Nhưng hiện tại, hắn ở trong thế giới Long Môn, lại có thể quan sát được lưới pháp tắc nhỏ của thế giới này. Đây là lưới pháp tắc do một cao thủ trong Tam Hoàng ngưng tụ thành — Du Hoàng, là lý giải và cảm ngộ của hắn đối với trời đất.
Nói cách khác, tương đương với Sở Vân đã bái Du Hoàng làm thầy, nghe hắn giảng đạo.
Đây là một phần gặp gỡ độc nhất vô nhị. Duy nhất người sở hữu Thiên Nhãn, hay ít nhất là linh áp Quân Cấp, mới có tư cách thấy lưới pháp tắc thế giới Long Môn.
Tại đây, Nhị Lang Thiên Quân có Trực Giác Chân Đồng cũng không làm được. Trực Giác Chân Đồng và Thiên Nhãn cách nhau một trời một vực. Nó tiêu hao sức mạnh hồn phách, tẩm bổ linh quang, khiến linh quang đạt tới mức lớn nhất. Bởi vậy trong khoảng thời gian
ngắn, trí tuệ đạt tới trình độ cao nhất, trở nên thông minh nhất, suy nghĩ như nhanh như chớp như điện.
Thiên Nhãn hoàn toàn ngược lại. Nó là tiêu hao linh quang, lĩnh ngộ Đại Đạo, Thiên Nhân Hợp Nhất, trong phút chốc hiểu được bản chất tự nhiên, thân trong Đại Đạo, trải qua tang thương, cô đọng hồn phách.
Cho dù là Tửu Hào Vương, thân là cường giả Vương cấp, cũng có thể thấy lưới pháp tắc nhỏ này. Nhưng tìm hiểu lưới pháp tắc, đối với hắn mà nói, đã là có hại không có ích.
Cường giả Quân cấp, là lục lọi, tìm kiếm con đường của chính mình. Thí dụ như Nhị Lang Thiên Quân, hiểu được sơn thủy chi đạo, cũng đã tìm được con đường của mình. Chỉ cần linh quang tăng trưởng, có thể tấn chức làm cường giả Hầu cấp.
Cường giả Hầu cấp, là đạp trên con đường của mình, vượt mọi chông gai. Cường giả Vương cấp, là càng chạy càng xa trong con đường của mình, đi hết con đường
này, quay đầu nhìn lại dấu chân của mình, tổng kết ra thành quả. Chính là đạo pháp thần thông.
Một khi đạt thành Đạo pháp thần thông, lúc này Ngự yêu sư đã tới Vương cấp đỉnh phong.
Lại đi tiến về phía trước, chính là phát động trùng kích vào cường giả Đế cấp. Lúc này, sẽ tìm hiểu đường của những người khác. Đá của hắn có thể đánh bóng thành ngọc, trăm sông đổ vào một biển.
Từng giai đoạn Quân, Hầu, Vương, Đế đều có phương pháp và lý niệm tu hành khác nhau.
Nếu là Tửu Hào Vương hình thành đạo pháp thần thông của mình, trở thành Vương giả đỉnh phong, tìm hiểu tiểu lưới pháp tắc sẽ rất có ích. Nhưng hiện tại, hắn cách hình thành đạo pháp thần thông, còn có nửa bước, bởi vậy bảo sơn gần trong gang tấc, lại phải chịu để hấp dẫn dày vò, không thể thăm dò.
Thấy Sở Vân còn rất ngây thơ, không chân chính ý thức được sự đáng quý của kỳ ngộ này, Tửu Hào Vương thở dài một hơi, giải thích rõ thêm:
- Trong một trăm cường giả Quân cấp, nhiều nhất chỉ có một cường giả Hầu cấp. Tinh Châu to như vậy, cũng chỉ có số Vương giả hàng đơn vị. Chính là bởi vì tìm được con đường chân chính thuộc về mình, quá mức gian khổ khó khăn.
- Việc này quả thực chính là mò mẫm trong bóng tối, căn bản không biết phía trước là vách núi đen, hay là ngõ cụt. Nhưng có Thiên Nhãn, có thể lấy thực lực Quân cấp, thấy quỹ tích thiên địa Đại Đạo. Cái này tương đương với ngọn đèn sáng trong bóng đêm. Đi trong bóng đêm sớm thấy được đường xá phía trước...
Tửu Hào Vương chậm rãi nói tới, lúc này mọi người mới hiểu ý nghĩa quan trọng trong đó.
Một ngự yêu sư Quân Cấp muốn tấn chức tiếp theo, nhất định phải tìm hiểu thiên địa, kết hợp một góc Đại Đạo, lần mò tìm ra con đường của bản thân. Quá trình này gian nan khác thường. Rất nhiều cường giả Quân cấp đều vướng mắc tại đây không thể tiến thêm được bước nào.
Ví dụ như Đông Dâm, mấy trăm năm nay, vẫn chỉ là cường giả Quân cấp.
Đợi cho Ngự yêu sư trở thành Vương giả, khi có thể thấy một góc Đại Đạo, nhất định đã qua Quân Cấp. Đối với thời gian Quân Cấp sờ soạng thám hiểm không có bất kỳ trợ giúp gì.
Về phần thời gian Quân Cấp mượn ngoại lực... Mỗi con đường đều là khác nhau. Tại điểm này, Cường giả Vương cấp cũng không thể giúp đỡ những người đi sau.
Nhưng Sở Vân có được Thiên Nhãn, tương đương với sớm có tầm mắt của Vương giả.
Lại giống như một ngọn đèn sáng trong bóng đêm. Hắn cần, không phải là tìm đường, mà là phát hiện đường, tiến hành lựa chọn và dung hợp.
Cứ như vậy, khi hắn hình thành đường của mình, nhất định vô cùng chính xác, hơn nữa so với cường giả Quân cấp tầm thường chỉ có thể hình thành đường hẹp, đường của hắn càng thêm rộng lớn, tương đương với nền tảng vững chắc không gì phá được.
Đây là lợi ích của Thiên Nhãn.
Tuy rằng trong chiến đấu, nó kém hơn so ra Trực Giác Chân Đồng. Nhưng trong tu hành, Trực Giác Chân Đồng lại không bằng nó.
Một khi Sở Vân hình thành con đường của mình, đây chắc chắn là một con đường bằng phẳng. Tốc độ tu hành hắn sẽ vượt xa những người cùng cấp.
Đã trải qua kỳ ngộ lại, dừng lại không bao lâu, mọi người lại tiếp tục đi trước.
- Nói như vậy, đường của mỗi người, cũng phân chia hẹp và rộng lớn?
Sở Vân vừa đi, vừa tiếp tục thỉnh giáo Tửu Hào Vương.
Cơ hội này rất khó có được. Mặc dù hắn có ngọc giản tâm đắc của Vạn Thú Vương, Đa Tình Vương, nhưng dù sao không rõ ràng như có người nói.
- Hẹp rộng chỉ là một cách nói mà thôi. Có vài người tìm được đường của mình, nhưng con đường này không tương hợp với tính tình của mình, càng đi càng mệt, tốc độ rất chậm. Đây là đường hẹp, gập ghềnh nhấp nhô, giống như đường nhỏ trong núi. Cho nên nói, ta vẫn cho rằng nên kiên trì với bản tính. Bản thân chân chạm tới đường, sờ soạng đến đường, mới là đường bằng phẳng. Vùng đất bằng phẳng, tu hành sẽ làm ít công to.
Tửu Hào Vương nói.
Nghe xong lời này, lúc này Sở Vân mới chợt hiểu ra.
Khó trách ở khách sạn Long Môn, Tửu Hào Vương tỏ vẻ thưởng thức cực độ đối với Tiếu Tiểu Hiền. Chính bởi vì hành vi của Tiếu Tiểu Hiền xuất từ bản tính, không che dấu, đối với tu hành trong tương lai sẽ có ích rất lớn.
Tuy nhiên nói đi còn có nói lại, nếu tương lai Tiếu Tiểu Hiền tìm được con đường của mình, cuối cùng trở thành Vương giả. Vậy chẳng phải chính là —— Tiện Vương?
Nghĩ đến đây, Sở Vân cảm thấy không biết nên khóc hay cười.
Tuy nhiên, cho dù đến lúc đó, hắn thật sự thành Tiện Vương, chỉ sợ cũng sẽ vẫn được kính ngưỡng và tôn trọng. Mặc kệ bản tính Vương giả như thế nào, chỉ cần nắm giữ sức mạnh tuyệt đối, đã khiến người đời tôn sùng.
Cái nhìn của Sở Vân đối với Tiếu Tiểu Hiền không khỏi có sự thay đổi. Nếu Tiếu Tiểu Hiền thật sự kiên trì con đường của mình, hiện nay lại theo mình, thành tích tương lai nhất định không thấp. Làm chưởng môn, sao hắn lại không trợ giúp một phen?
Nghĩ như vậy , trong lòng liền có chủ ý.
- Tiếu Tiểu Hiền, cho ngươi cái này, ngươi nhất định sẽ rất thích xem.
Sở Vân quẳng ngọc giản Động Phòng Bí Thuật cho Tiếu Tiểu Hiền.
- Chưởng môn, đây là cái gì... Oa!
Tiếu Tiểu Hiền còn chưa nói xong, liền trợn tròn mắt mắt, lộ ra vẻ vô cùng sợ hãi lẫn vui mừng.
Hắn nhanh chóng bị ngọc giản này thu hút toàn bộ tâm thần, tuy rằng vẫn đi về phía trước, nhưng rõ ràng đã thành cái xác không hồn.
- Quá lợi hại! Quá lợi hại! Đa Tình Vương không hổ danh là chưởng môn chí tôn của Thần Thâu Môn! Oa... "đậu đỏ sinh miền nam, xuân đến phát mấy chi. Nguyện quân chọn thêm hiệt, vật ấy tối tương tư "—— chiêu này thủ pháp nhộn nhạo a. Còn có chiêu này "thải cúc đông ly hạ, thản nhiên gặp nam sơn" "hảo hoàng hảo bạo lực, ta rất thích!"
Hắn xem còn chưa đủ, miệng còn không ngừng động đậy, sắc mặt cũng vô cùng hưng phấn.
Kim Bích Hàm lấy ánh mắt khinh bỉ nhìn hắn, hắn vẫn hồn nhiên chưa phát hiện, hết sức chăm chú, bất tri bất giác nước miếng cũng chảy ra qua khóe miệng.
Ngay cả Nhị Lang Thiên Quân luôn luôn nhìn thẳng về phía trước, im lặng không nói, chỉ để ý tiến lên, đều phải liếc mắt nhìn.
Sắc mặt Tửu Hào Vương cổ quái, chợt nhìn Sở Vân gật đầu:
- Tiếu Tiểu Hiền có thể có một chưởng môn như ngươi vậy, coi như là may mắn của hắn.
Kim Bích Hàm nghe xong, không nói gì. Rõ ràng Sở Vân dạy hư Tiếu Tiểu Hiền, vậy mà Tửu Hào Vương còn tỏ ý khen ngợi hắn.
Họ cứ vừa đi vừa nói chuyện, Tửu Hào Vương là người hào sảng, không câu nệ tiểu tiết, vui lòng chỉ điểm, tất cả mọi người thu hoạch được rất nhiều.
Trong lúc, linh quang của Sở Vân dần khôi phục lại. Hắn lại mở Thiên Nhãn ra, xem thêm lưới pháp tắc của thế giới Long Môn.
Tuy nhiên lúc này, hắn dựa vào ý chí cương quyết, giữa đường đóng cửa Thiên Nhãn, có chừng có mực, bảo lưu lại chiến lực. Cho dù như thế, mức độ cô đọng của hồn phách hắn cũng tăng lên không ít.
Hắn có thể cảm giác được rõ ràng, ý chí của mình càng ngày càng kiên định, đồng thời tâm tình bình thản, sáng như gương sáng, không nhiễm bụi, thấy được toàn cảnh, gặp nguy không loạn, không quan tâm hơn thua.
Nhưng hắn vẫn không dò tìm được đường của mình, thậm chí một chút dấu hiệu hình thành đều không có.
Tuy nhiên, sau khi hiểu được lợi ích của Thiên Nhãn, Sở Vân cũng không sốt ruột. Càng cố gắng tích lũy, con đường hình thành càng rộng lớn, đối với việc tu hành sau này cũng càng có lợi.
Hắn càng lúc càng thản nhiên. Và hắn hình thành sự đối lập rõ ràng với Tiếu Tiểu Hiền.
- "Ánh sáng mặt trời lư hương sinh tử yên, xa xem thác nước treo trước xuyên". Chiêu này có uy lực thật lớn, hiệu quả lại không thể tưởng tượng, lợi hại! Lợi hại!
Tiếu Tiểu Hiền đắm chìm trong thế giới Động Phòng Bí Thuật, tiện khí trong người càng thêm nhộn nhạo.
- Đội hình yêu vật trong tay Cửu U thành chủ Vô Thường Hầu là dạng gì?
Sau khi lãnh giáo một vài vấn đề về tu hành, Sở Vân lại chuyển sang hỏi về Cửu U thành. Hắn có dự cảm, tương lai nhất định giao thủ với Vô Thường Hầu.
- Vô Thường Hầu người này lai lịch thần bí, phong cách quỷ dị, phần lớn yêu thú trong tay là quỷ hệ. Trong đó có hai Kiếp Yêu Hắc Bạch Vô Thường, đều có tu vi nghìn vạn năm. Tổ hợp lại, chiến lực càng lớn hơn nữa. Trên thực tế, toàn bộ môn phái Cửu U thành nơi đều rất quỷ bí.
Tửu Hào Vương chậm rãi nói.
- Hẳn các ngươi đã quá quen với Thành chủ đời thứ nhất Cửu U thành. Đó là Cửu U Vương. Năm đó dựa vào Thiên Linh Chân Tâm đan truyền kỳ đã quật khởi. Thủ
đoạn hắn dùng thành lập Cửu U thành, đã gần như thần thoại. Trước đó, hắn cô độc, thực sự là độc hành hiệp. Nhưng một đêm, hắn thành lập Cửu U thành trì. Quan trọng nhất, từ trong thành trì mới này xuất hiện mấy nghìn người. Những người này đều giống như tự nhiên xuất hiện, trước đây căn bản chưa từng thấy. Tu vi thực lực của bọn họ, lại mạnh mẽ khiến người ta phải kinh ngạc.
Lúc ấy, điều này đã chấn động toàn thiên hạ, trở thành kỳ văn lớn nhất. Trong đêm đó, Cửu U Vương không chỉ tạo ra Cửu U thành, hắn còn tạo ra một môn phái du hiệp siêu nhất lưu.
Cho đến nay, trong thế lực siêu nhất lưu, Cửu U thành vẫn là một môn phái thần bí nhất. Cũng chỉ có thế lực của bọn họ, có được yêu thú quỷ hệ, bởi vậy thủ đoạn vô cùng độc đáo, khó có thể nghiền ngẫm...
Lúc mọi người nói chuyện về Cửu U thành, ở trên sườn núi phía xa, năm sáu người đứng ẩn núp, nhìn về phía Tửu Hào Vương.
- Ở thế giới Long Môn, đạo pháp điều tra bị áp chế, khó thực hiện được. Vô Thường Hầu, ngươi xác định có thể dùng được phương pháp theo dõi của ngươi?
Tham Lang Vương nheo đôi mắt, nhìn về phía Vô Thường Hầu, chậm rãi hỏi.
Vô Thường Hầu cười âm hiểm, lộ vẻ đắc ý, không kiêu ngạo không siểm nịnh nói:
- Tham Lang Vương đại nhân, ngài có điều không biết. Theo dõi Tửu Hào Vương, chính là tâm quỷ. Đây là yêu thú hai hệ quỷ và tâm, vô hình vô chất, vô thực vô thể. Chính là một loại rất hiếm trong yêu thú quỷ hệ. Ngài có thể yên tâm. Bọn họ đi phía này, cách chúng ta gần nghìn dặm.
- Hừ! Tạm thời tin ngươi một lần.
Trong mắt Tham Lang Vương thoáng hiện vẻ âm hiểm.
…
Trong thế giới Long Môn tầng thứ ba phủ đầy tuyết, đồi tuyết này chỉ là một điều cực kỳ bình thường. Rất có thể một trận gió tuyết cũng có thể làm thay đổi diện mạo nơi này.
Nhưng lúc này, đồi tuyết bình thường này, bởi vì có nhóm người này lại có vẻ đặc biệt khác thường.
Sáu vị Ngự yêu sư đều là nhân vật danh chấn một phương. Ít nhất mỗi người đều có thực lực Quân cấp!
Cổ quái nhất chính là sáu thế lực của bọn họ tách rời ở sáu phương, hôm nay lại tụ tập cùng một chỗ.
Mục tiêu của bọn họ nhằm thẳng vào đoàn người Sở Vân.
- Đến tột cùng Nhị Lang Thiên Quân và Túy Tuyết Hồ Quân có quan hệ gì? Rõ ràng ở khách sạn Long Môn, long tranh hổ đấu, muốn đấu một sống một chết. Hiện tại lại đi cùng nhau?
Hắc Sơn Man Quân nhíu mày, cảm thấy khó hiểu.
- Hai tiểu tử này không nói tới cũng được, chỉ mới tấn Quân Cấp thôi. Bản quân cảm thấy rất kỳ lạ chính là, nhóm người này muốn đi đâu? Hắc hắc, hình như có mục đích riêng.
Cửu Mệnh Yêu Quân cười cười, nói.
- Mặc kệ mục đích gì, mạng chó của hai tiểu tử này đều thuộc về ta. Bản hầu muốn đích thân rút gân lột da chúng, nghiền xương chúng thành tro! Các ngươi cũng không cần nhúng tay.
Giọng nói của Vô Thường Hầu băng hàn, đầy sát khí.
- Hừ, đừng động tới hai con cá nhỏ này. Nhớ kỹ, mục tiêu của chúng ta là Tửu Hào Vương!
Tham Lang Vương nhíu mày, bất mãn hừ lạnh một tiếng.
- Cuộc chiến trong Long Mộ, các ngươi cũng đều đã trải qua. Tu vi của Tửu Hào Vương đã tiếp cận Vương cấp đỉnh phong. Chỉ kém một bước có thể lĩnh ngộ đạo pháp thần thông. Đến lúc đó, hắn dùng lực áp sáu Đại Vương giả còn lại, trở thành vua của các Vương.