Chỉ Một Lần Yêu - Chương 10.2
- Trong suốt một thế kỷ trước chiến tranh, gia đình Fribourg giàu có nhờ buôn ngũ cốc ở Antwerp, thậm chí chỉ trong việc đầu tư vào các máy xay bột. Jules và Rene điều hành một công ty môi giới Fribourg Freres, ở Antwerp, nhưng cùng đã có tham vọng lớn hơn. Trong thời gian chiến tranh, họ bỏ chạy tới London và kiếm được nhiều tiền qua sự đầu cơ vào việc vận chuyển lúa mì từ Úc bằng tàu biển. Đó là thời kỳ lý tưởng cho chúng tôi. Đồng minh mua tất cả mọi thứ mà chúng tôi có thể cung cấp. Lợi nhuận buôn bán cao, chi phí thấp. Jules và Rene thành lập Continental vào năm 1921 và họ phất lên từ đó. Những nguồn tin của tôi cho rằng giờ đây họ đang hướng về nước Mỹ. Họ vừa thuê một băng tải chuyển ngũ cốc ở St. Louis.Với lòng cảm phục vô hạn, Pierre nói về những gia đình buôn bán ngũ cốc lớn như Andres, Hirsches, Cargill và Dreyfuses. Những cái tên này không nổi tiếng đối với công chúng rộng rãi nhưng lại được đồng nghiệp rất kính trọng.Chỉ đến bây giờ; khi Pierre biểu thị niềm tự hào về ba ông vua ngũ cốc lớn là người Do Thái, thì Katie và Harry mới nhận ra rằng Pierre cũng là người Do Thái.Harry dường như bị mê hoặc bởi những chuyện do Pierre thêu dệt nên. Phần nào Katie cũng đoán được rằng Harry muốn tham gia vào việc buôn bán ngũ cốc. Nàng cảm thấy vui. Đó là một ngành kinh doanh chứ không phải lả thế giới đỏ đen, may rủi. Harry giỏi giang - mọi người đều nói như vậy - anh sẽ làm được những gì anh định làm.*****Katie cảm thấy yêu mến London. Con người, cảnh vật và khách sạn Claridge, nơi mà Harry, qua những trung gian lòng vòng đã giành được một phòng sang trọng nhất.Nữ hoàng Victoia đã ở đây - Anh hài lòng nói với Katie, trong khi Carmen đang cố bắt Leo và Joanne đi ngủ - Hoàng gia của tất cả châu Âu đã từng ở đây.- Có thể điều đó cắt nghĩa cho việc có những người hầu mặc quần ống chẽn ngang đầu gối - Katie đoán vậy. Nàng kính trọng sự tao nhã và kín đáo mà khách sạn Claridge giành cho những người khách nổi tiếng của nó.Trong khi Carmen mang Leo và Joanne đi xem những con bồ nông ở công viên St. James và thả diều ở công viên Hyde. Katie và Harry đi thăm tu viện Westminster, tháp London và những nơi mà khách đu lịch thường lui tới. Họ mua quà cho gia đình Jeff ở nhà hàng Harrods.Trong hai buổi tối, họ cùng với Pierre Simon và Daphne chạy khắp London bằng chiếc xe Rolls - Royce thuê được. Họ ăn trong một quán ăn Pháp cổ ở Soho, trong khi Harry phàn nàn về sự thiếu thốn của các nhà hàng ở Dallas. Rồi họ dự những bữa tiệc riêng - một lần ở phòng khiêu vũ của bả Somerset Maugham, nơi khách khứa gồm cả Lady Mendl, nghệ sỹ Adolphe Menjou và một phu nhân gốc Mỹ xinh đẹp Lady Cunard. Rồi họ tham dự vào cái mà Pierre gán cho là môn thể thao buổi tối được người Anh ưa thích : quán rượu Cranl. Ở London, không giống như ở Mỹ, uống rượu bị coi là bất hợp pháp chỉ trong một số giờ nhất định, nhưng mỗi quán lại có mỗi giờ đóng cửa khác nhau.Là một người quen của các tụ điểm ban đêm của London, Pierre dẫn họ đến những nơi được khách du lịch ưa thích nhất. Họ đã thấy Sophie Tucker - người được hâm mộ ở London, ở Kitcat. Họ nhảy ở Ciros, ở Hambone... Họ thấy Midnight Follies ở khách sạn Metropole.- Chẳng có gì giống với Dallas - Harry thoả mãn nói khi anh và Katie lên giường ngủ.- Nó giống như New York, cái phần mà chúng ta không biết, - Katie hồi tưởng - Trừ khi đứng bên ngoài mà nhìn vào.- Chúng ta đã đi một chặng đường dài, - Harry đột ngột nắm tay Katie, - nhưng đây cũng mới chỉ là bắt đầu.