Chí Tôn


- Ha ha, ngươi vội động thủ như vậy, xem ra trạng thái này khó có thể bảo trì. Lão bất tử ngươi, ngay cả thân thể cũng chưa có, còn muốn giết ta. Ta phải để bản đế ngươi xuống hoàng tuyền một lần nữa!

Long Đế rít gào một tiếng, đôi mắt Xích Kim Đế Long Đồng phát ra kim quang chói sáng trong bóng đêm. Hắn dậm mạnh chân. Ly Sơn dưới chân lại phát uy, bắn ra vô số đạo ánh sáng, dây dưa lần lượt thay đổi, sát nhập thành một luồng ánh sáng đầy mầu sắc, cọ rửa tất cả hắc ám.

Ầm!

Dạ Đế ra tay không tiếng động, bạo phát chỉ cách Long Đế có năm mươi trượng. Ly Sơn chấn động mãnh liệt. Vô số Hoa Chi bị càn quét, tạo thành trận mưa Long Tình Quả.

Sóng khí khổng lồ, nhanh chóng khuếch tán đến toàn bộ không gian chiến trận. Sở Vân không sợ sóng khí này, nhưng linh áp Đế Cấp lại không ngừng bạo phát, lại khiến thân hình hắn chấn động mãnh liệt, hết sức khó chịu.

- Hiện nay chiến lực của ta rơi vào mức thấp nhất, ngay cả tư cách xem chiến cũng chưa có. Cường giả Đế cấp thật sự là kinh khủng, vượt qua mức tưởng tượng. Ta không thể ở lại.

Không gian chiến trận bao vây khiến Sở Vân bay ngược trở lại. Ban đầu, trong lòng hắn còn cảm thấy có chút hy vọng. Dù muốn quan sát hai vị Đế Giả này đối chiến, nhưng khi bọn hắn bắt đầu giao thủ, Sở Vân lại phát hiện trạng thái mình thật sự quá kém, ngay cả dư ba của chiến đấu dư ba cũng không chịu được.

- Hóa không!

Hắn rút ra Túy Tuyết Đao ra, bổ vào không gian tạo thành một khe. Thân hình chợt lóe lên, đi ra ngoài.
Sở Vân không chút lưu luyến, một bước liền ra ngoài khe hở không gian, lại trở lại bầu trời Hỏa Đức Thành.

- Mau nhìn, Sở Vân còn sống!

Sở Vân vừa hiện thân, lập tức khiến các cường giả Hào Hùng kinh ngạc kêu lên.

- Vận khí của Sở Vân cũng quá cũng tốt. Không chỉ có thành Vương, gặp được song Đế đại chiến, cũng có thể thoát được.

Trong lòng đám người Cửu Mệnh Yêu Quân, Hắc Sơn Man Quân đều than vãn, vô cùng tiếc nuối.

- Giết!

Lúc này, một đội tinh binh Âm Bức tập kích về hướng Sở Vân, bị ý chí chiến đấu xông lên hôn mê, trạng thái như điên loạn.

- Hả?

Sở Vân hừ lạnh một tiếng, đột nhiên phát ra linh áp Vương cấp.

Song Đế không ở đây, hắn chính là người đứng đầu hàng thật giá thật. Linh áp Vương cấp, ầm ầm phát tán, lấy Sở Vân làm trung tâm, phóng ra bốn phương tám hướng.

Tinh binh Âm Bức đang khí thế xông lên chợt dừng lại, như bị sét đánh. Quân lính còn chưa tiếp cận Sở Vân đã tan rã.

Sở Vân nhẹ nhàng chém ra một đao, chỉ là đao phong đã giống như cơn lốc mãnh liệt, giống như một con rồng màu xanh da trời, cuốn sạch qua, trong khoảng khắc cuốn lấy tinh binh Âm Bức.


Tê...

Tinh binh Âm Bức đi theo còn muốn chiếm tiện nghi, đều hít một hơi lạnh. Ngay cả can đảm nhìn phía Sở Vân cũng không có, lập tức quay đầu bỏ chạy.

Tinh binh Âm Bức vốn đã bị tinh binh Thiên Mã hung hăng ngăn chặn. Tiếp theo Thống soái nhà mình - Mộng Ngôn Sư thần bí cũng chạy tới liên hợp với Tam Vương.
Sở Vân xuất hiện với chiến lực Vương cấp, áp đảo giống như lạc đà trước cọng rơm cuối cùng, sĩ khí của bọn họ hoàn toàn bị đánh tan.

- Giết, một người không để lại!

Nhìn tinh binh Âm Bức chạy trốn khắp nơi, Bạch Miễn hét lớn, thống lĩnh tinh binh Thiên Mã theo đánh lén, chém tận giết tuyệt.

- Thật tốt quá! Số lượng tinh binh Âm Bức quá nhiều, nếu một lòng tử chiến, tinh binh Thiên Mã cũng bị nhiều tổn thất. Hiện nay, tinh binh Thiên Mã bị tổn thất cực kỳ nhỏ. Đọc Truyện Kiếm Hiệp

Hoàng Hiếu cười ha ha.

- Con ta bình an...

Thư Thiên Hào nói xong một câu này, hoàn toàn lâm vào hôn mê. Hắn vốn đang trong trạng thái trọng thương, chỉ dựa vào tinh thần mới còn tỉnh táo. Hiện nay, thấy Sở Vân an toàn trở về, cuối cùng hai mắt tối sầm, ngất đi.

- Đảo chủ!

Xung quanh lại một phen rối ren.

- Nghĩa phụ!

Sở Vân kinh ngạc kêu lên một tiếng, như ngôi sao rơi xuống đất, chạy tới bên cạnh Thư Thiên Hào.

Cũng may trước khi khai chiến, Sở Vân đã chế luyện một lượng lớn đan dược cấp cứu, chia cho chư tướng Thư Gia rất nhiều bình.

Trước khi Thư Thiên Hào ngất đi, đã dùng qua rất nhiều đan dược. Hiện nay trong cơ thể có dược lực thật lớn, bảo vệ tâm mạch hắn, giữ lại tính mạng của hắn.

- Thiếu chút nữa là không xong. Hiện tại chỉ cần phối hợp đan dược của Thiếu đảo chủ, để đảo chủ an tâm tĩnh dưỡng nửa năm là có thể khỏi hẳn.

Y sư cẩn thận kiểm tra một phen, lúc này mới nói.
Sở Vân thở phào nhẹ nhõm, lại vội vàng hỏi thăm về tình hình ba lão tướng quân.

Trong quá trình hắn tấn chức Vương, nhận ý chí trong những lời ca, ở u ám có thể thấy được cảnh tượng hy sinh lừng lẫy của ba lão tướng quân.

Xung quanh bẩm báo về chi tiết.

Sở Vân lập tức rơi lệ ngay tại chỗ, thương tâm đến cực điểm. Ba lão tướng quân từng quan tâm chăm sóc hắn. Năm đó vì chuyện của mình đã hao tâm tốn sức, thật giống như ba gia gia của hắn.


- Mong Thiếu đảo chủ nén bi thương! Hiện nay đảo chủ hôn mê, song Đế tranh phong, trong Hỏa Đức Thành còn có rất nhiều cao thủ ngang ngược đang rình rập. Lần này cục diện như rắn mất đầu, còn cần Thiếu đảo chủ chủ trì đại cục!

Ầm một tiếng, Hoàng Hiếu quỳ một gối xuống đất, chắp tay về phía Sở Vân quát khẽ.

- Mong Thiếu đảo chủ chủ trì đại cục!

- Mong Thiếu đảo chủ chủ trì đại cục!

- Mong Thiếu đảo chủ chủ trì đại cục!

...

Hoàng Hiếu vừa quỳ, lập tức chư tướng xung quanh bừng tỉnh. Tất cả đám người Nhan Khuyết, Hoa Anh, Vương Trạch Long, Viêm Cơ Ti, Trữ Y Y quỳ một gối xuống đất, cùng kêu to. Cuối cùng kéo theo ba quân, nghìn vạn chiến sĩ đứng ở trên lưng Lục Kình cũng có, trong chiến thuyền cũng có, trấn thủ trên hải đảo cũng có, toàn bộ đều quỳ gối, trong miệng hô to, tạo thành tiếng vang lớn, khiến những kẻ ngang ngược trong Hỏa Đức Thành cũng không nhịn được phải biến sắc.

Trải qua một trận chiến này, Sở Vân lấy thực lực Hầu cấp, khiêu chiến vượt cấp, trước mặt mọi người giết chết Lục Kình Vương. Bởi vậy lại thăng cấp thành Vương, biểu hiện lần này khắc sâu trong lòng mọi người, ghi thêm chiến tích cho hắn. Trong lòng các tướng sĩ Thư Gia các, đã có uy vọng như thần.

Mặc dù là Long Đế xuất thế, Dạ Đế tranh phong cũng khó có thể lấy được sự tín nhiệm của mọi người đối với Sở Vân!

- Cũng được. Từ hôm nay, ta tạm thay mặt đảo chủ, thống lĩnh Chư Tinh Quần Đảo!

Sở Vân nhìn xung quanh, chỉ thấy từ bên cạnh đến phía xa, tướng sĩ Thư Gia đông nghìn nghịt đều quỳ xuống. Cảm giác được vô số ánh mắt chờ đợi đang nhìn mình, hắn chỉ đành phải đáp ứng.

Hắn vừa dứt lời, đại quân Thư Gia lập tức phát ra tiếng hoan hô dậy trời. Âm thanh át cả tiếng sóng biển mãnh liệt.

Sau chiến tranh là lúc cần phải thu dọn chiến trường.

Sở Vân liên tiếp tuyên bố hơn mười mệnh lệnh, thu xếp ổn thỏa cho người bệnh, giam giữ tù binh, dọn sạch chiến trường, bố trí quân phòng thủ, tiêu diệt tàn quân vân vân.

Lập tức trong lòng chư tướng Thư Gia nhất định có chủ kiến. Bọn họ bắt đầu bắt tay vào làm nhiệm vụ của mình. Toàn bộ Thư Gia giống như những bánh răng chuyển động chính xác, mây bay nước chảy, lưu loát sinh động, đâu vào đấy.

Trong Hỏa Đức Thành, các cường giả thấy cảnh này, trong lòng đều kích động, mỗi người một tâm trạng.

- Một thế hệ Chư Tinh Mãnh Hổ ngã xuống, một thế hệ Vô Song Vương mới đứng lên!

- Sở Vân tiếp nhận quyền to, hắn có thiên tư trác tuyệt như thế, ắt sẽ càng đáng sợ hơn Thư Thiên Hào.

- Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Chư Tinh Quần Đảo sẽ trở thành cường quốc nhất lưu.


...

Cái gọi là "bất ngờ", tất nhiên chính là chỉ cường giả Đế cấp. Long Đế xuất thế, Dạ Đế tái hiện, song Đế tranh phong nở rộ hào quang, chiếu rọi chín tầng trời mười tầng đất. Mặc kệ là cái gì, ánh sáng chiếu rọi cũng phải ảm đạm xuống.

Trong lịch sử Tinh Châu, nhân vật đại Đế, Hoàng cấp, đều là tồn tại cao nhất, nhất thống Tinh Châu.

Lúc ban đầu là Tinh Thánh. Hắn khai thiên lập địa, bắn tinh thần hóa quần đảo. Dẫn dắt nhân tộc từ trong thiên nhiên tàn khốc, đứng vững bước chân.

Sau đó là Du Hoàng, tôn trọng tự do, thức tỉnh lại tinh thần mạo hiểm trong lòng mọi người. Tiếp theo là Thư Hoàng, tiến hành truyền bá văn minh. Cuối cùng là
Nhân Hoàng, đưa quan niệm tự do và kỷ luật thống nhất đến lý niệm quốc gia.

Sau đó, Tinh Châu tiến vào thời đại không hoàng.

Trong các thời đại, bốn Đế lục tục tiến ra, đều trở thành diễn viên duy nhất thống nhất thiên hạ. Hào quang vạn trượng, chiếu rọi thiên cổ, gây ảnh hưởng rất lớn cho thế giới.

Sau khi Dạ Đế thần bí ngã xuống, Tinh Châu tiến vào thời đại vô Đế. Vương giả đỉnh phong, trở thành chiến lực cực hạn.

Nhưng hiện nay, Long Đế xuất thế, một Dạ Đế thần bí dường như vẫn còn sống. Không hề nghi ngờ, chiến quyết này định ra người chiến thắng, tương đương với diễn viên duy nhất của thời đại mới.

Là Long Đế bố trí từ chết lại sinh. Trải qua mấy trăm vạn năm, tung hoành năm tháng tang thương, tích lũy rất nhiều bộc phát một lúc?

Hay là cường giả bí mật thần bí khó lường, thâm thúy như biển rộng, theo tử vong nơi trở về - Dạ Đế?

Cũng không ai biết, cũng không ai dự đoán được.

Đế cấp đã vượt qua giới hạn phỏng đoán của mọi người. Nhưng không hề nghi ngờ, thắng bại trong cuộc chiến này liên quan đến hướng đi của thời đại này, ảnh hưởng toàn bộ Tinh Châu.

Nửa canh giờ sau.

Không trung bỗng nhiên nổ tung. Trong tiếng nổ rung trời động đất, hai đạo thân ảnh, đồng thời bắn ngược về hai phía.

- Long Đế, hôm nay ta tạm thời buông tha ngươi!

Trong không trung, Dạ Đế vẽ ra một đạo lưu ảnh quỷ mị, trong chớp mắt biến mất khỏi tầm nhìn của mọi người.

- Hừ! Dạ Đế, thời đại này đã không thuộc về ngươi. Lúc gặp lại, ta phải nghiền xương ngươi thành tro!

Long Đế điên cuồng hét lên, toàn thân đẫm máu, cũng chợt biến mất ở chân trời.

Sau một hồi yên tĩnh, tất cả mọi người ồ lên.

Song Đế chi tranh chấm dứt cực nhanh, vượt quá dự kiến của mọi người. Kết quả cuối cùng, là lưỡng bại câu thương, ai cũng không chiếm được tiện nghi.

- Thời đại lớn đã tới! Đây là thời đại lớn xưa nay chưa từng có trên lịch sử Tinh Châu!

Một vị râu tóc trắng như cước rõ ràng là một cường giả lâu đời, ngửa mặt lên trời sợ hãi than.


- Không sai, dòng sông lịch sử dài đằng đẵng, chưa từng có tình cảnh như vậy. Đồng thời xuất hiện hai vị đại Đế.

Sắc mặt Cửu Mệnh Yêu Quân trắng bệch.

- Song Đế tranh phong, chúng ta nên làm thế nào? Biến hóa này cũng quá bất ngờ.

Đại biểu Giang Hán quốc nhíu mày. Từ sau khi tinh binh Thiên Mã xuất hiện, hắn liền hoàn toàn đánh mất ý định tấn công Thư Gia. Hiện tại hai Đế xuất hiện, ngay cả mưu đồ thống nhất Chư Tinh Quần Đảo cũng không còn.

Trong lòng tất cả mọi người kích động, kinh nghi bất định. Phong vân biến hóa quá nhanh. Đây là thực sự là thời đại lớn. Ai cũng không dự đoán được kết quả của ngày mai. Hai Đế dấy lên phong trần, khiến tất cả đều có thể xảy ra.

- Không thể tưởng tượng được, vị trí của ta trong thời đại kiếp này, so với kiếp trước còn kích động phong vân!

Trong lòng Sở Vân cũng tràn ngập cảm khái.

Thấy hai Đế trọng thương bỏ chạy, trong lòng hắn cũng hiện ra kích động muốn "truy sát".

Nhưng rất nhanh, đã bị lý trí đánh tỉnh lại.

Cường giả Đế cấp đã vượt qua tưởng tượng của Sở Vân. Hắn khó có thể đánh giá cường giả Đế cấp đến tột cùng mạnh tới mức nào. Hơn nữa, hiện nay chiến lực của mình đã rơi vào mức thấp nhất, vô cùng thấp kém. Nếu đuổi theo, có khả năng rất lớn sẽ bị đại Đế quay
lại giết chết.

Quan trọng nhất chính là, Sở Vân chỉ có thể truy sát một người. Hắn không biết mình nên lựa chọn thế nào, đuổi theo giết ai thì tốt hơn.

Long Đế nhìn trúng tư chất của Sở Vân, muốn Sở Vân quỳ xuống, nhận thức hắn. Với tính cách Sở Vân hoàn toàn không chấp nhận khom lưng, sao có thể đồng ý?
Về phần Dạ Đế, chủ động tập kích giết Sở Vân, ân oán với Sở Vân sâu đậm. Sở Vân không chỉ có trở ngại đại kế của hắn, lại từng xâm nhập Dạ Đế thành, mượn gió bẻ măng lấy đi di sản của hắn. Mẫu thuẫn giữa hai bên, căn bản là không thể hòa giải.

- Nói như vậy, tuy rằng ta tấn chức thành Vương, nhưng lại đồng thời bị hai vị đại Đế chú ý?

Hiểu rõ tình cảnh của mình, Sở Vân chỉ có thể cười khổ.

- Tuy nhiên, họa này cũng phúc. Nếu chỉ riêng Dạ Đế hoặc là Long Đế, ta tuyệt đối không phải đối thủ, tất nhiên phải nuốt hận. Nhưng hiện nay hai Đế tranh phong, ta lại có thể ở giữa tìm được chỗ sinh tồn.

Sau khi cân nhắc cẩn thận về toàn bộ tình thế, Sở Vân hoàn toàn đánh mất ý định truy sát.

Mặc kệ kết quả truy sát như thế nào, đối với hắn đều không hề có lợi.

Hắn lại trở lại trấn giữ Hỏa Đức Thành, lập tức nghênh đón các cường giả trăm miệng một lời lên tiếng chúc mừng.

Trải qua một trận này, Thư Gia xem như lập quốc thành công.

Nhưng chợt, tất cả các cường giả lại chào từ biệt. Song Đế xuất thế, mặc kệ là ai cũng ngồi không yên, muốn chuyển tin tức này đến thế lực sau lưng, cố gắng cùng nghiên cứu lại một chút, làm sao để sinh tồn trong thời đại lớn.

Về phần đám người Cửu Mệnh Yêu Quân, Hắc Sơn Man Quân, Phi Vũ Kiếm Quân, ban đầu cũng nghĩ làm khó dễ Thư Gia một phen. Nhưng hiện nay Sở Vân tấn chức thành Vương, bọn họ sợ hãi còn không kịp, sao có thể ở lại chủ động đưa đến cửa?

Sở Vân ước gì bọn họ rời đi. Thư Gia trải qua một hồi đại chiến, cần tĩnh dưỡng và chỉnh đốn và sắp đặt. Một vài trường hợp khác nói sau. Yến hội vốn chật chội, trong nháy mắt liền trống rỗng.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận