Thủ tướng này chính là Kim Bích Hàm, nàng sử dụng Kim Thiền Y ẩn nấp vào đây.
Viên thủ tướng kia chính bị nàng giết chết, sau đó ngụy trang là hắn, ý đồ trực tiếp chém giết Vệ gia đảo chủ.
Thật không ngờ tên cáo già này thật gian trá, chỉ có thế chém đứt một cánh tay của hắn, để hắn chạy mất.
- Giết…
Lúc này một tiếng hò hét rung trời hướng về phía bức tường.
Kim Bích Hàm đưa mắt nhìn trông thấy đó chính là đám người Nhan Khuyết.
Nàng vội vã hoàn nguyên thành Thạch Gia Minh hội hợp cùng Nhan Khuyết. Trong lúc hỗn loạn vội hỏi tình hình.
Nhan Khuyết gật đầu, phấn khởi nói:
- Tất cả đều như thiếu chủ dự tính. Cảng quân sự của Vệ gia đảo rất sâu nhưng cửa xuất cảng rất hẹp. Thuyền vận chuyển của chúng ta trang bị đầy thuốc nổ và các loại vật liệu gây cháy. Khi phát nổ, nhất thời cháy sạch phát ra tiếng kêu long trời lở đất! Ảnh hưởng tới đội thuyền xuất cảng. Kết quả, tại cảng lửa lan tràn khắp nơi, không có chiến hạm nào chạy thoát được.
- Tốt!
Hai mắt Kim Bích Hàm hiện ra một đạo quang mang, lại hỏi:
- Sở Vân đang ở đâu?
Nhan Khuyết đáp:
- Đã lên đất liền, đang chiến đấu ngoài kia!
- Đại cục đã định rồi!
Sắc mặt Kim Bích Hàm không dấu được vẻ tươi cười, bỗng nhiên nghiêm trang nói:
- Mau, chúng ta cùng nhau truy sát Vệ gia đảo chủ!
Trong tay Sở Vân cầm Túy Tuyết Đao, thống lĩnh binh sĩ, tung hoành ngang dọc. Trong khi chạy tới Vệ gia thành, Long Quy cuồng bạo đánh tan cửa thành, trên người nó nhiều chỗ bị thương, máu tươi phun ra như mưa nhưng lại coi như không có cảm giác đau đớn, vẫn điên cuồng gào thét tàn sát bừa bãi bên trong thành.
- Tang Tâm Bệnh Cuồng Phong Ma Đan, không hổ là đan dược hảo hạng, dược tính thật mãnh liệt!
Sở Vân nhìn thấy vậy, cũng không nhịn được cũng âm thầm nhấm nháp.
Ngày xưa, khi làm nhiệm vụ tại Thiên Linh Chân Tâm Đan, Bạch Mi Sư Đan yêu mến tặng cho Sở Vân ba viên đan dược thượng đẳng.
Một viên Nhân Sinh Nhất Mộng Đan, một viên Hắc Tâm Đoạn Tràng Đan, một viên Tang Tâm Bệnh Cuồng Phong Ma Đan, đều là đan dược hảo hạng, nghìn vàng không mua được.
Sở Vân vì muốn ngăn cản đàn đại yêu phá phách, đã giao Tang Tâm Bệnh Cuồng Phong Ma Đan cho Kim Bích Hàm. Căn dặn nàng lẻn vào trong Địa Đàn, dùng Tang Tâm Bệnh Cuồng Phong Ma Đan cho đàn đại yêu ăn.
- Tránh né Long Quy, giết địch!
Sở Vân đưa mắt lướt nhanh qua chiến trường, thấy binh sĩ đối phương không tướng chỉ huy vô cùng hỗn loạn, lúc này quyết đoán phân công. Sau đó điểm ra hơn mười người đi theo chính mình xông về phía phủ Vệ gia.
Khi tiến tới phủ Vệ gia, nhưng phát hiện lúc này toàn bộ đã trở thành một đống lộn xộn. Hầu như tất cả mọi người đều chạy bán sống bán chết, chỉ còn vài thế lực chống cự lại.
Sở Vân nhanh chóng xông tới chém giết, Túy Tuyết Đao trong tay khua múa như rồng bay, tướng lĩnh tầm thường cũng không phải đối thủ của hắn, vài thân binh trước mặt càng không thể kháng cự được. Vong hồn chết dưới đao của hắn, không tới bốn trăm cũng phải đến ba trăm.
Xông vào trong phủ lại chém giết một hồi, tình cờ gặp được mấy vị thư sinh do Nhan Khuyết lưu lại. Cho nên Sở Vân mới biết bọn họ đã phát hiện ra mật đạo. Đang lần theo mật đạo truy sát Vệ gia chủ.
Lúc này trong lòng hắn có chút hồi hộp, có chút lo lắng nói:
- Không ổn rồi, Vệ gia thành đã trải qua nhiều năm, tất nhiên trong mật đạo có rất nhiều cạm bẫy chết người. Đoàn người Nhan Khuyết mạo muội xông vào, e là gặp
phải chuyện đáng tiếc!
Sau nửa khắc, hắn thống lĩnh một đội nhân mã đuổi tới đoàn người Nhan Khuyết. Quả thực trông thấy thương vong không ít, thậm chí hai vị thư sinh đã bỏ mạng.
- Thiếu chủ...
Nhan Khuyết trông thấy Sở Vân tới, vẻ mặt xấu hổ nói.
- Không sao cả. Nhan Khuyết ngươi hãy trở về chủ trì đại cục, ở đây giao cả cho ta!
Sở Vân điểm chọn Kim Bích Hàm cùng hơn mười người khác tạo thành một phân đội nhỏ rút gọn.
Kiếp trước hắn ngao du khắp thiên hạ, loại bỏ không biết bao nhiêu cạm bẫy. Cạm bẫy của Vệ gia tuy hiểm ác đáng sợ, thế nhưng so với sự nguy hiểm tại cổ mộ Hoàng Lăng, vẫn còn kém một bậc.
Trong ánh mắt đám người Kim Bích Hàm hiện lên vẻ ngạc nhiên, những cạm bẫy không thể ngăn cản được Sở Vân. Bọn họ một đường hát vang tiến mạnh, sau cùng đuổi tới mật đạo cuối cùng.
Đây là một động nhỏ, bên trong có hồ nước nhỏ. Trên hồ nước, bẩy chiến thuyền nhỏ lần lượt đậu trên đó.
Những thuyền nhỏ này dáng vẻ cổ quái, giống như cá mập, cấu tạo khép kín.
- Ban đầu vốn có 8 chiến thuyền nhỏ, một con đã đi.
Sở Vân liếc mắt nhìn qua, thấy một chỗ trống.
- Đây là thuyền gì? Khiến ta nghĩ tới mật thuyền lặn dưới biển sâu thời cổ đại!
Kim Bích Hàm dùng ánh mắt kinh nghi bất định nhìn về phía bảy chiến thuyền nhỏ này.
Mật thuyền lặn dưới biển sâu, đã từng phổ biến tại thời cổ đại. Có thể đi vào biển sâu, làm công việc dò xét, thu thập. Về sau bởi vì chiến loạn, dẫn đến công nghệ chế tạo loại thuyền này trải qua một thời gian dài dần dần mất hẳn. Thế cho nên ngày nay, nhân loại
không thể xâm nhập vào biển sâu với quy mô lớn, tiến hành thăm dò.
- Lẽ nào Vệ gia đảo, bất ngờ có được công nghệ chế tạo mật thuyền lặn dưới biển sâu sao?
Tim Sở Vân đập thình thịch, giờ khắc này, ngay cả Vệ gia đảo chủ cũng đã vứt khỏi suy nghĩ. Tài nguyên trong biển sâu so với lục địa phong phú hơn rất nhiều, nếu như là Thư gia đảo có được mật thuyền lặn dưới biển sâu cũng chính là có được tài nguyên dưới đáy biển. Đó là báu vật của thiên nhiên, đương nhiên khoáng sản nhiều vô kể. - .
- Mật thuyền lặn dưới biển sâu này chính là hàng nhái, đạt cấp số Tiểu Yêu. Chỉ có thể lặn trong biển nông.
Lúc này Kim Bích Hàm tự mình tra xét, mang theo vẻ mặt thất vọng, báo lại.
- Xem ra hồ nước này thông ra biển, Vệ gia đảo chủ chính là dựa vào mật thuyền nhái này mà trốn thoát.
Hai mắt Sở Vân chớp chớp, biết không có khả năng bắt được con cá lớn Vệ gia đảo chủ này. Sau đó thở dài, đột nhiên sai người canh gác ở đây, trông giữ thật cẩn thận những mật thuyền nhái này.
Còn hắn trở lại mặt đất, thống lĩnh chiến cuộc.
Sau nửa canh giờ, Sở Vân đứng trên tường thành đổ lát, đưa mắt nhìn về phía xa.
Phía sau, sắc mặt Nhan Khuyết vô cùng hưng phấn, báo cáo chiến công. Bản thân dùng mìn đốt cháy thuyền vận tải và chiến thuyền của địch, làm cho cảng đóng quân của Vệ gia chìm trong biển lửa. Mà lúc này Long Quy cuồng bạo bị thương nặng, rơi vào trạng
thái suy yếu tới cực điểm, Liền bị Nhan Khuyết dễ dàng chém chết tại chỗ.
Về phần Sở Vân, nhân lúc hỗn loạn mà tấn công, tổn thất rất ít. Ước tính giết chết hơn một nghìn người, bắt được vô số tù binh, nhất là tộc nhân Vệ gia phần lớn đều đã bị bắt.