Sau khi nghe trợ lý nói xong, Cố Tây Châu nhíu mày, đôi mắt đen lóe lên vài phần không vui, khóe miệng nhếch lên một nụ cười lạnh:
“Chạy nhanh lắm.
”
Trợ lý do dự nói: “Cố tiên sinh, chúng ta nên làm gì bây giờ?”
“Đừng tìm nữa, con bé không muốn để người ta tìm được nên cứ để con bé đi đi.
Nhớ chuyển tiền vào tài khoản cho con bé, không lại khóc lóc phàn nàn với ba mẹ rằng mình không có tiền để tiêu.
”
“Tôi biết rồi, Cố tiên sinh.
”
Triệu Mẫn Mẫn càng nghe càng cảm thấy không biết nói sao cho rõ.
Nghe nói Cố gia có tổng cộng ba anh em.
Triệu Mẫn Mẫn và Cố Tây Châu ở bên nhau lâu như vậy, cho tới bây giờ cô vẫn chưa từng gặp qua vị đại tiểu thư Cố gia kia, thì ra là học ở nước ngoài.
Trợ lý đi rồi, Triệu Mẫn Mẫn cũng định ra ngoài, lại nghe thấy Cố Tây Châu nói: “Đi thôi.
”
Triệu Mẫn Mẫn ngẩn người: “Đi đâu?”
“Không phải em vẫn chưa ăn cơm à?”
“Nhưng anh vừa mới nói không có thời gian mà?”
“Chẳng lẽ em không muốn cùng anh ăn cơm?”
Triệu Mẫn Mẫn lập tức vui mừng, hào hứng bước tới ôm hắn.
“Tất nhiên là không phải.
”
Cố Tây Châu ôm chặt lấy Triệu Mẫn Mẫn.
“Cục cưng, em thơm quá.
”
Hắn ngửi tóc Triệu Mẫn Mẫn, thanh âm lưu luyến.
Có thể không thơm sao?
Vừa xuống máy bay Triệu Mẫn Mẫn đã đến khách sạn gần đó tắm rửa, đắp mặt nạ dưỡng ẩm, thay váy dài xinh đẹp, toàn thân mang hương hoa thơm ngát sau đó mới đón xe tới đây.
Đừng bao giờ xuất hiện với khuôn mặt xám xịt trước mặt một người đàn ông, đó là điều mẹ đã dạy Triệu Mẫn Mẫn từ nhỏ.
Triệu Mẫn Mẫn chưa kịp nói gì đã bị hắn đè ở trên cửa, hôn đến mức như đang bay trên thiên đường.
Từ cửa đến giường, Cố Tây Châu thuần thục cởi váy của Triệu Mẫn Mẫn ra, bàn tay to lớn di chuyển khắp cơ thể Triệu Mẫn Mẫn.
Đôi môi ấm áp dọc theo vành tai đi xuống.
Triệu Mẫn Mẫn nhắm mắt lại, cơ thể bắt đầu nóng lên.
Màn dạo đầu của người đàn ông này vẫn rất tốt.
Động tác ôn nhu, mười phần kiên nhẫn.
Thường xuyên tra tấn khiến trái tim Triệu Mẫn Mẫn phát run, cả người run rẩy.
Về phần sau, đều là nước mắt.
Đôi khi Triệu Mẫn Mẫn thật sự cảm thấy, đàn ông quá mạnh mẽ cũng không tốt.
Lãng phí.
Sáng sớm hôm sau, trợ lý của Cố Tây Châu giúp Triệu Mẫn Mẫn đặt vé máy bay trở về.
“Trịnh tiểu thư, dạo này lịch trình của Cố tiên sinh hơi kín, có thể không có thời gian ở bên cô nên bảo tôi đặt vé trở về cho cô, hy vọng cô sẽ không để ý.
”
Tất nhiên là Triệu Mẫn Mẫn không để ý.
Hành vi cơ bản của một người bạn gái đủ tư cách đó chính là không làm phiền một người đàn ông khi anh ta đang bận rộn với công việc kinh doanh của mình.
Điều thú vị là, khi trở về, Triệu Mẫn Mẫn phát hiện người ngồi bên cạnh mình ấy vậy mà lại là Lâm Sương Sương.
Đúng là oan gia ngõ hẹp.
Cô ấy cũng không ngờ Triệu Mẫn Mẫn ở đây, thiếu chút nữa không khống chế được ánh mắt khinh thường của mình.
“Thế nào? Cố Tây Châu cũng tới đây công tác?”
“Ừ.
” Triệu Mẫn Mẫn miễn cưỡng trả lời, “Cố Nam Tầm cũng vậy nhỉ.
”
Lâm Sương Sương lấy bịt mắt ra, xem ra chuẩn bị ngủ bù.
“Vốn là vậy, nhưng hôm nay bay đến Iceland rồi.
”
Iceland?
Triệu Mẫn Mẫn giật mình: “Đi tìm em gái anh ta?”
Đối phương không hiểu gì: “Tìm em gái cái gì? Không phải nói bên kia có hạng mục sao? Cố Tây Châu của cô cũng đi rồi.
”
“Cố Tây Châu đi Iceland rồi? Sao cô biết?”
Lâm Sương Sương lộ ra vẻ mặt ‘nói chuyện với cô thật vất vả’.
“Sáng nay tôi nghe Cố Nam Tầm nói [nhất định phải đến trước Cố Tây Châu], cho nên Cố Tây Châu của cô không phải cũng đi rồi đấy sao?”
Cô ấy nói xong không thèm để ý đến Triệu Mẫn Mẫn nữa, đeo bịt mắt đi ngủ.
Triệu Mẫn Mẫn rơi vào trầm tư.
Không lẽ vị đại tiểu thư Cố gia kia ở Iceland xảy ra chuyện gì? Cho nên hai anh em họ với vội vàng chạy tới.
Sao có thể chứ.
Nếu thật sự có chuyện gì, vẻ mặt trợ lý không thể bình tĩnh lạnh nhạt như vậy được.
Triệu Mẫn Mẫn cảm thấy, nhất định là do cô đã suy nghĩ nhiều rồi.
.