Chi Giáo Thụ Bất Thị Luyến Đồng Phích


Sau chuyện tấm gương ảo ảnh, Severus cảm thấy mình không thế tiếp tục kéo dài nữa. Dumbledore đặt tấm gương ở nơi đó, áo tàng hình nói không chừng đã gửi đi, điều này chứng minh ông ta bắt đầu kế hoạch dưỡng thành cứu thế chủ.
Y biết Dumbledore cũng bất đắc dĩ phải làm vậy, dù sao không thể trông cậy vào một cứu thế chủ không trải qua sóng to gió lớn gì có thể đánh bại Chúa Tể Hắc Ám đúng không? Một ít huấn luyện là cần thiết, nhưng Severus vẫn không hi vọng đứa nhỏ kia có thể không dính vào, không cần vì những việc này mà lo lắng, chỉ cần như bất cứ phù thủy vị thành niên bình thường an bình trải qua 7 năm học ở Hogwarts, đánh bại Chúa Tể Hắc Ám chỉ cần để đám người lớn quan tâm là được rồi.
Trước kì nghỉ lễ Giáng Sinh kết thúc một ngày, y cầm lọ độc dược hóa huyết đã cải thiện thành công tới văn phòng hiệu trưởng.
Dumbledore vô cùng kinh ngạc, dù sao nếu không có chuyện lớn Severus sẽ không để ý tới cụ.
Severus ngồi xuống, gương mặt vô cùng bình tĩnh bảo cụ lấy chậu tưởng ký: “Đừng hỏi vì cái gì, xem xong ngươi sẽ biết.”
Y rút đũa phép, nhắm mắt lại rút hết phần kí ức về cuộc chiến tranh trước khi mình chết đi đặt vào trong bồn tưởng ký, không biết vì cái gì, phần kí ức lúc trở thành bức họa lại không rút ra được.
Dumbledore kinh ngạc nhìn y, sau đó nhúng đầu vào bồn tưởng ký.
Khoảng thời gian chờ đợi, Severus đã suy nghĩ rất nhiều, như Dumbledore hiểu rõ y thì y cũng rất hiểu lão nhân này, y biết Dumbledore nhất định sẽ tin mình. Tuy hành động lão nhân này không quang minh chính đại, nhưng mục đích cũng vì nghĩ cho giới phù thủy, vì đả bại người kia, thậm chí cho dù phải lấy sinh mệnh để bù đắp lại sai lầm của mình. Mặc dù Severus căm hận kế hoạch dưỡng thành cứu thế chủ, thậm chí còn từng nói ‘Ta làm mật thám cho ngươi, vì ngươi mà nói dối, vì ngươi mà mạo hiểm tính mạng. Hết thảy chỉ vì ngươi cam đoan đứa con của Lily Potter sẽ an toàn. Bây giờ ngươi lại nói cho ta biết, ngươi dưỡng nó hệt như dưỡng một con heo để mổ thịt.’ nhưng mà, bọn họ cũng hiểu là không còn cách nào khác.
Dumbledore đã làm được quá nhiều, trên lưng ông phải đeo trách nhiệm cùng kì vọng của tất cả mọi người, không ai có tư cách chỉ trích ông.
Nếu đã có cơ hội sống lại, Severus hi vọng lần này y có thể bảo vệ nhiều người hơn. Y biết suy nghĩ này thực giống loại Gryffindor mà y luôn xem thường, nhưng ai quy định Slytherin không được làm vậy? Cho dù y là lão hỗn đản âm trầm độc ác đầu đầy dầu thì y cũng muốn bảo hộ cái gì đó, hơn nữa lần này y có tự tin mình sẽ làm rất tốt.
Đoạn kí ức này quá dài, hơn một giờ sau Dumbledore mới xem hết.
Dumbledore ngẩng đầu, ánh mắt tràn ngập áy náy cùng bi thương: “Ta thực xin lỗi, Severus….. thực xin lỗi……”
Severus nâng tay cản lại: “Ngươi không cần nhận lỗi về những chuyện chưa phát sinh, hiện tại việc quan trọng là phải nghĩ biện pháp giải quyết.”
Dumbledore trầm tư một chút: “Kí ức của anh chỉ có một phần trước khi chết, hơn nữa có rất nhiều chi tiết…….”
“Sau khi ta chết liền biến thành bức họa trong phòng hiệu trưởng, đương nhiên, cứu thế chủ của ngươi thắng.” Severus nói: “Sau cuộc chiến, hắn đã kể lại mọi chuyện với ta, ta không biết làm sao từ bức họa biến về hiện tại, bất quá những chuyện cũ ta vẫn nhớ rất rõ.”
Sau đó y kể lại mọi chuyện một lần.
“Nhưng ta rất khó hiểu, Potter hiện tại hoàn toàn khác với đời trước, cũng có rất nhiều chuyện đã biến hóa khác đi.” Y cau mày nói.
Biểu tình Dumbledore đã trầm tĩnh lại, cụ cười tủm tỉm nói: “Nga, đừng lo lắng, con trai, vòng quay số phận chỉ cần xuất hiện một chút biến hóa nho nhỏ, sẽ làm rất nhiều sự tình chuyển biến khác đi, ta nghĩ Harry sở dĩ không trở thành Gryffindor, đại khái vì ta không để Hagrid đi đón nó, mà đứa nhỏ này lại bị anh dọa không nhẹ….. đừng trừng ta, anh nhất định đã làm vậy đúng không, ta hiểu anh, kì thực anh cũng thấy đó, đời trước trước khi nhập học Harry cũng không giống Gryffindor, chẳng qua đứa nhỏ chịu ảnh hưởng của Hagrid và Ron mà thôi. Đời này trước khi nhập học, nó không hề gặp gỡ bọn họ, ngược lại lại kết bạn với Draco Malfoy, điều này cũng đủ chứng minh vận mệnh đã thay đổi, trên thực tế ta cảm thấy Harry hiện tại tuy không dũng cảm, nhưng rất đáng yêu.”
“Hừ, đó là đương nhiên, cứu thế chủ đời trước quả thực bị ngươi dưỡng thành một con sư tử ngu xuẩn, giống hệt lão cha chết tiệt của nó!” Severus khinh thường nói: “Hiện tại xem như có chút đầu óc.”
Dumbledore cười ha hả: “Severus, anh cư nhiên lại khen một Potter, xem ra quan hệ của anh và Harry rất tốt.”
Severus trừng mắt lườm: “Ít nói nhảm, ta tới tìm ngươi là có chính sự.”
Y lấy bình độc dược ra, nói với Dumbledore về kế hoạch của mình.
“Không thành vấn đề, giao cho ta an bài đi, chúng ta phải tiên hạ thủ vi cường, lần này ta cũng không tính toán chờ hắn từ từ đến nữa.” Dumbldore cười tủm tỉm nhận lọ độc dược: “A, như vậy thì chúng ta bố trí khu vực cấm cũng vô dụng, chờ việc này giải quyết xong ta trả hòn đá phù thủy lại cho Nicolas thôi.”
Severus cùng cụ thảo luận một hồi về hồn khí.
“Harry cũng là hồn khí…… bất quá chúng ta vẫn còn thời gian, lần này ta nhất định sẽ tìm biện pháp giải quyết an toàn mảnh hồn phiến này!” Lão nhân hừng hực ý chí chiến đấu nói.
“Nhưng mà………” Ánh mắt cụ đảo tròn: “Hóa ra Sirius bị oan, xem ra ta phải tìm con chuột của cậu Weasley nói chuyện.”
Severus tối sầm mặt——y hoàn toàn quên bén đi chuyện của con cẩu đần kia! Sớm biết như vậy y đã giảm bớt một phần kí ức.
Bất quá nhìn thấy biểu tình chế giễu trên mặt Dumbledore, Severus nhếch lên một nụ cười ác ý: “Theo ta thấy, ngươi nên nghĩ tới người nào đó trong nhà tù Nurmengard đi, một bó tuổi còn tự tử vì tình, người như hắn cũng không phải dễ tìm.”
Dumbledore nhất thời cứng đờ, cười gượng nói: “Aha ha ha, thời tiết hôm nay thật tuyệt.”
Severus tức giận phun hơi, xoay người bỏ đi.
Dumbledore hành động rất nhanh, ngay đêm đó Quirrell ở trong chính văn phòng của mình cả thân xác lẫn linh hồn hóa thành một đống tro tàn, gia tinh được lệnh mang cà phê tới cho hắn quay về báo cáo, khoảnh khắc tiêu tán còn có một làn khói đen ngòm la hét thảm thiết.
Mặc dù đã sớm chuẩn bị tâm lý, nhưng Severus vẫn cảm thấy chiến thắng quá đột ngột, chủ hồn Voldermort cứ như vậy bị tiêu diệt sao? Quá dễ dàng đi?
Chiến thắng bất ngờ này làm y có chút choáng váng.
Ngày hôm sau, học kì hai bắt đầu. Trong tiệc chúc mừng học trò quay lại trường, nhóm tiểu động vật nghe lão hiệu trưởng hiền lành của bọ họ tuyên bố một tin tức vô cùng bi thảm: giáo sư độc dược của bọn họ sẽ bắt đầu kiêm nhiệm chức vụ giáo sư phòng chống nghệ thuật hắc ám. Bởi vì Quirrell giáo sư đã chết trong một sự cố thí nghiệm pháp thuật.
Dumbledore giả vờ rớt vài giọt nước mắt.
Nhóm tiểu động vật cũng muốn khóc, bởi vì thời gian bị giáo sư độc dược khủng bố đã tăng lên gấp đôi!
So với những học viện khác, học viện của nhóm tiểu hoan nhát gan hiển nhiên càng sợ hãi hơn.
Harry cùng Neville ủ rũ chọt chọt phần bánh pút đing của mình, đỉnh đầu bốc đầy oán khí. Neville vì thành tích của khóa phòng chống nghệ thuật hắc ám mà lo lắng, còn Harry thì……
“Ô….. mình nhất định sẽ bị Snape giáo sư thường xuyên tìm được lỗi………” Đứa nhỏ đáng thương trộm nhìn về phía bàn giáo sư, sau đó không chút ngoài ý muốn bị Severus phát hiện. Cậu lập tức trắng bệt quay đầu lại, chuyên tâm chọt bánh pút đing của mình.
Severus vẫn luôn chú ý cậu, trong mắt hiện lên ý cười ngay cả bản thân cũng không biết.
Dumbledore nhì Harry, lại nhìn Severus bên cạnh, cười tủm tỉm nói: “Severus, Harry thật đáng yêu nha.”
Severus nhíu mày: “Có quan hệ gì tới ta?”
Dumbledore cười không nói.
Tuần đầu tiên của học kì mới, nhóm tiểu động vật Hogwarts bị khóa độc dược cùng phòng chống nghệ thuật hắc ám song song tra tấn, trong nhất thời đều vô cùng uể oải.
Harry như bình thường cùng Draco và Neville tới thư viện làm bài tập, bất quá tối hôm nay cậu phải tới hầm, bởi vì trong khóa độc dược sáng nay, chỉ vì không đúng lúc cản Neville làm nồi quặng nổ tung lĩnh một tháng cấm túc.
“Draco, cậu cầu xin cha đỡ đầu giùm mình được không~” Harry túm lấy ống tay áo Draco làm nũng: “Vì cái gì thầy cứ cấm túc mình mãi, mỗi lần nhìn thấy thầy mình rất sợ…….”
Draco bất đắc dĩ: “Harry, cha đỡ đầu không phải đã mang cậu đi tảo mộ sao? Không phải cậu nói cha dạy cậu rất nhiều kĩ xảo xử lý độc dược sao? Không phải cậu luôn nói cha đỡ đầu là người tốt sao? Vì cái gì vẫn sợ cha như vậy?”
Harry đáng thương hề hề lắc đầu: “Mình cũng không biết….. tuy trong lòng cảm thấy giáo sư là người tốt, nhưng mỗi lần nhìn thấy thầy vẫn có phản xạ muốn chạy trốn….. Ô…. mình không phải rất vô dụng đi……”
Neville học theo Draco xoa đầu cậu: “Đừng lo Harry, mình vừa nhìn thấy Snape giáo sư cũng muốn trốn a, chính là mình cũng thấy giáo sư không phải người xấu.”
Draco thở dài một hơi, đột nhiên thấy bóng dáng đen như mực bước ra từ kệ sách sau lưng Harry và Neville, cậu sợ tới mức trừng to mắt, sau đó bị người nọ liếc mắt cảnh cáo, chờ người nọ rời khỏi thư viện mới thở phào một hơi.
“Draco, cậu sao vậy?” Hai đứa nhỏ ngồi đối diện thấy thần sắc của cậu, nghi hoặc hỏi.
“Aha ha ha, ta không sao, không sao.” Draco cười gượng nói.
Hai đứa nhỏ bị gạt tiếp tục vùi đầu làm bài tập.
Ai, Harry, ta thì không sao, bất quá cấm túc đêm nay người rất có thể sẽ có sao. Draco thầm nghĩ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui