Chỉ Có Thủ Đoạn Mới Lấy Được Lòng Người


Dị năng của Lục Chỉ đánh bậy đánh bạ khiến Cố Kinh Bạch ganh tỵ không thôi nhưng đồng thời cũng làm cho y phải tự xem xét lại, thời gian qua hình như mình rất ít quan tâm đến Lục Chỉ.
Cố Kinh Bạch là một người đặt nặng vấn đề công bằng một cực đoan, đây là bệnh của y, y biết, nhưng khi càng để ý một người thì sẽ càng vô thức so sánh.

Lục Chỉ cho Cố Kinh Bạch bao nhiêu, Cố Kinh Bạch muốn báo đáp lại bấy nhiêu, không phải là để phân rõ giới hạn với Lục Chỉ mà chỉ đơn thuần là sợ Lục Chỉ phải chịu thiệt.
“Tôi bận chút việc nên sẽ vắng buổi làm nhiệm vụ hôm nay.”
Cố Kinh Bạch là một người đặt nặng vấn đề công bằng một cực đoan, đây là bệnh của y, y biết, nhưng khi càng để ý một người thì sẽ càng vô thức so sánh.

Lục Chỉ cho Cố Kinh Bạch bao nhiêu, Cố Kinh Bạch muốn báo đáp lại bấy nhiêu, không phải là để phân rõ giới hạn với Lục Chỉ mà chỉ đơn thuần là sợ Lục Chỉ phải chịu thiệt.
[Ngài có muốn cùng tôi chơi trò chơi này không?] Cố Kinh Bạch chủ động mời Lục Chỉ.
Thời điểm Lục Chỉ tiến vào game cũng đúng lúc mở tài khoản thử nghiệm đợt ba, thần không biết quỷ không hay lẫn vào trong đó, cũng dùng tốc độ nhanh nhất bắt đầu điên cuồng tăng cấp ở thôn tân thủ, hắn muốn nhanh được lên trấn trên để gặp Cố Kinh Bạch.
Cho dù Lục Chỉ không để ý thì Cố Kinh Bạch cũng sẽ để ý.
“Việc gì thế?” Anh Hí chính là một cái kho mười vạn câu hỏi vì sao, bé con thích hỏi, cũng không phải là cố ý muốn tìm hiểu, chỉ là hiếu kỳ đơn thuần mà thôi.
Sau đó chính là chờ đợi một ngày mà cứ như ba thu.
Từ khoảnh khắc y và Lục Chỉ kết hôn, trong nhận thức của Cố Kinh Bạch, hai người bọn họ chính là một thể thống nhất, không ai được làm cho người của y phải chịu ấm ức hay thiệt thòi, kể cả chính y.
Cố Kinh Bạch đan hai bàn tay vào nhau, phát hiện ra điểm mấu chốt: “Có phải là bọn họ không chỉ không biết Lục Chỉ vừa là thần Ánh Sáng vừa là thần Bóng Tối mà cũng không biết Lục Chỉ có xuyên qua?”
[Đúng vậy.] Chơi game mà không đút cơm chó thì có nghĩa lý gì?
[Ngài có muốn cùng tôi chơi trò chơi này không?] Cố Kinh Bạch chủ động mời Lục Chỉ.
Hai người chỉ nói đến đó rồi thôi, bởi vì báo cáo đã được viết xong và phê duyệt, nhân vật trong game của Lục Chỉ thành công ra đời, là một nhân tộc ma pháp sư, tên cũng do Cố Kinh Bạch đặt, y sợ Lục Chỉ lại chọn bừa mấy cái tên thiếu đánh kiểu “ta yêu Kinh Bạch” thì lại khiến người của phòng Nghịch tập cảnh giác.

Cố Kinh Bạch tên là William, Lục Chỉ tên là Mailliw, không có hàm nghĩa gì sâu xa, chỉ là viết ngược của tên William mà thôi, Cố Kinh Bạch cảm thấy Lục Chỉ sẽ rất thích, và y cũng rất thích.
Cố Kinh Bạch thì định quay lại thôn tân thủ tìm Lục Chỉ nhưng bị Lục Chỉ ngăn cản: [Em chỉ cần đứng ở bên cạnh cái đài phun nước nhỏ giữa trấn chờ tôi là được rồi, tôi sẽ đến tìm em nhanh thôi.]
[Tôi biết.] Cố Kinh Bạch đã nghiên cứu nguyên tác cực kỳ tỉ mỉ, không bỏ qua bất cứ thiết lập nào có khả năng ảnh hưởng đến tiến độ nhiệm vụ, [Nhưng bây giờ đang là một thế giới nhỏ khác, nói không chừng ngài cũng có thể làm một người chơi trong số đó? Để tôi thử đăng ký cho ngài một cái.]
Lục Chỉ thật thà nói với Cố Kinh Bạch: [Thần linh không thể rời khỏi thần quốc, nếu đáp xuống đại lục quá lâu, kết cục sẽ là hoặc thần linh không chịu được sự bài xích của đại lục, hoặc đại lục không chịu được sức mạnh quá lớn của thần linh, vỡ tan thành từng mảnh vụn.] Nếu như Lục Chỉ chỉ là một thần Ánh Sáng hay thần Bóng Tối, hắn chắc chắn sớm muộn gì cũng sẽ không chịu được nhàm chán, thử hạ cánh xuống đại lục một lần, nhưng hiện tại thì không phải vậy, hắn không muốn thần tử mất đi đại lục Farris mà y yêu tha thiết.
Lục-bóng đèn-Chỉ bị đá ra khỏi “cuộc họp” lần này vì không thể dừng phát sóng trực tiếp.
[Tôi biết.] Cố Kinh Bạch đã nghiên cứu nguyên tác cực kỳ tỉ mỉ, không bỏ qua bất cứ thiết lập nào có khả năng ảnh hưởng đến tiến độ nhiệm vụ, [Nhưng bây giờ đang là một thế giới nhỏ khác, nói không chừng ngài cũng có thể làm một người chơi trong số đó? Để tôi thử đăng ký cho ngài một cái.]
Thậm chí Cố Kinh Bạch còn hiểu ra tại sao mình lại lảng tránh Lục Chỉ sau khi kết thúc thế giới nhỏ tận thế, tại vì từ lần đầu tiên nhìn thấy người này, giác quan thứ sáu đã gióng hồi chuông báo động nhắc nhở y, Lục Chỉ sẽ là nguy hiểm trí mạng đối với y, bởi vì Lục Chỉ sẽ khiến y trở nên càng ngày càng không còn giống bản thân mình nữa, sẽ khiến y tin tưởng vào một số thứ mà trước đây có đánh chết y cũng sẽ không tin, thậm chí còn vui vẻ chấp nhận.
Nhưng mà trước khi đi Cố Kinh Bạch còn một thứ nữa cần giải quyết, chính là vị streamer anh Hí kia.


Dưới sự dẫn dắt của Cố Kinh Bạch, anh Hí nhận được nhiệm vụ ẩn có liên quan đến phủ lãnh chúa, dạo gần đây kích động đến nỗi suốt ngày tìm người khai hoang làm nhiệm vụ, cảm thấy mình chính là đứa con được trời chọn.
Cố Kinh Bạch biết Lục Chỉ mở phát sóng trực tiếp nên nói nước đôi, còn thực ra y trăm phần trăm xác định mình có thể đăng ký cho Lục Chỉ một tài khoản.
Mà dù có viết thì cấp trên cũng sẽ không phê chuẩn.
“Ngài có bằng lòng không?”
Dị năng của Lục Chỉ đánh bậy đánh bạ khiến Cố Kinh Bạch ganh tỵ không thôi nhưng đồng thời cũng làm cho y phải tự xem xét lại, thời gian qua hình như mình rất ít quan tâm đến Lục Chỉ.
Đương nhiên là Lục Chỉ bằng lòng, một nghìn lần bằng lòng, mười nghìn lần bằng lòng, thậm chí hắn còn hơi kích động, cái này khá giống yêu đương qua mạng nhưng hắn lại có thể thực sự chạm được vào Cố Kinh Bạch, có thể hôn môi, vuốt ve, cũng có thể…
Cố Kinh Bạch cũng rất vui vẻ chia sẻ, đây có lẽ là bệnh chung của những người vừa mới yêu đương, lúc nào cũng chỉ muốn khoe cho cả thế giới này biết mình đang hạnh phúc cỡ nào, Cố Kinh Bạch cũng không nằm ngoại lệ, cho dù y đã hết sức kiềm chế nhưng sau khi nghe anh Hí hỏi, y vẫn không nhịn được kể cho đối phương nghe về Lục Chỉ, về người bạn trai tốt nhất thế giới của y.
Đương nhiên là Lục Chỉ bằng lòng, một nghìn lần bằng lòng, mười nghìn lần bằng lòng, thậm chí hắn còn hơi kích động, cái này khá giống yêu đương qua mạng nhưng hắn lại có thể thực sự chạm được vào Cố Kinh Bạch, có thể hôn môi, vuốt ve, cũng có thể…
Nhưng nếu như đóng bình luận, cắt đứt hoàn toàn mọi liên lạc với thế giới bên ngoài, Triệu Lực có thể chối phắt đi, nói rằng mình chẳng biết gì cả.
Lục – thần Ánh Sáng Bóng Tối – Chỉ đang bị con ngỗng to nhất thôn rượt chạy té khói, cảnh tượng vô cùng hỗn loạn và chật vật.
Sau đó chính là chờ đợi một ngày mà cứ như ba thu.
Không mất nhiều thời gian, Cố Kinh Bạch đã tạo xong cho Lục Chỉ một cái tài khoản người chơi để có thể tự do đi lại trên đại lục.

Thứ mất thời gian nhất chính là Cố Kinh Bạch phải gõ báo cáo gửi về Cục, giải thích vì sao việc thần linh hạ phàm không dính líu đến thời gian nhạy cảm hiện tại, khi mà hai thế giới nhỏ xuất hiện dấu hiệu dung hợp vào nhau.

Nhưng vì vẫn tồn tại một mức xác suất rất nhỏ nào đó khiến cho hai thế giới càng thêm bất ổn nên hơi khó duyệt, tuy không đáng kể nhưng Cục cũng sẽ không ủng hộ.
Cố Kinh Bạch rất khi xin xỏ riêng tư như thế này nhưng từ lúc gặp Lục Chỉ, y liên tục phá vỡ các loại nguyên tắc của mình.
Muốn làm cho người chơi sinh ra cảm giác tương đồng với trò chơi, có hai điều cốt lõi nhất cần phải đảm bảo, một là mối quan hệ giữa người chơi và người chơi, hai là mối quan hệ giữa người chơi và NPC.
Thậm chí Cố Kinh Bạch còn hiểu ra tại sao mình lại lảng tránh Lục Chỉ sau khi kết thúc thế giới nhỏ tận thế, tại vì từ lần đầu tiên nhìn thấy người này, giác quan thứ sáu đã gióng hồi chuông báo động nhắc nhở y, Lục Chỉ sẽ là nguy hiểm trí mạng đối với y, bởi vì Lục Chỉ sẽ khiến y trở nên càng ngày càng không còn giống bản thân mình nữa, sẽ khiến y tin tưởng vào một số thứ mà trước đây có đánh chết y cũng sẽ không tin, thậm chí còn vui vẻ chấp nhận.
Cố Kinh Bạch cũng không thể giải thích được niềm tin đó, y tin Lục Chỉ hạ phàm sẽ không tạo thành bất kỳ tổn thương nào cho đại lục Farris, thậm chí còn mang lại hiệu quả không ngờ tới khi đối phó với phòng Nghịch tập.
Chính là một loại trực giác không có lý do, không thể viết lại vào trong báo cáo.
Lục Chỉ thật thà nói với Cố Kinh Bạch: [Thần linh không thể rời khỏi thần quốc, nếu đáp xuống đại lục quá lâu, kết cục sẽ là hoặc thần linh không chịu được sự bài xích của đại lục, hoặc đại lục không chịu được sức mạnh quá lớn của thần linh, vỡ tan thành từng mảnh vụn.] Nếu như Lục Chỉ chỉ là một thần Ánh Sáng hay thần Bóng Tối, hắn chắc chắn sớm muộn gì cũng sẽ không chịu được nhàm chán, thử hạ cánh xuống đại lục một lần, nhưng hiện tại thì không phải vậy, hắn không muốn thần tử mất đi đại lục Farris mà y yêu tha thiết.
Mà dù có viết thì cấp trên cũng sẽ không phê chuẩn.
Vào lúc này lại cần đến thiên tài lách luật aka trợ lý AI ra tay rồi, nó vừa giúp Cố Kinh Bạch chỉnh sửa lại bản báo cáo vừa nói cho Cố Kinh Bạch biết thêm một số chuyện mà nó tìm hiểu được.
Lục-bóng đèn-Chỉ bị đá ra khỏi “cuộc họp” lần này vì không thể dừng phát sóng trực tiếp.
Quan hệ giữa người chơi và NPC thì lại tương tự như đặt bản thân mình vào một nhân vật trong tiểu thuyết, trong quá trình chơi game dần dần chìm đắm, bị cốt truyện làm cho rung động, biết rõ là có giấu dao nhưng vẫn phải đọc kỹ từng chữ để xem rốt cuộc đầu đuôi câu chuyện này là như thế nào.
Cố Kinh Bạch biết Lục Chỉ mở phát sóng trực tiếp nên nói nước đôi, còn thực ra y trăm phần trăm xác định mình có thể đăng ký cho Lục Chỉ một tài khoản.

Do Cố Kinh Bạch không mở phát sóng trực tiếp nên giám sát y vẫn là nhân viên của Cục, trợ lý AI thừa dịp nhân viên không có ở đây mới dám nói điều này.
“Em kiếm được danh sách nhân viên của phòng Nghịch tập tiến vào thế giới nhỏ eSports rồi, người dẫn đầu chính là tên Triệu Lực ngu ngốc kia, chậc, đây có lẽ chính là hố đen kém thông minh nhất của Khang Văn, không ngờ lão lại cảm thấy Triệu Lực có thể thành công.”
Anh Hí: “Lăng kính của những người đang yêu vẫn luôn khó hiểu vậy sao?”
“Thực ra chúng ta không cần phải làm gì đâu, anh ấy rất giỏi.” Cố Kinh Bạch nói với anh Hí, quay sang thì thấy…
Khang Văn chính là trưởng phòng hiện tại của phòng Nghịch tập, là một tiền bối đã từng dẫn dắt Cố Kinh Bạch, cũng là một kẻ cực kỳ dã tâm.

Vì Cố Kinh Bạch không bị tư tưởng sai trái của phòng Nghịch tập đồng hóa nên khiến Khang Văn vô cùng thất vọng, trưởng phòng Khang chuyển sang đích thân bồi dưỡng Triệu Lực để đối đầu với Cố Kinh Bạch, cũng thành công lợi dụng lúc Cố Kinh Bạch cứu trợ lý AI, tống cổ y ra khỏi phòng Nghịch tập.
Cố Kinh Bạch không thể không đồng ý với trợ lý AI, nếu là Triệu Lực thì ông trời đang phù hộ rồi.
“Ngài có bằng lòng không?”
Do Cố Kinh Bạch không mở phát sóng trực tiếp nên giám sát y vẫn là nhân viên của Cục, trợ lý AI thừa dịp nhân viên không có ở đây mới dám nói điều này.
“Anh biết Triệu Lực đã làm chuyện ngu ngốc gì không? Ngoại trừ chính gã không mở phòng phát sóng ra thì gã bắt bốn thành viên còn lại phải tắt hết phần bình luận.” Tức là mở phát sóng trực tiếp nhưng không xem bình luận, “Thật không hiểu gã đang nghĩ gì, như thể muốn cắt đứt hoàn toàn liên hệ với bên ngoài vậy.

Phòng Nghịch tập của bọn họ chẳng phải ham nhất là nâng cao trải nghiệm kích thích cho khán giả sao?”
“Để tẩy trắng cho hành vi của mình.” Cố Kinh Bạch rất hiểu cái tên Triệu Lực kia, “Gã sợ gặp phải một nhân viên đang làm nhiệm vụ bên thế giới nhỏ huyền huyễn phương tây cũng đang mở phát sóng trực tiếp, nhất định sẽ có khán giả nhiệt tình dùng bình luận để báo tin.”
Mối quan hệ giữa người chơi và người chơi thực ra rất dễ hiểu, đại đa số game online đều vậy, chơi đến một lúc nào đó sẽ không còn là game online đơn thuần nữa mà chuyển sang đủ loại ân oán, yêu hận tình thù không buông xuống được.

Những người không chơi game sẽ không thể hiểu nổi cảm giác tìm được trong game một người bạn tốt hay đụng phải kẻ thù đáng ghét nhất, đều là những thứ tình cảm vô cùng chân thực.
Nếu như Triệu Lực không công bố trước toàn bộ thành viên của đội mình đều sẽ tắt bình luận, một khi có người bình luận nơi bọn họ đang bước vào không phải là trò chơi mà là một thế giới nhỏ khác, bọn họ sẽ không thể giả vờ như không biết gì.

Khán giả sẽ không tin và Cục quản lý Thời Không cũng sẽ nắm chứng cứ kết tội bọn họ.
“Tạm thời có vẻ là như vậy, thông minh quá sẽ bị thông minh hại.” Tự cho rằng đã bày sẵn đường lui nhưng lại quên mất cũng không còn cả cơ hội trở mình, để kẻ địch đứng trong bóng tối quan sát toàn bộ, còn mình thì lại không khác gì người mù… chậc, Triệu Lực đúng là một nhân tài mà.
Nhưng nếu như đóng bình luận, cắt đứt hoàn toàn mọi liên lạc với thế giới bên ngoài, Triệu Lực có thể chối phắt đi, nói rằng mình chẳng biết gì cả.
Nhưng phương thức truyền tin này có hơi lộ liễu, bọn họ nhất định phải thận trọng, tin tức truyền được cũng khá chậm và hữu hạn.
Đương nhiên cũng không thể tắt hết toàn bộ mà vẫn giữ lại một ít bình luận để truyền tin với bên ngoài.
Nhưng phương thức truyền tin này có hơi lộ liễu, bọn họ nhất định phải thận trọng, tin tức truyền được cũng khá chậm và hữu hạn.
Cố Kinh Bạch đan hai bàn tay vào nhau, phát hiện ra điểm mấu chốt: “Có phải là bọn họ không chỉ không biết Lục Chỉ vừa là thần Ánh Sáng vừa là thần Bóng Tối mà cũng không biết Lục Chỉ có xuyên qua?”
Quả nhiên Lục Chỉ vô cùng cao hứng, vừa nhìn thấy tên nhân vật mắt đã cười cong cong: [Người khác nhìn vào một cái sẽ biết ngay chúng ta là một cặp.]

“Tạm thời có vẻ là như vậy, thông minh quá sẽ bị thông minh hại.” Tự cho rằng đã bày sẵn đường lui nhưng lại quên mất cũng không còn cả cơ hội trở mình, để kẻ địch đứng trong bóng tối quan sát toàn bộ, còn mình thì lại không khác gì người mù… chậc, Triệu Lực đúng là một nhân tài mà.
Nếu như Triệu Lực không công bố trước toàn bộ thành viên của đội mình đều sẽ tắt bình luận, một khi có người bình luận nơi bọn họ đang bước vào không phải là trò chơi mà là một thế giới nhỏ khác, bọn họ sẽ không thể giả vờ như không biết gì.

Khán giả sẽ không tin và Cục quản lý Thời Không cũng sẽ nắm chứng cứ kết tội bọn họ.
Hai người chỉ nói đến đó rồi thôi, bởi vì báo cáo đã được viết xong và phê duyệt, nhân vật trong game của Lục Chỉ thành công ra đời, là một nhân tộc ma pháp sư, tên cũng do Cố Kinh Bạch đặt, y sợ Lục Chỉ lại chọn bừa mấy cái tên thiếu đánh kiểu “ta yêu Kinh Bạch” thì lại khiến người của phòng Nghịch tập cảnh giác.

Cố Kinh Bạch tên là William, Lục Chỉ tên là Mailliw, không có hàm nghĩa gì sâu xa, chỉ là viết ngược của tên William mà thôi, Cố Kinh Bạch cảm thấy Lục Chỉ sẽ rất thích, và y cũng rất thích.
Quả nhiên Lục Chỉ vô cùng cao hứng, vừa nhìn thấy tên nhân vật mắt đã cười cong cong: [Người khác nhìn vào một cái sẽ biết ngay chúng ta là một cặp.]
[Đúng vậy.] Chơi game mà không đút cơm chó thì có nghĩa lý gì?
Thời điểm Lục Chỉ tiến vào game cũng đúng lúc mở tài khoản thử nghiệm đợt ba, thần không biết quỷ không hay lẫn vào trong đó, cũng dùng tốc độ nhanh nhất bắt đầu điên cuồng tăng cấp ở thôn tân thủ, hắn muốn nhanh được lên trấn trên để gặp Cố Kinh Bạch.
Cố Kinh Bạch thì định quay lại thôn tân thủ tìm Lục Chỉ nhưng bị Lục Chỉ ngăn cản: [Em chỉ cần đứng ở bên cạnh cái đài phun nước nhỏ giữa trấn chờ tôi là được rồi, tôi sẽ đến tìm em nhanh thôi.]
Đây cũng là nguyên nhân chính mà Cố Kinh Bạch tìm tới anh Hí.
Cố Kinh Bạch: …
Mà y lại không có ý định nghe lời Lục Chỉ, y muốn đi tìm hắn, không ai ngăn được!
Khang Văn chính là trưởng phòng hiện tại của phòng Nghịch tập, là một tiền bối đã từng dẫn dắt Cố Kinh Bạch, cũng là một kẻ cực kỳ dã tâm.

Vì Cố Kinh Bạch không bị tư tưởng sai trái của phòng Nghịch tập đồng hóa nên khiến Khang Văn vô cùng thất vọng, trưởng phòng Khang chuyển sang đích thân bồi dưỡng Triệu Lực để đối đầu với Cố Kinh Bạch, cũng thành công lợi dụng lúc Cố Kinh Bạch cứu trợ lý AI, tống cổ y ra khỏi phòng Nghịch tập.
Nhưng mà trước khi đi Cố Kinh Bạch còn một thứ nữa cần giải quyết, chính là vị streamer anh Hí kia.

Dưới sự dẫn dắt của Cố Kinh Bạch, anh Hí nhận được nhiệm vụ ẩn có liên quan đến phủ lãnh chúa, dạo gần đây kích động đến nỗi suốt ngày tìm người khai hoang làm nhiệm vụ, cảm thấy mình chính là đứa con được trời chọn.
Anh Hí cũng khá ngạc nhiên, anh ta và “William” đã tổ đội với nhau được một khoảng thời gian rồi.

Trong ấn tượng của anh Hí thì đối phương luôn là một người có thực lực rất mạnh, bình tĩnh kiềm chế, chưa từng nhìn thấy dáng vẻ này bao giờ.

Trọng điểm chơi trò chơi của anh Hí chính là trải nghiệm, không phải hệ điên cuồng cày cấp nên lập tức hoãn làm nhiệm vụ ẩn, đi cùng Cố Kinh Bạch tới thôn tân thủ hộ tống Lục Chỉ.
Cho dù Lục Chỉ không để ý thì Cố Kinh Bạch cũng sẽ để ý.
Muốn làm cho người chơi sinh ra cảm giác tương đồng với trò chơi, có hai điều cốt lõi nhất cần phải đảm bảo, một là mối quan hệ giữa người chơi và người chơi, hai là mối quan hệ giữa người chơi và NPC.
Mối quan hệ giữa người chơi và người chơi thực ra rất dễ hiểu, đại đa số game online đều vậy, chơi đến một lúc nào đó sẽ không còn là game online đơn thuần nữa mà chuyển sang đủ loại ân oán, yêu hận tình thù không buông xuống được.

Những người không chơi game sẽ không thể hiểu nổi cảm giác tìm được trong game một người bạn tốt hay đụng phải kẻ thù đáng ghét nhất, đều là những thứ tình cảm vô cùng chân thực.
Cố Kinh Bạch cũng không thể giải thích được niềm tin đó, y tin Lục Chỉ hạ phàm sẽ không tạo thành bất kỳ tổn thương nào cho đại lục Farris, thậm chí còn mang lại hiệu quả không ngờ tới khi đối phó với phòng Nghịch tập.
Quan hệ giữa người chơi và NPC thì lại tương tự như đặt bản thân mình vào một nhân vật trong tiểu thuyết, trong quá trình chơi game dần dần chìm đắm, bị cốt truyện làm cho rung động, biết rõ là có giấu dao nhưng vẫn phải đọc kỹ từng chữ để xem rốt cuộc đầu đuôi câu chuyện này là như thế nào.

“Anh biết Triệu Lực đã làm chuyện ngu ngốc gì không? Ngoại trừ chính gã không mở phòng phát sóng ra thì gã bắt bốn thành viên còn lại phải tắt hết phần bình luận.” Tức là mở phát sóng trực tiếp nhưng không xem bình luận, “Thật không hiểu gã đang nghĩ gì, như thể muốn cắt đứt hoàn toàn liên hệ với bên ngoài vậy.

Phòng Nghịch tập của bọn họ chẳng phải ham nhất là nâng cao trải nghiệm kích thích cho khán giả sao?”
Không mất nhiều thời gian, Cố Kinh Bạch đã tạo xong cho Lục Chỉ một cái tài khoản người chơi để có thể tự do đi lại trên đại lục.

Thứ mất thời gian nhất chính là Cố Kinh Bạch phải gõ báo cáo gửi về Cục, giải thích vì sao việc thần linh hạ phàm không dính líu đến thời gian nhạy cảm hiện tại, khi mà hai thế giới nhỏ xuất hiện dấu hiệu dung hợp vào nhau.

Nhưng vì vẫn tồn tại một mức xác suất rất nhỏ nào đó khiến cho hai thế giới càng thêm bất ổn nên hơi khó duyệt, tuy không đáng kể nhưng Cục cũng sẽ không ủng hộ.
Đối với mối quan hệ giữa người chơi và người chơi, Cố Kinh Bạch có thể cố gắng mở thêm những hệ thống thầy trò, bang phái, gia tộc trong tương lai, dùng nhiệm vụ thúc đẩy các đội ngũ hợp tác tiện thể tương tác với NPC, không gian cho y phát huy sẽ vô cùng lớn.

Cố Kinh Bạch cũng chuẩn bị toàn tâm toàn ý giúp Hughes trở nên nổi tiếng, trở thành một ngôi sao bước ra từ trong game.

Sức hút cá nhân của Hughes không có gì để nghi ngờ, tình yêu thần tiên của cậu ta và đại điện hạ Andrew nhất định sẽ kiếm về được không ít fans CP, bây giờ chỉ thiếu một cái miệng lắm chuyện để tuyên truyền nữa thôi.
Đây cũng là nguyên nhân chính mà Cố Kinh Bạch tìm tới anh Hí.
“Tôi bận chút việc nên sẽ vắng buổi làm nhiệm vụ hôm nay.”
“Việc gì thế?” Anh Hí chính là một cái kho mười vạn câu hỏi vì sao, bé con thích hỏi, cũng không phải là cố ý muốn tìm hiểu, chỉ là hiếu kỳ đơn thuần mà thôi.
Cố Kinh Bạch không thể không đồng ý với trợ lý AI, nếu là Triệu Lực thì ông trời đang phù hộ rồi.
Cố Kinh Bạch cũng rất vui vẻ chia sẻ, đây có lẽ là bệnh chung của những người vừa mới yêu đương, lúc nào cũng chỉ muốn khoe cho cả thế giới này biết mình đang hạnh phúc cỡ nào, Cố Kinh Bạch cũng không nằm ngoại lệ, cho dù y đã hết sức kiềm chế nhưng sau khi nghe anh Hí hỏi, y vẫn không nhịn được kể cho đối phương nghe về Lục Chỉ, về người bạn trai tốt nhất thế giới của y.
Đương nhiên cũng không thể tắt hết toàn bộ mà vẫn giữ lại một ít bình luận để truyền tin với bên ngoài.
À, không đúng, là người chồng hợp pháp tốt nhất thế giới.
Anh Hí cũng khá ngạc nhiên, anh ta và “William” đã tổ đội với nhau được một khoảng thời gian rồi.

Trong ấn tượng của anh Hí thì đối phương luôn là một người có thực lực rất mạnh, bình tĩnh kiềm chế, chưa từng nhìn thấy dáng vẻ này bao giờ.

Trọng điểm chơi trò chơi của anh Hí chính là trải nghiệm, không phải hệ điên cuồng cày cấp nên lập tức hoãn làm nhiệm vụ ẩn, đi cùng Cố Kinh Bạch tới thôn tân thủ hộ tống Lục Chỉ.
Cố Kinh Bạch rất khi xin xỏ riêng tư như thế này nhưng từ lúc gặp Lục Chỉ, y liên tục phá vỡ các loại nguyên tắc của mình.
“Thực ra chúng ta không cần phải làm gì đâu, anh ấy rất giỏi.” Cố Kinh Bạch nói với anh Hí, quay sang thì thấy…
Lục – thần Ánh Sáng Bóng Tối – Chỉ đang bị con ngỗng to nhất thôn rượt chạy té khói, cảnh tượng vô cùng hỗn loạn và chật vật.
“Em kiếm được danh sách nhân viên của phòng Nghịch tập tiến vào thế giới nhỏ eSports rồi, người dẫn đầu chính là tên Triệu Lực ngu ngốc kia, chậc, đây có lẽ chính là hố đen kém thông minh nhất của Khang Văn, không ngờ lão lại cảm thấy Triệu Lực có thể thành công.”
Anh Hí: “Lăng kính của những người đang yêu vẫn luôn khó hiểu vậy sao?”
Cố Kinh Bạch: “…”[Hết chương 72].


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận