Chỉ Muốn Ngã Vào Lòng Anh

Rời khỏi quán cà phê, Tiết Chính Toàn hòa vào dòng người đông đúc nhằm thoát khỏi tầm ngắm của cảnh sát, hơn nữa địa hình của khu ẩm thực này còn vô cùng phức tạp, vì vậy rất dễ dàng để hắn ta tìm được một nơi ẩn náo an toàn.

Trong lúc tẩu thoát, Tiết Chính Toàn đã phát hiện ra có vài viên cảnh sát cải trang đang bám theo mình, giữa nơi đông đúc thế này phía cảnh sát không thể tùy tiện nổ súng.

Lần này Tiết Chính Toàn vẫn chưa bị bắt, tuy nhiên phía cảnh sát đã thu thập không ít manh mối quan trọng. Đầu tiên là tờ giấy của Tần Khuê, tiếp theo là khuôn mặt hiện tại của Tiết Chính Toàn, cuối cùng là DNA của hắn trên thành cốc cà phê.

Nếu kết quả cho thấy Tiết Chính Toàn và Tần Khuê có quan hệ huyết thống với nhau thì tội danh của hắn sẽ được thành lập, đồng thời cảnh sát cũng sẽ có đủ căn cứ để phát lệnh truy nã trên cả nước.

Nhưng việc xét nghiệm cần ít nhất một ngày mới biết được kết quả.

...

Bối Nguyệt Sương tan học vào lúc năm giờ chiều, khi đó Thượng Quan Diên Dịch vẫn chưa về nhà, cô về phòng nghỉ ngơi một lát rồi mới soạn đồ đi tắm.

Đồng hồ vừa điểm sáu giờ Thượng Quan Diên Dịch đã có mặt ở nhà, nghe có tiếng mở cửa Bối Nguyệt Sương liền gấp quyển giáo trình lại rồi đứng dậy đi về phía anh.


“Hôm nay anh tan ca đúng giờ thật đấy.”

Trước kia anh thường về nhà rất muộn, sớm nhất cũng là mười giờ đêm.

Lúc này hai người đang đứng đối diện với nhau, Thượng Quan Diên Dịch phải cúi đầu nhìn cô: “Có vợ ở nhà thì phải khác chứ.”

Trong lòng Bối Nguyệt Sương không khỏi cảm thấy ấm áp, Thượng Quan Diên Dịch luôn biết cách làm cho cô vui vẻ.

Đôi tay của Bối Nguyệt Sương nhẹ nhàng ôm lấy thắt lưng tráng kiện của anh, trên người Thượng Quan Diên Dịch luôn toả ra một sức hấp dẫn vô cùng mãnh liệt đối với phụ nữ, huống hồ Bối Nguyệt Sương còn là người phụ nữ của anh, cô có rất nhiều đặc quyền trên thân thể anh.

"Đứng xa như thế làm gì?"

Thượng Quan Diên Dịch vẫn chưa cảm nhận được cái ôm của cô, đã ôm thì phải ôm thật chặt, liền đó anh vươn tay kéo cô vào lòng mình.

Khuôn mặt của Bối Nguyệt Sương vùi sâu vào lồng ngực anh, say mê hít hà mùi hương quen thuộc.

"Ông xã." Bối Nguyệt Sương nhỏ giọng gọi anh một tiếng.

Bàn tay của Thượng Quan Diên Dịch vẫn phủ trên đỉnh đầu cô, hơi ấm từ lòng bàn tay anh dần lan toả khắp người cô.

Anh đáp lại cô một tiếng: "Anh ở đây."

Hàng mi cong vút của Bối Nguyệt Sương từ từ khép lại: "Sau này nếu cảm thấy nhớ anh thì em có thể đi trồng hoa không?"

Tiếng cười trầm thấp của Thượng Quan Diên Dịch cận kề bên tai cô: "Nhớ anh thì gọi điện nói cho anh biết, như thế sẽ thiết thực hơn."

Bối Nguyệt Sương thắc mắc hỏi: "Vậy tại sao anh lại trồng hoa?"


Quản gia nói việc đầu tiên của anh khi vừa ngủ dậy là xuống vườn trồng hoa, Bối Nguyệt Sương thực sự không ngờ khi vừa ngủ dậy anh đã nhớ cô rồi.

Thượng Quan Diên Dịch khẽ nâng khuôn mặt xinh đẹp của cô lên, nhẹ nhàng in lên môi cô một nụ hôn, Bối Nguyệt Sương cũng đáp lại anh rất nhiệt tình.

"Được rồi, anh tham lam quá đi."

Qua một lúc, Bối Nguyệt Sương đột nhiên đẩy anh ra rồi xoay người đi về phía bàn học, Thượng Quan Diên Dịch có chút buồn cười, anh đứng tại chỗ nói với theo cô: "Em còn chưa hiểu tính anh sao?"

Trước giờ anh vẫn luôn như vậy mà.

Bối Nguyệt Sương chợt dừng bước, lúc này Thượng Quan Diên Dịch chỉ nhìn thấy bóng lưng mảnh khảnh của cô, anh vừa tiến tới một bước thì giọng nói của cô cất lên: "Em đói bụng."

Thượng Quan Diên Dịch đau lòng nhìn cô: “Vậy đợi anh tắm xong chúng ta sẽ ăn cơm cùng nhau.”

Dứt lời, anh lập tức xoay người đi vào phòng tắm, Bối Nguyệt Sương còn chưa kịp ngồi xuống sofa đợi anh thì cửa phòng tắm đã mở ra.

“Anh tắm xong rồi, chúng ta mau đi ăn cơm thôi.”

Bối Nguyệt Sương ngơ ngác hỏi: “Anh tắm kiểu gì mà nhanh thế?”


Thượng Quan Diên Dịch khẩn trương đi về phía cô, tươi cười nói: “Đi nào bà xã.”

Bối Nguyệt Sương cũng nở nụ cười, dường như cô cảm nhận được tấm lòng của anh rồi.

...

Trưa hôm sau, kết quả xét nghiệm DNA đã có, phía cảnh sát chính thức phát lệnh truy nã đối với Tiết Chính Toàn.

Thượng Quan Diên Dịch lập tức nói chuyện này cho Bối Nguyệt Sương biết cũng như cho cô xem diện mạo hiện tại của hắn ra.

Mặc dù Tiết Chính Toàn không đọc được nội dung trong tờ giấy của Tần Khuê, Thượng Quan Diên Dịch vẫn điều thêm người để âm thầm bảo vệ cô, thuộc hạ của Thời Mặc Viễn đi theo cô cũng không ít.

Hiện tại Thời Mặc Viễn đã không còn làm việc cho Bối gia nữa, trước khi Bối Quân Ninh xảy ra chuyện anh ta đã trở về ngôi biệt thự xa hoa của mình, đợi đến lúc Tần Khuê phát hiện ra việc anh ta đã bắt tay với Bối Nguyệt Sương và Thượng Quan Diên Dịch để lừa cả nhà bà ta thì Bối Quân Ninh chuẩn bị ăn cơm tù rồi.

Thời Mặc Viễn vốn dĩ không thiếu tiền, anh ta chỉ thiếu mỗi Bối Nguyệt Sương mà thôi. Mấy ngày không gặp đúng là có chút nhớ nhung.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận