Chỉ Đêm Nay Thôi Chị Là Của Em Nhé

- Đó là vì lúc trước cậu không biết gì về nó đó thôi. Tashi nói tiếp.
- Ba mẹ tớ là người làm ăn, nhà chỉ có hai anh em, tớ lại học bên này còn ba mẹ thì cứ đi suốt nên dù còn rất nhỏ em tớ luôn chịu cảnh ở nhà 1 mình, có chị giúp việc cũng như không, chị ấy không bao giờ lên nhà trên cả.
- Rồi khi Tara lên 5, ba mẹ tớ mới phát hiện nó bị mắc bệnh trầm cảm, dù được nhiều bác sĩ chữa trị mà hầu như đều không có kết quả. Đây cũng là lý do, tại sao tớ yêu quí em gái tớ một cách thái quá.
Nói đoạn, Tashi quay sang nhìn tôi rồi nói trong thắc mắc.
- Nhưng tớ không hiểu, từ khi gặp cậu, trong khoảng thời gian ở đây, Tara trở nên vui hơn, nói nhiều hơn và cười cũng nhiều hơn. Sau khi về lại bên Anh, nó bắt đầu trở lại tình trạng cũ và thay đổi rất nhiều, cậu là người đầu tiên khiến cho Tara cười. Có phải vì nó mến cậu?
Tôi không biết trả lời ra sao, chỉ biết cười trừ cho qua chuyện.
- A… tớ mượn tolet nhà cậu 1 chút nhé. Không biết nói gì thì kiếm cớ đi vậy, tôi là người khởi xướng chuyện này mà.

- Uhm, cậu cứ đi thẳng bên đó rồi quẹo trái là tới.
Do mãi nghĩ đến lời của Tashi vừa nói và của Tara lúc ở vườn cây mà tôi đã vô tình làm nước bắn ướt cả mình.
- Tashi ơi, tớ bất cẩn làm ướt áo rồi cậu có khăn cho tớ mượn. Tôi nói vọng ra ngoài.
- Trong phòng Tara có, cậu cứ đi lên lầu, lấy khăn và lau người cho khô để cảm lạnh đấy.
Thật ra nghĩ lại, trong đám bạn bè của tôi thì Tashi là người quan tâm tôi nhiều nhất, những lúc tôi vui hay buồn, cậu ấy đều có mặt, tôi thực sự rất vui khi có một người bạn như cậu ấy.
Tôi đi lên lầu vào phòng Tara, do sơ ý mà tôi quên khoá cửa. Vừa lúc đó Tara về tới nhà
- Anh hai.

- Em về đấy à ! mua gì mà lâu thế ? Tashi vừa hỏi vừa nhìn vào tờ báo trên tay.
- Àh, không có gì, một ít đồ dùng riêng thôi, bạn anh lại chơi à? (do thấy đôi giày lạ ngoài cửa).
- Uhm, là Hami, cô ấy lại đây được 1 lúc rồi.
- Thế chị ấy đâu rồi.
- Vừa đi tolet.
- Thôi, em về phòng cất đồ đây.
Nói xong thì Tara cũng bước lên phòng, rồi như nhớ ra điều gì, rời mắt khỏi tờ báo, Tashi nhìn theo bóng cô em đã khuất sau lan can lầu : “Hami đang ở phòng Tara ?”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận