Chap 7
Mau thật...Cái chết của ba mẹ nuôi nó cứ như mới xảy ra hôm qua thế mà bây giờ đã 4 năm rồi ấy chứ,nó tham lam lắm nó anh,ba mẹ nó và ba mẹ nuôi của nó đều sống với nó,nó muốn nhìn thấy họ tươi cười vào mỗi ngày,nó muốn họ có 1 cuộc sống tốt và vui vẻ,dạo này nó ôm hết bao nhiêu là công việc trong người,nào là quản lí 10 cái bar,lập bản kế hoạch cho công ty phụ với ba nó,...Hôm nay nó tự cho phép mình nghỉ ngơi để đi gặp ba mẹ nuôi của mình...Mộ của ba mẹ nó được chôn cất ở giữa 1 cánh đồng hoa lưu ly tím được ba nó sắp xếp về sau khi nó trở về với ông.
-Ba mẹ đứa con gái bất hiếu của ba mẹ đến thăm ba mẹ đây.-nó quỳ trước 2 ngôi mộ.
-...
-Con xin lỗi vì thời gian qua con ko ở lại với ba mẹ nhưng từ bây giờ con sẽ ở lại đây và thường xuyên đến thăm ba mẹ hơn.
-...
Bla bla nó kể tất cả những chuyện mà thời gian qua nó ở bên Anh rồi nó thiếp đi lúc nào ko hay,trong cơn mê nó mơ mang thấy bóng dáng của ba mẹ nuôi nó,họ vẫn hiền từ như ngày nào,cái giọng nói ấm áp của họ làm nó ko muốn tỉnh lại nữa,cứ mê man trong giấc mơ ấy mãi cũng được.
-Vy à-ba mẹ nó gọi
-Vy ở đây ba mẹ đâu rồi??
-Lại đây với ta.
-Ba mẹ ko bỏ Vy nữa đúng ko??-nó ôm lấy 2 người.
-Con nghe ta nói này ai rồi cũng sẽ ra đi,ko sớm thì muộn thì ta cũng phải rời xa con,ta chỉ lo ko ai chăm sóc cho con nhưng bây giờ ba con đã tìm con về và chăm sóc thì ta yên tâm rồi,nhưng con cũng đã lớn rồi phải biết chăm sóc bản thân mình...
-Dạ con biết rồi ba mẹ yên tâm.
-Hãy biết quý trọng những gì con đang có vì nó là thứ xa vời với người khác đấy con gái yêu...-hình ảnh ba mẹ nó mờ đi theo giọng nói làm nó bừng tỉnh.
-Ba mẹ...Vy hứa với ba mẹ là tự chăm sóc mình ba mẹ cứ yên tâm ko cần lo cho con đâu.
Khi nó về đến nhà thì cũng đã là 6h mấy chiều rồi nên nó định lên phòng tắm rồi ngủ luôn(mệt thấy mồ ko ngủ sao được)thì bị anh gọi lại.
-Em lên phòng tắm thay đồ đi rồi vào phòng ba,ba nói muốn nói chuyện với 2 anh em mình đó.
-Dạ...
15' sau--------------------------
-Ba gọi tụi con có chuyện gì ko ạ??-anh và nó hỏi ba.
-À tí chuyện thôi,2 đứa ngồi xuống đi.
-Có chuyện gì thì ba cứ nói-anh nhìn ông nói.
-Ta...Ta...Muốn hợp tác với Hoàng Thị vì nếu tình hình cứ như thế này trong nữa năm nữa thì chắc công ty sẽ thua lỗ nặng mất.
-Thua lỗ nặng??Ko phải hiện bây giờ chúng ta đang đứng thứ 2 thế giới sao ba??-Nó nhìn ông hỏi.
-Nhưng đã 3 tháng rồi tiền vốn chỉ đủ lấy lại nhưng chẳng có đồng lời nào cả con ạ!!
-Nhưng hợp tác thì cũng đâu liên quan đến 2 đứa con,nếu giúp được công ty thì ba cứ làm thôi.-anh khó hiểu nhìn ông.
-Bên Hoàng Thị giao điều kiện gì vậy ba??-nó đoán ra ngay ngụ ý trong lời nói của ông.
-À...Đó là ta phải làm thông gia với nhà bên kia...Nhưng...Nhà bên đó có 1 đứa con gái và 1 đứa con trai...-ông chưa kịp nói hết thì bị nó chặn ngang.
-Nên hoặc là con lấy Ken hay là ah Shin sẽ lấy chị hắn???
-Ừm...Ba ko ép 2 con nếu 2 con ko thích ba sẽ tìm cách khác,đó ko phải là cách duy nhất nên các con cứ yên tâm ko cần phải vì ba mà hi sinh.
-Con đồng ý,nhưng bên kia thế nào ạ??-nó ko biết đã suy nghĩ kĩ chưa mà đồng ý cái rụp.
-Họ bảo lấy được 1 trong 2 đứa làm con rể hoặc con dâu của họ thì xem như là phước phần của họ rồi.
-Chừng nào kí hợp đồng??
-Sau khi kết hôn.
-Vậy ba hẹn gặp họ sớm nhất có thể đi,bảo là con đồng ý rồi...-Nó nói ko 1 chút do dự.
-Con ko cần quyết định nhanh như vậy đâu,ta đã nói rồi chuyện đó ta chắc chắn có cách giải quyết khác nên con cứ từ từ suy nghĩ-ông cầm tay nó nói.
-Con suy nghĩ kĩ rồi dù sao gia đình bên ấy cũng là gia đình giàu có,có điều kiện,chắc chắn họ sẽ ko làm gì tổn hại đến con đâu.
-Nhưng...Ba ko muốn vì cái công ty vô tri vô thức ấy mà bán đi hạnh phúc của con mình.
-Đúng đó Rin suy nghĩ kĩ trước khi quyết định đi.-anh cũng khuyên nó.
-2 người yên tâm,con thấy Ken ko đến nổi gì là tệ.-nó nắm lấy tay anh và ông.
-Ken nó có rất nhiều con gái bu xung quanh nên chắc chắn em sẽ đau đấy.
-Anh à,em là ai chứ,em al2 Rin đấy là em gái của đại thiếu gia Shin đấy,hắn nhiều gái bu vậy em ko có người theo đuổi à??
-Ý anh ko phải như vậy.
-Thôi được rồi tất cả dừng lại ở đây,em đã quyết định rồi,ngày mốt chúng ta sẽ gặp họ,Ok??
-Được nhưng đây chỉ là gặp mặt thôi nên có có muốn từ chối thì cũng ko sao đâu!!!
-Được rồi,con buồn ngủ rồi con đi ngủ đây.
Nói vậy thôi chứ là hạnh phúc của cả đời người mà ai mà ko muốn từ chối chứ,nhưng mà nó chưa là được gì cho ông cả,nó ko muốn cái công ty mà ông cố gắng xưng dựng bằng cả đời của ông bị sập đổ...