Vương Nhất Hạo đặt cô nằm trên giường, anh không vội nằm đè lên trên cơ thể non mềm của thiếu nữ rồi gặm nhấm mà nhanh chóng cởi bỏ quần áo.
Cô gái được đặt lên giường đang ngẩng đầu nhìn chăm chăm vào người trước mắt mình, cô đâu biết được bộ dạng của cô lúc này vô cùng gợi cảm.
Áo một bên tay trễ xuống, làm lộ ra xương quai xanh cùng với khe rãnh ngực mê người, chân váy bị xốc lên đến tận đùi, ẩn hiện vùng cấm kỵ của thiếu nữ bên trong chiếc quần lót màu trắng tinh khiết.
Chàng thiếu niên, à không, cái gương mặt yêu quái cộng thêm thân hình rắn rỏi 6 múi săn chắc sao có thể được gọi là thiếu niên?
Người đàn ông từ trên cao nhìn xuống, ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống người con gái trước mắt, lưỡi anh khẽ liếm liếm đầu răng, môi mỏng nhếch lên, gian tà có đủ.
Cô gái hơi rùng mình, trở mình muốn bỏ chạy nhưng rất nhanh bị anh nắm lấy cổ chân.
Tô Gia Hân có chút hối hận về quyết định của mình, gương mặt của anh trông như sắp làm thịt cô đến nơi.
Cô bẩm sinh nhát gan, trong lòng có chút bất an nhưng lồng ngực và địa phương thần bí kia lại nhộn nhạo đến kỳ lạ, nhưng cô vẫn quyết định sẽ bỏ chạy.
Cổ chân thon thả bị người đàn ông nắm lấy rồi dứt khoác kéo một đường khiến cô lại trở về vị trí cũ.
Anh trở người cô lại, bàn tay đang nắm lấy cổ chân thuận thế vòng nó quanh hông mình.
Váy bị xốc lên đến bụng, chân thon trắng noãn bị anh quét mắt nhìn, đùi thon và cả nơi riêng tư đều lọt vào trong tầm nhìn của anh.
Tô Gia Hân xấu hổ kéo váy xuống muốn che chắn nhưng chỉ trong vài giây liền bị anh bắt lấy, kéo lên trên đỉnh đầu, ghì chặt.
" Ức!" - Cô giật mình nấc lên thành tiếng.
" Em dụ dỗ anh rồi bây giờ lại làm cái bộ dạng như bị anh bắt nạt là sao? Tô Gia Hân, em thích thể loại nhập vai biến thái này à?".
Anh chọc ghẹo nhìn cô, nhìn gương mặt cô đỏ ửng lên vì xấu hổ còn xấu xa cười tà, sau đó lại nói thêm:
" Phải phạt thôi\~".
Người đàn ông trần trụi, trên cơ thể vạm vỡ đó chỉ có mỗi chiếc quần tứ giác bao bọc lấy hạ thân đang căng phồng, cúi đầu xuống đè lên trên cơ thể của cô gái, anh lại lần nữa che phủ lấy môi cô, cho lưỡi vào dây dưa không dứt.
Cho đến khi người con gái dưới thân thở hổn hển, run rẩy giọng nói phát ra tiếng 'ưm ưm' như muốn cầu xin thì anh mới chịu buông tha.
Bờ môi anh nóng bỏng như lửa, quét nhẹ qua làn da mỏng manh của cô, từng nơi môi anh đi qua đều khiến cho cô rạo rực.
Điểm đến tiếp theo chính là lỗ tai mát lạnh, anh ngậm vào dùng răng cắn cắn, Tô Gia Hân thấy nhột, co rúm hai vai, không khỏi rùng mình một cái.
Bàn tay của anh đặt lên trên lồng ngực trần của anh, sức nóng lan toả sang đầu ngón tay hơi lạnh của cô, chẳng biết cô đang muốn đẩy anh ra hay ôm vào, chỉ là cơ thể quá run rẩy, hệt như con mèo nhỏ không có sức phản khán, đáng thương.
Nhưng trong mắt của người đàn ông thì lại loé lên một tia bất hảo, nghe thấy giọng nói của thiếu nữ yếu ớt, anh ngẩng đầu lên đôi chút, nhìn vào gương mặt đỏ cùng với đôi mắt long lanh ngấn lệ, ý định bắt nạt liền trỗi dậy.
Bàn tay anh di chuyển men theo bắp đùi trắng, tiện tay vén cái váy của cô lên cao, lướt qua từng tất da thịt mềm như tơ lụa thượng hạng, luồng vào bên trong rồi bóp lấy một bên đẫy đà.
Tô Gia Hân cong người lên, hít vào một hơi, hai má ửng đỏ đến tận mang tai, cả cơ thể nóng rực, đầu óc cô lúc này là một mảng trống không, chẳng thể suy nghĩ được gì.
Anh liếm vành tai cô, đến mức ư.
ớt sũng, vang vọng bên trong tai đều là âm thanh anh m.
út lấy và hơi thở nóng rực đang phả lên.
Cơ thể của cô lạ quá đi, cảm giác bên dưới tê rần, có gì đó đang sắp đến nhưng chưa đủ để có thể giải phóng.
Bàn tay anh to lớn, bóp lấy khuôn ngực đầy đặn của cô, ngón trỏ thon dài khảy khảy đỉnh đỏ hồng khiến nó dựng đứng lên.
Hạ thân anh căng trướng, cộm lên trong quần lót, nóng hổi đang áp lên trên bụng cô cọ qua cọ lại, bộ dạng trông vô cùng thiếu đứng đắn.
Tô Gia Hân nằm trên giường, chẳng còn chút sức lực nào, trong miệng phát ra âm thanh muốn phản kháng nhưng qua tai anh lại thành mời gọi.