Chí Tôn Chi Lộ


Tiến vào trong sân, đập vào mắt bốn người là thí tràng đầu tiên, Lý Kiếm chỉ vào người bên dưới đang nâng Thiết Thạch thì nói:
- Huynh đệ, những Thiết Thạch này chính là khảo thí cơ bản nhất, nhất định phải nâng được Thiết Thạch năm trăm cân lên thì mới xem như hợp cách.

Mới có được tư cách tiến vào vòng tiếp theo, những Thiết Thạch này nặng nhất là một nghìn năm trăm cân cân, ta bây giờ có thể nâng được hơn tám trăm cân, qua cửa thứ nhất khẳng định không thành vấn đề….
Lý Kiếm còn đang cảm thán thì đã đến lượt hắn.

Hắn chạy tới Thiết Thạch chín trăm cân, hai tay ôm chặt lấy, mặt mũi đỏ bừng, thế nhưng Thiết Thạch cũng đã rời khỏi mặt đất.
- Lý Kiếm, cửa thứ nhất qua, đến cửa thứ hai chờ khảo thí.
Thanh âm này vừa vang lên thì Lý Kiếm mới buông Thiết Thạch, chạy qua một bên.

Lại nói:
- Vân Uyên.
Vân Uyên là thân nữ nhân nên không cố chọn Thiết Thạch quá to, phù hợp qua cửa là được.
Sau đó tới Tần Quân, đi qua Thiết Thạch năm trăm cân, đi qua Thiết Thạch chín trăm cân, đi đến trước mặt Thiết Thạch nghìn năm trăm cân.

Người khải thí thấy vậy liền nhíu mày cảnh cáo nói:
- Đừng cậy mạnh, đủ qua là được.
Cân nặng này dù có là Hoàng Nguyên hậu kì muốn nhấc lên cũng khó mà làm được có lẽ may ra những người ở hậu kì một thời gian đã chạm tới Huyền Nguyên mới miễn cưỡng đạt được.
Tần Quân cũng mỉm cười thiện ý, như đã quyết, như vậy người khảo thí cũng không nói gì thêm.
Tần Quân ôm lấy Thiết Thạch, nguyên khí vận chuyển đem Thiết Thạch nặng tới nghìn năm trăm cân di chuyển, Thiết Thạch liền rời khỏi mặt đất, Tần Quân nâng lên quá đỉnh đầu, nâng lên thẳng tắp mà không chút nhúc nhích giống như Bá Vương cử đỉnh.
Hai con mắt người khảo thí trợn trừng như hai viên bi, có xu thế muốn lồi ra ngoài, mọi người xung quanh cũng đồng loạt sửng sốt trừ bọn Hoàng Phủ Thiên, Lý Kiếm, Vân Uyên.
Người khảo thí ánh mắt sáng lên giống như phát hiện ra thiên tài vậy, vội vàng nói:
- Tần Quân cửa thứ nhất, cực ưu! Chuẩn bị qua cửa thứ hai!
Hoàng Phủ Thiên thì không dám chơi chội như vậy, đi tới trước cửa Thiết Thạch chín trăm cân rồi nâng lên, cao tới đầu.

Người khảo thí ánh mắt cũng hài lòng gật đầu nói:
- Hoàng Phủ Thiên, cửa thứ nhất, trung cấp! Chuẩn bị qua cửa thứ hai!
Bước đến cửa thứ hai, không phải là ở bên ngoài mà ở trong một cái diện, nhiều người đồng thời tiến vào ở đây.
Hoàng Phủ Thiên không thấy đám Tần Quân trong gian phòng này có lẽ bọn họ đã vào nơi khác rồi.

Hắn chọn một chỗ xếp bằng tu chờ.
Đến khi người thứ năm mươi đi vào liền đóng hết toàn bộ cửa, trong phòng vang lên tiếng nói.
- Đây là ải thức hai của các ngươi, Trọng Lực Gian, sẽ gia tăng trọng lực gấp đôi so với bình thường.

Sau nửa canh giờ, người còn có thể lưu lại sẽ vượt qua cửa thứ hai.

Giờ thì khảo thí bắt đầu.
Đột nhiên trong căn phòng một luồng áp lực đè nèn xuống, đây chính là cảm giác của trọng lực, không biết bọn họ dùng cách gì mà khiến được trọng lực tăng mạnh hơn, nhiều thí sinh mới đầu vô cùng chật vật.

Sau đó mới miễn cưỡng vận chuyển nguyên khí ngạnh kháng.
Cảm giác này đối với người khác có chút khó chịu, nhưng Hoàng Phủ Thiên có tố chất thân thể cường hãn, cộng thêm nguyên khí dồi dào đối kháng với ải này hoàn toàn không hề cảm thấy khó khăn.
Mười phút đồng hồ trôi qua, trong gian phòng đều không có người đi ra, cũng không truyền đến tiếng kêu cứu.
Hai mươi phút, trong Trọng Lực Gian đã có hơn mười người không nhịn được, hầu hết đều là Hoàng Nguyên sơ kì.

Những kẻ yếu một chút liền trực tiếp hôn mê bất tỉnh, một luồng khí lập tức đón những người đó ra ngoài.
Bốn mươi phút sau, đến cả Hoàng Nguyên trung kì cũng bắt đầu không gắng được.

Nhưng không ai nỡ từ bỏ cả, tất cả đều cắn răng chống đỡ.

Qua thêm năm phút nữa, có thêm ba mươi người bị loại.

Trong phòng chỉ còn lại khoảng mười mấy người, kẻ nào kẻ đấy đều liều mạng vận chuyển nguyên khí đối chọi lại khó khăn, mặt đỏ ửng hết cả lên.
Trừ Hoàng Phủ Thiên ra, hắn rất thong dong, cái áp lực này đối với hắn chỉ hơi khó chịu mà thôi.
Trôi qua tới nửa canh giờ lập tức có nhiều người ngất lịm đi, trong gian phòng giờ phút này chỉ còn lại ba người.

Đó là Hoàng Phủ Thiên, và hai thanh niên khác.
Một thiếu niên dáng vẻ ăn mặt giống thợ săn, khí thể phát ra thì chỉ là Hoàng Nguyên trung kì nhưng từ thân thể tỏa ra cỗ man khí gần giống với Tần Quân.

Kẻ này vốn đa bị cạn kiệt nguyên khí từ bao giờ, lúc này đơn thuần là dùng thân thể đối đầu với trọng lực, là một tên điên mà.
Người còn lại là kẻ Hoàng Phủ Thiên có chút ấn tượng vì hắn ta nâng được Thiết Thạch tới ngàn cân, chứng tỏ thân thể và cảnh giới hắn cũng rất mạnh.
Ba người kiến trì thêm hai mươi phút, Hoàng Phủ Thiên cảm thấy không có ý tứ nữa nên chủ động rời khỏi.

Mà ngay sau đó ít phút thì hai tên kia cũng lăn ra bất động, đúng là khiến người ta dở khóc dở cười.
Sau khi ra khỏi phòng nhìn thấy Vân Uyên và Lý Kiếm ở đã ở bên ngoài rồi Hoàng Phủ Thiên đi tới hỏi thăm:
- Hai người như thế nào rồi?
— QUẢNG CÁO —
Event
- Miễn cưỡng kiên trì qua được nửa canh giờ.
Lý Kiếm và Vân Uyển thở nhẹ một cái, cũng không ngoài dự đoán của Hoàng Phủ Thiên, Trọng Lực Gian chủ yếu sàng lọc những kẻ thiếu nguyên khí, ý chí yếu kém.

Mà hai người này không tệ sao có thể bị loại được.
- Hoàng huynh cũng không tệ, kiên trì được gần một canh giờ đồng hồ.
- Tàm tạm, mà Tần huynh đâu?
Hoàng Phủ Thiên không thấy Tần Quân liền hỏi.
- Vẫn còn đang ở trong Trọng Lực Gian tiếp tục thí luyện.
- Vẫn còn tiếp tục!
Ngay so đó hai tên cuồng nhân của phòng Hoàng Phủ Thiên cũng bị sách ra ngoài
Hoàng Phủ Thiên có ảo giác mình hình như quen được một tên khí vận chi tử thì phải.

Tại sao những gì tên Tần Quân này làm có vẻ giống với mấy kẻ quật khởi thế nhỉ? Cái gì cũng đạt hạng nhất.

Ngẫm lại tranh cái thứ hạng đó làm gì, cứ bình đạm mà đi ko phải tốt hơn sao.
…..
Trên cao tầng có một lão già râu chỏm mặc ngân sắc kim bào, vuốt vuốt nói:
- Có thể kiên trình trong Trọng Lực Gian một canh giờ không thể xem thường được.

Hắn liên tiếp đạn cực hạn của khảo thí lần này, có lẽ sẽ là mầm mống tốt cho tông môn.
Khí thế lão già từng chữ nói ra mang theo uy áp nặng nề khiến người ta phải kiếp sợ.
Một lão già khác mặc thanh y bào ánh mắt cũng tràn đầy hứng thú nhìn tới phòng khảo thí của Tần Quân nói:
- Quả là một mầm mống tốt, nhớ không nhầm thành tích năm đó của chúng ta cũng chỉ vừa đạt chuẩn một chút mà thôi.

Theo ghi chép của Kiếm Trảm tông, thì chỉ có ba người kiên trì được lâu nhất là hai canh giờ, một người giờ là Thái Thượng trưởng lão, một người còn lại chính là tông chủ hiện tại.
- Nếu tên này có thể vượt qua hai canh giờ đồng hồ, không phải chính là ưu tú ngang với tông chủ hay sao… Nếu vậy chúng ta có thể trực tiếp bắt hắn về nhận thưởng rồi.

Cạc cạc…
Lão già râu chỏm lập tức mắt sáng như sao nói.
- Đúng là lão quỷ ăn may.

Công lao lần này để ngươi hưởng hết.
Tròn canh giờ đồng hồ, Tần Quân vẫn không bước ra ngoài.
Một người đệ tử phải đi lên trên phía cao tầng bẩm báo:
- Ngân sư bá, Nguyên Thạch của chúng ta không đủ.
- Nguyên thạch không đủ?
- Ngân sư bá, chúng ta không ngờ lại có người ở trong Trọng Lực Gian lâu như vậy, cho nên Nguyên Thạch chuẩn bị không đủ để duy trì trận pháp.
Chân mày Ngân Sinh cau lại, nhìn chằm chằm vào gian phòng, suy nghĩ một lát, từ trong nhẫn trữ vật móc ra mấy chục khối hạ phẩm nguyên thạch, sau đó lại nói:
- Thanh lão quỷ, cho ta vay ít Nguyên Thạch xem nào.
- Tại sao lại nhìn ta, ta rất nghèo nha.
Nghe thấy Ngân Sinh bảo bọn hắn giao ra Thanh Ý, lông mày hơi nhíu lại, hiển nhiên là không muốn giao Nguyên Thạch ra, dù sao thì Nguyên Thạch này đối với tu luyện nguyên lực cũng rất quan trọng.
- Cút đi, đừng tưởng ta không biết ngươi một tháng làm đạo sư ở học viện hốt được bao nhiêu Nguyên Thạch, lần nay lão tử để ngươi xem thì đương nhiên phải thu tiền rồi, bằng không lăn đi cho ta.
Thanh Ý đối với lời của Ngân Sinh chỉ cười, cũng đưa ra mười viên Nguyên Thạch giao cho tên đệ tử kia để hắn đi duy trì Trọng Lực Gian.

Lão có hứng thú xem Tần Quân kiên trì được bao lâu nữa.
Hai mươi viên hạ phẩm nguyên thạch đủ duy trì thêm hai giờ đồng hồ nữa.

Nhưng Tần Quân không kiên trì được lâu đến vậy, hơn hai canh giờ sau Tần Quân đã bước ra rồi.

Dù vậy hắn vẫn vượt qua cả suy nghĩ của đám lão già cao tầng kia.
- Cạc cạc, hơn hai canh giờ.

Ta nhặt được bảo vật rồi, tông chủ sẽ phải thưởng cho ta.
Trên cao tầng truyền tới tiếng cười không có ý tứ chút nào.
— QUẢNG CÁO —
Event
……
Sau khi Tần Quân rời khỏi Trọng Lực Gian khí thế trên người hắn bùng phát mạnh mẽ, nguyên khí có thể so Hoàng Nguyên hậu kì đỉnh phong.

Khỏi cần nói cũng biết trong gian phòng đó hắn ta thu được bao nhiêu lợi ích.

Đúng là khí vận chi tử dạng tiêu chuẩn mà.
Trước mặt Tần Quân mọi người đề mở ánh mắt ngưỡng mộ, bội phục, đủ các các giác.
- Cửa thứ ba, cũng là cửa cuối cùng, sau khi qua cửa thứ ba, các ngươi đang ngồi ở đây sẽ có một trong các gạch ngang để tiếng vào Kiếm Trảm tông.
Hiện tại ngồi ở đây còn vẻn vẹn lại khoảng gần ba mươi người, trong số vài trăm người.

Tỉ lệ đào thải không nhỏ một tẹo nào.
- Cái gì? Không phải là chúng ta đã đủ khả năng tiến vào Kiếm Trảm tông hay sao? Sao giờ lại đổi thành gạch ngang?
Một đám người ghe thấy vậy thì thất thanh la lên chất vấn.
Nam tử lúc đầu xuất hiện kia miệt thị nhìn bọn họ nói:
- Ngươi xuẩn ngốc thật hay giả bộ, Kiếm Trảm tông là tông môn đệ nhất ở Bắc Hoang Châu này không lẽ tuyển chọn đệ tử cho tông môn mà chỉ có như vậy thôi sao? Chiếm được một cái danh gạch là rất tốt rồi.
Bị nam tử đó nói nhiều người đỏ mặt xấu hổ, cũng có lý.

Là bọn họ nghĩ quá đơn giản rồi.
- Được rồi đừng nói nhảm nữa, cửa ải thứ ba này thực ra phi thường đơn giản.

Chỉ cần các ngươi kích phát nguyên lực của bản thân vào bên trong Nguyên Thiên Châu này là nếu đạt sẽ là hoàn thành cửa ải thứ ba.
Ngươi nam tử kia chỉ vào một viên ngọc châu to như mắt rồng đặt trên thạch đỡ, ngọc châu trong suốt, xem ra làm từ vật liệu cao cấp đây.
- Quân Thành số một.
Người khảo thí cao giọng hô lên.
Rất nhanh.

Trương Quân Thành số 1 bước lên thạch đài, đi tới trước mặt Nguyên Thiên Châu, nguyên khí dồn vào bên trong hạt châu to.
Ô...!Ô...!Ô...!N...!G...
Bên trong hạt thể hiện lên từng vòng tròn màu vàng nhàn nhạt.

Một vòng, hai vòng, đến vòng thứ ba thì hình thành một nửa thì dừng lại.
- Thuộc tính kim, hai vòng.

Cấp bậc hạ đẳng.

Thông qua.

Nhận thẻ.
- Số tám, Liệt Phi, thuộc tính thổ, hai vòng rưỡi.

Cấp bậc hạ đẳng.

Thông qua.

Nhận thể.
- Số một bảy, Ngô Mạc Sầu, thuộc tính hỏa, một vòng rưỡi.

Cấp bậc vô đẳng.

Không thông qua.
Từng luồng sáng chợt sáng lên trên viên ngọc châu, khảo thí ở một bên đứng một bên phán đoán, ghi chép lớn tiếng tuyên bố vận mệnh thí sinh.

Có người vui có người sầu.
- Số mười hai, Lý Kiếm, thuộc tính phong, hai vòng.

Cấp bậc hạ đẳng.

Thông qua.

Nhận thẻ.
Lý Kiếm sau khi đi khảo thí tay chân có chút hồi hộp, trong lòng khẩn cầu không biết mình cấc bậc gì.

May mắn thay hắn được hai vòng, vừa đạt cấp bậc hạ đẳng liền thông qua.

Trong lòng hắn vô cùng kích động cầm lấy thẻ của mình hưng phấn.
- Số mười ba Vân Uyên, thuộc tính băng, ba vòng.

Cấp bậc bán trung đẳng.

Thông qua.

Nhận thẻ.
Vân Uyên cũng dễ dàng thông qua cái khảo hạch này.
- Số hai mươi Trần Thập Nhất.
Trần Thập Nhất, cái tên này có chút ý tứ nha.

Đây chính là tên cuồng nhân cùng phòng với Hoàng Phủ Thiên, giống thợ săn.

Hắn ta áp tay vào cột trụ, xích sắc pha chút kim sắc hiện lên, vòng tròn cũng đạt tới ba vòng rưỡi.
- Thuộc tính phong, ba vòng rưỡi.

Cấp bậc bán trung đẳng.

Thông qua.

Nhận thẻ.
- Số hai mươi lăm Vạn Huyền.
Vạn Huyền, tiến tới áp tay vào viên châu nguyên khí dồn vào phía trong.

Chợt lóe lên tia hai luồng tia sáng khác nhau.

Thanh sắc và vàng nhạt, bốn vòng rưỡi.

Đám cao tầng nhìn thấy cũng phụt cả nướng miếng.
Người ở đây đều kinh ngạc thầm lẩm bẩm, Ngân Sinh lại càng kích động hơn:
- Hiếm thấy song thuộc tính Thổ Mộc, oa ha ha lần này đúng là phát tài rồi lại có một thổ mộc song thuộc tính….
Lão đừng dậy giọng nói hùng hồng truyền xuống phía dưới:
— QUẢNG CÁO —
Event
- Vạn Huyền, bốn vòng rưỡi.

Song thuộc tính.

Cấp bậc bán thượng đẳng, ngươi trực tiếp được tông môn tuyển chọn.
Bán thượng đẳng thể chất, đây là thành tích tốt nhất hiện tại, có thể được đặc cách trực tiếp nhận vào trong Kiếm Trảm tông, là ước mơ của bao nhiêu người.

Mà Vạn Huyền cũng không ngoài ý muốn cho lắm, dáng vẻ vô cùng bình đạm.

Ánh mắt của hắn lúc này chuyển về phía Tần Quân, trong mắt đột nhiên lóe sáng.
Hoàng Phủ Thiên bị nhìn tới không thoải mái, dù sao hắn ngồi ngay trước Tần Quân, dù biết không phải nhìn mình như vẫn có chút không thoải mái cho lắm.
- Số hai mươi chín, Hoàng Phủ Thiên.
Hoàng Phủ Thiên đứng dậy tiến tới viên châu, nguyên khí trong người vận chuyển, viên châu phát ra ánh sáng đỏ chói, so với thuộc tính hỏa bình thường còn sáng hơn mấy phần.

Bốn vòng xuất hiện.
- Thuộc tính hỏa, bốn vòng.

Cấp bậc trung đẳng.

Thông qua.

Nhận thẻ.
- Thể chất cấp bậc trung đẳng, không tệ không tệ, còn xuất hiện thể chất cấp bậc này.

Nếu không phải có bán cấp bậc thưởng đẳng có lẽ ta sẽ đặc cách cho ngươi.
Ngân Sinh nhìn Hoàng Phủ Thiên với hỏa thuộc tính tinh thuần như vậy lầm bẩm.
Hoàng Phủ Thiên bây giờ mới biết hắn thuộc tính hỏa, không biết có phải do ăn viên yêu đan đó không liền có thuộc tính hỏa như vậy.
- Tần Quân, đến phiên ngươi.
Tần Quân đi lên trước, ánh mắt mọi người đều di động theo mỗi bước chân của hắn.

Đặt tay lên viên ngọc, vận hành nguyên lực trong cơ thể, nhưng viên ngọc châu lại chỉ hiện lên các vòng, không xuất hiện thuộc tính.

Thậm chí các vòng của Tần Quân cũng không ổn định đao động ở mức một và hai vòng.
- Sao có thể? Không có thuộc tính, thậm chí cấp cũng cũng không ổn định?
Người khảo thí ánh mắt cũng có chút kì lạ, trường hợp này nhiều năm nay hắn mới gặp lần đầu, không biết phải phán như thế nào.
Đừng nói là hắn tới Ngân Sinh còn chưa gặp trường hợp này bao giờ.

Chuyện này rốt cuộc là thế nào, theo lý mà nói đến người có một vòng còn có thuộc tính sao Tần Quân lại không có thuộc tính nào như vậy? Thậm chí cấp còn không đạt tới hạ đẳng.
Biểu hiện của Tần Quân vòng một vòng hai kinh người như vậy, mà vòng ba lại là tên không có thuộc tính, cả cấp bậc cũng không ổn định.
Ngân Sinh thở dài, nếu hiện tại ông ta cho Tần Quân qua đi chăng nữa, khi khảo hạch tông môn một lần nữa thì hắn ta cũng không qua khỏi.

Chi bằng để hắn dừng lại ở đây thôi, ông tuyên bố:
- Tần Quân, bởi vì ngươi không có thuộc tính, không có đẳng cấp cho nên không thể trở thành đệ tử của Kiếm Trảm Tông được.
Tần Quân nhìn thấy kết quả như vậy nhưng trong lòng lại không có chút nản chí gì, chỉ hơi tiếc nuối, nếu như có thể tiến vào Kiếm Trảm tông thì việc tu luyện của hắn sẽ có thể nhẹ nhàng hơn một chút, không thể tiến vào Kiếm Trảng tông thì việc tu luyện của hắn sẽ khó khăn hơn một tí.
Lý Kiếm bộ dáng không tin được, nói:
- Tần Quân có thể nhấc được một nghìn năm trăm cân, có thể ở trong Trọng Lực Gian suốt hai canh giờ, mặc dù không có thuộc tính, nhưng mà….
Nam tử kia chợt lên tiếng giọng lạnh lùng nói:
- Trật tự, quyền quyết định của trưởng lão há ngươi có thể xen vào được.

Ngươi có muốn bị hủy tư cách tham gia gạch ngang hay không.
Lý Kiếm còn muốn nói thì bị Tần Quân ngăn lại:
- Không cần nữa đâu, tông quy không trái, nếu ta không thể nhận vào Kiếm Trảm tông coi như là chúng ta vô duyên đi.

Cố gắng tại Kiếm Trảm tông làm nên tên tuổi, đến lúc đó nếu ta bị người khác khi dễ thì cũng có thể báo ra tên của ngươi.
Tần Quân cúi người với cao tầng trên lầu rồi xoay người rời đi.

Trong lòng mọi người ở đây đều cảm thấy có chút khó chịu.

Người liếp tiếp đánh bại bọn họ ở vòng một vòng hai lại là kẻ không có chút tiềm năng nào sao? Vậy không phải họ còn kém hơn cả phế vật hả.
Trong lòng Ngân Sinh, thầm nghĩ:
- Từ chối hắn không biết có phải là một quyết định sai lầm hay không?
Còn Hoàng Phủ Thiên nhìn bóng lưng của Tần Quân trong lòng chửi thề:
- Mịa nó, cái cảm giác này giống hệt với mấy bộ tiểu thuyết hắn từng đọc kiếp trước mà, phế vật quật khởi, đây chân chính là khí vận chi tử.

Tại quen được khí vận chi tử.

Thật là vi diệu quá đi.
Là một người xuyên việt, vốn hắn nên có chút cảm giác về làm nhân vật chính đi lên đỉnh phong, thế quái nào hắn lại nhìn thấy cái đó trên tương lai của người khác.

Nên vui hay nên buồn đây.
Hoàng Phủ Thiên trong lòng cười khổ mà suy ngẫm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui