“Hoàng thượng, không xong rồi.... Hoàng thượng.... ” Xa xa truyền tới những tiếng bước chân hỗn độn.
“Tên nô tài nào dám lỗ màng ở bên ngoài!” Duẫn Hạo nổi giận, cửa bị mở ra, Duẫn Hạo choàng một kiện ngoại y ra khỏi Thánh Tuyết Điện.
“Hoàng thượng, nô tỳ có chuyện muốn nói.” Tới chính là thiếp thân tỳ nữ Tiểu Thúy của Bùi Sáp Kỳ.
“Nô tài to gan, ai cho phép ngươi ở đây càn rỡ!”
“Nô tỳ không dám, là... là vì Kỳ phi nương nương nàng.... ”
Nguyên lai là Kỳ phi, Tại Trung trốn ở trong chăn nghe được cuộc nói chuyện ở bên ngoài.
“Nàng thì thế nào, chẳng lẽ lại gây ra chuyện gì sao?” Vừa nghe là Kỳ phi, trên mặt Duẫn Hạo có một tia không vui, “Rốt cuộc là chuyện gì?”
Tiểu Thúy ngẩng đầu nói: “Hồi hoàng thượng, Kỳ phi nương nương bị hoàng thượng cấm túc một tháng nay, cơm nước không màng, thời thời khắc khắc đều nhớ tới hoàng thượng. Mấy ngày trước, mấy ngày trước sức khỏe chống đỡ không được nữa liền té xỉu, khi thỉnh thái y, thái y nói vì mẫu thể (cơ thể mẹ) quá mệt nhọc, hơn nữa còn có thai, cho nên mới ngất.... ”
“Cái gì? Nàng có thai?”
Nghe được Kỳ phi mang thai, Tại Trung liền chui ra khỏi chăn, cẩn thận nghe cuộc nói chuyện của hai người.
“Dạ... Đúng vậy, nhưng khi nương nương tỉnh lại thì liên tục khóc lóc, không muốn gặp hoàng thượng ngài.... ”
“Vậy mau, trẫm phải đi gặp nàng.... ” Duẫn Hạo lúc này đã bị chuyện con nối dõi làm cho váng đầu, hoàn toàn quên mất Tại Trung đang ở trên giường chờ hắn.
Đợi Duẫn Hạo đi rồi, Tại Trung cắn cắn môi dưới của bản thân, nước mắt chảy xuống, hai tay nắm chặt chiếc chăn đã trở nên trắng bệch.... Duẫn Hạo có hài tử, vậy Trí Luật, nếu như lúc này nói cho hắn biết Luật Nhi là nữ nhi của hắn, hắn còn có thể tin tưởng không?
Từ sau khi Bùi Sáp Kỳ mang thai, số lần Duẫn Hạo tới Thánh Tuyết Điện dần dần ít đi. Cũng không phải hắn không muốn tới gặp Tại Trung, mà vì các đại thần nói Kỳ phi mang chính là long chủng, hy vọng hoàng thượng có thể ở bên cạnh Kỳ phi nhiều hơn, và lại thái y đã nói đây đối với thai nhi mới có lợi, cũng có lẽ là xuất phát từ áy náy với Kỳ phi....
Tại Trung ôm Trí Luật ở điện của thái hậu.
“Tại Trung, vì sao con không nói cho Hạo Nhi, Trí Luật là.... ”
Đúng vậy, Tại Trung đã đem mọi chuyện nói cho thái hậu, bao gồm cả chuyện Trí Luật là thân sinh nữ nhi của Duẫn Hạo, y tin tưởng thái hậu, cũng thấy được nàng đang nhớ tới phụ thân của mình, cho nên đã nói cho nàng.
“Cô cô, con.... con cũng muốn nói cho hắn biết Luật Nhi là nữ nhi của con và hắn. Thế nhưng, Kỳ phi đã mang thai, hiện tại chính là thời gian cần có người bên cạnh, con biết cảm giác thống khổ khi phu quân mình không ở bên cạnh, con không hy vọng trong lúc nàng mang thai, phu quân của nàng lại ở bên cạnh người khác..... ” Cũng giống như y, y không hy vọng sau khi Duẫn Hạo biết chuyện này sẽ lạnh nhạt với Bùi Sáp Kỳ.
Chỉ cần Duẫn Hạo có thể yêu thương Trí Luật, yêu mình, nói hay không nói cho hắn biết chân tướng chuyện này cũng không quan trọng. Tại Trung nhìn Trí Luật ở trong lòng đang cắn cắn ngón tay, cười nói: “Chỉ cần hắn còn yêu con và Luật Nhi, mọi thứ đều sẽ tốt.”
Nói xong liền trêu đùa hài tử trong lòng. Trí Luật khanh khách cười với y, Tại Trung nhìn tiểu nhân nhi khả ái vui vẻ cười. Lục Cầm nhìn Tại Trung, thật sự là giống phụ thân nó, người trước đây bị người mình yêu nhất phản bội cũng không một lời oán thán.
“Thật khổ cho con, Tại Trung.... ” Hy vọng Tại Trung đừng giống như phụ thân nó, hài tử này quá thiện lương a.
Khứ niên tử mạch thanh môn
Kim tiêu vũ hồn vân hồn
Đoạn tống nhất sinh tiều tụy
Chích tiêu kỷ cá hoàng hôn.
(Thơ là ta chịu, mọi người chịu khó xem bản hán việt thế này nhé >_