dữu tạm thời nuốt những vấn đề của mình xuống lựa chọn làm người lắng nghe của Mạnh Tuyền nói trước.
Sau khi Mạnh Tuyền phàn nàn về chuyện bị ép đi xem mắt, Trì Dữu mới nghĩ cách cho cô ấy: "Nếu cậu không muốn đi thì cứ từ chối thẳng là được mà, không phải sao?"
Mạnh Tuyền tuyệt vọng lắc đầu.
"Từ chối không dứt được, lần trước ba mẹ tớ lại dùng đến cái chiêu đó, hai người không nói thẳng là đưa tớ đi xem mắt mà chỉ nói đưa tớ đi gặp bạn cũ ôn chuyện, ăn một bữa cơm thôi. Hay thật đấy bọn họ lấy đâu ra nhiều bạn cũ như thế, cứ đi ăn hết bữa này đến bữa khác? Hơn nữa lần này họ còn lấy cái cớ càng kỳ lạ hơn, họ nói cái gì mà bạn cũ từng ở chung một khu chung cư lâu rồi chưa gặp nhau, lúc tớ còn nhỏ từng bế tớ nữa. Đúng lúc chú dì mới đi du lịch nước ngoài về trong khoảng thời gian này nên nhân tiện ăn với nhà tớ một bữa, còn nói với tớ rằng con trai của họ đã có bạn gái rồi nên chắc chắn không phải là đi xem mắt, chỉ là họp mặt bạn cũng bình thường mà thôi."
Trì Dữu nghe thấy lý do này thì cảm thấy không có vấn đề gì cả.
"Con trai của chú dì kia đã có bạn gái rồi thì chắc chắn không phải là đi xem mắt đâu."
"Cậu không hiểu đâu." Mạnh Tuyền nói: "Ai biết ba mẹ tớ có nói dối để lừa tớ đi xem mắt không chứ? Buồn cười quá cơ, có phải trước đó họ chưa dùng chiêu này đâu."
Hóa ra đã từng có "tiền án" rồi à, vậy thì cũng không có cách nào để xác định rồi.
Trì Dữu là người ngoài nên cũng không biết tình hình cụ thể là như thế nào, vì vậy cô cũng không thể đưa ra một đề nghị hay nào cả. Cô chỉ có thể lặng lẽ nghe Mạnh Tuyền phàn nàn rồi an ủi cô ấy mà thôi: "Có khi người đến xem mắt lần này lái Mercedes Benz ấy chứ."
"Tớ đi xem mắt với người ta chứ có phải đi xem mắt với mấy cái xe đó đâu, cho dù người đó lái Rolls Royce thì cũng thế mà."
Thời gian trôi qua rất nhanh, chờ đến khi Mạnh Tuyền phàn nàn xong thì cũng đã đến giữa trưa rồi.
Mạnh Tuyền trút bầu tâm sự xong thì cảm thấy vô cùng thoải mái, cô ấy bắt đầu suy nghĩ xem trưa nay ăn cái gì.
Hai người đang chuyển động cạnh cửa sổ, đột nhiên có người gọi tên Trì Dữu từ phía sau.
Trì Dữu quay đầu lại thì thấy đó là Vạn Trình.
Vạn Trình nhìn chằm chằm cô, giọng điệu cũng có vẻ châm biếm: "Trì Dữu, cô được lắm đấy, cô đến chỗ giám đốc tố cáo tôi đúng không?"
Trì Dữu không hiểu ra mô tê gì cả, bèn hỏi: "Anh nói cái gì vậy?"
"Mẹ nó cô đừng có mà giả vờ, dựng mô hình không thể làm giống bản vẽ gốc một trăm phần trăm được, cô đi mà hỏi các công ty trò chơi khác mà xem như thế này có phải bình thường không? Cô gửi thư nặc danh lấy chuyện bình thường đó để tố cáo thái độ làm việc của tôi có vấn đề, mẹ nó chứ, cô có bị dở hơi không thế?"
Giọng điệu của Vạn Trình vô cùng hung hăng, Trì Dữu chưa kịp trả lời thì Mạnh Tuyền đứng bên cạnh không nhịn được nữa lên tiếng trước.
"Này, anh nói chuyện công việc thì nói chuyện công việc đi, đừng có mà mắng người."
"Không phải là chuyện của cô." Vạn Trình liếc mắt nhìn Mạnh Tuyền, lại nói tiếp: "Họa sĩ trên mạng coi trọng bản thân mình lắm đúng không? Xin hỏi trước khi cô vào công ty cô vẽ được mấy bức tranh diễn hoạt thế? Bức tranh diễn hoạt này của cô màu mè như vậy, không tái hiện lại được còn đi trách tôi không dựng được mô hình à?"
Trì Dữu cố nén cơn tức nói: "Nếu như anh cảm thấy tranh diễn hoạt của tôi màu mè dẫn đến việc anh không thể tái hiện lại, tại sao lúc trước anh không cho tôi ý kiến hả?"
"Tôi cho cô ý kiến thì có tác dụng à? Cô có thể sửa nó để tôi vừa ý một trăm phần trăm được không?"
Giọng điệu của Vạn Trình quá trịch thượng khiến cho Trì Dữu không thể phân rõ anh ta là đồng nghiệp trong công việc hay là bên A toàn đưa ra mấy điều kiện vớ vẩn và yêu cầu cũng rất cao nữa.
"Anh phải tự hiểu rõ, anh không phải bên A, quá trình giao tiếp là công việc thỏa hiệp và phối hợp với nhau, chứ không phải là tôi phải mù quáng phục tùng theo ý kiến của anh, được chứ?"
Vạn Trình khoát tay: "Cho nên không có tác dụng đấy."
Cứ nghĩ đến việc sáng nay anh ta bị giám đốc dự án mắng cho một trận trong phòng họp thì Vạn Trình lại cảm thấy vô cùng tức giận.
Trước đó cấp trên sắp xếp cho anh ta hợp tác với một cô gái trẻ tuổi như vậy thì anh ra đã cảm thấy khó chịu rồi.
Tuổi trẻ lại không kinh nghiệm, bằng cấp cũng bình thường, tiện tay kéo một người trong Phong Thụ Lý ra thì người đó cũng tốt nghiệp ở một trường nổi tiếng, còn Trì Dữu có ưu thế gì cơ chứ?
Chẳng qua cũng chỉ dựa vào mấy trăm ngàn người hâm mộ trên mạng mới có thể đặt chân vào Phong Thụ Lý nhưng vừa lên nhân viên chính thức mà cô đã được nhận một dự án lớn như thế.
Ông tổng đưa ra lý do vì đây là đồ tể nữ đầu tiên của Day Break, nó không chỉ dành cho người chơi nam mà còn là trải nghiệm dành cho người chơi nữ. Vì vậy phải tránh thiết kế nhân vật góc độ của nam giới, kiểu như trang phục phải ít vải nhất có thể, dáng người đẹp nhất hay bộ ngực lớn nhất.
Trì Dữu là con gái nên cô biết chính xác kiểu nhân vật mà người chơi nữ thích, hơn nữa theo phong cách vẽ đẹp và tinh tế của cô thì cho dù thiết kế ra nhân vật không hở hang cũng có thể khiến đa số người chơi nam hài lòng.
Vì vậy không dùng đến những nam họa sĩ đã hợp tác với anh ta trước đó mà lại cố ý tìm một cô gái không có kinh nghiệm đến làm.
Bây giờ đang là giờ ăn trưa cho nên càng ngày càng có nhiều người tụ tập trong phòng ăn.
"Bây giờ tôi cũng nghi ngờ vì sao cô vào công ty được vậy? Ngoài việc có ít fans trên mạng thì cô còn có cái gì?"
Vạn Trình cố ý đề cao âm lượng mà nói: "Tôi thấy cô khá quen thuộc với giám đốc dự án của chúng ta đấy, cô vừa tố cáo là giám đốc đã tìm tôi nói chuyện rồi, cô là họ hàng của anh ta à?"
Nói đến đây, anh ta cúi đầu xuống kéo dài giọng như đang suy đoán: "Hay cô là cái gì đó của anh ta?"
Trì Dữu thật sự tức giận vì anh ta đã nói như thể đó là điều hiển nhiên trước mặt nhiều người như vậy: "Vạn Trình, anh giữ mồm miệng sạch sẽ một chút!"
"Tôi có nói rõ điều gì đâu, chẳng lẽ trong đầu cô toàn những thứ không sạch sẽ như vậy thôi à?" Vạn Trình cười nói.
Không biết Mạnh Tuyền đang dùng điện thoại gửi tin nhắn cho ai, cô ấy nghe thấy vậy thì lập tức ngẩng đầu lên như muốn bùng nổ ngay tại chỗ.
"Mẹ nó, anh đừng có mà mù quáng bịa chuyện trước mặt nhiều đồng nghiệp như vậy, Trì Dữu có bạn trai rồi!"
Trì Dữu quay phắt sang nhìn Mạnh Tuyền.
... Không phải đã nói phải giữ bí mật rồi à!
Mạnh Tuyền cũng nhìn về phía Trì Dữu.
... Cậu bị người ta bịa chuyện thành như vậy, còn giữ bí mật cái rắm ấy!
"Cô ta có bạn trai thì liên quan gì đến tôi." Vạn Trình mỉm cười sau đó hừ lạnh một tiếng: "Có xung đột với chuyện tôi nghi ngờ cô ta đi cửa sau của giám đốc dự án vào công ty chắc?"
Trì Dữu không hiểu nổi: "Anh dựa vào cái gì mà nói tôi đi cửa sau để vào công ty?"
"Nếu không với bằng cấp của cô có thể vào Phong Thụ Lý sao?"
"..."
Trì Dữu không nói nên lời, ban nãy anh ta còn nói cô dựa vào mấy trăm ngàn fans trên mạng để vào công ty cơ mà? Bây giờ lại đổi lý do thoái thác rồi hả?
Cô không thể tiếp tục nói chuyện với Vạn Trình được nữa, vì có nói lý với anh ta cũng vô dụng.
"Hay thật đấy, anh còn đi phân biệt bằng cấp cơ à?"
Mạnh Tuyền kích động, cô ấy đã từng thấy phân biệt chủng tộc, phân biệt giàu nghèo, không ngờ đến hôm nay cô ấy còn có thể chứng kiến phân biệt bằng cấp dưới ánh sáng chiếu rọi của thời kỳ Xã Hội Chủ Nghĩa vĩ đại này.
Cô ấy cúi đầu ấn điện thoại, vừa ấn vừa nói: "Đợi chút, bây giờ tôi gọi hai người Thanh Hoa đến mắng chết anh!"
Mạnh Tuyền nhanh chóng gõ chữ: [Anh Vương, con mẹ nó anh đang kì kèo cái gì thế hả? Đi từ tòa nhà bên cạnh thôi mà cũng phải hành quân ngàn dặm à? Tôi bảo anh dẫn Sầm Lý theo, anh dẫn theo chưa đấy?]
Vương Khải Ninh: [Dẫn theo rồi, mẹ nó, hai người chúng tôi không cần thời gian chờ thang máy chắc?]
Mạnh Tuyền: [Bạn gái của cậu ấy bị bắt nạt trước mặt mọi người đang khóc luôn rồi đây này, hai người còn có tâm trạng chờ thang máy à? Tôi ra lệnh cho anh giang hai tay ra nhảy xuống cầu thang luôn đi!]
Vương Khải Ninh: [...]
Vương Khải Ninh: [Cô được công ty bảo hiểm phái đến đúng không?]
Sau khi trả lời lại cái người hâm dở là Mạnh Tuyền xong, Vương Khải Ninh mới thêm mắm thêm muối truyền đạt lại cho Sầm Lý đứng bên cạnh: "Người anh em, Mạnh Tuyền nói bạn gái cậu bị người ta bắt nạt trước mặt mọi người, khóc giống như hoa lê đẫm mưa ấy, đáng thương vô cùng, rất cần người bạn trai như cậu chạy đến ôm ấp yêu thương."