Chỉ Một Lần Yêu - Chương 31.2
- Cậu không biết à? - Cô bạn sôi nổi - Hai cậu trước đây như hình với bóng cơ mà. Tất nhiên là vẫn chưa được công bố. Mẹ mình nghe được qua một bà làm đầu. Trước đó, mẹ Betty đến làm đầu và đã tiết lộ với mọi người.- Có thể Betty đã gọi điện ình, nhưng mấy ngày qua mình luôn vắng mặt ở nhà, trừ lúc ngủ. Bà Melinda có thể quên chuyển lại lời nhắn.Betty đã hứa hôn mà thậm chí đã không gọi điện báo ình biết - Joanne cay đắng nghĩ.Sau cuộc họp của uỷ ban từ thiện, Joanne về thẳng nhà. Cô cân nhắc xem có nên gọi điện cho Betty không, rồi cô quyết định đợi Betty gọi đến đã.Ngay trước bữa ăn tối, chuông điện thoại trong phòng Joanne réo lên. Cô xô tới cầm lấy ống nghe.- Xin chào.Mặc dù đã xác định phải tỏ ra tự nhiên, cô vẫn cảm thấy phẫn uất khi nghe tiếng Betty.- Mình đã định gọi điện cho cậu suốt cả tuần - Betty nói - Mình có tin rất quan trọng, mình đã đính hôn.- Betty mình không thể tin được. Cậu chưa bao giờ nói với mình cậu sẽ là vợ chưa cưới. Chàng là ai vậy?Đừng để Betty biết là cô đã nghe được chuyện này. Joanne nghĩ.- Bọn mình giữ bí mật với tất cả mọi người, thậm chí cả gia đình mình, cho đến khi Frank qua được kỳ thi để trở thành luật sư.- Frank à? - Joanne cố làm giọng ngơ ngác - Betty, tớ đang muốn biết Frank nào?- Frank Bristow - Betty nói - Cha anh ấy là thẩm phán Bristow. Frank học năm thứ nhất trường đại học Yale khi chúng ta vào trung học. Hôm nào mình ăn trưa với nhau nhé. Tớ sẽ gọi điện cho cậu ngay sau khi sắp xếp được thời gian. Mọi việc sắp sửa bấn cả lên. Bọn mình dự định tổ chức vào đầu tháng Sáu, và cậu biết mẹ mình rồi đấy. Bà đang cáu vì không có đủ thời gian sắp xếp mọi việc.Joanne tổ chức bửa tiệc tặng quà đầu tiên cho Betty và tham dự hai bửa tiệc cho Betty mời. Hai bữa tiệc tặng quà là quy định nghiêm ngặt của Liên đoàn tuổi trẻ. Joanne hâm hở chờ đợi Betty mời cô làm phù dâu chính, hoặc ít nhất, làm một trong những phù dâu. Nhưng hàng tháng trời qua đi mà không có một lời nào từ Betty về tiệc cưới. Rồi ngay sau lễ Phục sinh, Joanne biết qua tin đồn, rằng cô phù dâu chính và sáu cô phù dâu đã được chọn xong. Họ là những tiểu thư của Idlewild từ ba năm trước.Betty sắp cưới và cô thậm chí cũng không được làm một thành viên của họ nhà gái - Joanne nghĩ. .Tạì một buổi trình diễn thời trang mà Joanne được mời làm người mẫu, cô biết những tin tức mới nhất về đám cưới của Betty.- Tôi nghe nói cô phù dâu chính sẽ mặc bộ phin nõn trắng trên nền vải mỏng màu xanh, mặc váy bồng, đội mu vẽ tranh và quấn khăn xanh lá cây, - người đưa chuyện sôi nổi nói với vẻ ngầm ghen ty, - các cô phù dâu khác cũng mặc vái phin nõn trắng trên nền vải mỏng màu vàng chanh và đội mũ vẽ tranh. Tất cả họ đều cầm hoa hồng vàng.- Họ không sợ chết nóng với thời tiết tháng Sáu này? - Joanne đùa cợt, cố gắng che giấu nỗi đau - Tôi đánh cuộc Betty sẽ không mặc vải mỏng.- Không. - Người đưa chuyện cười khúc khích. - Quần áo của cô ấy do cô Effie may. Năm ngoái Effie cũng may áo cưới cho chị tôi. Bộ quần áo sẽ bằng vải phin trắng thêu của Thụyy Sĩ với một chiếc váy dài và một chiếc áo lót nịt chặt. Tôi không thể tưởng tượng được tại sao một cô gái ngực lép như Betty mà lại mặc áo lót nịt chặt.- Thế còn mạng che mặt của cô ấy? - Joanne hỏi. - Betty không thể đến nhà thờ mà không có mạng che mặt.- Mạng bằng vải tuyn được gắn vào một cái mũ bằng đăngten và những hạt trai nhỏ. Cô ta sẽ cầm hoa phong lan trắng và hoa lan chuông.Tại một bữa tiệc tặng quà ột bạn cùng lớp khác vài ngày sau đó. Betty đến chỗ Joanne.- Joanne này, tuần sau chúng mình tổ chức một bữa ăn trưa ở câu lạc bộ Country Club đi, - Betty nói - vào thứ ba được không?- Mình bận hầu như suốt cả tuần sau - Joanne nói dối - Để đến tuần sau nữa vậy.- Mình sẽ kiểm tra lại lịch biểu của mình. Mình còn phải thử áo váy vài lần nữa - Betty nói.Đột nhiên Betty cười khúc khích.- Joanne này, cậu có thể tin được không? Mẹ mình nghĩ là mình có thể mặc áo cưới của bà mình. Mẹ mình cũng đã mặc nó. Nhưng cái của nợ ấy quá ngắn đối với mình, phải đến mười lăm phân ấy. Còn vòng eo của bà mình thì chỉ có 48 phân. Các cô gái Texas thế hệ này đang cao dần lên.Joanne cố gắng giữ thái độ vui vẻ trong khi chờ đợi lời mời của Betty đến dự đám cưới. Cô không muốn đi. Có lẽ vào ngày đó, cô sẽ bong gân mắt cá chân, cảm cúm hay gì gì đó.Joanne biết rằng cô sẽ được mời. Betty đã nói sẽ có ba ngàn khách đến từ khắp nơi trong cả nước. Nhiều người trong số họ là bạn làm ăn của ông Forbes. Sẽ có một buổi chiêu đãi sau lễ cưới và cuối cùng là một bữa tiệc cưới cho năm trăm người ăn.Trong một buổi tối ấm áp cuối tháng Tư, Joanne ngồi vào bàn ăn và nhìn thấy một chiếc phong bì trang nhã cạnh chỗ mẹ cô. Bằng linh tính, cô biết đó là thiếp mời đến dự cưới Betty.- Joanne, con có vui lòng quan tâm đến việc này không? - Mẹ cô cười gượng - Đây là thiếp của Betty mời chúng ta đến dự đám cưới. Mẹ sắp phải đi Denver để giải quyết công chuyện, không thể đến được. Con có thể ẹ biết khi nào thì con trả lời không?- Con nghĩ là con cũng không thể đến được. - Joanne nói. - Lời lẽ của cô lẫn lộn hết cả - Đêm qua Laurie gọi điện cho con từ New York. Nó sẽ nghỉ tuần đầu tiên của kỳ nghỉ hè (cô nói dối nhưng Laurie sẽ đỡ cho cô) vào đầu tháng Sáu. Laurie muốn con đến ở với nó. Nó sẽ mua tất cả vé xem các phim: Nam Thái Binh Dương, chuyến xe điện mang tên mơ ước và hãy ôm anh, Kate. Mẹ đã biết con yêu âm nhạc của Cole Porter thế nào rồi đấy.- Con sẽ ở đấy với Laurie à.- Vâng, tất nhiên. Laurie có một căn hộ xinh xắn gần Riverside Drive - Joanne cố mỉm cười khi mắt cô gặp mắt mẹ, cảm thấy mình được bao bọc trong niềm cảm thông của mẹ. Mẹ đã biết rằng thật kinh khủng khi Betty không mời cô làm phù dâu chính. Vào những lúc như lúc này cô yêu mẹ vô cùng.- Vậy con sẽ đi New York vào tuần đầu tiên của tháng Sáu. Nhớ nhắc mẹ đưa tiền cho con mua séc du lịch. Con vẫn thích mua hàng ở cửa hàng Saks và Bergddorf đấy.Tối nay mình sẽ viết thư cho Gordie - Joanne nghĩ. Cô không thể dự đám cưới của Betty. Cô sẽ cùng Gordie ở New York. Anh ấy chẳng đã muốn thế là gì.