Chiếm Lấy Ánh Trăng


Mạnh Dụ nói: "Từ lần đầu tiên gặp Vân cô nương tại Thuỵ vương phủ, ta đã không thể quên được nàng, Mạnh Dụ ta không phải loại lang quân bạc tình, nếu đã nói muốn cưới nàng, chỉ cần nàng đồng ý, ta sẽ tìm cách cầu xin bệ hạ xoá bỏ tiện tịch cho nàng, kiệu tám người khiêng đón nàng qua cửa.

"

Vị tân đế kia có vẻ cũng không phải người có lòng dạ rộng lượng, Triệu Tĩnh An đối địch với hắn, thắng làm vua thua làm giặc cũng là chuyện bình thường nhưng hắn lại bắt toàn bộ nữ quyến của Thuỵ vương phủ sung làm quân kỹ để hạ nhục, phụ thân mình đã viết "Hịch Nghịch Tặc" để nhục mạ hắn, nếu hắn biết Mạnh Dụ muốn giúp mình thoát kiếp tiện tịch, không biết sẽ dùng thủ đoạn gì nữa.


Nàng lưỡng lự, mặc dù không thể lập tức cho Mạnh Dụ câu trả lời nhưng cũng thật lòng muốn tốt cho y, khuyên nhủ: "Mạnh tướng quân đừng vì ta mà chọc giận bệ hạ.

"

Mạnh Dụ gãi đầu, nghĩ có lẽ mới quen được mấy ngày mà nói muốn thành thân đã dọa cô nương người ta, nhưng thấy thái độ của Vân Tích đã có chuyển biến liền cười nói: "Không vội, không vội! "


Nói xong thì nhận ra mình trả lời chẳng liên quan gì đến lời nàng, vội giải thích: "Nàng đừng lo, ta đã mở lời với bên ngoài, nàng tạm thời ở Giáo Phường Tư này, sẽ không có ai dám đụng đến nàng.

"

Lục Vân Tích nhìn thấy bộ dạng gấp gáp của y, mím môi lộ ý cười, nhưng khi nhìn thấy mảnh giấy "Hịch Nghịch Tặc" ló ra trong ngực y, nàng nghĩ đến phụ thân đã đâm đầu vào cột mà chết, chỉ còn mình nàng trên thế gian rộng lớn này, không có nhà để về, không có nơi nương tựa, liền thu lại ý cười.


Mạnh Dụ chỉ nghĩ nàng sợ bệ hã, chợt nhớ đến gì đó: "À, tính ra nàng và đại ca ta cũng có mối liên hệ đó, trước đây huynh ấy làm nô bộc trong Thuỵ vương phủ, ngày nào cũng bị huynh muội Triệu thị làm nhục, không biết nàng đã từng gặp huynh ấy chưa?"

Hai huynh muội Triệu thị đó luôn có thú vui làm nhục người khác, Lục Vân Tích thuận miệng hỏi: "Huynh còn có đại ca sao? Ca ca huynh tên gì?"


Nhắc đến tên húy của đương kim hoàng thượng, Mạnh Dụ cũng cẩn thận nói nhỏ: "Nguyên Tử Triều.

"

Lục Vân Tích cố gắng nhớ lại nhưng không có ấn tượng gì với cái tên này, nàng lắc đầu: "Chưa từng nghe, có lẽ là trước khi ta bị Triệu Tĩnh An bắt về vương phủ.

"

Mạnh Dụ nghĩ trong Thuỵ vương phủ có nhiều nô bộc như vậy, Vân Tích luôn bị nhốt trong viện nên không biết cũng bình thường, y cười khẽ và hạ giọng nói: "Ca ca ta là đương kim hoàng thượng.

"

Nghe xong, Lục Vân Tích ngạc nhiên.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận