Chiếm Đoạt Tiểu Bạch Thỏ

Không nghĩ tới lần này Cung Chính "Chạy quan" cực kì không thuận lợi. Muốn nhậm chức bí thư tỉnh ủy lần này có ba cách: Thứ nhất là bên trên điều xuống, hai là tỉnh lần lượt bổ sung, ba là người có quyền đề bạt. Cung Chính đương nhiên muốn tranh thủ loại thứ ba, làm theo cách này thì tỷ lệ thành công lớn hơn rất nhiều.

Anh đương nhiên muốn có người ở tỉnh nói chuyện giúp, nếu tỉnh ủy có thể đem tên của anh coi như người được đề cử gửi lên trên, bên trên thế nào cũng phải cấp cho tỉnh ủy vài phần mặt mũi. Người anh muốn tìm chính là chủ tịch Trần, chủ tịch Trần đã sắp về hưu, muốn ông ta tự bổ nhiệm bí thư lần nay rất khó, nhưng mà ngay lúc ông sắp về hưu lại là lúc có thể đề bạt Cung Chính, nói đến cùng việc này cũng không phải việc gì khó.

Vốn dĩ quan hệ của Cung Chính cùng vị này rất được, thư ký Trương Nghiên cùng thư ký Tiểu Trương của chủ tịch Trần là đồng hương còn là cùng một họ, giao tình càng là không kém. 

Nhưng lần này Trương Nghiên liên lạc cho Tiểu Trương, Tiểu 

Trương đã có điểm xa cách, lúc thì nói chủ tịch Trần bận quá không thể phân thân, lúc lại nói chủ tịch Trần đi họp, căn bản không ở tỉnh ủy. Cung Chính cùng Trương Nghiên ở tỉnh trì hoãn hai ba ngày vẫn không gặp được chủ tịch Trần, hai người trong lòng đều thấy không ổn.

Sau này Trương Nghiên mới nghe được chủ tịch Trần tuy rằng ở ngoài mặt nhìn như không kéo bang kết phái, nhưng thực tế thì không phải như thế, chỉ là ông ta làm việc kín đáo, lại rất ít đề cập, cho nên người ngoài biết đến không nhiều lắm. Thì ra vị chủ tịch Trần này cùng cha của Tần Chí Xuyên là bạn học, lại là đắc ý đệ tử của ông nội Tần Chí Xuyên.

Cung Chính lúc này mới bừng tỉnh, thì ra vị chủ tịch Trần này là người Tần gia. Xem quan hệ hiện tại của anh cùng Tần Chí Xuyên, chuyện này thật đúng là khó giải quyết.

Trương Nghiên ngồi ở trước bàn chờ quyết định cuối cùng của Cung Chính, Cung Chính luôn trầm tư hút thuốc, trong gạt tàn trước mặt anh đã tràn đầy đầu thuốc lá, cuối cùng anh mở miệng nói với Trương Nghiên: "Cậu đi liên hệ với Đường Phong đi."

Trương Nghiên gật đầu, đi ra ngoài gọi điện thoại cho Đường Phong, trên mặt anh rất trấn tĩnh, trong lòng lại cực kỳ không an ổn, anh biết Cung Chính rất coi trọng tiền đồ của bản thân, nếu Tần Chí Xuyên thật sự lấy Tiểu Tiểu làm điều kiện, chỉ sợ... Nhưng mà những chuện này anh không thể nắm trong tay, điều duy nhất anh có thể làm chính là hi vọng Tần Chí Xuyên sẽ không bỉ ổi như vậy.

Trương Nghiên điện thoại cho Đường Phong, Đường Phong vậy mà lại cực kì sảng khoái, rất nhanh cho anh đáp án, Tần Chí Xuyên vừa vặn cũng đang ở tỉnh ủy, không ngại thì gặp mặt nói chuyện, hai người hẹn xong địa điểm gặp mặt.

Trương Nghiên trở về nói cho Cung Chính chuện Tần Chí Xuyên đã ở tỉnh ủy, Cung Chính trầm ngâm một lát nói: "Chỉ sợ mọi chuyện đều là anh ta bày ra."

Trương Nghiên cũng đã sớm nghĩ tới, nhưng mà có sao đâu, cho dù biết là cái bẫy, chỉ sợ Cung Chính cũng muốn nhảy xuống, thư ký như anh cũng chỉ liều mình bồi quân tử.

Giữa trưa 12 giờ, bốn người gặp mặt ở đại sảnh khách sạn. Tần Chí Xuyên thân thiện như trước, cùng Cung Chính nói chút chuyện bình thường, dáng vẻ như hai người hoàn toàn không có khúc mắc gì. 

Trương Nghiên kính rượu cho Tần Chí Xuyên, Tần Chí Xuyên bưng ly rượu lên hỏi anh: "Huyện phó Trương tân hôn như thế nào nha?"

Trương Nghiên cười khẽ một chút: "Đa tạ thư ký Tần quan tâm, chúng tôi... Thật hạnh phúc."

"Nha? Vậy thôi." Tần Chí Xuyên cùng anh chạm chén, "Huyện phó Trương cần phải kiềm chế một chút nha, nghe nói cô vợ bé bỏng của cậu chỉ mới 15 tuổi thôi." Nói xong cười ha ha, phảng phất chính là lơ đãng vui đùa một chút.

Không biết do tác dụng của cồn hay là do những lời này của Tần Chí Xuyên, sắc mặt Trương Nghiên có chút phiếm hồng. Nghe nói bình thường Tần Chí Xuyên chính là không kiêng kỵ gì, nhưng vui đùa này cũng có chút không kiêng nể gì hết.

Cung Chính nhìn Trương Nghiên, Cung Chính nhắc tới mục đích chân chính của lần gặp mặt này, hi vọng Tần Chí Xuyên có thể chỉ cho anh một con đường, ít nhất cũng để anh gặp mặt chủ tịch Trần.

Tần Chí Xuyên sắc mặt bình thản: "Giật dây việc này là chuyện rất nhỏ, chủ tịch Trần thường xuyên đi gặp ông cụ nhà tôi, tôi cùng ông ta cũng khá thân thiết. Nhưng mà để chủ tịch Trần đề cử mặc dù cũng là cách hay, nhưng lại không chắc chắn, tôi nghe nói lần này bên trên có ý muốn cử người xuống."

Cung Chính nghe xong nhíu mày, trong lòng cũng lộp bộp một tiếng, quả nhiên, kỳ thực trong lòng anh sớm đã có suy đoán, cảm thấy khả năng cử người xuống vẫn lớn hơn một chút.

Tần Chí Xuyên còn nói: " Thị trưởng Cung cũng biết quan hệ của nhà chúng tôi, hơn nữa quan hệ của chúng ta từ trước đến giờ cũng khá tốt, chuyện này nói cái gì đi nữa thì tôi cũng không thể khoanh tay đứng nhìn, tôi có thể cam đoan để thị trưởng Cung lên làm bí thư tỉnh ủy như ý nguyện, nhưng mà tôi có một điều kiện nho nhỏ, không biết thị trưởng Cung có thể đáp ứng hay không?"

Cung Chính mày hơi hơi giật, cùng Trương Nghiên đối diện nhìn thoáng qua, bọn họ đều rõ ràng Tần Chí Xuyên muốn làm gì, chỉ là hiện tại bọn họ đã không có cách nào khác.

"Điều kiện gì? Thư ký Tần không cần khách khí." Cung Chính muốn cười lại cười không nổi, biểu cảm trên mặt thoạt nhìn có vẻ rất kỳ quái.

"Ninh Tiểu Tiểu." Tần Chí Xuyên đi thẳng vào vấn đề nói, “Thị trưởng biểu cảm yên tâm, tôi không cầu độc chiếm, nhưng cầu cùng chung. Nếu như vậy mà thị trưởng Cung vẫn không đáp ứng, tôi đây cũng bất lực."

Đường Phong vẫn luôn không nói gì, cũng không có kính rượu cho Cung Chính, trên mặt cũng là vẻ mặt thoải mái chắc chắn.

Cung Chính nhắm hai mắt lại, hơn nửa ngày mới mở ra. Anh chậm rãi nói: "Tôi đồng ý với cậu."

"Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt." Tần Chí Xuyên đứng lên, "Đến, chúng ta bốn người cạn một ly, hôm nay phải chúc mừng một chút."

"Đinh" một tiếng, bốn chén chạm vào, vận mệnh Ninh Tiểu Tiểu cũng tại giờ phút này được quyết định.

Cung Chính cùng Trương Nghiên rất nhanh đã gặp được chủ tịch Trần, bàn bạc ổn thỏa chuyện đề bạt, chủ tịch Trần còn muốn đưa hai người đi giới thiệu với bên trên cho bọn họ làm quen, hai người còn ở tỉnh ủy nấn ná chút thời gian, mà Tần Chí Xuyên cùng Đường Phong đã sớm khởi hành trở về. 

Ninh Tiểu Tiểu ở trong nhà tổng vệ sinh, cô hi vọng khi Trương Nghiên trở về, nhìn thấy trong nhà sạch sẽ nhẹ nhàng khoan khoái, trên người cô chỉ mặc bộ đồ ở nhà rộng rãi, sợ dơ quần áo còn đeo thêm cái tạp dề viền hoa.

Nghe thấy tiếng chuông cửa, mắt cô sáng lên, nghĩ rằng nhất định là Trương Nghiên đã trở lại, chạy nhanh ra mở cửa.

"Trương Nghiên." Mở cửa vừa, cô ngây ngẩn cả người, ngoài cửa là hai người đàn ông đã lâu rồi chưa gặp, Tần Chí Xuyên cùng Đường Phong.

"Hai người..." Cô nghi hoặc nhìn bọn họ. Hai người không cầm mời tự đi vào, rất nhanh đem cửa phòng đóng lại.

"Tiểu nha đầu, thật lâu không thấy, làm tôi nhớ muốn chết." Tần Chí Xuyên đi đến nhiệt tình ôm ấp, lại bị Ninh Tiểu Tiểu xảo diệu né tránh. Tần Chí Xuyên cũng không giận, cười nói: "A, còn ngượng ngùng nữa."

"Mấy hôm không dạy dỗ, lá gan càng lúc càng lớn a." Đường Phong hừ một tiếng.

Ninh Tiểu Tiểu cảnh giác nhìn bọn họ: "Các người có chuyện gì sao? Trương Nghiên không có ở nhà, vài ngày nữa lại đến đi."

"Ai nói chúng tôi muốn tìm Trương Nghiên, chúng tôi là tới tìm em." Đường Phong nói.

"Tìm tôi?" Ninh Tiểu Tiểu lui về phía sau mấy bước, "Tôi đã là vợ của Trương Nghiên, các người không thể xằng bậy..."

"Anh." Đường Phong nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Tiểu, "Anh nhìn cô ấy như vậy mặc có giống không giống nữ giúp việc không? Khiến tôi nhớ tới phim AV nữ giúp việc quỳ xuống giúp đàn ông liếm dương v*t..."

"Ha ha ha" Tần Chí Xuyên sang sảng cười to, "Cậu vừa nói trong lòng tôi liền ngứa, thật sự là hình ảnh không sai."

"Các ngươi... Các ngươi... Không biết xấu hổ...Nhanh đi ra ngoài..." Ninh Tiểu Tiểu động tay muốn đem bọn họ đẩy ra, hai người lại không hề động đậy.

"Tiểu Tiểu, tục ngữ nói một ngày vợ chồng trăm ngày ân, huống hồ chúng ta làm không biết bao nhiêu đêm vợ chồng đâu, nói như thế nào cũng có chút ân tình, em làm như vậy là không đúng rồi." Tần Chí Xuyên cố ý mặt lạnh nói. 

"Tôi..." Ninh Tiểu Tiểu mặt thoáng đỏ, “Hiện tại tôi đã là vợ của Trương Nghiên, không thể lại làm những chuyện trước kia..."

"A?" Tần Chí Xuyên nhíu mày, "Chẳng lẽ tôi nghĩ sai rồi, em chẳng lẽ không ngụy trang với Trương Nghiên rồi tiếp tục cùng Cung Chính, Cung Đông, Công Tử Lạc lêu lổng sao? Chậc chậc, có tiến bộ, có thể mở to mắt mà nói nói dối a."

Mặt Ninh Tiểu Tiểu càng đỏ hơn, Tần Chí Xuyên nói ra những lời này khiến cô không thể chống đỡ.

Đường Phong nói: "Đối với em mọi việc không có cái gì khó, đừng cố làm liệt nữ, bất quá chỉ là lại thêm hai người đàn ông mà thôi. Huống hồ cha em cùng người em gọi là chồng đã sớm đem em bán cho chúng tôi."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui