Chỉ Cần Em Biết Đó Là Anh

Remon ôm một cái túi thật to chứa những vật phẩm vừa mới mua xong, toàn là những đồ dùng còn thiếu ờ trong nhà. Cứ thế mà chậm rãi đi lắc lư về nhà…

“A! Sasuke chết tiệt, có gan thì chúng ta đấu tay đôi với nhau.” Âm thanh bùng nổ từ xa xa truyền vào tai tôi. Nhìn về phía trước một chút, một quả đầu màu vàng chói ánh kim rọi vào ngay vào mắt tôi…

Rất quen thuộc … hình như trước kia đã từng gặp qua rồi!! Tôi phải cào bới đến tận da đầu tóc tai, nhưng lại không nhớ ra được cái gì…

Thôi, quên đi! Lười suy nghĩ!

Qua bên kia xem thử bọn họ đang làm cái gì. Thuận tiện hỏi một chút, hôm nay nhiệm vụ của Sasuke khi nào thì kết thúc, có thể giúp tôi khuân vác đồ không. Ở trong lòng tính toán, từng bước một tới gần.

Giữa lúc tôi đang chuẩn bị lên tiếng chào hỏi thì “Bạch!” một tiếng. Một bàn tay khoác lên vai tôi. “U ~ u ~ u ~ Đây không phải là Remon- chan sao! Thật lâu rồi không thấy nha.” Cái đầu màu trắng bạc hiện lên như cây chổi quét qua quét lại, còn cái mặt nạ bảo hộ màu xanh đen thì che khuất hơn phân nửa khuôn mặt, ánh mắt thì đang ở trạng thái trăng non, cầm trong tay là quyển sách “Chiến thuật tung tăng” H, bộ dạng cà lơ phất phơ đứng ở phía sau tôi.

Tôi thật sự không biết nên nói gì… Quay đầu liếc hắn một cái “Làm ơn đi, rõ ràng hai ngày trước vừa mới gặp! Trí nhớ của Kakashi- sama không gặp vấn đề gì chứ!”

“Chậc chậc ~ một ngày không thấy như cách nhau ba thu.” Kakashi cà lơ cà phất cười cười. Đối mặt với ngôn ngữ công kích của hắn, Remon đã sớm quen thuộc đến nỗi đã thành thói quen… Nghĩ lại thì lúc hắn mới biết cô ấy thì chính là khi đang ở trong đội Anbu, khi đó cô ấy chỉ mới có mười một tuổi. Vào lúc gia tộc Uchiha bị diệt môn đã bị trọng thương nặng, khi vừa mới hồi phục thì liền mãnh liệt yêu cầu gia nhập đội Anbu, cùng với hắn trở thành thành viên trong một tổ. Cái đầu tuy nhỏ nhưng lời vừa nói ra khỏi miệng thì không có một ai có thể thắng cô ấy, cũng vì điểm này mà khi ở trước mặt cô ấy, hắn đã sớm luôn không có bộ dạng của một senpai (tiền bối, bậc đàn anh, đàn chị).

“Ai tin ngươi được chứ.” Hướng về phía Kakashi làm một cái mặt quỷ.

Với động tĩnh này thì đã hấp dẫn ánh mắt của ba người cách đó không xa.

Một cô bé có mái tóc màu hoa anh đào đi thẳng lại đây, chỉ vào Kakashi rồi reo hò lên “Kakashi Sensei, thầy không thể đi đúng giờ dù chỉ một lần sao? Lần này thầy đã đến muộn ba tiếng! Ba tiếng lận đó!”

Kakashi nhìn về phía một trong những người học trò của mình – Haruno Sakura, cười cong cong, phe phẩy mái tóc bạc của mình. “Thôi mà Sakura, thầy vốn không hề đến trễ, nhưng bởi vì trên đường có một con mèo đen nhảy ra chặn đường thầy…”

“Ai mà tin a!” Sakura rống to.

Tôi đứng ở một bên nhún nhún vai. “Kakashi! Cái cớ thấp kém ngây thơ như vậy mà ngươi làm sao vẫn còn dùng chứ, chỉ số IQ lớn hơn 200 cũng chỉ là gạt người… Vẫn nên nói là… chỉ số IQ của ngươi không hề đến 200, vì sao lại có người tin tưởng nhỉ…”

Chống lại tươi cười tà ác của tôi, Kakashi buồn bực vẫy vẫy tay “Remon-chan, làm ơn đi! Nhóc có thể cho ta giữ chút mặt mũi khi ở trước học trò của mình không?”

“A ~” Tôi chau chau mày “Thật ngại quá! Không được đâu.”

Không chút do dự cầm cái túi to trong tay quăng tới trong tay hắn “Cầm lấy! Chị đây mỏi tay rồi.”

Kakashi một mặt khóc đầy nước mắt. “Remon-chan Q_Q! Ta đây lớn tuổi hơn nhóc a!”

Bên kia, nhìn ‘trai xinh gái đẹp’ trước mắt cãi qua cãi lại, Sakura cùng Naruto rất hiếu kỳ. Bọn họ nhiều chuyện muốn biết người thiếu nữ có thể khiến lão sư bất lương của bọn họ – Hatake Kakashi không hề phản kích lại mà mặc cho cô ấy dùng ngôn ngữ công kích này là ai?

Một mái tóc màu đen dài qua đầu gối, tùy ý để thả ra rối loạn nhưng lại vô cùng tự nhiên. Đôi mắt màu đen láy vụt sáng, khóe miệng hiện lên độ cong vô cùng tự tin, làn da trắng noãn, vòng eo mảnh khảnh, hai chân thon dài… Có điều, càng nhìn càng cảm thấy hơi giống một người! Nhưng mà là ai nhỉ?

Khi hai người đang rối rắm, Sasuke không biết khi nào đã đi qua, giữ chặt cổ tay trắng nõn của người con gái đó. “Chị.”

Người con gái lập tức thay đổi biểu tình. “A ~ Sasuke!”

Nghe được đối thoại ngắn gọn giữa hai người, Naruto cùng Sakura kinh hãi “Cái gì… Sao… Chị… Chị gái!” Ánh mắt từ trên người Sasuke chuyển qua người con gái, từ người con gái chuyển dời lại Sasuke!

Rất giống…… Quả thật rất giống!

Tuy rằng đã sớm biết Sasuke có một người chị nhưng trước giờ đều không có gặp qua. Đại mỹ nhân, nhưng mà, Sasuke đã đẹp trai như vậy, chị gái làm sao có thể kém được! Sakura ở trong lòng âm thầm tính toán, phải làm thế nào để lưu lại ấn tượng tốt cho chị ấy.

“Sasuke phiên bản nữ, phốc!” Bên người truyền đến âm thanh châm chọc của Naruto!

“Phách.” Nguyên một chữ thập màu đỏ rớt xuống trên đầu Naruto. “Bang!” Sakura không chút do dự cho một cú đấm bùng nổ ngay trên đầu Naruto. “Khốn khiếp, nói bậy bạ cái gì đó!” Lập tức đè đầu Naruto xuống, hướng về phía người con gái kia cúi đầu “Ano… Thực sự xin lỗi chị! Tên ngốc này chính là như vậy! Cái miệng không hề biết chừng mực! Nhanh lên Naruto, xin lỗi mau!!” Sakura ở trong trạng thái ‘hung ác độc địa’ nói xong! Lại ở trong lòng lặng lẽ rơi rơi nước mắt… hình tượng của cô… hoàn toàn đã bị hủy hết……

Tôi khoát tay tỏ vẻ không có quan hệ, nhìn Sasuke đang đứng ở bên người. “Nè, bạn bè của em rất có sức sống đó!” Quay đầu hướng về phía hai người bên kia. “Xin chào các em, chị tên là Uchiha Remon, là chị gái của Sasuke. Bình thường thì Sasuke nhà chị không có gây phiền toái nào cho các em chứ?!”

Sakura lập tức lắc đầu “Không… Không… Không, là bọn em sợ gây thêm phiền toái cho Sasuke-kun thôi! Chào chị, em gọi là Haruno Sakura” Một mặt sợ hãi.

Nhưng Naruto thì lại là bộ dáng cao hứng, vỗ vỗ ngực. “A, Cái tên Sasuke này cũng hơi có chút phiền phức, nhưng mà ước mơ của em chính là trở thành Hokage – Uzumaki Naruto! Điểm phiền phức nhỏ ấy làm sao có thể gây khó khăn được.”

Nhìn Sakura nghĩ muốn đem Naruto đập một trận, nhưng lại ngại tôi ở đây, mà Naruto lại là bộ dáng tự hào. Tôi nở nụ cười “Ha ha” Cậu bé này đùa thật sự rất vui!

Chuyển hướng sang Sasuke, chỉ thấy hắn quay đầu trực tiếp liếc Naruto một cái nói “Ngu ngốc.”

“Cái gì! Sasuke khốn khiếp, có ngon thì đấu tay đôi với nhau, đấu tay đôi với nhau!!!” Tính cách Naruto thuộc loại một chút liền nổi nóng hướng về phía Sasuke hô to, lại bị Sasuke ngó lơ không thèm nhìn tới. Chỉ thấy hai người bọn họ xẹt điện ánh mắt với nhau thôi!

“Thôi thôi, đừng ầm ĩ! Hôm nay còn có rất nhiều nhiệm vụ còn chưa có hoàn thành!” Kakashi nhìn hai tiểu quỷ trong lúc đó không thể chen vào, gặp mặt nhau thì liền đấu khẩu. Hai tên nhóc này luôn làm cho hắn cảm thấy thật đau đầu.

“Hừ! Sasuke, nhiệm vụ hôm nay chúng ta phân nhau thắng bại đi!” Naruto hô to.

Tôi được sắt còn ở một bên thêm mắm thêm muối đứng dậy, vỗ vỗ vai Sasuke. “Đi thôi! Sasuke-kun, muốn được hạng nhất thì phải chiến đấu.” Lại nhìn về hướng Naruto “Còn có, thỉnh Hokage-sama tương lai không cần nể tình, tên nhóc này cần phải được dạy dỗ. ~~~” Tôi hướng về phía hắn giơ ngón tay cái lên, làm trạng thái FIGHTING!

Naruto đỏ mặt. “Thôi, em… nhất định sẽ lưu tình cho. Ha ha ha ha ~~~” Ngây ngốc nở nụ cười, tay xoa xoa kiểu đầu con nhím của của mình.

Sasuke hung hăng trừng mắt, liếc nhìn tôi một cái.

Tôi không thể gọi là buông tay, nhóc con, em cho rằng bây giờ chị đây còn thể sợ em sao. Kỳ sinh lý tháng này đã qua rồi… Làm sao còn có thể để cho nhóc tiếp tục ở trên đầu chị đây tiếp tục làm xằng làm bậy! Cưỡi ở trên đầu chị chứ.

Huống hồ, cậu bé gọi là Uzumaki Naruto này thật sự rất thú vị nha.

“Như vậy thì Remon muốn cùng với nhóm ta đi tới đó sao?” Kakashi đem quyển sách “Chiến thuật tung tăng” hay còn gọi là “Thiên đường tung tăng” hay còn được gọi là “Come come Paradise” (Editor: Vãi cả tựa đề quyển sách:v) để vào trong túi, nhìn tôi.

Tôi gật đầu “Đương nhiên.” Khó có thể được nhìn thấy ngoài ‘bộ dáng không được bình thường’ của Sasuke khi ở nhà……

Có điều…

“Kakashi, làm ơn dùng phân thân của ngươi, giúp ta đem đồ về nhà đi.” Nửa lưu manh.

Kakashi bất đắc dĩ tiếp nhận ‘thỉnh cầu’ của Remon, phân thân chính mình ra. Để cho dạng phân thân rời đi!

Tôi vô cùng happy happy happy đi theo phía sau Kakashi.

“A, Sasuke, ngươi đừng đắc ý, ta rất nhanh sẽ vượt qua ngươi!”

“Hừ! Ngu ngốc!”

…… Ngồi ở bên bờ, trên mặt cỏ mềm mại, dựa vào thân cây, thả lỏng. Không nghĩ tới Sasuke thế nhưng lại bị nhóc Naruto tràn đầy nhiệt huyết lôi kéo. Vì sao, tôi cảm thấy giữa bọn họ có gian tình với nhau.

NO NO NO! Tôi cũng không phải là hủ nữ nha. Huống hồ, Sasuke vẫn là em trai của tôi!

“Này, Kakashi! Làm thầy thật vất vả đi. Nhất là khi gặp được một tên nhóc kiêu ngạo giống như em trai của ta, còn có tên nhóc Naruto này nữa. Hì hì!” Nghiêng đầu, cười ha hả chỉ hướng giữa sông, một bên thanh khiết, một bên ầm ĩ, hai người kinh khủng đối chọi nhau!

Kakashi nhìn ba người học trò của hắn, trên mặt hiện lên thần sắc bất đắc dĩ nhưng lại rất tự hào. “Quả thật rất vất vả! Nhưng mà…… nhìn bọn họ làm cho ta như nhìn thấy chính mình năm đó!”

“?” Tôi nghi hoặc, hai tay tạo thành chữ V ở trên đỉnh đầu, ngoắc ngoắc hai ngón tay “Ngươi nói là ngươi trước kia cũng giống với Sasuke, đều kiêu ngạo sao?”

Kakashi nhìn đến bộ dáng của tôi nhất thời phá ra cười. “Ha ha ha ~~ làm ơn đi, đừng đùa! Ta cũng không phải là người kiêu ngạo…”

“Hừm… Vậy mà lúc ở trong ám bộ, ta có nghe nói, thời kỳ phong lưu của người đều có thể được viết ra thành sách, phần lớn nữ giới đều từ nơi này xếp hàng ra tới tận biên giới Konoha, nhưng người đều nhất quyết từ chối. Còn có người nói nếu không phải ngươi thì cả đời này không lấy chồng!!! Chậc chậc, họa thủy, họa thủy a.”

“Em trai kiêu ngạo nhà nhóc lúc đó cũng chẳng phải…”

“Đó là do nhân cách sức quyến rũ của em trai ta rất cao, không có người có khả năng ngăn cản. Huống chi, hắn chỉ mới có mười hai, yêu đương quá sớm! Nhưng màà ngươi… Đều đã hơn hai mươi, còn chưa có được một mối tình luyến ái nào hết, uổng cho nhân duyên của ngươi tốt đến như vậy.”

“Nhóc là đang ghét bỏ ta sao?”

“Ngươi làm sao mà biết ~~~”

“……”

…………………………………..

Trên bờ thường xuyên truyền ra tiếng cười không ngừng, Naruto ngừng tay, nhìn về phía bên bờ, đưa tay vỗ vỗ Sasuke ở một bên.

“Cái gì?”

Naruto vươn tay chỉ hai người đang vui vẻ nói chuyện ở trên mặt cỏ. “Này Sasuke, chị ngươi cùng Kakashi-sensei thân thiết với nhau đến vậy sao, nói chuyện vui vẻ đến như vậy, rất ít khi Kakashi- ensei ở cùng với phụ nữ, mà lại ở với khoảng cách gần như vậy.”

Sasuke thuận thế nhìn lại, khoảng cách rất xa, hoàn toàn không thể nghe được hai người bọn họ đang nói gì, nhưng có thể nhìn thấy Remon thường xuyên lấy tay che miệng cười, có thể suy đoán được hai người bọn họ vô cùng vui vẻ!

Không biết vì sao, trong lòng Sasuke cảm thấy có chút phiền chán.

“Không biết!”

“Nhưng không phải chị ấy là chị của ngươi sao?”

Naruto lại quấy rầy hỏi Sasuke. Cẩn thận suy nghĩ lại, hiểu biết của hắn về Remon thật sự ít đến mức đáng thương, ngay cả cô ấy thích cái gì, ghét cái gì, hắn cũng hoàn toàn không biết gì……

Ghé mắt nhìn phía một bên, bộ dáng hai người hòa hợp nói chuyện vui vẻ với nhau, thật sự rất chói mắt!!! Gắt gao nắm chặt hai nắm đấm!

“Sasuke, chị ngươi có phải hay không sẽ trở thành sư mẫu của chúng ta?”

Lời nói của Naruto giống như một quả bom nổ tung ở trong lòng Sasuke! Hắn không được, hắn tuyệt đối không cho phép!

Cô ấy… Remon chỉ có thể là của hắn!

Hoảng hốt! Rối loạn! Vì sao hắn sẽ có ý nghĩ muốn độc chiếm Remon……


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui