Chí Tôn

Có người hoan hỷ thì lại có người sầu não. Trên Trữ gia đảo, gia chủ Trữ gia lông mày nhíu chặt, vô cùng phiền muộn, trong nội đường, khuôn mặt mỗi tộc lão đều hiện lên vẻ u ám. Chiến báo Thiết gia bại trong tay Thư gia giống như là một tảng đá lớn đè nặng trong lòng mọi người.

- Tuy rằng chúng ta đã cùng Thư gia tiến hành hòa đàm, nhưng cửa hàng chúng ta vẫn chưa từng một lần tiến vào vùng biển Thư gia. Chúng ta trên danh nghĩa có quan hệ ngoại giao cùng Thư gia, nhưng lại chỉ có cái vỏ ngoài...
Gia chủ Trữ gia thở dài một tiếng:
- Là lỗi của ta! Lúc trước tại sao lại vội vã rút cửa hàng đi như vậy!

Xưa khác nay khác, sau khi Thư Gia Đảo thể hiện ra lực lượng thần bí vô cùng cường đại. Một tia hy vọng mưu đồ Thư gia Đảo cuối cùng của Trữ gia cũng đã tan thành mây khói, hôm nay trong lòng hắn chỉ còn tràn ngập kiêng kỵ cùng hối tiếc.

- Aizzz! Thực lực Thư gia đảo biểu hiện ra lúc trước, sao có thể khiến cho người ta kiêng kỵ được?
Rất nhiều tộc lão đều thở dài trong lòng. Thư gia quật khởi quá nhanh, khiến cho người khác không kịp trở tay. Vốn chỉ cho rằng tiến vào thế thế lực nhất lưu đã không dễ dàng, ai ngờ... Ai ngờ, thoáng một cái đã đánh đổ cả long đầu của thế lực nhất lưu Thiết gia. Tuy Thiết gia còn chưa tung ra toàn bộ thực lực, nhưng chém chết hơn mười vị tướng, đó lại là một sự thực không thể chối cãi.

- Nếu để cho Thư gia lại thắng Viêm Gia nữa, mục tiêu kế tiếp của bọn hắn, chỉ sợ sẽ là Trữ gia chúng ta?


Nghĩ đến đây, tất cả mọi người đều cảm thấy toàn thân lạnh lẽo. Ân oán giữa cùng Thư gia, ngoại nhân có lẽ không biết được, nhưng trong lòng song phương lại vô cùng hiểu rõ, cho tới tận bây giờ vẫn chưa từng giảm bớt một chút nào.

- Ta nghe nói, đội hải tặc Phi Hổ thứ hai, vẫn một mực quấy rối con đường tiếp tế từ hậu phương của Viêm Gia. Những ngày này, vật tư Viêm Gia bị tổn thất thảm trọng. Tuy rằng chúng ta chiến lực chưa đủ, nhưng lại có thể vận chuyển vật tư cho Viêm Gia.
Một vị tộc lão mở miệng.

- Không sai! Nếu để Thư gia đánh bại Viêm Gia, chỉ sợ chúng ta sẽ gặp phải nguy hiểm!

- Ta tán thành!

- Tán thành!

Tộc lão đều nhao nhao tỏ vẻ tán thành sách lược này.

- Tốt! Đã thế thì cứ như vậy mà làm.
Gia chủ Trữ gia gật đầu:
- Có Trữ gia chúng ta giúp đỡ, một trong Thượng Cổ ngũ tộc, Viêm Gia nhất định có thể lật đổ Thư gia. Cứ làm như vậy đi!



Thiết gia kỳ tập Thư Gia Đảo thất bại, lập tức phải chịu sự liên hợp công kích của mười một cỗ thế lực từ bốn phía xung quanh. Cùng lúc đó, cuộc chiến giữa Thư gia cùng Viêm Gia đã bước vào giai đoạn giằng co một cách kịch liệt, song phương tổn thất thảm trọng.


- Đáng giận! Trữ gia bỗng nhiên nhúng tay vào, rõ ràng là muốn giúp đỡ Viêm gia. Nếu không, trên trận tuyến phe ta đã sớm chiếm cứ thế thượng phong rồi!
Trong nội đường, Vũ Đại Đầu nghiến răng nghiến lợi, phẫn hận nói. Ác cảm với Trữ gia càng ngày càng thêm trầm trọng.

- Trữ gia ra tay trợ giúp Viêm Gia, có lẽ là do sợ hãi kế tiếp chúng ta sẽ quay mũi giáo về phía bọn hắn.
Thư Thiên Hào trầm ngâm nói:
- Nếu nhìn từ góc độ bọn hắn, làm như vậy cũng không có gì đáng trách. Bất quá bọn hắn lại không biết, chúng ta căn bản không có ý định loại trừ bọn hắn. Vị trí chiến lược của Trữ gia Đảo cũng không được tốt, bốn phía đều trống trải, không có hiểm địa, dễ công khó thủ. Trữ gia Đảo căn bản là không nằm trong kế hoạc chiến lược của chúng ta.

- Chỉ là một đám thương nhân, chẳng lẽ vẫn còn phải trông cậy vào trí tuệ của Nhan Khuyết sao?
Kim Bích Hàm cười cười, ánh mắt tà tà nhìn thoáng qua Nhan Khuyết. Lần trước, Nhan Khuyết trước mặt mọi người đưa ra đối sách chiến lược, coi như là lần thứ nhất thể hiện tài hoa, khiến cho mọi người phải lau mắt nhìn hắn. Vị trí đứng đầu trong văn thần, hắn đã ngồi tương đối vững. Nhan Khuyết nở nụ cười khổ, khẽ lắc đầu:
- Bởi vì hai thế lực mạnh nhất trong Chư Tinh Quần Đảo chính là chúng ta cùng và Thiết gia, đây là một trận chiến so đấu tốc độ, nếu như Thiết gia chiến thắng tất nhiên là sẽ ra tay với chúng ta. Nếu như chúng ta chiến thắng, sẽ thừa cơ hội này tiến công chiếm đóng những hải đảo xung quanh, củng cố thế lực. Thậm chí còn có thể phản công lại, kìm chế Thiết gia.

Ánh mắt Nhan Khuyết quả nhiên là cực cao. Từ cục diện bày ra, sau một hồi phân tích, đã vạch rõ một cách triệt để tình thế hiện tại. Thư gia sở hữu năm đầu linh yêu, chiến thắng Viêm gia chỉ là vấn đề thời gian. Đồng dạng, Thiết gia bởi vì thảm bại mà dao động đến căn cơ. Nhưng với thực lực của bọn hắn, thủ thắng liên minh mười một nhà cũng không phải là chuyện quá khó. Giữa song phương, ai giải quyết được chiến cuộc của mình trước, sẽ chiếm cứ quyền chủ động. Hoặc công hoặc thủ, đều có thể sớm chuẩn bị, chiếm được ưu thế nhất định.

- Tiểu bằng hữu Trữ gia lại nghịch ngợm rồi, nên giáo huấn một chút. Phụ thân, cho hài nhi một chi hạm đội, năm trăm tinh binh. Để ta giáo huấn bọn hắn một chút, tin tưởng rằng sau chuyện này Trữ gia sẽ trung thực hơn!


Tất cả mọi người không khỏi hai mắt tỏa sáng. Sở Vân một thân bạch y, mặt quan như ngọc, uy vũ hiên ngang. Có được một khởi đầu mới, nắm trong tay Linh yêu Túy Tuyết Đao. Sau khi đuổi giết Thiết Ngao chật vật chạy thục mạng như chó nhà có tang, toàn bộ khí chất hắn đều đã xảy ra biến hóa thoát thai hoán cốt. Khiến cho người khác vừa nhìn thấy hắn, đã có cảm giác giống như là bạch hổ hạ sơn, hùng ưng bay lượn khắp bầu trời, tinh thần trào dâng, tràn đầy khí chất của đại tướng một phương.

Thư Thiên Hào nghe vậy lập tức cười ha hả, mở miệng nói:
- Cũng tốt, hôm nay chiến trường chính vẫn còn đang giằng co, chưa tới thời điểm quyết chiến. Nếu như tiểu tử con đã ra tay, còn sợ gì Trữ gia Đảo nữa?

Trong khi nói chuyện, hắn không khỏi nhớ lại ngày xưa tài chính khốn đốn, phải nén giận quỵ lụy, nương nhờ vào Trữ gia để phát triển. Đến hôm nay lại xảy ra biến hóa nghênh trời lệch đất, nhìn về Trữ gia chợt mang theo cảm giác cao cao tại thượng. Trong ***g ngực hắn không khỏi cảm thấy hào hùng vạn trượng. Lúc này, lệnh cho Sở Vân làm chủ tướng, Kim Bích Hàm làm phó tướng, mang theo một chi hạm đội chiến đấu. Lấy Ưng Tường Hào làm tàu chỉ huy, năm chiếc bảo thuyền, mười chiếc chiến hạm phổ thông. Binh sĩ ba ngàn, tinh binh chuông đồng năm trăm.

Sở Vân cũng không che giấu hành tung, khua chiên gióng trống, tiến thẳng tới vùng biển Vệ gia, hướng Trữ gia xuất phát. Chiến hạm vừa mới dời khỏi bến tàu, còn chưa điều tra ra chủ tướng là ai, tin tức này đã rơi vào trong tay Trữ gia Đảo chủ. Trữ gia Đảo chủ cuống quít triệu tập tộc lão, tiến hành thương nghị.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận