- Uhm, thì lúc đó chị đang trong phòng Tara lau người vì bị ướt, chưa kịp mặc xong cái áo thì Tara mở cửa bước vào, chuyện là vậy đó, tại thấy biểu hiện của Tara như thế chị mới cười, chứ chuyện con gái tắm chung, thay đồ chung ở chổ chị là bình thường mà, chắc em và Tara ở bên đó không có tắm ở nhà tắm công cộng đâu nhỉ?
Shynia không nói lời nào, chỉ im lặng nhìn tôi 1 hồi, rồi bước đi lên phòng.
- Ơ… con bé này…lạ thật. Tôi vừa nói vừa nhìn theo.
Cửa phòng đóng lại.
- Tara…chẳng lẽ, dù chỉ một chút cậu cũng không để ý tới tớ sao ?
Ngã mình xuống giường Shynia nhớ lại lúc cô và Tara còn học ở bên Anh. Cảm giác nhìn người mình yêu ở ngay trước mặt mà không thể chạm vào được thật là khó chịu, cắn chặt môi, cô cố gắng không để bật khóc thành tiếng dù nước mắt đã lăn dài trên má.
CHAP 6
Tối đó, sau khi từ nhà Tashi về, tôi đã suy nghĩ rất nhiều về chuyện của Tara, về câu nói úp mở của Tashi và cả Tara khi ở vườn cây. Sau một hồi tôi đã rút ra 1 kết luận… mà tôi không bao giờ nghĩ nó lại đi ngược lại với những ẩn ý mà Tashi và Tara đã nói.
- “Chiều nay sau khi học xong em đợi chị ở cổng trường nhé? Chị sẽ dẫn Tara đến 1 chỗ rất là hay ho đó, hihi”. Hami, Tara lẩm bẩm hai chữ Hami sau khi đọc tin nhắn.
- Gì thế ? chị Hami nhắn tin cho cậu à ? Vừa nói Shynia vừa giật cái điện thoại của Tara nhanh đến nỗi Tara không chụp lại kịp.
- Ý, như vậy không phải là hẹn hò chứ? Chị Hami bắt đầu quan tâm tới cậu rồi kìa.
- Cậu nói linh tinh gì thế… trả điện thoại đây. Tara giật ngay cái điện thoại và bỏ đi để mặc Shynia đứng đó nhìn theo.
- Tớ sẽ không để ai cướp mất cậu ra khỏi tay tớ, nếu tớ không có được cậu thì bắt cứ ai cũng không thể. Cậu thừa biết tớ là loại người nào mà, Tara ?
Trong khi cổng trường sắp đóng cửa thì Tara vẫn đứng đó đợi Hami.
- Ah, chị ơi, chị có phải học chung với Osano Hami không ạ? Chị có thấy chị ấy ra chưa vậy? Tara thoáng thấy bạn cùng lớp với Hami đang bước ra cổng trường đã lại hỏi ngay.
- Đúng rồi, nhưng chị không để ý lắm, không biết Hami ra chưa nữa, àh… lúc nãy chị thấy có 1 cô bé mặc đồng phục cấp 3 đến nói gì đó với Hami rồichị thấy Hami đi theo cô bé đó.
- Đồng phục cấp 3 ? gương mặt Tara như tối sầm lại. “Chết tiệt”.
Tara đột nhiên chạy thật nhanh vào trường mặc cho người lúc nãy gọi với theo.
- Nè, trường sắp đóng cửa rồi đó, nè…nè.
Cũng trong lúc đó, tại khuôn nhà dạy võ Judo của trường, tôi không biết tại sao khi tỉnh lại mình ở đó còn trong tư thế đang bị trói với 1 cái ghế.
- Tỉnh rồi sao ? chị Hami.
Đó là tiếng của Shynia, tuy còn chóng mặt như gương mặt của Shynia đang dần hiện rõ trước mắt tôi.
- Chị thông cảm, tôi đành phải chụp thuốc mê, trói chị lại để tránh mất thời gian.. vì dù gì chị cũng từng là đại ca của bọn nhóc cấp 2 mà. Đúng không ?
- Sao em.. lại..chị ? tôi thật sự không hiểu tại sao Shynia lại làm như vầy đối với tôi.
- Sao ư ? chị nên hỏi lại mình đi, tất cả đều do chị cả.
- Chị đã làm gì ? trong tôi lúc này là rất nhiều câu hỏi.
- Chị đã làm gì ư ? lỗi của chị là đã cướp mất Tara của tôi, của tôi, chị có hiểu không ? tôi yêu Tara. Tôi có thể nhận thấy được cái nhìn căm ghét của Shynia khi đối diện với tôi.
- Em… yêu Tara ? Tôi lặp lại câu nói của Shynia trong sự ngỡ ngàng tột độ.