Chí Tôn Tiên Đạo

Âm Đồng một mình ở trong căn phòng, hắn suy nghĩ một lúc rồi bắt đầu nhắm mắt tĩnh tọa tiến vào trạng thái tu luyện.
- Cốc.. cốc.. cốc!

Đúng vào lúc này thì bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa.

Âm Đồng thầm giật mình, dựa vào tu vi của hắn thế mà không hề cảm giác được có người đang ở ngoài cửa, người đến chắc chắn có tu vi cao hơn hắn.

Hắn cũng không nghĩ người tới là địch nhân, nơi này là trung tâm của Vạn Quỷ Tông, người đến chỉ có thể là người của Vạn Quỷ Tông hoặc là một tu sĩ ma đạo có giao tình rất tốt với Vạn Quỷ Tông.

Âm Đồng lập tức mở hai mắt ra, đi tới trước mở cửa, khi cửa phòng mở ra thì người đứng trước cửa chính là một nữ tử mặc áo xanh - chính là Lăng Nhược Vũ.

- Lăng trưởng lão, là ngươi? Tại sao ngươi lại đột ngột đến Vạn Quỷ Tông của chúng ta vậy?

Nhìn thấy người đến là Lăng Nhược Vũ, nội tâm của hắn bắt đầu buông lỏng, hắn và Lăng Nhược Vũ cũng có chút quen biết nên vừa gặp liền cười nói chào hỏi nhau.

- Ha ha ha, ta đến phương Bắc hái thuốc nên đặc biệt đến tới thăm hỏi mấy vị đạo hữu ở Vạn Quỷ Tông một chút!
Lăng Nhược Vũ mỉm cười nói.

Trong lòng Âm Đồng âm thầm buồn bực, mình và Lăng Nhược Vũ tuy có chút quen biết nhưng tuyệt đối không có chút giao tình gì cả.
Lăng Nhược Vũ là mỹ nhân trong Tứ Đại Mỹ Nhân của tu chân giới, có không ít đệ tử trẻ tuổi trong Vạn Quỷ Tông theo đuổi nàng, nhưng hai người Âm Đồng, Âm Liễu không phải là loại người yêu thích nữ sắc, bọn hắn đối với Lăng Nhược Vũ chẳng qua chỉ quen biết một chút mà thôi.

Âm Đồng mời Lăng Nhược Vũ vào trong phong, hai người nói chuyện với nhau mấy câu, Lăng Nhược Vũ đột nhiên nói:
- Âm Đồng hộ pháp, mấy ngày trước lúc ta đang trên đường bay đến đây thì gặp phải một người thiếu niên, người đó hỏi ta vị trí của Vạn Quỷ Tông, ta lúc đó có nói với hắn vài câu, người thiếu niên đó tên là... Tiết Lăng Vân, cũng không vì sao hắn phải đi tìm vị trí của Vạn Quỷ Tông!

- Cái gì?

Nghe được ba chữ "Tiết Lăng Vân", nội tâm của Âm Đồng thầm kinh hãi, tiếp theo hắn bắt đầu vui mừng, gấp hỏi:
- Hắn ở nơi nào? Lăng trưởng lão, ngươi nhìn thấy hắn ở nơi nào?

Lăng Nhược Vũ âm thầm cười lên, nhưng trên mặt lại hiện lện một tia kinh ngạc, nói:
- Âm hộ pháp? Tên đệ tử chính đạo đó có gì kỳ là sao? Ta thấy tu vi của chỉ có Nguyên Anh kỳ mà thôi? Tại sao ngươi phải kích động như vậy chứ?

- Này...

Âm Đồng xấu hổ cười, nói:
- Đúng vậy! Tiểu tử này trước đó từng đánh bị thương một người của ta, ta đang muốn tìm hắn để báo thù. Lăng trưởng lão, tiểu tử kia bây giờ đang ở nơi nào? Ngươi gặp được hắn là lúc nào?
Lăng Nhược Vũ nhẹ nhàng cười, nói:
- Ta gặp hắn ở ba ngày trước, lúc đó hắn đang bay về phía Bắc, còn cách U Phong Sơn của các ngươi khoảng một vạn dặm!

Toàn bộ chú ý của Âm Đồng đều đặt trên người Lăng Nhược Vũ, chăm chú lắng nghe nàng giảng giải về sự tình của Tiết Lăng Vân.

Hắn tưởng rằng mấy hôm trước Tiết Lăng Vân bị người cứu đi nên trong mấy ngày đó bọn hắn liên tục tìm kiếm tung tích của Tiết Lăng Vân, đáng tiếc bọn hắn tìm mãi nhưng vẫn không phát hiện được chút gì.

Khô Cốt Thần Trượng trong tay Tiết Lăng Vân khiến cho bọn chúng thèm nhỏ dãi, đó chính là Thánh Vật trong truyền thuyết của Vạn Quỷ Tông, bọn hắn quyết chí phải có được nó.

Bây giờ nghe được tin tức của Tiết Lăng Vân, khiến cho Âm Đồng cực kỳ vui mừng đồng thời cũng không hề để ý đến những biến hóa ở xung quanh hắn.

Lăng Nhược Vũ nói xong, nàng càng nói càng chậm mà hai mắt của Âm Đồng đều đang nhìn chằm chằm vào Lăng Nhược Vũ, lỗ tại của hắn chăm chú lắng nghe những lời của Lăng Nhược Vũ rất sợ bỏ sót câu nào đó.

Cảm giác được thanh âm của Lăng Nhược Vũ ngày càng thấp, ngày càng chậm, Âm Đồng rốt cục kiên nhẫn không được nữa, nói lên:
- Lăng trưởng lão, ngươi nói nhanh lên một chút được không, rốt cuộc là hắn xuất hiện ở nơi nào?

Âm Đồng căn bản không có để ý đến gân đó đã xuất hiện thêm một người, người này từ từ đi đến gân người hắn, trong tay hắn còn cầm một cây trượng bằng xương trắng trong suốt đang tỏa ra yếu ớt lục quang.

******

- Phanh!

Một âm thanh trầm đục vang lên, Khô Cốt Thần Trượng trong tay Tiết Lăng Vân mạnh mẽ đánh vào người Âm Đồng.

Lục quang âm u tỏa ra trên Khô Cốt Thần Trượng đột nhiên bạo phát ra, cả gian phòng đều bị lục quang đó chiếu sáng lên.

- A...!

Âm Đồng kêu lên một tiếng, hắn không ngờ được sẽ có kẻ ở sau lưng mình đánh lén. Hơn nữa Tiết Lăng Vân còn sử dụng Khô Cốt Thần Trượng, đó chính là Thánh Vật trong truyền thuyết của Vạn Quỷ Tông, đối với pháp thuật của Vạn Quỷ Tông có khắc chế rất lớn.
Âm Đồng cảm thấy chân nguyên trong người mình đang không ngừng xói mòn, hắn lập tức quay người lại, khi nhìn thấy Tiết Lăng Vân thì cả kinh kêu lên:
- Tại sao là ngươi? Làm sao ngươi có thể xuất hiện ở nơi này?

- Ha ha ha...!

Tiết Lăng Vân cười dài, nói:
- Ta biết huynh đệ các ngươi đang cố gắng tìm kiếm ta nên ta tự mình đi tới gặp các ngươi!

Trong lòng Âm Đồng vẫn rất mơ hồ, hắn đang nói chuyện với Lăng Nhược Vũ, tại sao Tiết Lăng Vân có thể xuất hiện sau lưng của hắn được, còn có thể đánh lén hắn nữa chứ.

Vì sao Lăng Nhược Vũ không tấn công tên tiểu tử này, chẳng lẽ hai người bọn họ có quan hệ gì đó sao.

Âm Đồng đang suy nghĩ về mọi chuyện, hắn vừa nghĩ được cái gì đó thì đột nhiên đầu của hắn bắt đầu đau đớn kịch liệt, một thanh bảo kiếm đột nhiên lóe lên rồi đâm xuyên qua ngực của hắn, đồng thời một đạo chân nguyên cực kỳ cường đại đánh vào sau lưng của hắn, vô số phù chú lao về phía hắn.

Thân thể, chân nguyên và cả Nguyên Anh của Âm Đồng đều đã bị Lăng Nhược Vũ chế trụ, hắn ngơ ngác đứng ở nơi đó, này cả mắt cũng không hề chớp cái nào.

Lăng Nhược Vũ nhẹ nhàng cười, từ phía sau Âm Đồng đi tới trước, cười nói:
- Âm hộ pháp, đắc tội rồi!

Tiết Lăng Vân cùng Lăng Nhược Vũ nhìn nhau cười, Lăng Nhược Vũ giơ lên một ngón tay chỉ vào Âm Đồng, một đạo bạch quang lóe lên, Âm Đồng đã ó thể mở miệng nói chuyện.

- Lăng Nhược Vũ, ngươi đang làm gì vậy? Tại sao ngươi lại cấu kết với tu sĩ chính đạo đánh lén ta?
Âm Đồng tức giận chất vấn Lăng Nhược Vũ.

- Hừ!

Lăng Nhược Vũ hừ nhẹ một tiếng, đưa tay kéo Tiết Lăng Vân lại, cười nói:
- Âm hộ pháp, hắn cũng không phải là người ngoài, hắn là bạn song tu của ta, sau này chính là nam nhân của ta. Còn mục đích của chúng tới đây rất đơn giản, đó là cứu ra nữ tử mà các ngươi đã bắt đi, ngươi giam giữ nàng ở nơi nào, chỉ cần ngươi nói ra, chúng ta sẽ không làm khó ngươi!

Âm Đồng vừa sợ vừa giận nhìn chằm chằm vào hai người, đánh chết hắn cũng chẳng bao giờ tưởng được tình huống sẽ như thế này, người mà chính mình muốn bắt chính là bạn song tu của Lăng Nhược Vũ đã lựa chọn, khó trách bọn hắn liên thủ với nhau đối phó hắn.

Tiết Lăng Vân cùng Lăng Nhược Vũ cũng đang nhìn Âm Đồng, qua một lúc lâu vẫn không thấy Âm Đồng nói gì, Tiết Lăng Vân không nhịn được nói:
- Các ngươi giam sư thúc của ta ở nơi nào? Ngươi nhanh nói cho ta biết?

- Hừ!

Âm Đồng hừ lạnh một tiếng, nhìn Tiết Lăng Vân cùng Lăng Nhược Vũ đầy khinh thường, sau đó nhắm hai mắt lại, không để ý đến hai người bọn họ nữa.

Trong lòng của hắn bây giờ đã quyết định, nhất định không được nói ra vị trí của nữ nhân đó cho bọn họ.

Vốn dĩ Âm Đồng, Âm Liễu muốn dùng Lý Ngọc Chân để uy hiếp Tiết Lăng Vân, bây giờ nhìn thấy Tiết Lăng Vân bất chấp nguy hiểm mà lén vào Vạn Quỷ Tông tìm kiếm Lý Ngọc Chân, Âm Đồng càng xác nhận Lý Ngọc Chân ở trong lòng của Tiết Lăng Vân rất là quan trọng, đối với người "con tin" này càng thêm coi trọng, nói kiểu gì cũng sẽ không đem vị trí của Lý Ngọc Chân nói ra.

Tiết Lăng Vân nhíu mày lại, thanh âm lạnh lùng nói:
- Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, đã vậy thì ta cũng chẳng khách khí nữa!

Tiết Lăng Vân giơ Khô Cốt Thần Trượng lên, bên trên Khô Cốt Thần Trượng lần nữa lóe ra lục quang âm u, lục quang đó càng lúc càng mạnh, một đạo lục quang bao phủ Âm Đồng lại.

Tiết Lăng Vân từ đạt được rất nhiều tin tức từ bên trong Khô Cốt Thần Trượng, bên trong được ghi lại rất nhiều pháp thuật của Vạn Quỷ Tông, hắn đang thi triển một phép trong số đó, nó tên là "Trừu Hồn Bác Phách"**...
(**Rút linh hồn, tróc hồn phách)

Sau khi lục quang âm u đó bao phủ toàn bộ cơ thể của Âm Đồng, trong lòng của Âm Đồng kinh hãi, hắn không biết Tiết Lăng Vân đang muốn làm gì chính mình, nhưng hắn vẫn quyết tâm không nói ra vị trí của Lý Ngọc Chân cho Tiết Lăng Vân.

Lý Ngọc Chân bây giờ không chỉ là công cụ trọng yếu giúp hắn có được Khô Cốt Thần Trượng mà thậm chí còn là bùa hộ mệnh giúp hắn bảo trụ tính mạng.

Nếu đem vị trí của Lý Ngọc Chân nói ra, hai người Tiết Lăng Vân cùng Lăng Nhược Vũ chắc gì đã buông tha cho hắn, nếu như một mực không chịu nói ra, bọn họ chắc chắn sẽ không giết chết mình.

Lục quang bảo phủ thân thể của Âm Đồng, Âm Đồng cảm giác được chân nguyên toàn thân của hắn đang sôi trào liên tục, chân nguyên của hắn dĩ nhiên không còn không chế được nữa mà điên cuồng tuôn ra khỏi cơ thể của hắn.

Tiết Lăng Vân cũng giật mình nhìn Âm Đồng, chỉ thấy trên người của Âm Đồng cũng phát ra lục quang âm u, loại lục quang âm u này dĩ nhiên đang mạnh mẽ lao vào trong Khô Cốt Thần Trượng.

- Chuyện này... chuyện này là sao?

Tiết Lăng Vân trợn mắt, hắn chỉ muốn thi triển pháp thuật "Trừu Hồn Bác Phách" mà thôi, tại sao tình huống bây giờ không giống như bộ dạng khi thi triển Trừu Hồn Bác Phách chứ.

Lăng Nhược Vũ cũng ngơ ngác nhìn tình cảnh trước mắt, qua một lúc lâu, Lăng Nhược Vũ đột nhiên nói:
- Cây Khô Cốt Thần Trượng này đang cắn nuốt chân nguyên của Âm Đồng!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui