- Thực sự Hóa Đạo Chi Pháp bị thất truyền không phải ý nghĩa như vậy. Mà đại pháp này phân làm hơn mười phần khác nhau lưu truyền ra ngoài. Đạo pháp Sở Vân nắm giữ hẳn là một trong số đó. Không thể để hắn tiếp tục đánh xuống như vậy, đó chính mạo hiểm tính mệnh, cần phải đánh đuổi hắn đi!
Viêm gia đảo chủ hạ quyết tâm, một lần nữa gọi ra Tam Túc Hỏa Nha.
Nhận được mệnh lệnh của hắn, Hỏa Nha vỗ cánh bay cao cũng không hề ngộ thương quân sĩ Viêm gia hướng về phía Sở Vân và Trữ Phàm Trần.
Mặc Linh Châu của Trữ Phàm Trần đã bị lôi kiếp đánh hỏng. Huyền Thanh Hạc cũng đã có nhiều thương tích nghiêm trọng, chỉ còn dựa vào Ly Sơn Long Nhãn Hao Chi chật vật phòng thủ.
Tình cảnh càng lúc càng xấu đi, rất nhiều chiến thuyền chìm nghỉm hóa thành yêu tinh. Trên mặt biển trở nên rất trống vắng, khiến hắn không thể mượn chiến hạm để tránh né, dần dần bị Sở Vân đuổi kịp.
Tam Túc Hỏa Nha tản ra hỏa diễm, hướng về phía Sở Vân và hắn. Khiến hắn càng cùng đường.
Hắn cắn chặt răng, bỗng nhiên vòng vo bay hướng về phía hải vực Xà Tảo.
Sở Vân cũng phải thầm khen ngợi một tiếng. Trữ Phàm Trần mưu trí, gan dạ sáng suốt đều có đủ. Biết được lúc này hải vực Xà Tảo đường nhỏ, ngược lại có thể tạo cho hắn cơ hội sống.
- Ngươi cho rằng chạy vào hải vực Xà Tảo, ta sẽ tha cho ngươi sao?
Sở Vân cười nhạt, tâm tư không hề dao động vẫn tiếp tực chém giết Trữ Phàm Trần.
- Lần này nếu ta có thể chạy thoát, sau này quyết sẽ tính sổ với ngươi!
Trữ Phàm Trần nghiến răng nghiến lợi, trong lòng căm hận Sở Vân tới tận xương tủy.
- Mối hận hôm nay, ngày sau nhất định sẽ tinh rõ với Thư gia đảo!
Khuôn mặt Viêm gia đảo chủ co quắp lại, cũng nói tương tự như vậy.
Hạm đội Viêm gia bị thương vong thảm trọng, thực lực hao tổn tám phần khiến hắn chảy máu trong lòng. Hạm đội trước kia uy phong lẫm liệt, giờ đây đã rách nát, quả thực vô cùng thê thảm. Cũng may tên Sở Vân tai vạ này đã chạy đi.
Trông thấy bọn chúng thâm nhập vào hải vực Xà Tảo, hắn lo lắng mất Tam Túc Hỏa Nha nên đành phải gọi lại. Quay đầu nhìn lại một mảnh chiến trường hỗn loạn, khí tức trong ***g ngực hắn nghẹn khuất giống như tảng đá lớn, uất ức đến mức thổ huyết.
Kiếp vân chạy theo hướng di chuyển của Sở Vân, cảm thụ được vô số yêu thực Xà Tảo trên mặt biển, lúc đó mây đen không hề giảm đi mà ngược lại còn tiếp tục tăng lên.
Cảm nhận được thiên địa, vô số yêu thực Xà Tảo giống như bị điện giật, cuộn tròng lại hình thành một tảo cầu ẩn núp thật sâu dưới đáy biển.
Ầm!
Lần thứ tư lôi kiếp oanh kích xuống phía dưới.
Sấm sét dày đặc, điện quang như tuyết rơi vào trong biển tạo lên những con sóng gió động trời. Vô số yêu thực Xà Tảo ẩn mình sâu dưới đáy biển cũng bị đánh chết hóa thành yêu tinh.
Huyền Thanh Hạc bị thương nặng kêu rên thảm thiết. Vốn lông chim mộc mạc tinh lệ, đã cháy đen. Ngay cả Đại Yêu thực tuyệt phẩm Ly Sơn Long Nhãn Chi Hoa quang mang cũng ảm đạm, 12 quả Long Nhãn cũng rụng hơn phân nửa.
Trữ Phàm Trần bị đánh khiến cho đầu tóc bốc hơi, miệng phun máu tươi. Cắn chặt răng, lại gắng sức điều khiển yêu binh. Đây chỉ là một Tiểu Yêu binh như cái chén màu lam, thực lực rất kém cỏi.
Sở Vân trông thấy vậy, khóe miệng vểnh lên, biết được rằng đối phương đã đi vào ngõ cụt.
- Ngay sau khi lôi kiếp lần thứ năm đánh xuống, ta sẽ có cơ hội giết hắn!
Trong lòng Sở Vân vạch sẵn kế hoạch.
Ầm!
Lần thứ năm lôi kiếp đánh xuống.
Cái chén màu lam bắt đầu phóng xuất tinh mang đính trên đỉnh đầu Trữ Phàm Trần. Vô Số thiểm điện đánh xuống nhưng không có đạo nào bổ trúng Trữ Phàm Trần.
Sở Vân cả kinh, thoáng nhìn vào cái chén màu lam kia, hiểu được rằng chính là nó tác oai tác quái.
Còn Trữ Phàm Trần toát ra vẻ kinh hỷ, quả thực hắn cũng không ngờ cái chén màu lam lại có công hiệu như vậy.
- Hừ, hạm đội Viêm gia, Linh Yêu kiếp, hải vực Xà Tảo cũng không ngăn được ta. Dù cho có yêu binh thần bí, ta cũng sẽ giết chết ngươi!
Sở Vân nhân lúc Trữ Phàm Trần đang vui sướng, nắm lấy cơ hội xông tới chém xuống hai đao.
- A...
Trữ Phàm Trần kêu thảm một tiếng, sau lưng máu tươi chảy như trút, điên cuồng không ngừng nhảy từ lưng hạc xuống phía dưới. Sở Vân đang muốn truy sát, bỗng nhiên lôi kiếp lại đánh xuống.
Sở Vân cắn chặt răng, vẫn khăng khăng muốn giết chết Trữ Phàm Trần. Hắn điều khiển Thiên Hồ vượt qua, chém một đao chặt Trữ Phàm Trần thành hai đoạn.
Nhất thời máu tươi bắn ra phủ khắp mặt Sở Vân. Nội tạng Trữ Phàm Trần từ trong bụng rơi ra, tõm tõm rơi xuống dưới biển.
Rốt cục cũng đã giết chết Trữ Phàm Trần!
Ầm!
Tiếp sau đó, Lôi Kiếp lại bổ xuống, Sở Vân điều khiển Thiên Hồ nhào xuống dưới biển.
Trong ***g ngực Sở Vân vô cùng khó chịu, suýt nữa bất tỉnh tại chỗ. Trước sóng lớn, bỗng nhiên có người người xuất thủ trợ giúp chính mình.
Sở Vân trên mặt nước nhìn lại, chẳng phải Kim Bích Hàm sao?
Thần tình Kim Bích Hàm hoảng loạn chỉ tay lên trời,
Sở Vân gật đầu, cũng hiểu được ý tứ của nàng. Lôi kiếp đánh xuống sáu đạo, còn lại một đạo cuối cùng nhất định phải chú ý.
Sở Vân huy động Túy Tuyết Đao đang muốn xông vọt khỏi mặt nước, bỗng nhiên ánh mắt đập vào Túy Tuyết Đao, lập tức toàn thân chấn động.
Túy Tuyết Đao dựa vào thân đao cường ngạnh chống đỡ lại đạo lôi kiếp thứ sáu. Lúc này thân đao sáng như tuyết, dường như có vài vết rạn nứt nhỏ.
Ca ca ca...
Rốt cục Kiếp vân nổi lên đạo lôi kiếp thứ bảy. Lần này không phải là thiểm điện mà sấm sét ngưng tụ thành một quả điện cầu thật lớn to bằng một ngọn núi nhỏ.
Sắc mặt Kim Bích Hàm trắng bệch không còn chút huyết sắc.
Thiên địa cảm ứng được rất nhiều yêu khí hỗn loạn dẫn đến uy lực của Linh Yêu kiếp tiếp tục tăng lên. Vốn chính là đạo lôi kiếp thứ bảy quá mạnh trở lên biến dị hóa thành quả cầu điện.
- Hừ! Lúc này ta muốn xem ngươi làm sao có thể vượt qua được!
Từ phía xa xa, Viêm gia đảo chủ khoanh tay cười nhạt.
Sắc mặt Sở Vân vô cùng lạnh lùng, toàn thân không tự chủ được liền run lên. Hắn cũng cảm nhận được rất khó có thể vượt qua kiếp nạn này.
Lôi khí chậm rãi đánh xuống, dường như ông trời đang cố ý hành hạ Sở Vân. Thời gian bại vong được kéo dài thêm.
- Bị tập trung rồi, chạy trốn cũng chỉ là phí công!
Càng nguy nan, trong lòng Sở Vân càng thêm bình tĩnh. Hắn lẻn vào trong đáy biển, ẩn nấp vào Tinh Hải Long Cung.
Tiên Nang thượng đẳng này cũng có công hiệu phụ trợ độ kiếp.
Hắn đứng tại Long Cung, ngước nhìn nước biển trên đỉnh đầu tự động tách ra, lôi khí giống như ngọn núi nhỏ lóe ra điện quang chói mắt từ từ tới gần.
- Hóa Lôi!
Hắn lấy ra Định Tinh Cung nhưng không hề sử dụng Lưu Tinh Tiễn Thuật. Mà vận dụng đạo pháp Hóa Lôi, từng tiễn từng tiễn vụt lên không ngừng tiêu hao thể tích lôi cầu.