Hôm nay Thượng Quan Diên Dịch vẫn về nhà đúng giờ như mọi khi, Bối Nguyệt Sương đang bận thảo luận với mọi người về buổi khai trương ngày mai nên không để ý đến anh.
Thượng Quan Diên Dịch chỉ đứng đó nhìn cô một chút rồi đi thẳng vào phòng tắm. Lát sau anh trở ra vẫn thấy cô đang ngồi trước máy tính.
Doãn Tranh Tranh hỏi: “Còn tiết mục nào nữa không?”
Cả nhóm đều im lặng, Doãn Tranh Tranh chốt hạ danh sách các tiết mục sẽ trình diễn trong buổi khai trương, ngoại trừ Trình Húc và Bối Nguyệt Sương thì ba người còn lại đều đã chuẩn bị rất nhiều tiết mục văn nghệ, trong đó có một tiết mục song ca của Đường Hảo và Cố Kiều.
Trình Húc có chút lo lắng: “Hai người có chắc không?”
Cố Kiều nhíu mày: “Hỏi gì đấy? Bọn tôi đã luyện tập với nhau rất kỹ rồi.”
Đường Hảo nhìn vào khung hình của Bối Nguyệt Sương: “Tiểu thông gia, em cười gì thế? Cười bọn chị à?”
Thật ra Bối Nguyệt Sương đang cười Thượng Quan Diên Dịch, anh đang ngồi trên sofa lau khô tóc nhưng ánh mắt luôn để ở chỗ cô, kết quả khiến cho mái tóc của anh rối tung cả lên.
Khi nghe Đường Hảo nói như thế Bối Nguyệt Sương mới nhanh chóng định thần lại: “Mọi người tiếp tục đi ạ.”
Đường Hảo: “Em có muốn song ca với chị không?”
Bối Nguyệt Sương chậm rãi lắc đầu: “Không ạ.”
Sau đó cả nhóm cười rộ lên.
“Tiểu Sương này, ngày mai đừng quên mời tài xế Thời của cô Doãn đến dự buổi khai trương nhé.” Đêm qua Đường Hảo đã phát hiện ra bí mật chấn động này.
Doãn Tranh Tranh không hề phủ nhận việc này, mọi người đều thấy khuôn mặt của cô nàng đang dần đỏ lên.
Doãn Tranh Tranh nói: “Hy vọng ngày mai anh ấy sẽ tới.”
Bối Nguyệt Sương thầm nghĩ, nếu Thời Mặc Viễn và Doãn Tranh Tranh có thể đến được với nhau thì sau này cô sẽ gọi Doãn Tranh Tranh một tiếng ‘chị dâu’ rồi.
Nhưng Thời Mặc Viễn đã nói với cô ngày mai anh ta không tới được.
Bối Nguyệt Sương chưa kịp nói chuyện này với Doãn Tranh Tranh thì trong khung hình của cô bất ngờ xuất hiện thêm một người.
“Các em cứ thảo luận đi nhé.”
Ngay sau câu nói này, cả nhóm đồng thời nhận được thông báo Bối Nguyệt Sương vừa rời khỏi cuộc trò chuyện.
Thượng Quan Diên Dịch gập màn hình máy tính lại rồi cúi đầu chiếm lấy đôi môi mềm mại của cô, hương vị ngọt ngào và quen thuộc này khiến anh chẳng nỡ rời xa.
Sau một hồi triền miên, Bối Nguyệt Sương đẩy anh ra.
Thượng Quan Diên Dịch véo nhẹ lên má cô một cái: “Không nhớ anh à?”
Bối Nguyệt Sương vội ôm lấy anh, lúc nãy cô bận thảo luận với cả nhóm nên không đến hôn anh như mọi khi, bây giờ cô muốn bù đắp cho anh bằng một cái ôm thật chặt.
“Anh Diên Dịch đi làm có mệt không?”
Thượng Quan Diên Dịch nhíu mày hỏi: “Anh Diên Dịch nào?”
Nghe cô gọi mình một tiếng ‘ông xã’, Thượng Quan Diên Dịch mới tươi cười đáp lại câu hỏi của cô: “Đi làm chẳng những mệt mà còn rất nhớ em.”
Bối Nguyệt Sương ngẩng đầu lên nhìn anh, khuôn mặt cô rạng rỡ như một đóa hoa: “Cảm ơn anh vì đã nhớ em.”
Thượng Quan Diên Dịch khẽ rũ mắt: “Không dám nhận.”
Bối Nguyệt Sương ôm anh thêm một lát rồi bắt đầu nghĩ đến buổi khai trương ngày mai.
Mặc dù người mà Tiết Chính Toàn muốn nhắm đến là Bối Nguyệt Sương nhưng cũng không thể loại trừ khả năng hắn ta muốn thủ tiêu cả Thượng Quan Diên Dịch.
Đêm nay Thượng Quan Diên Dịch không sang thư phòng làm việc mà chỉ quanh quẩn trong phòng cùng Bối Nguyệt Sương, cô xem ti vi anh sẽ xem ti vi, cô đói bụng anh sẽ ăn cùng cô.
Đêm nay Bối Nguyệt Sương cũng đã khóc, lần đầu tiên cô khóc ở trước mặt anh.
Phụ nữ mang thai vốn rất nhạy cảm, Thượng Quan Diên Dịch phải mất rất nhiều thời gian mới có thể dỗ được cô.
Bối Nguyệt Sương tựa đầu vào lồng ngực ấm áp của anh, giọng nói của cô có chút lạc đi vì những giọt nước mắt đã rơi xuống, cô khẽ nói: “Sau khi bắt được Tiết Chính Toàn, về nhà anh nhớ mua bánh cho em nhé?”
Thật ra cô muốn nói: anh nhất định phải an toàn trở về.
Thượng Quan Diên Dịch nghiêng đầu nhìn cô, ánh mắt tràn ngập ý cười: “Bà xã muốn ăn bánh gì nào?”
Bối Nguyệt Sương từ từ nâng mắt nhìn anh: “Bánh gì cũng được hết ạ.”
Đôi môi của Thượng Quan Diên Dịch nhẹ nhàng hé mở: “Được, ngày mai ngoan ngoãn ở nhà đợi anh.”
...
Thời gian và địa điểm của buổi khai trương đã được ghi rất chi tiết trên những tờ .
Chưa đến chín giờ, các bạn sinh viên đã tập trung thành từng nhóm nhỏ ở phía trước ‘F&R’, trong đó đã có một nửa là cảnh sát cải trang.
Phía trước quán cà phê là một không gian vô cùng rộng rãi, ở đó được bố trí rất nhiều ghế ngồi cho những ai đến tham dự buổi khai trương, từ dưới này có thể nhìn thẳng lên tầng hai, nơi đó cũng là sân khấu của những tiết mục mà nhóm Đường Hảo đã chuẩn bị, ngoài ra các bạn sinh viên cũng có thể thỏa sức giao lưu cùng nhau.
Sau những tiết mục giao lưu, ‘F&R’ mới chính thức mở cửa phục vụ, vì vậy Tiết Chính Toàn sẽ không có cơ hội để trà trộn vào bên trong.