“Y Y, con là người đầu tiên khi trắc thiên phú thì làm quả cầu thủy tinh được chế tác đặc biệt này lại vỡ nát.” Khóe miệng Hàn Chấn Phong co rúm:” Điều này chứng tỏ con là một yêu nghiệt, à không, phải nói là quái vật..!” Ông liên tục lắc đầu sau đó dường như có ý nghĩ gì đó nên bỗng gật đầu cái mạnh, liên tục thì thầm:”Y nhi, chính xác hơn, con còn trên cả quái vật… Ừ, đúng như thế!” Khóe mắt Nguyệt Y giật giật, mọi người còn lại thì cảm thấy như có một đàn quạ bay ngang trên đầu. “Lão đầu, còn chưa kiểm tra hết năng lực của Y nhi mà ngươi còn ngồi đó mà thầm thì” Hàn An Nhiên châm chọc.
Nghe nhi tử ‘ngoan’ dùng giọng điệu như thế nói chuyện với bản thân, Hàn Chấn Phong liền “hừ” một tiếng. Chợt, một quả cầu thủy tinh khác có màu tím nằm gọn trên tay phải ông. “Y nhi, tôn nữ ngoan của ta, quả cầu này được gọi là ‘tử sắc thủy tinh cầu’. Đây cũng là do người Hàn tộc ta dùng nguyên liệu đặc biết chế thành, nó được dùng để trắc thuộc tính của mỗi người. Mà hình như ta chưa giải thích với con về mặt thuộc tính khi tu luyện thì phải?! Đa số, trong mỗi người ở đây đều có một thuộc tính, hoặc cũng có một số có hai thuộc tính trở lên nhưng tỉ lệ hiếm hoi vô cùng. Thuộc tính thông thường gồm: Kim, mộc, thuỷ, hỏa, thổ, phong, lôi và biến dị thuộc tính: băng hay thuộc tính chỉ có số ít người sở hữu được hoặc gần như không có như: quang, ám, không gian…” Hàn Chấn Phong giải thích.
Ông lại đưa quả cầu trước mặt Nguyệt Y. Nàng thấy thế cũng làm động tác như trước. Đưa hai tay đặt lên quả cầu, nhắm mắt, nàng không biết lại cảm nhận được vô số luồng khí vô hình chạy dọc khắp cơ thể nàng. ‘Thật thoải mái a~’-Nàng vui vẻ nghĩ…
Quả cầu đột nhiên tỏa ra vô số ánh sáng mang màu sắc rực rỡ khác nhau, chiếu rọi cả căn phòng. “Màu vàng, kim thuộc tính; màu lục (đậm), mộc thuộc tính; màu lam nhạt: băng thuộc tính(thủy thuộc tính biến dị mà thành);màu đỏ, hỏa thuộc tính; màu nâu đất, thổ thuộc tính; màu xanh nhạt, phong thuộc tính; màu bạc, lôi thuộc tính…” Hàn Chấn Phong nhìn phát ra trên quả cầu mà lẩm bẩm. “Màu bạch kim, quang thuộc tính; màu đen, ám thuộc tính… này, này, còn có cả màu trắng, không gian thuộc tính nữa sao?” Hàn Chấn Phong không tin, trừng lớn hai mắt...
“haha, không hổ là tôn nữ bảo bối của ta…! ” Hàn Chấn Phong đột nhiên chuyển biến, vui sướng đến rung người nói. “Lão đầu, ngươi nên xem lại Y nhi là con của ai, Hàn An Nhiên ta đây thiên phú kinh người, nữ nhi của ta làm sao có thể thua kém.” Người nào đó bỗng chốc kiêu ngạo như khổng tước lên tiếng đáp trả.
“An Nhiên, chàng đừng quên Y nhi là từ ta mang nặng đẻ đau sinh ra. Cho nên, nói chính xác hơn, Y nhi thừa hưởng thiên phú siêu phàm của thiếp mới đúng…!” Vương Lệ không phục, cãi. “Được, được, nàng nói đều đúng…” Người nào đó lại thay đổi 180 độ, cười nịnh nọt đáp, đổi lại là cái liếc mắt xem thường của mọi người.
Hào quang trên quả cầu dần dần tản đi, biến mất như không có chuyện gì xảy ra...