- Khoá cửa vào, - Katie thì thầm vì Carmen và các con ở ngay buồng bên.Carmen thì ngủ say như chết, còn bọn trẻ sẽ chẳng hiểu gì khi chúng bước vào đây - Harry lầu bầu nhưng vẫn làm theo lời Katie.Nàng hoảng sợ khi Harry quyết định sẽ đi máy bay đến Paris. Từ năm 1919, đã có những chuyến bay hàng ngày giữa hai thành phố này.- Katie, chúng ta có thể bay đến Paris chỉ trong ít hơn ba tiếng đồng hồ - Harry dỗ dành và Katie nghiến chặt răng giả đò rằng đây là một chuyến đi đầy sôi động. Carmen thì cẩu nguyện khi họ đang ở trên cao.Ở Paris, nơi tràn ngập khách du lịch mùa hè, trong một căn phòng nhìn ra Place Vendome, mặc dù Katie lại muốn nó hướng về một mảnh vườn phía sau yên tĩnh, Harry thoả mãn với tỷ giá trao đổi. Một bữa ăn ở một quán ăn vỉa hè chỉ tương đương với mười lăm xu tiền Mỹ.Vào ngày thứ hai ở Paris, Katie bị mê hoặc khi nhận ra Coco Chenel từ trong khách sạn Ritz bước ra và chiều hôm sau, nàng phát hiện thấy người đàn ông trẻ, khá đẹp trai, ngồi ở một bàn đối diện với họ trong khách sạn Ritz chính là F. Scott Fitzgerald*. Họ nhấm nháp rượu Fernod trong một quán ăn ở Champs Elysées, thăm thu khu Montmartre và cũng giống như ở London, họ thăm tất cả những noi mà du khách Mỹ yêu thích. Harry chụp vô số ảnh của Leo và Joanne trong vườn Luxemboung, ở Khải Hoàn môn và dưới bóng của tháp Effel.Họ lên tàu Ile - de - France để trở về Mỹ tại cảng Cherbourg. Mỗi ngày, Harry nói hàng giờ về những khả năng ở thị trường ngũ cốc, nghiền ngẫm về tất cả những gì mà anh nghe được từ Pierre Simon. Katie hưởng ứng nhiệt tình của anh. Điều đó có nghĩa là Harry sẽ chuyển tiền từ thị trường chứng khoán sang đất đai. Anh nói về việc sẽ xây dựng một vùng đất cho nông dân thuê trồng lúa mì.- Katie ạ, điều đó cũng tự nhiên thôi - Harry hăng hái nói khi họ ngồi ở một bàn trong quán ăn “kiểu Paris” trên tàu. Leo và Joanne đang ở trong phòng chơi của trẻ em, nơi có những chiếc đèn kéo quân với những con ngựa nhiều màu sắc và âm nhạc vui nhộn.- Thế giới không thể tồn tại nếu không có lúa mì. Năm năm nữa, anh sẽ là một nhà buôn ngũ cốc có tiếng tăm. Mười năm nữa, anh sẽ vươn ra trường quốc tế.Anh mỉm cười dịu dàng, hỏi :- Em có thích như vậy không, Katie.Harry biết rằng Katie không tin vào thị trường chứng khoán, bất chấp tất cả những gì mà nó mang lại cho họ.- Ôi ! Harry. Em thích như vậy.- Sang năm, chúng ta sẽ đi châu âu vào tháng Mười, lúc mà những khách du lịch đã rời khỏi. Nó sẽ rất thú vị đối với bọn trẻ - Đôi mắt Harry ánh lên niềm tự hào - Ở tuổi bọn chúng, chúng ta chẳng đi đâu xa hơn Coney Island.Trở về Dallas, Harry bắt đầu đa dạng hoá những khoản đầu tư của anh, mặc dù thị trường chứng khoán vẫn là nguồn thu nhập chính.Anh lượn quanh Texas tìm kiếm những tài khoản mà anh có thể mua được rẻ, hoặc đất đai thích hợp cho việc trồng lúa mì. Bất chấp sự thịnh vượng trong toàn bang Texas, những người nông dân vẫn tiếp tục phải chịu đựng khó khăn.Harry đưa Katie đi cùng để xem khoảnh đất mà anh vừa mua được. Anh biết tình yêu của nàng đối với đất đai. Họ sẽ nắm tay nhau sung sướng đứng nhìn cánh đồng dường như vô tận từ nay đã thuộc về họ. Nhưng Katie lo rằng những món nợ ngân hàng của họ đang tăng lên. Harry thì luôn khẳng định rằng tiền mà anh kiếm được ở thị trường chứng khoán sẽ trang trải hết những khoản nợ đó. Tài phán đoán sự lên xuống giá cả ở anh vẫn còn tác dụng lắm.Leo và Joanne là một nguồn vui vô tận của Katie. Nàng xúc động trước sự thương yêu lẫn nhau của chúng. Joanne luôn luôn đứng bên cạnh Leo trong bất cứ một cuộc đánh lộn nào với những đứa trẻ khác. Katie ước ao được gặp Maura, Jeff và con cái của họ nhiều hơn, nhưng mùa gặp tiếp nối mùa gieo trồng đã chiếm hết thời gian của họ, từ mờ sáng cho đến tối mịt. Họ đang phải vật lộn để sống sót, giống như hầu hết các nông dân ở Texas. Cuốn tiểu thuyết của Jeff tiếp tục chuyển từ nhà xuất bản này sang nhả xuất bản khác mà chẳng có dấu hiệu nào cho thấy nó được ra đời.Ngày mồng một tháng Mười, gia đình Newhouse với Carmen đi theo lại khởi hành sang châu âu.Lần này, Katie nhất định sẽ đưa bọn trẻ tới các bảo tàng nghệ thuật ở Lon don và Paris. Nàng hài lòng thấy Leo - lớn hơn Joanne hai tuổi - đã tỏ ra say mê nhiều tác phẩm hội hoạ danh tiếng. Nàng nói với Harry rằng sau này cả Joanne cũng sẽ biết thưởng thức những bức tranh đó.Trong tuần cuối tháng Mười họ lên tàu Ile - de - France về nhà. Harry hài lòng thấy con tàu đã được trang bị một văn phòng môi giới từ hồi tháng Tám. Đó là một sự kiện đầy hấp dẫn đối với những du khách vượt Đại Tây Dương.Harry cảm thấy hơi lo trước những điều đang xảy ra ở Bourse (tương tự như Wall Street ở Mỹ) trong những ngày họ ở Paris. Báo chí Pháp đang công kích Wall Street vì đã để giá chứng khoán xuống thấp đột ngột. Bình tĩnh, Harry tự nhủ mình không có lý do gì để lo lắng. Anh biết rằng một số khách hàng có liên quan mật thiết với thị trường chứng khoán đang dồn dập hỏi (qua vô tuyến điện) những người môi giới của họ về tình hình thị trường. Tuy vậy, cảm tưởng chung của mọi người là thị trường sẽ ổn định trở lại. Hành khách - phần đông là những nhà triệu phú Mỹ - đang sắp đặt những chiến lược kinh doanh ngay khi còn ở trên tàu.Sáng thứ hai, khi con tàu Ile - de - France đang lênh đênh giữa đại dương, Harry trong căn phòng sang trọng, đặt kế hoạch hoạt động cho những ngày tiếp theo. Vì chênh lệch nhau về múi giờ, đến chiều văn phòng môi giới trên tàu mới mở cửa. Anh tiên đoán sẽ có một buổi chiều sôi động về giao dịch mua bán.- Harry, đừng để mất giấc ngủ, - Katie từ buồng ngủ gọi với ra - Đây là kỳ nghỉ của anh cơ mà.- Vài phút nữa thôi em ạ, anh muốn kiểm tra số liệu một lần nữa.Khi văn phòng môi giới mở cửa - với những nhân viên của công ty ghi giá cả chứng khoán được truyền qua vô tuyến điện tử Bourse và Wall Street lên tấm bảng đen - Harry linh cảm thấy sự sụp đổ đã đến gần. Những con số được phát hiện ra và nhắc lại. Giá cả xuống thấp chưa từng thấy. Điều quỷ quái gì đang xảy ra đây ?Văn phòng môi giới chật cứng người. Một số người khác phải đứng ở hành lang, cố nhìn vào tấm bảng đen. Tiếng ồn ào tăng lên. Với trí nhớ tyệt vời của mình, Harry tính toán những cú điện thoại cần thiết để cứu anh thoát khỏi sự sụt giá đến mức khó tin.Không kịp bán nữa rồi.- Bán ? - Giọng này cất lên sau giọng khác - Bán ngoài thị trường - Một không khí cuồng loạn tràn ngập khắp căn phòng.Những người môi giới không thể viết kịp những lệnh để thoả mãn các hành khách đang hoảng loạn.- Trời ơi, không thể nào chịu nổi - Một bà đeo đầy kim cương gào lên - Tôi bị phá sản rồi.Mặt xám ngoét, Harry xuyên qua đám đông đi vào hành lang chật cứng, nhận thấy gương mặt những người khác đều như tấm gương phản chiếu cơn sốc của mình.Anh cố len qua đám đông ở khu vực gần kề với văn phòng môi giới đến phòng khách lớn, nơi có lẽ Katie đang ngồi đợi anh.Mặt nhợt nhạt nhưng cố tỏ ra điềm tĩnh, Katie ngồi trong căn phòng hầu như trống không mà nếu bình thường thì đã chật ních những hành khách ồn ào. Đây đó một người đàn ông hoặc đàn bà giống như xác chết ngồi sụp xuống. Đôi mắt Katie như nói với anh rằng nàng đã hiểu được cái thảm hoạ treo trên đầu bất cứ nhà kinh doanh chứng khoán nào.- Katie - Giọng anh khàn khàn - Thị trường đang điên loạn. Anh chưa từng thấy như thế bao giờ. Chúng ta phá sản rồi. Chúng ta đã mất hết mọi thứ.Chú thích:* Nhà văn Mỹ nổi tiếng.