Chia Tay Sau Tra Công Điên Rồi


Lâm Cẩn suy nghĩ trong chốc lát, gọi điện thoại cho chị Chu: "Chị Chu, tại sao lại phải chọn bộ quần áo kia cho em? Em muốn mặc quần áo của mình."
"Không được, cậu phải mặc bộ đồ tôi đã đưa." Chị Chu không chút do dự cự tuyệt, "Tuần sau cậu phải chụp một đại ngôn, bộ đồ tôi đưa cho cậu chính là nhãn hiệu của đại ngôn đó."
Thì ra là vậy.
Lâm Cẩn trong lòng hiểu rõ.
Các minh tinh khi nhận đại diện cho sản phẩm nào, thì phải phối hợp với nhãn hiệu tuyên truyền, đồng thời khi sử dụng sản phẩm của đại ngôn đó cũng thể hiện giá trị của một minh tinh.
Lâm Cẩn lên mạng tìm hiểu một chút, phát hiện nhãn hiệu này vừa mới sáng lập năm trước, là một nhãn hiệu nhỏ, tổng bộ ở nước Pháp.
Chị Chu nói: "Tổng giám đốc của nhãn hiệu bọn họ muốn nhanh chóng xâm nhập vào thị trường quốc nội, vừa vặn gần đây nhiệt độ của cậu và Hứa Thanh Dương không tồi, phí đại ngôn cũng không cao không thấp, cho nên bọn họ liền chọn cậu."
Đây là lần đầu tiên Lâm Cẩn nhận được một đại ngôn, cũng không có vui vẻ như trong tưởng tượng, ngược lại vô cùng mờ mịt.
Đột nhiên có chút danh khí, ngay sau đó liền nhận được đại ngôn, chị Chu còn nói muốn cho cậu tham gia thêm mấy cái tổng nghệ, bảo trì nhiệt độ.
Nhưng Lâm Cẩn chỉ muốn đóng phim cho thật tốt.
Lời này lúc trước cậu đã nói qua với chị Chu, chị Chu có lệ nói: "Gấp cái gì, công ty sẽ an bài.

Cậu trước tiếp cứ tham gia mấy cái đại ngôn và tổng nghệ cho tốt.

Còn về đóng phim, khi nào có kịch bản tốt tôi sẽ suy xét cho cậu."
Lâm Cẩn không phải kẻ ngốc, sao có thể nghe không hiểu ý tứ của chị Chu.
Đơn giản là thấy cậu hiện tại có nhiệt độ, muốn cho cậu gấp rút đi kiếm tiền, mà trong giới giải trí, việc tiếp đại ngôn và tham gia tổng nghệ là phương pháp có tiền nhanh nhất.
Nói đến cùng công ty căn bản không suy xét đến chuyện nâng đỡ cậu phát triển lâu dài, chỉ nghĩ tới chuyện từ trên người cậu ép ra được bao nhiêu tiền.
Bởi vì có hợp đồng trong người, cho dù Lâm Cẩn không muốn, cũng phải nghe theo công việc mà chị Chu an bài, nếu không phải bồi thường tiền vi phạm hợp đồng.
Lâm Cẩn không khỏi có chút phiền lòng.
Đầu dây bên kia, chị Chu còn đang nói: "......!Tôi đã nói với cậu phải xào CP với Hứa Thanh Dương, cậu thì ngay cả tương tác với cậu ta trên Weibo cũng không thèm làm."
"Đã quên." Lâm Cẩn thuận miệng nói.
Trong khoảng thời gian này, cậu phải dưỡng thương, còn phải bồi Thịnh Diễn Chi, hôm nay lại vội vàng tổ chức sinh nhật cho Tiểu Nặc, đã một thời gian dài không lên Weibo.
Chị Chu ra lệnh: "Hiện tại cậu lên Weibo chia sẻ lại bài viết mới nhất của Hứa Thanh Dương đi."
Lâm Cẩn cúp điện thoại, mở Weibo, tin nhắn hiện lên tràn đầy màn hình, đều là tin tức của bộ phim "Cửu Tiêu".
Vốn dĩ "Cửu tiêu" là một bộ thần tượng tiên hiệp hai nam tranh một nữ, trong phim Lâm Cẩn và Hứa Thanh Dương vốn là bạn tốt của nhau, bởi vì đồng thời yêu nữ chủ mà quyết liệt.
Sau khi công chiếu, không biết như thế nào, ở trong mắt người xem, cậu và Hứa Thanh Dương liền biến thành một đôi tương ái tương sát.
Đến nỗi khi bọn họ tranh giành nữ chủ, đó là vì muốn làm đối phương ghen.
Lâm Cẩn trong lúc vô tình nhìn một cái UP chủ cắt nối biên tập video, là về cậu cùng Hứa Thanh Dương, xem xong cậu thiếu chút nữa liền tin là thật.
May mắn cậu biết người mà mình thích chính là Thịnh Diễn Chi, không có một chút quan hệ nào với Hứa Thanh Dương, cậu cũng không muốn xào CP cùng cậu ta.
Lâm Cẩn nhìn nhìn, bài viết mới nhất của Hứa Thanh Dương mới phát vào buổi sáng, là chuyện ngoài lề của "Cửu tiêu".
Chuyện ngoài lề trên bài viết là Lâm Cẩn và Hứa Thanh Dương đang ngồi trên ghế nhỏ nói chuyện phiếm, trên mặt hai người đều mang ý cười.
Hứa Thanh Dương là ngôi sao nhí xuất đạo, gương mặt nhỏ nhắn đáng yêu, ngồi ở bên người Lâm Cẩn, thoạt nhìn ngoan ngoãn lại khả ái.
Sau khi Hứa Thanh Dương đăng bài viết này lên, bình luận liền thẳng tắp bay lên.
Đảng "Kim dương" điên cuồng gào thét, sôi nổi bình luận "Thật ngọt aaaaaaa", còn điên cuồng @ Lâm Cẩn, muốn Lâm Cẩn phải thật yêu thương bé con đáng yêu của các cô.
Lâm Cẩn: "......"
Cậu quyết đoán rời khỏi Weibo, ngay cả một cái like cũng đều không cho Hứa Thanh Dương.
Buổi tối 8 giờ, Lâm Cẩn đúng giờ đến nhà hàng mà chị Chu gửi.

Vừa tiến vào phòng liền thấy, ngoại trừ chị Chu, còn có Hứa Thanh Dương cùng người đại diện của cậu ta.
Thì ra bạn bè muốn hợp tác trong miệng chị Chu chính là bọn họ.
Hứa Thanh Dương đứng lên, nhiệt tình gọi một tiếng: "Anh Cẩn!"
Hai người lúc trước cùng đóng bộ phim "Cửu tiêu", ở chung cũng không tệ lắm.

Bởi vì Lâm Cẩn lớn hơn cậu mấy tuổi, cho nên Hứa Thanh Dương vẫn luôn kêu một tiếng "Anh Cẩn", Lâm Cẩn cũng xem cậu như em trai mà chiếu cố.
Bất quá lúc sau Lâm Cẩn xảy ra chuyện, Hứa Thanh Dương lại vội vàng đóng phim, hai người đã thật lâu không có gặp mặt.
"Đã lâu không gặp." Lâm Cẩn hướng Hứa Thanh Dương cười cười, chú ý tới bộ quần áo mà cậu đang mặc giống như đúc với mình, chỉ khác màu sắc, lại nghĩ đến tính toán của chị Chu, trong lòng ẩn ẩn có một ít suy đoán.
Lâm Cẩn cười khổ, không biết hiện tại cậu trở về thay quần áo còn kịp hay không.
Nhận thấy được tầm mắt của Lâm Cẩn, Hứa Thanh Dương cười hì hì, lộ ra hai chiếc răng nanh đáng yêu: "Anh Cẩn, anh biết tại sao hai chúng ta lại mặc quần áo giống nhau hay không?"
Lâm Cẩn tất nhiên biết nguyên nhân, nhưng cậu lại chỉ cười hỏi: "Bởi vì cậu cũng muốn làm đại ngôn của nhãn hiệu này?"
Hứa Thanh Dương vẻ mặt vô ngữ nhìn cậu.
Lâm Cẩn bình tĩnh đi đến trước bàn ăn, gật đầu chào hỏi chị Chu cùng người đại diện của Hứa Thanh Dương, lúc này mới ngồi xuống.
Hai người đại diện đang bàn bạc về tổng nghệ đang nổi gần đây, Hứa Thanh Dương cọ đến bên người Lâm Cẩn, đột nhiên thấp giọng nói: "Là bởi vì chúng ta sẽ bán hủ đó nha!"
Lâm Cẩn: "......!Cậu không cần phải nói tới hưng phấn như vậy."
"Em đương nhiên phải hưng phấn rồi.

Anh Cẩn, anh có biết từ sau khi CP Kim Dương xuất hiện, Weibo của em tăng bao nhiêu fan không? 600 vạn! Là 600 vạn fan lận đó!" Hứa Thanh Dương cười lộ ra hai chiếc răng nanh, vẻ mặt tỏa sáng.
"Cho nên em cố ý đăng 'chuyện ngoài lề' ở trên Weibo?"
"Đúng vậy." Hứa Thanh Dương thoải mái thừa nhận, "Ai, anh Cẩn, anh đã xem Weibo của em, tại sao lại không tương tác với em một chút? Hai chúng ta hợp tác xào CP, anh phải phối hợp vói em, như vậy mới có thể hấp dẫn fan."
Lâm Cẩn khẽ nhíu mày: "Nhưng tôi không muốn bán hủ, đây là lừa gạt cảm tình của fan."
"Cái này không tính là lừa gạt, phải gọi là buôn bán." Hứa Thanh Dương nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, "Anh cho rằng fan không biết chúng ta đang bán hủ sao? Kỳ thật trong lòng các cô ấy rất rõ ràng.

Giống như xem phim truyền hình vậy, độc giả biết rõ là giả, nhưng vẫn không nhịn được mà ảnh hưởng đến cảm xúc."
Lâm Cẩn vẫn lắc đầu, kiên định nói: "Không được."
Cậu đã quyết định ở bên Thịnh Diễn Chi, mặc dù chỉ là lăng xê, cậu cũng không muốn làm như vậy, chuyện này đối với Thịnh Diễn Chi mà nói rất không công bằng.
Hứa Thanh Dương lại hiểu lầm ý tứ Lâm Cẩn, vuốt cằm nói: "Anh Cẩn, không có việc gì, nếu anh không biết phải làm sao, em sẽ viết cho anh một cái kịch bản."
"Còn có kịch bản?" Lâm Cẩn kinh ngạc đến run tay, miếng xương sườn rơi trên mặt bàn.
"Cái này thì em có thể, em viết cho anh." Hứa Thanh Dương vỗ ngực bảo đảm, lại đè thấp thanh âm, "Em nói này, em ở trên trang CP Kim Dương siêu thoại viết một quyển đồng nhân văn của hai chúng ta......!À mà anh biết đồng nhân văn là gì không?"
Lâm Cẩn lắc đầu.
Sau đó Hứa Thanh Dương bắt đầu phổ cập kiến thức về đồng nhân văn cho Lâm Cẩn, nói trắng ra là lấy hai người bọn họ ra làm nhân vật chính để viết một câu chuyện mới theo ý muốn của người viết.
Hứa Thanh Dương lấy điện thoại ra, đắc ý dào dạt đưa cho Lâm Cẩn chiêm ngưỡng đồng nhân văn mà cậu viết, cốt truyện chính là hai người dây dưa tam sinh tam thế, ngược luyến tàn tâm.
Lâm Cẩn cười khổ: "Cái này có phải có chút quá rồi không?"
"Cái này gọi là chuyên nghiệp!"
Mặc kệ Hứa Thanh Dương có tận tình khuyên nhủ cậu xào CP thế nào, Lâm Cẩn cũng đều không dao động.
Hứa Thanh Dương vẻ mặt đưa đám, ăn một chén lớn cơm, kết quả bị người đại diện mắng cho một trận: "Kêu cậu giảm béo, cậu còn ăn nhiều như vậy, ngày mai đi theo tôi chạy mười km!"
Cho dù Lâm Cẩn không đồng ý cùng Hứa Thanh Dương bán hủ, nhưng chị Chu đã cùng người đại diện của Hứa Thanh Dương thương lượng tốt kế hoạch hợp tác, hơn nữa còn để cho cả hai cùng nhau tham gia tổng nghệ.
Sau khi dùng bữa xong, chị Chu nhìn qua Lâm Cẩn, nói: "Cậu và Hứa Thanh Dương đi trước đi."
Lâm Cẩn gật gật đầu.
Từ trong nhà hàng ra tới cửa, Hứa Thanh Dương vẫn luôn dán lên người cậu, túm cánh tay cậu làm nũng: "Anh Cẩn, anh mau lên Weibo tương tác với em đi."
Lâm Cẩn thế nào cũng không đẩy cậu ra được, bất đắc dĩ nói: "Cậu buông tay trước đi đã."
Hứa Thanh Dương không chịu.
Thời điểm hai người ở cửa nhà hàng lôi lôi kéo kéo, có người nhận ra Lâm Cẩn, hưng phấn thét to: "A! Là Lâm Cẩn! Thật đẹp trai a! Còn có Hứa Thanh Dương......"
Lập tức mười mấy người phần phật xông tới, cầm điện thoại điên cuồng chụp hình bọn họ.

Còn có người kích động đến mức rơi nước mắt, muốn bọn họ ký tên và chụp ảnh chung.
Lâm Cẩn vẫn là lần đầu tiên đối mặt với fan của chính mình, cũng là lần đầu tiên ở bên ngoài có fan nhận ra cậu.
Mờ mịt ngắn ngủi qua đi, Lâm Cẩn rất nhanh đã bình tĩnh lại, mỉm cười ký tên cho từng fan.
Chờ cậu về đến nhà, đã là 12 giờ đêm.
Trên điện thoại có mười mấy cuộc gọi nhỡ, tất cả đều là Thịnh Diễn Chi.

Lâm Cẩn còn tưởng rằng hắn có việc gì gấp, vội vàng gọi lại.
"Tại sao lại không tiếp điện thoại của tôi?" Thịnh Diễn Chi mở miệng, câu đầu tiên đã là chất vấn, tức giận tựa hồ mang theo một chút ủy khuất, "Đã nói là mỗi buổi tối đều sẽ gọi điện thoại cho tôi, tối nay em không chỉ không gọi, còn không tiếp điện thoại của tôi!"
Lâm Cẩn chột dạ nói: "Xin lỗi, tối nay tôi ra ngoài ăn tối, nên tắt chuông điện thoại."
Thịnh Diễn Chi nhạy bén hỏi: "Em ăn với ai?"
Lâm Cẩn sợ hắn đa tâm, liền nói: "Chị Chu, là người đại diện của tôi, bàn bạc về chuyện nhận đại ngôn."
Thịnh Diễn Chi lúc này mới không hỏi nữa.
Lâm Cẩn lại dỗ hắn vài câu: "Đã khuya rồi, anh mau đi nghỉ ngơi, như vậy mới có thể nhanh khỏe lại rồi xuất viện."
"Xem ra em rất sốt ruột a." Thịnh Diễn Chi ý vị sâu xa nói, "Yên tâm, không cần chờ tới ba tháng, nửa tháng là đủ rồi."
"......Tôi......không phải có ý đó."
Ngay lúc Lâm Cẩn còn đang gọi điện thoại với Thịnh Diễn Chi, trên Weibo đột nhiên nổi lên một cái hot search: Lâm Cẩn và Hứa Thanh Dương mặc đồ đôi!!!
Không bao lâu, bên cạnh cái hot search này đã đổi từ 'New' thành 'Hot', hơn nữa còn xông thẳng lên vị trí top 1 hot search.
Lâm Cẩn không biết gì, sau khi nói chuyện với Thịnh Diễn Chi xong, cậu tắm rửa sạch sẽ rồi lên giường đi ngủ.
Thẳng đến ngày hôm sau, cậu bị tiếng chuông điện thoại làm bừng tỉnh.
"Cậu ở bên Thịnh Diễn Chi, sao lại không nói sớm với tôi?" Chị Chu ở trong điện thoại tức giận rống một câu, hô hấp dồn dập, "Nếu cậu sớm nói cho tôi biết, tôi chắc chắn sẽ không để cậu và Hứa Thanh Dương lăng xê!"
"Hả?" Lâm Cẩn xoa đôi mắt, buồn ngủ còn chưa tan đi, trong lúc nhất thời không kịp phản ứng.
"Cậu đừng có giả ngu! Cậu cố ý gạt tôi, có phải cậu đã sớm bất mãn với tôi, muốn lợi dụng Thịnh Diễn Chi để trả thù tôi đúng không?"
"Chị Chu, chị rốt cuộc đang nói cái gì vậy?"
"Tự mình lên Weibo xem đi!" Chị Chu nổi giận đùng đùng, "Uổng công tôi mang theo cậu lâu như vậy, tôi tự hỏi tôi đối đãi với cậu cũng không tệ.

Cậu thì hay rồi, chuyện gì cũng gạt tôi, thật là lòng lang dạ sói mà!"
Mới sáng sớm đã bị chị Chu mắng thành đầu heo, Lâm Cẩn cũng có chút bực bội, nhưng cậu nhịn xuống.
Vừa mở Weibo lên liền thấy, top 1 hot search là: Lâm Cẩn giường chiếu.
Top 2 hot search: Lâm Cẩn ác ý bán hủ.
——————–
Tác giả có chuyện muốn nói:
Hứa Thanh Dương *múa bút thành văn*: Lại viết thêm một cuốn đồng nhân văn của mình và anh Cẩn, yêu đến chết đi sống lại, tuyệt không thay lòng có một không hai, tuyệt đối có thể hút thêm một đống fan.
Thịnh Diễn Chi *cười lạnh*: Cậu nói cái gì?
Hứa Thanh Dương: Hả, tôi nói tôi sẽ viết một câu chuyện tình yêu ngọt ngào của anh và anh Cẩn.....
~~~~~~~~~
Tui sẽ cố gắng lết hết chính văn.

Tui gất bận nên mọi người thông cảm nha.

Edit zui thôi nên khi nào rảnh tui mới làm.

Xin lũi mọi người vì sự lê lết quài không xong này.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui