Chỉ Muốn Ngã Vào Lòng Anh

Đúng chín giờ, Thượng Quan Diên Dịch lái xe rời khỏi nhà, bên cạnh anh vẫn là Bối Nguyệt Sương nhưng do một nữ cảnh sát cải trang.

Tuy không thể nói là bọn họ giống như hai giọt nước nhưng thực sự cũng rất khó để phân biệt, huống hồ nữ cảnh sát kia còn mang khẩu trang che đi một nửa khuôn mặt.

Thời gian qua Bối Nguyệt Sương đã không đến trường vì lý do sức khỏe, có lẽ Tiết Chính Toàn cũng đã biết rất rõ, vì thế việc Bối Nguyệt Sương mang khẩu trang khi ra ngoài là điều hết sức bình thường.

Trước đó Bối Nguyệt Sương cũng đã gặp qua vị nữ cảnh sát, cô xác nhận đến bản thân cô còn không thể phân biệt được khi cô ấy mang khẩu trang vào.

Lúc này Bối Nguyệt Sương cải trang chợt quay sang hỏi Thượng Quan Diên Dịch một câu: “Bình thường vợ anh cũng ăn mặc thế này sao?”

Ánh mắt của Thượng Quan Diên Dịch vẫn luôn nhìn thẳng về phía trước, giọng nói của anh cũng hết sức lãnh đạm: “Vợ tôi mặc gì cũng đẹp.”

Đến ‘F&R’, chiếc Bugatti phiên bản giới hạn của anh lập tức thu hút sự chú ý từ phía đám đông, ban đầu mọi người chỉ trầm trồ vì giá trị của xe, đến khi chủ nhân của chiếc xe xuất hiện thì tất cả lại kinh ngạc trước vẻ đẹp của anh.

Thượng Quan Diên Dịch mở cửa cho phu nhân của mình, tất nhiên điều đó chỉ nằm trong suy nghĩ của anh mà thôi.

Thấy hai người đến, Doãn Tranh Tranh là người ra tiếp đón đầu tiên.

"Thượng Quan tiên sinh, Tiểu Sương, hai người tới rồi."

Doãn Tranh Tranh thực sự không phát hiện ra điểm gì bất thường, chỉ là trong mắt cô nàng có chút thất vọng vì không thấy Thời Mặc Viễn đến.

Từ đầu đến cuối, Bối Nguyệt Sương cải trang vẫn luôn giữ im lặng để tránh bị phát hiện.

Giờ này bên trong quán chỉ có nhóm của Đường Hảo và các bạn nhân viên, mặc dù công việc rất bận rộn nhưng Đường Hảo vẫn dành thời gian để tiếp hai người.

“Ôi tiểu thông gia của chị.” Vừa gặp mặt, Đường Hảo đã vui mừng đến mức ôm chầm lấy Bối Nguyệt Sương: “Mọi người đều nhớ em lắm đấy.”

Thượng Quan Diên Dịch không có bất kì phản ứng nào, để hai người phụ nữ tự nhiên nói chuyện với nhau, anh tìm một chỗ ngồi kín đáo rồi trao đổi qua bộ đàm với các cảnh sát đang cải trang ở bên ngoài.

Để kế hoạch không xảy ra sơ suất nào, vị cảnh sát cải trang buộc phải tiết lộ với nhóm của Đường Hảo về hành động sắp tới.

“Sao chứ? Lát nữa chị sẽ đóng giả Tiểu Sương để dụ tên tội phạm kia ra mặt sao?”

Không chỉ Đường Hảo mà cả nhóm đều tỏ ra hết sức kinh hãi.

Vị cảnh sát nhẹ giọng trấn an: “Các em đừng quá lo lắng, ở xung quanh khu vực này có rất nhiều cảnh sát cải trang để đề phòng tình huống bất ngờ xảy ra, hơn nữa toàn bộ cửa kính ở đây đều được làm từ loại kính chống đạn ba lớp, ở trong này các em sẽ được an toàn tuyệt đối.”

Thật ra cả nhóm không hề lo lắng cho an toàn của bản thân, bọn họ chỉ cảm thấy sợ hãi khi biết được người mà Tiết Chính Toàn muốn nhắm tới là Bối Nguyệt Sương.

Mấy ngày qua cô không thể đến trường cũng là vì lý do này.

Trình Húc cất cao giọng nói với vị cảnh sát: “Bọn em sẽ phối hợp thật tốt với cảnh sát.”

Nhất định phải bắt được tên tội phạm nguy hiểm đó.

Tất cả đã sẵn sàng, tiếp theo chỉ việc đợi Tiết Chính Toàn lộ diện nữa mà thôi.

Đồng hồ vừa điểm chín giờ ba mươi phút, Doãn Tranh Tranh tự tin bước lên sân khấu ở tầng hai, ngay sau đó là một tràng pháo tay từ các bạn sinh viên ở bên dưới.

Doãn Tranh Tranh trịnh trọng giới thiệu: “Chào mừng các bạn đã đến với buổi khai trương của ‘F&R’ hôm nay, nhóm chúng mình xin chân thành cảm ơn sự có mặt của các bạn, các bạn chẳng những đến mà còn đến rất sớm.”

Tiếng vỗ tay và tiếng hò reo mỗi lúc càng lớn hơn, dù cách một tấm kính dày nhưng Doãn Tranh Tranh vẫn có thể nghe rất rõ.

Doãn Tranh Tranh cười thật tươi: “Để đáp lại sự nhiệt tình của các bạn thì hôm nay nhóm chúng mình đã chuẩn bị rất nhiều tiết mục đảm bảo sẽ không làm các thất vọng. Nhưng trước khi đi vào những tiết mục ấy, mình xin được giới thiệu từng thành viên trong nhóm.”

Và đây cũng chính là thời khắc quyết định vận mệnh của Tiết Chính Toàn.

Doãn Tranh Tranh đưa mắt về phía Thượng Quan Diên Dịch, nhận được tín hiệu từ anh, cô nàng mới bắt đầu giới thiệu.

“Trong nhóm của chúng mình chỉ có một thành viên nam duy nhất, chắc là mọi người cũng đoán ra là ai rồi có đúng không?”

Mọi người bên dưới đồng loạt hô tên Trình Húc.

Doãn Tranh Tranh cũng phấn khích hô lên: “Xin mời Trình Húc lên sân khấu.”

Hai thành viên tiếp theo được mệnh danh là ‘cặp đôi vàng’ của nhóm. Nghe Doãn Tranh Tranh giới thiệu đến đó thì mọi người cũng đoán được là ai rồi.

“Sau đây, xin mời Hảo đại gia và Cố cô nương cùng bước lên sân khấu.”

Khi hai cô nàng vừa xuất hiện đã lập tức tạo nên bầu không khí vô cùng vui nhộn, Doãn Tranh Tranh có chút bất lực nhét Trình Húc vào chính giữa.

Lúc này màn giới thiệu mới được tiếp tục, Doãn Tranh Tranh từ từ nâng micro lên, phía cảnh sát cũng đã sẵn sàng hành động.

“Thành viên cuối cùng và cũng là thành viên nhỏ tuổi nhất trong nhóm, em ấy được mệnh danh là ‘ái phi’ của nhóm. Mọi người có ai đoán được tên của em ấy không ạ?”

Không những đoán được mà trước khi đến đây mọi người đã chuẩn bị cả poster có in hình của Bối Nguyệt Sương.

Vì vậy Doãn Tranh Tranh không nỡ để mọi người phải đợi lâu và cũng không nỡ để Tiết Chính Toàn cảm thấy sốt ruột.

“Bây giờ xin mời ‘ái phi’ Bối Nguyệt Sương lên sân khấu với trẫm.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui