Lộ trình sau đó, bởi vì Sở Nghiên và Sở ba không còn làm cái gì thiêu thân nữa, cho nên bình yên rất nhiều, không còn xảy ra chuyện không nên xảy ra nữa, vì vậy đoàn người xem như thuận lợi, gặp phải mấy con tang thi kia, dĩ nhiên là do Sở Thanh một người ra tay.
Cô cũng không có làm gì, chẳng qua là mỉm cười nhìn tang thi xuất hiện, đầu ngón tay phát ra một tia lửa điện lập lòe, trực tiếp bắn ra, bắn thẳng vào óc tang thi, sau đó đầu con tang thi như hoa nở, mọi người thấy một màn như vậy đều dùng sức nuốt một ngụm nước bọt, sau đó sờ sờ mi tâm của mình, lực phá hủy kinh khủng như vậy, người nào thấy mà không sợ chứ!
“A Thanh, cậu thật lợi hại!” Trong khoảng thời gian này, Sở Thanh và Bạch Vãn Tình đã thân quen thêm, cho nên nói chuyện tùy tiện hơn nhiều, mà sau lần gặp phải tang thi loại chỉ huy kia, người tiểu đội Tật Phong càng thêm đặc biệt bội phục Sở Thanh, mấy người đó cũng thân thiết với bốn người Sở Thanh hơn.
“Khá tốt, là vì hệ Lôi.” Mặc dù công phu của Sở Thanh đích thật là không tệ, nhưng cô tuyệt đối không kiêu ngạo, nói chuyện rất khách quan, cô có thể đơn giản giết chết nhiều tang thi như vậy, chủ yếu là bởi vì mình là hệ Lôi.
Lôi quang phá ma (*), mặc dù nói tang thi không phải là ma, nhưng trên người mang theo âm khí lại không sai biệt lắm với bổn nguyên (**) của tu ma giả (*người tu ma), cho nên người dị năng hệ Lôi có khắc chế không nhỏ đối với bản thân tang thi, hơn nữa trong lôi quang còn có ma khí đặc biệt trên người Sở Thanh, trong nháy mắt lôi quang quấn thân, tang thi không có cách nào động.
(*) lôi quang phá ma: 'lôi quang' là sấm, ý nói dùng sấm sét diệt ma quỷ
(**) bổn nguyên: căn nguyên, nguồn gốc, khởi điểm
“Vậy cậu cũng rất lợi hại rồi.” Những người khác cũng sẽ không bởi vì Sở Thanh nói như vậy mà thật sự cho rằng Sở Thanh không có bản lĩnh.
“A Thanh, kế tiếp chúng ta định đi chỗ nào?” Nhìn hai cô gái ồn ào tán gẫu với nhau, Lục Thần hơi nhíu mày một cái, sau đó há miệng hỏi: “Hiện tại có hai con đường đi đến thành phố J, một là đường cao tốc, nhưng nguy hiểm sẽ lớn hơn một chút, dù sao hôm nay trên cao tốc cũng chận đầy xe, đến tột cùng có bao nhiêu tang thi, chúng ta cũng không có các nào kết luận, một đường khác chính là vào núi, dựa vào việc đi bộ, mặc dù tương đối an toàn, nhưng cũng đồng dạng phí thời gian nhiều một chút.”
“Như vậy bất quá nửa tháng là có thể tới thành phố J.” Hoàng Á Lê đi bên cạnh mở miệng nói, dù sau, mấy tháng sau thành phố J sẽ rất nguy hiểm, không quá nửa tháng mà nói cũng không có vấn đề gì.
“Vậy thì đi đường núi, đường cao tốc quá nguy hiểm.” So sánh qua lại, tự nhiên Sở Thanh sẽ làm ra lựa chọn tốt nhất: “Hơn nữa đường cao tốc cũng không nhất định an toàn hơn đường núi, dù sao nói đó (rừng) cũng không có ai.”
Cô đã nghe Hoàng Á Lê nói qua, hai tháng đầu ở mạt thế căn bản sẽ không xuất hiện động vật biến dị và thực vật biến dị, nếu như vậy, tính ra rừng rậm sẽ an toàn rất nhiều, dù sao coi như có tang thi, bất quá cũng là mấy người đạp thanh (*), người ở đây dọn dẹp mấy con tang thi tuyệt đối sẽ không có vấn đề, nhưng nếu như trên đường cao tốc gặp phải từng bầy tang thi, hay thi triều, hệ số nguy hiểm quá lớn, nhất là tiểu đội Tật Phong còn phải bảo vệ mấy tên không có vũ lực trong người.
Bạn cũng sẽ thích
Mạt thế nữ vương lâm thế - Không gian bởi Mimy93
Mạt thế nữ vương lâm thế - Không gian
Bởi Mimy93
24.8K 182
Mạt thế trùng sinh nữ phụ hung hăng sủng bởi tieuquyen28
Mạt thế trùng sinh nữ phụ hung hăng sủng
Bởi tieuquyen28
10.6K 78
Mạt thế quật khởi chí tôn nữ hoàng bởi tieuquyen28_1
Mạt thế quật khởi chí tôn nữ hoàng
Bởi tieuquyen28_1
25.1K 232
Nữ vương trở về mạt thế trùng sinh bởi tieuquyen28
Nữ vương trở về mạt thế trùng sinh
Bởi tieuquyen28
12K 137
[Edit][Nữ Phụ Văn] Nữ Chính, Là Do Ngươi Ép Ta bởi kimphung222
[Edit][Nữ Phụ Văn] Nữ Chính, Là Do Ngươi Ép...
Bởi kimphung222
22.3K 1.4K
Nữ Vương Trở Về Mạt Thế Trùng Sinh - Lưu Cẩn Du (Trọng sinh, mạt thế, nữ cường, hoàn) bởi haonguyet1605
Nữ Vương Trở Về Mạt Thế Trùng Sinh - Lưu Cẩn...
Bởi haonguyet1605
3.1K 32
Mẹ Kế Zombie (Edit - Full) bởi hoamannguyet
Mẹ Kế Zombie (Edit - Full)
Bởi hoamannguyet
1.6K 31
(*) đạp thanh: đi chơi trong tiết thanh minh ~> Ý của tác giả là mấy người Sở Thanh diệt tang thi như đi dạo xuân :)))
Những người khác tự nhiên là đồng ý với ý kiến của Sở Thanh, dù sao đây cũng là lựa chọn tốt nhất.
Nhưng mà mấy người Lạc Vũ Vy lại bất đồng, nếu như đi đường cao tốc, bọn họ còn có thể ngồi xe hưởng phúc, nhưng một khi đi đường núi, các cô cũng không thể nào để cho người khác cõng mình nha, mà coi như các cô nguyện ý, đối phương cũng sẽ không nguyện ý mở đường (@ý nói sẽ không đồng ý cõng mấy ẻm á :]] )
“Không được, chúng tôi tuyệt đối không đồng ý, nhất định phải đi đường cao tốc, như vậy sẽ tiết kiệm được thời gian hơn, còn có, xe có thể thay chân.” Người nói lên ý kiến tất nhiên là Lạc Vũ Vy, cô cảm thấy mình nói không có sai: “Hơn nữa, hiện tại ở trong núi sâu cũng không an toàn, có thể sẽ gặp phải động vật tang thi, như cũng cũng rất nguy hiểm!”
Sở Thanh nhìn cô ta một cái, sau đó nhàn nhạt nói: “Nếu như muốn đi đường cao tốc, tự mình đi, sẽ không có ai cùng cô đi chịu chết.”
Trên cao tốc có cái gì nguy hiểm, coi như không cần nhìn, Sở Thanh cũng có thể đại khái đoán được, cô không có hứng thú đi mạo hiểm vì một đám râu ria, cũng không có nghĩa vụ đó, cô đã nhắc nhở qua có nguy hiểm, nếu như các cô không nghe, tự nhiên cũng không có bất kỳ quan hệ gì với cô.
Mà sau khi Lạc Vũ Vy nghe cô nói xong, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi, đã không chỉ một lần, cái tên Sở Thanh này vẫn không nể mặt cô ta như vậy, chờ tới lúc hắn (Sở Thanh) yêu mình, nhất định phải để cho hắn hối hận!
Chơ tới bây giờ, Lạc Vũ Vy vẫn như cũ còn làm giấc mộng xuân thu của cô, cứ cho rằng Sở Thanh là vị hôn phu của cô, sớm muộn gì cũng có một ngày sẽ yêu cô, nhưng cô lại quên mất, Sở Thanh ngay cả ba của mình cũng không chịu nhận, làm sao có thể tiếp nhận con gái của bạn bè ba chứ, quan trọng nhất là, Sở Thanh thật sự là một cô gái nha!
Cuối cùng đám người Lạc Vũ Vy không có lựa chọn nào khác đi theo Sở Thanh, hiện tại các cô đã hiểu, nếu như muốn giữ mạng trong khoảng thời gian này, như vậy tuyệt đối phải nghe theo lời Sở Thanh, bởi vì bây giờ đại đa số người đều coi Sở Thanh như thần.
Sau khi đi không bao lâu, Sở Thanh cảm thấy một cỗ năng lượng khủng lồ, năng lượng đó hết sức tinh thuần (*thuần chất), nhưng lại tạo cảm giác bạo ngược, làm cho Sở Thanh đồng thời bị năng lượng đó hấp dẫn, cũng mơ hồ cảm thấy bất an.
Nhưng bất kể như thế nào, các cô đều phải đối mặt với năng lượng khủng lồ đó, bởi vì nó ở ngay trên con đường các cô chọn.
Đại khái đi được khoảng nửa cây số, các cô thấy được một cái hồ xanh thẳm, màu xanh này cũng không phải là màu xanh của bầu trời, mà là bản thân của nước đã là màu xanh.
Lúc mọi người đều bị màu xanh xinh đẹp kia hấp dẫn, Sở Nghiên vẫn luôn đi theo cuối cùng cũng thét lên một tiếng kinh hãi: “Đây...Đây là năng lượng hồ!”
Chuyện năng lượng hồ là chuyện Sở Nghiên chỉ nghe nói qua ở kiếp trước, nghe nói tận trong núi sâu có một hồ nước màu xanh vô cùng xinh đẹp, mọi vật đều có thể uống được nước trong hồ, người uống nước sẽ kích phát dị năng, mà người có dị năng thì sẽ làm dị năng tăng mạnh lên rất nhiều!
Mà sau khi Hoàng Á Lê nghe Sở Nghiên thét lên, trong mắt cũng dần hiện ra nét kinh ngạc, bởi vì trước khi sống lại, cô cũng đã nghe qua năng lượng hồ, cái đó chỉ có thể gặp chứ không thể cầu, đồng thời cũng là hồ nước nguy hiểm nhất.
Cô có một người bạn may mắn còn sống khi gặp phải năng lượng hồ, hắn cũng là người còn sống duy nhất, mặc dù thực lực tăng mạnh, nhưng lại trở thành thí sát (*kẻ cuồng giết người), cuối cùng bị người bên cạnh liên thủ tiêu diệt.
“Năng lượng hồ là cái gì?” Nghe thấy danh từ mà mình chưa bao giờ nghe qua, Lạc Vũ Vy sinh ra một tia nghi vấn.
“Năng lượng hồ chính là phúc âm (*) của người bình thường trong truyền thuyết, phàm người bình thường uống qua năng lượng hồ cũng có thể có được dị năng!” Sở Nghiên nói ra những gì mình biết, nhưng lại không làm người thứ nhất bước lên uống thử năng lượng hồ, không biết tại sao, nhìn thấy hồ nước xanh thẳm kia, trong lòng cô lại có cảm giác nguy hiểm, cho nên bây giờ để cho Lạc Vũ Vy thử trước là tốt nhất!
(*) phúc âm: tin mừng, tin vui
Quả nhiên, sau khi Lạc Vũ Vy nghe vậy, mắt liền sáng lên, có thể có được dị năng, như vậy sau này không phải cô cũng không bao giờ....sợ tiểu đội Tật Phong nữa sao!
Nhưng cô lại quên mất, trên thế giới này không có bữa cơm nào là bữa cơm chùa, muốn có thực lực, trừ phi trời cho, nếu không, không chịu bỏ ra cố gắng, thì nhất định sẽ phải trả một cái giá thật lớn!