sau lần cắn đó thì mối quan hệ giữa Lục Tư Phàm và Bảo Vy thân hơn, mỗi lần đến bên viện cô điều sẽ đem 2 phần bánh, 1 phần cho mẹ và 1 phần cho cậu
1 hôm thấy cô đang ngồi cạnh giường kể chuyện cho cho cậu nghe, 2 người đàn ông bước vào, vẻ mặt nghiêm nghị
ông ta nhìn Bảo Vy, khiến Bảo Vy có chút sợ hãi, đã vậy còn lườm lấy cô, người đàn ông phía sau dùng ta ra dấu hiệu bảo cô đi, Bảo Vy chạy qua giường mẹ
thấy cô bé không đọc nữa Lục Tư Phàm hỏi " sao không đọc nữa?"
" con đã quyết định chưa?" Ông Lục Thành nói
ông ta là ba của Lục Tư Phàm, từ khi biết tin mẹ của anh mang thai anh thì ông ta đã vứt bỏ, bởi vì ông ta chê bai gia cảnh của mẹ anh, ông ta đi theo 1 người phụ nữ khác, cứ tưởng sẽ không còn liên quan gì nhưng ông ta lại chẳng thể có con được nữa
chỉ còn cách đưa anh về để mà nối dõi, mắt của anh bị thương cũng là do ông ta bầy trò cả, muốn mẹ anh chịu giao quyền giám hộ anh lại cho ông
" ông đến đây làm gì? tôi không mấy đồng tiền dơ bẩn của ông" Lục Tư Phàm tức giận nói
" mẹ con đã kí đơn giao con cho cha rồi, bây giờ cha là người giám hộ duy nhất của con" Ông Lục Thành nói
ông im đi, mẹ tôi sẽ không bao giờ làm thế, ông là đồ khốn nạn, là án nhân" Lục Tư Phàm mắn chửi
Ông Lục Thành tức giận " Đúng là đồ cứng đầu mà, dù con có muốn hay không, sau khi chữa lành cũng sẽ phải theo ta" nói rồi quay lưng bước đi
Lục Tư Phàm hét lớn trong vô vọng ông đi đi"
người quản gia ấy cũng chỉ có thể nhìn cậu rồi lặn lẽ đứng bên cạnh giường
sau khi Lục Tư Phàm sáng mắt lại thì không còn thấy Bảo Vy nữa, anh có hỏi quản gia cô bé ấy, quản gia chỉ trả lời cô gái ấy có 1 cái bớt giống như cỏ 4 lá trên cổ tay phải
từ đấy anh tìm thông tin cô và cuối cùng anh cũng tìm được
sau khi tắm xong anh bước ra khỏi nhà tắm, thấy Bảo Vy vẫn ngồi cuộn tròn ở đấy khóc thút thít, anh cũng không nở khiến người con gái anh yêu chịu tổn thương, anh lại gần cô ấy và nói
" em có muốn về lại nhà không?" Lục Tư Phàm nói
nghe thấy lời này, Bảo Vy ngước lên nhìn anh, vẻ mặt nghi hoặc, cô lấy tay lau đi nước mắt rồi nói " anh thật sự sẽ cho tôi về nhà sao?"
" đúng vậy, với điều kiện" Lục Tư Phàm nói
" điều kiện gì chứ?" Bảo Vy nói
" trở thành vợ của tôi" Lục Tư Phàm nói
Bảo Vy ngơ người ra, đôi mắt đầy sự thù hận nhìn anh, cô quay mặt đi như chẳng còn quan tâm đến sự tồn tại của anh ta
Lục Tư Phàm vẫn lạnh lùng nói " Dương gia, chủ tịch tập đoàn Dương Thanh Hải, chỉ cần tôi muốn thì ngây lặp tức nó sẽ bị tiêu hủy "
Bảo Vy không phục cô nói" Dương Thanh Hải của chúng tôi vô cùng lớn mạnh, anh muốn hủy là hủy sao?"
Lục Tư Phàm lại lấy ra 1 tập tài liệu, anh vô cảm nói " đây là hợp đồng hợp tác tòa nhà ở Bắc Kinh của 3 tập đoàn Dương Thanh Hải, Lục Gia, Âu Thị, Âu thị là người quen của tôi, nếu như tôi muốn thì cả 2 tập đoàn này lập tức hủy hợp đồng, người chịu thiệt hại lớn là tập đoàn Dương Thanh Hải, thất thoát lần này có thể lên đến 10 tỷ tệ, cô nghĩ gia đình em sẽ ra sao?"
Bảo Vy nhìn anh, cô đứng lên, đối mặt với con quỷ dử này cô phải làm sao đây, anh ta tại sao lại muốn lấy cô, hạnh phúc của bản thân hat quyền lợi của gia tộc, cô thật sự chỉ được chọn 1
" tôi cho em đêm nay để suy nghĩ, là vợ của Lục Tư Phàm này hay là vật sở hữu của tôi" Lục Tư Phàm nói
sau đó anh đi ra ngoài để 1 mình cô ở lại.