Chỉ Là Thế Thân Của Cô Ấy!


Chỉ là thế thân của cô ấy! (6)- Anh Tần Khanh...!Tôi có thể đến thăm ba mẹ được không?- Ừm...!Tôi sẽ bảo người đưa em đi, nếu rảnh thì ghé sang bệnh viện thăm em trai cũng được.- Thật sự được ạ?- Tôi chỉ muốn em làm vợ, không phải tù nhân sao lại không được hửa?Không hiểu sao bây giờ trong lòng Trân Hạ, Tần Khanh lại hảo soái đến vậy nữa cô.

Anh ta biết cách chiều chuộng phụ nữ lại không dùng những lời hoa mỹ mật ngọt lấy lòng.Người đàn ông trưởng thành thế này ở cùng cũng thật sự rất thoải mái.Nhưng Trân Hạ vẫn còn ngại truyện tối qua, mỗi lần nhớ đến là cô lại sợ.- Vậy tôi đi nha...!Anh thật sự cho sao ạ ?- Hmmm...!Đừng về quá muộn, số tiền này là để em tự do tiêu sài tùy ý, không cần ngại.- Nhiều quá rồi...!Tôi thật sự không dám nhận đâu anh Tần Khanh à.- Xem như là mua cách xưng hô được không, Hạ nhi tự xưng bằng "em" cho tôi nghe đi.Mặt Trân Hạ đỏ bừng, đứng trước nhiều người như vậy hắn lại không ngại mà tán tỉnh thế này thì có nước đổ gục tại chỗ mất.- Em cảm ơn...!Anh Tần Khanh...- Mau đi đi...!Về sớm một chút, tôi đợi em về cùng dùng bữa tối.Tần Khanh đợi chiếc xa ra hẳn cổng rồi mới bước vào bên trong, căn nhà lại vắng lặng như vậy nữa.Hắn lại đến chỗ căn phòng mật trên tầng cao nhất.


Bên trong nơi này chỉ toàn màu một màu tím của hoa Diên Vĩ.


Lúc còn sống Hân Nhiên luôn thích loài hoa này nên Tần Khanh đã tự tay trồng chúng.Hoa đẹp như vậy nhưng tiếc là Hân Nhiên mãi mãi cũng không thể thấy được nó.- Hân Nhiên...!Em từng nói em thích loài hoa này vì nó tượng trưng cho lòng trung thành, khôn ngoan, dũng cảm và niềm hy vọng.- Còn một điều nữa, chính là sự tồn tại gắn bó mãi mãi trong tình yêu...!Vậy tại sao em lại rời xa anh sớm như vậy hửa?Tần Khanh nhìn lên chiếc tủ kính chỉ được treo một bộ váy màu xanh ngọc duy nhất đã bị nhuộm thẫm bởi máu.Nhìn cảnh tượng hiện tại hắn lại bắt đầu nhớ những chuyện đau lòng trước đây rồi.- Tần Khanh à...!Hân Nhiên có đẹp không? Sau này em nhất định trở thành hoa hậu thế giới, đến lúc đó chữ kí của em được mua bằng thẻ đen đó nha.- Nếu vậy thì xong anh rồi...!Anh mua cả người thì bao nhiêu mới đủ đây chứ?- Còn anh thì miễn phí...!Em nằm trên giường tùy ngài đây xử lý....!Hahahha- Hân Nhiên à em vô sĩ thật đó...!Hmmm.Đang hạnh phúc như vậy bỗng nhiên mọi thứ lại trở nên tối sầm tất cả chỉ còn lại âm thanh la thét thê thảm.- Ông chủ cô Hân Nhiên đã ngủ rồi ạ .- Ừm...!Chuyện này không liên quan đến em ấy, nợ người nào gây người đó trả.- Tần Khanh cầu xin cậu tha cho tôi đi...!Nể tình con gái tôi thật lòng yêu cậu mà tha cho tôi có được không?- Vậy lúc ông c.ư.ỡ.n.g b.ứ.c mẹ tôi giết hại ba tôi có nghĩ đến hôm nay hay không...!Yên tâm ông là ông Hân Nhiên là Hân Nhiên, tôi vẫn sẽ yêu em ấy...'Đoàng'Tiếng súng chỉ về phía người đàn ông kia không thương tiếc phát nổ liên hồi.

Nhưng khi dừng lại người "chết" mới là Tần Khanh.#còn#ngôn_tình.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận