Chỉ Là Ảo Giác (Đam Tứ Tuyệt)

Môi Từ Nhược Thiên áp chặt vào môi Hứa Biên, Hứa Biên xoay người Từ Nhược Thiên lại, tay ôm xuống thắt lưng cậu, dùng miệng mở môi đối phương ra, lập tức đem đầu lưỡi đâm vào. Từ Nhược Thiên hơi cong khóe miệng, phía trên vẫn tùy ý để Hứa Biên trêu chọc lưỡi mình, bàn tay ở dưới liền chậm rãi cởi nút áo, cởi quần bỏ xuống đất.

Mà Từ Nhược Thiên rất biết tinh ý dùng phương thức khơi dậy dục vọng Hứa Biên, để cơ thể chỉ còn mỗi chiếc quần lót cùng áo sơ mi trắng cởi đến ngang vai, tầm mắt Hứa Biên chỉ có mỗi làn da trắng nuột của đối phương, anh lén lút nuốt nước miếng, rời khỏi môi cậu một chút, trán dựa vào trán cậu, khóe miệng cong lên một đường quyến rũ, thanh âm khàn khàn nói.

- Em rốt cuộc cũng là của anh, Từ Nhược Thiên.

Sau đó bàn tay liền mò mẫm ra phía sau bóp lấy mông Từ Nhược Thiên, rồi hung ác nhéo một cái. Từ Nhược Thiên chấn kinh rên một tiếng động lòng người, rốt cuộc thẹn quá hóa giận đánh vào ngực anh.

- Hư đốn.

Hứa Biên bật cười thành tiếng, đưa tay xoa nắn vật thể đã sớm ngẩng đầu giấu bên trong quần lót của đối phương, vuốt ve quanh đỉnh đầu của vật thể, lại cúi đầu hôn nhẹ lên mũi Từ Nhược Thiên, ngữ điệu trêu chọc nói.

- Chỗ này sớm phản ứng như vậy, là em hư đốn hay anh hư đốn đây, ân?

- Anh... ưm. - Từ Nhược Thiên còn đang tính ngẩng đầu phản bác, môi đã bị Hứa Biên bá đạo chặn lại, tham lam mút lấy môi cậu, đầu lưỡi ướt át tinh nghịch liếm quanh môi cậu, kế tiếp liền vói lấy lưỡi cậu dao động một vòng, hai vòng.

Môi Từ Nhược Thiên rất mềm mại, chỉ cần ma sát một chút liền có thể cảm nhận được môi người nọ đã tra tấn dữ dội rồi, nhưng Hứa Biên là rất thích như vậy, cố ý hung hăng hôn mạnh môi cậu, bên trong động tác cùng cậu dây dưa đầu lưỡi lại không thể ngừng lại, khiến Từ Nhược Thiên ngay cả cơ hội nuốt nước miếng cũng không có, liền theo bản năng chảy xuống theo khóe miệng ướt đẫm.

- Ưm... Hứa Biên... ân.

Từ Nhược Thiên hơi rời khỏi môi Hứa Biên, thở gấp gọi tên đối phương, bàn tay không biết từ khi nào đã cầm lấy dương v*t trướng to của đối phương, nhẹ nhàng vuốt ve.


- Có phải rất muốn rồi không? Hửm? - Hứa Biên cong khóe miệng cười hiểm, lại cúi đầu ghé lên môi Từ Nhược Thiên thô bạo hôn xuống, một phen đẩy cậu vào khuôn tường lạnh lẽo, thở dốc nói tiếp.

- Nhanh, gọi anh... lão công a. - Rồi lại tiếp tục hôn xuống môi cậu, cơ bản vừa rồi không cho cậu cơ hội mở miệng nói chuyện.

- Ông... Ông xã. Em muốn anh... em muốn anh. - Từ Nhược Thiên bị hôn đến môi sưng đỏ, ánh mắt đầy mê mụi nhìn Hứa Biên, thở dốc nói.

Lời nói vừa phát ra, Hứa Biên liền đưa tay giữ chặt quai hàm Từ Nhược Thiên, tham lam mút lấy môi cậu. Một bên kéo lấy quần lót còn lưu lại trên người cậu, để lộ cặp mông trắng nõn căng tròn đầy thu hút, Hứa Biên không kìm được nuốt nước miếng, đem Từ Nhược Thiên xoay mặt hướng vào tường, đem mông cậu chổng lên cao một chút, rồi quỳ hai đầu xuống nền đất.- Ông... ông xã. Anh muốn làm gì? - Từ Nhược Thiên sốt ruột quay ra sau nhìn biểu cảm trên gương mặt Hứa Biên, trong lòng hoang mang không rõ anh sắp sửa làm chuyện gì. Chính là ngay lúc câu hỏi vừa đặt ra, phía sau đột nhiên bị Hứa Biên banh ra hai cánh mông của cậu, ngón tay lạnh lẽo vuốt ve giữa hai rãnh mông mịn màng, lại bất thình lình đâm vào động huyệt.

- A... lạnh... lạnh quá. - Đột nhiên có vật thể cắm vào nơi nhạy cảm, Từ Nhược Thiên phấn khích kêu lên một tiếng, hai tay run rẩy chống lên tường.

- Bảo bối, bên trong em hảo nóng, rất mềm mại a. - Ngón tay ở bên trong không ngừng trêu chọc hai vách thịt mềm mại, Hứa Biên thích thú gầm nhẹ một tiếng, bắt đầu gia tăng thêm hai ngón tay đâm vào trong.

- Không... không được... ân.. hộc... xấu xa. - Hai má Từ Nhược Thiên thẹn đến đỏ ửng, nước mắt vì khoái cảm kéo đến mà lặng lẽ chảy xuống.

- Là ai đã khiến anh như vậy chứ? Ân? - Rút ngón tay đầy dịch nhờn ra, Hứa Biên xoa xoa ngón tay ướt đẫm, vươn đầu lưỡi liếm trọn những chất lỏng dinh dính kia, khóe miệng không tự giác cong lên, sau đó giữ chặt lấy mông cậu, chôn đầu vào giữa mông cậu, đầu lưỡi hồng nhạt liếm nhẹ lên cửa huyệt đậm đà.

- A... chỗ kia là không thể... mau buông em ra. - Từ Nhược Thiên vừa vươn tay ra sau muốn đẩy đầu Hứa Biên, ngay lập tức bị anh giữ chặt lấy cổ tay cậu, tiếp tục công việc dang dở của mình.

- Bảo bối, chỗ này của em vì cái gì lại ra nhiều dịch như vậy, rõ ràng là rất thích có đúng không?

- Không... không có a. - Từ Nhược Thiên xấu hổ nhắm hai mắt, cúi đầu chạm vào khuôn tường.


- Còn chối?

- Anh đừng nói nữa có được không? - Rốt cuộc bị chọc giận, Từ Nhược Thiên phát ra tiếng khóc nức nở, quay đầu trừng mắt nhìn anh.

- Hắc... bảo bối, em thật đáng yêu. Hảo, anh không trêu em nữa, chúng ta liền bắt đầu, được chứ? - Hứa Biên không kìm được trước biểu tình trẻ con của đối phương, liền vô thức bật cười thành tiếng, đứng dậy xoay người cậu lại, ôm lấy thắt lưng cậu, bàn tay vén nhẹ mái tóc ướt sũng của cậu, thanh âm khàn khàn nói.

- Anh chỉ biết trêu em thôi... Biết vậy... ngay từ đầu em không thèm tha thứ cho anh rồi. - Từ Nhược Thiên né tránh ánh nhìn của đối phương, hai mắt mở to ướm lệ, đôi môi giật giật mếu máo.

Hứa Biên hết cách thở dài một tiếng, cúi đầu hôn lên má cậu một cái, hôn lên mũi cậu một cái, hôn lên trán cậu một cái, đưa tay nâng cằm cậu ngẩng lên nhìn mình, ôn nhu mở miệng.

- Như vậy được chưa? Có thật sự muốn bên cạnh anh, làm lại từ đầu không?

Từ Nhược Thiên không nói lời nào, bị lời nói của đối phương làm cho hai lỗ tai phát đỏ, một lúc lâu mới chậm rãi gật đầu, lệ vô thức rơi xuống.

- Thôi nào, nam nhân sao lại nhiều nước mắt như thế chứ? - Hứa Biên lau nhẹ nước mắt cho cậu, ngữ điệu sủng nịnh nói.

- Nam nhân thì sao chứ? Em cũng là con người, cũng có cảm xúc, vì cái gì không thể khóc. Hay là anh thấy em yểu điệu thục nữ lắm nước mắt, liền lập tức chán em rồi. - Từ Nhược Thiên vừa nghe xong lại như cũ hóa giận tiếp, bĩu môi đẩy Hứa Biên ra, có ý định rời khỏi phòng tắm.Hứa Biên rất nhanh kịp thời kéo cổ tay cậu trở về, đem cả người cậu ôm trọn vào ngực mình, nhẹ nhàng vỗ về lưng cậu, cười nói.

- Em có như thế nào anh cũng không chán ghét em. Không phải trước đây anh cũng từng khóc nhiều lắm sao, xem như chúng ta hòa, ok?


Từ Nhược Thiên nghe được vài câu an ủi, không còn tỏ vẻ giận hờn như trước đó nữa, ngược lại còn lén lén lút lút mỉm cười, lập tức đưa hai tay vòng qua cổ Hứa Biên, nhón chân hôn lên môi anh. Hứa Biên theo bản năng đáp lại nụ hôn của đối phương, hai tay di chuyển xuống chạm đến mông Từ Nhược Thiên, rồi nâng cao hai chân cậu lên, ôm cậu đi đến bồn tắm.

Tư thế này khiến dương v*t hai người vô tình cọ xát vào nhau, Từ Nhược Thiên rất lâu mới nhận thức được không khỏi thẹn thùng đến hai gò má ửng hồng, tay chân quấn lấy người Hứa Biên không buông. Đến khi cả hai đã ổn định ngồi trong bồn nước ấm áp, Hứa Biên liền đem phần áo sơ mi còn sót lại trên người cậu cởi bỏ xuống đất, cúi xuống thẳng đến cổ cậu mà hôn lên.

Bàn tay tùy tiện xoa nắn hai cánh mông Từ Nhược Thiên, Hứa Biên rốt cuộc không tài nào nhịn được dục vọng kìm chế bao lâu nay, liền nâng hai chân cậu lên bám vào thắt lưng mình, chỉnh tề tư thế cắm dương v*t vào thân thể Từ Nhược Thiên đang trần tụi bên dưới, động tác lúc nhanh lúc chậm đâm sâu vào trong nội bích mềm mại.

- A... Hứa.. Hứa Biên, chậm thôi... của anh... lớn quá... ưm. - Đã lâu cửa huyệt mới có vật lớn tiến vào, cơ hồ đem cả cơ thể Từ Nhược Thiên gần như xé làm hai nửa, tâm can vừa đau đớn mà xen lẫn khoái cảm làm cho cậu suýt chút nữa thét lớn thành tiếng, chỉ khe khẽ phát ra thanh âm rên rỉ rất nhỏ.

- Bảo bối, thời gian chúng ta không gặp nhau, em và cậu ta có xảy ra chuyện gì không? - Hứa Biên cố định thắt lưng Từ Nhược Thiên, ưỡn ngực đong đưa phần eo của mình, côn th*t đâm vào đỉnh điểm trong tiểu huyệt, không lâu sau lại đánh trúng điểm mẫn cảm. Từ Nhược Thiên cơ bản chìm trong dục vọng, nghe Hứa Biên hỏi như thế cũng không kịp trả lời ngay, lại bị côn th*t cứng rắn kia một lần nữa đâm chọc.

- Anh ấy.... Đặng Thiếu Đan? A... ân..

- Còn gọi cả tên cậu ta? Hai người rốt cuộc có làm những chuyện thế này sau lưng anh không? - Nghĩ đến khoảng thời gian mình làm tổn thương người nọ, sau đó cậu cùng nam nhân khác thân mật với nhau, Hứa Biên không khỏi nổi cơn ghen dữ dội, liền hung hăng thúc mạnh dương v*t đánh thẳng sâu vào bên trong vách tràng.

- Không... em không có. A... hảo nhanh a... - Đầu óc Từ Nhược Thiên vốn dĩ không còn tâm trí để nghĩ tới chuyện Hứa Biên đang ghen với Đặng Thiếu Đan, bị vật thể nam tính đâm chọc trúng điểm mẫn cảm gần như muốn ăn tươi nuốt sống tinh thần của cậu, khoái cảm dục vọng tuôn trào, cơ thể ngày càng trở nên nhạy cảm mà nóng bỏng, cũng tự giác đung đưa cánh mông sát nhập vào xương háng của Hứa Biên, thuận lợi cho côn th*t tiến vào vốn đã sâu càng sâu thêm.

- Từ Nhược Thiên... - Hứa Biên cúi thấp người ôm lấy Từ Nhược Thiên, lợi dụng lúc cậu đang há miệng thở dốc liền chen đầu lưỡi đi vào, trực tiếp cuốn lấy lưỡi cậu triền miên một hồi. Từ Nhược Thiên bị hôn đến đầu óc tê dại, lập tức nhắm hai mắt tiếp nhận đầu lưỡi ướt át của nam nhân, tay vừa ôm lấy cổ Hứa Biên vừa làm cho môi cả hai dính chặt vào nhau, chủ động hôn mút đầu lưỡi nam nhân.Đợi đến khi cả hai không còn khí lực để hôn nữa, liền luyến tiếc buông môi nhau ra thở dốc một chút, lại tiếp tục nồng nhiệt hôn môi. Một lát, Hứa Biên ôm Từ Nhược Thiên ngồi dậy, đặt cậu ngồi ổn định lên đùi mình, côn th*t cũng vì thay đổi tư thế mà vẫn đi sâu vào tiểu huyệt của cậu, quy đầu trơn mượt không ngừng ma sát điểm mẫn cảm, hai chân Từ Nhược Thiên cũng vì thế mà ôm lưng Hứa Biên càng chặt.

- Hứa... Hứa Biên... ân .. ưm.. em... - Khóe mắt Từ Nhược Thiên ửng đỏ, nước mắt khoái lạc cùng khoái cảm chảy xuống gò má, gương mặt lộ ra biểu tình yếu ớt chưa từng thấy, cơ hồ bị dục vọng ăn sâu vào lý trí khiến cậu không cách nào thoát ra ngoài.

- Anh yêu em. - côn th*t bị động huyệt kẹp chặt lấy, khiến cho làn sóng dục vọng trỗi dậy càng mãnh liệt, Hứa Biên vươn tay ghì chặt thắt lưng Từ Nhược Thiên, mỗi một lần động đều hạ mông cậu xuống, lại từ từ nhấc lên, sau đó hung hăng đẩy xuống, khiến cho cậu phát ra thanh âm rên rỉ đầy mị hoặc.

- Một lần nữa... em muốn nghe... a aa... - Từ Nhược Thiên lắc lư phần eo, đem côn th*t nam nhân tiến sâu vào cơ thể mình, động tác kịch liệt khiến mông cùng xương chậu va chạm vào nhau, dưới làn nước ấm áp liền mãnh liệt kêu "phập phập" dữ dội, nước cũng theo đó mà tràn ra ngoài.

- Anh yêu em. Anh yêu em. Ân... - Hứa Biên ôm lấy sau gáy Từ Nhược Thiên, Từ Nhược Thiên tự giác vươn đầu lưỡi, để Hứa Biên gặm lấy đầu lưỡi cậu, một lần nữa tra tấn môi đối phương.


Cả hai giao hợp trong phòng tắm một lúc lâu, cơ hồ không nhịn được hơi nóng như lửa đốt, Hứa Biên liền ôm Từ Nhược Thiên đứng dậy đi ra phòng ngủ. Hứa Biên đi rất chậm, dùng cơ hội cho côn th*t bên trong động thịt mà ma sát. Hứa Biên vừa đi đến cạnh giường lập tức dừng lại, cẩn thận buông Từ Nhược Thiên xuống, tiếp tục động tác hôn môi người nọ, bàn tay ở phía sau mân mê vuốt ve tấm lưng trần của cậu.

Tưởng chừng bản thân sắp được thả mình vào chiếc giường mềm mại, ngay lúc này Hứa Biên đột nhiên vừa ôm lấy thắt lưng cậu vừa đẩy cậu đi đến cửa phòng. Từ Nhược Thiên trong đầu thoáng lướt qua thắc mắc trong đầu, nhưng vì bản thân căn bản chìm trong dục vọng, cũng không có thắc mắc đối phương định làm gì, chỉ có ngoan ngoãn phối hợp cùng anh.

Hứa Biên đưa tay mở cửa phòng, trực tiếp lôi Từ Nhược Thiên hướng đến cầu thang mà đi. Mà hai người vốn dĩ đang hôn nhau đến không biết trời đất, đi đến một bậc thang không vững thiếu chút nữa thì ngã xuống đất. Cả hai lảo đảo một hồi bước đến nửa cầu thang, Hứa Biên liền bế Từ Nhược Thiên ngồi trên đùi mình, bản thân cũng thuận theo mà ngồi trên bậc thang, tiếp tục trận giao hoan ân ân ái ái.

- Từ Nhược Thiên... hơn một tháng không có em, anh như sắp điên lên vậy. Đêm nay hãy để anh chiếm đoạt em, chúng ta cùng nhau bắt đầu lại từ đầu, cùng nhau một chỗ, cùng nhau hoan ái thân mật, được chứ? Ân.. - Mỗi một câu Hứa Biên đều nhắm đến từng điểm khuôn mặt Từ Nhược Thiên như trán, mặt, mũi, miệng mà hôn lên, thỉnh thoảng còn phát ra tiếng gầm mạnh giống như một thú hoang nhịn đói lâu ngày mà nhìn cậu một cách mê mụi.

- Vâng. Em yêu anh, ông xã. - Từ Nhược Thiên cơ hồ cũng bị Hứa Biên đầu độc đến đầu óc tê dại, một bên thở hồng hộc gật đầu trả lời, một bên đong đưa thắt lưng hạ cùng nâng mông sát nhập vào côn th*t của nam nhân.

- Anh cũng yêu em... a... ân. - Hứa Biên không biết vì cái gì lại trỗi dậy một cỗ xúc động không nói lên lời, đem Từ Nhược Thiên nằm sấp trên bậc thang, nâng cao hai cánh mông của cậu lên, tay giữ chặt eo cậu, từ phía sau liền hung hăng chen côn th*t vào chỗ sâu nhất đến đáng sợ, động tác đâm chọc mạnh mẽ đến khủng bố, giống như chưa bao giờ anh đạt hứng phấn đến như vậy.

- AA... sâu quá... nhanh quá a.... - Từ Nhược Thiên gào lên một tiếng thảm thiết, nước mắt đầm đìa chảy đầy mặt, hai tay vô thức mò đến tay vịn lan can mà giữ chặt, khí lực cạn kiệt để côn th*t to lớn hung hăng xâm phạm tra tấn.

- Từ Nhược Thiên, anh yêu em... Nói, có muốn anh không? - Hứa Biên cúi người xoay cằm Từ Nhược Thiên lại, hôn nhẹ lên khóe mắt ướt lệ của cậu, ngữ điệu ôn nhu nói.

- Hức... muốn, muốn a. - Từ Nhược Thiên rụt rè gật đầu, đỏ mặt nhìn Hứa Biên, thanh âm phát ra thập phần run rẩy.

Vừa dứt lời, Hứa Biên liền một phen xoay người Từ Nhược Thiên lại, đặt cánh tay ra sau đầu cậu để cậu nằm thoải mái trên bậc thang, dùng hết sức lực đâm mạnh vào tiểu huyệt non nớt. Từ Nhược Thiên không chịu nổi tra tấn, chỉ có thể phát ra tiếng nức nở vang dội khắp căn nhà, côn th*t một lúc càng trướng to và cứng rắn, khoái cảm lên cực điểm, ngay cả quy đầu cũng có dấu hiệu rỉ ra nước.

Vốn dĩ sau khi ký thủ tục ly hôn, hai người cũng có một khoảng thời gian xa nhau khá lâu, đương nhiên cũng không kể đến quá trình làm hòa của hai người cũng rất khó khăn, nên Từ Nhược Thiên không muốn ngày hôm nay bản thân lại xuất tinh nhanh như vậy, trong lòng thầm tự nguyện sẽ cùng người nam nhân này ân ái suốt đêm không ngừng, nhất định phải thừa hưởng giây phút quý giá này.

HẾT CHƯƠNG 45


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận