chuyến tàu đang ngao du trên biển, 1 chuyến thuyền nhỏ chạy đến gần khiến cả đám ngạc nhiên
" chiếc thuyền đó lớn quá à?" Lưu Bình Bình nói
" trời vậy mà đã bảo là lớn, đúng là người không có điều kiện " Âu Thần mỉa mai nói
" đúng rồi, đối với cậu có thể nó không lớn, nhưng mà đối với tôi và cô ấy nó lớn vô cùng" Thế Anh nói
" nè cái tên kia, ai cho cậu nói giúp thư ký của tôi hả?" Âu Thần tức giận nói
" nè cậu làm cái gì mà gắt với tôi hả?" Thế Anh nói
" hứ ai thèm gắt với cậu chứ" Âu Thần nói
" không gắt mà như vậy hả?" Thế Anh nói
" ê 2 người làm gì vậy, thôi mà Thế Anh" Lưu Bình Bình nói
" hứ, gọi tên nhau thân mật thế cơ à?" Âu Thần nói lẫy rồi đi vào trong
" mọi người cãi nhau suốt vậy à?" Bảo Vy nói
" ê hình như thuyền của họ là nhà hàng trên mặt nước đấy" Lưu Bình Bình chỉ nói
" qua nhà hàng trên biển à? tôi cũng mới thấy lần đầu đấy, Lục tổng mình qua đó đi" Thế Anh nói
" tôi cũng muốn qua đó xem sao" Bảo Vy nói với Thế Anh
nhưng trong mắt Lục Tư Phàm thì câu nói này của cô chính là mệnh lệnh, chỉ cần cô thích là được, Lục Tư Phàm bảo thuyền trưởng chạy đến neo gần nhà hàng trên biển
4 người đi lên thuyền, không gian ở đây đúng là vui nhộn thật, người với người đông đúc vô cùng, ở đây là những gian hàng bán thức ăn, còn có trò chơi nữa chứ, này không còn là nhà hàng trên biển nữa mà nó như là 1 cái chợ giữa đại dương mênh mông vậy
Thế Anh và Lưu Bình Bình có 1 điểm chung là rất thích chơi game, cả 2 bắn súng điên cuồng trong trò chơi
Lục Tư Phàm thì chỉ quan tâm đến bảo bối củ anh, dù cho 2 người có đang chiến tranh lạnh nhưng tình cảm của anh dành cho cô ấy vẫn thế
1 người đàn ông đến bắt chuyện với Lục Tư Phàm, hóa ra anh ta là chủ của nhà hàng này
" xin chào Lục tổng" Chí Vĩ
" anh là?" Lục Tư Phàm không biết người đàn ông này là ai
" Trần Chí Vĩ, tôi là đàn em khóa dưới của anh đấy, mấy năm đại học tôi rất ngưỡng mộ tàu kinh doanh của anh, nhưng mà!.
rất tiếc là không có lần nào nói chuyện với anh được, và bây giờ là chủ của nhà hàng trên biển này" Chí Vĩ nói
" à " Lục Tư Phàm nói cho có nhưng thật ra là đang tìm kiếm Bảo Vy, bởi vì 1 phút xa sút mà Bảo Vy đã bị cuống vào dòng người không còn thấy đâu nữa
" anh đang tìm gì vậy?" Chí Vĩ hỏi
à không" Lục Tư Phàm bình tĩnh nói
" à tôi có 1 chuyến dịch kinh doanh rất hấp dẫn, không biết Lục tổng có hứng thú hợp tác cùng tôi không?" Chí Vĩ nói
" tôi cũng rất thích cách sáng tạo của anh, nếu có duyên tôi cũng muốn hợp tác thử" Lục Tư Phàm nói
" hay quá vậy mời anh qua phòng của tôi, tôi sẽ cho anh xem dự án sắp tới của tôi" Chí Vĩ nous rồi mời Lục Tư Phàm về phòng
Lục Tư Phàm cũng nghĩ Bảo Vy chỉ đi đâu đó trên thuyền nên chắc không sau
Bảo Vy đang đi thì bị thu hút bởi 1 chú cún con rất đáng yêu, cô đi theo chú cún ấy đến 1 nhà vệ sinh, cô nhìn thấy đây là nhà vệ sinh nữ nên cũng không nghĩ nhiều rồi bước vào trong
cô cuối xuống xoa đầu chú chó có bộ lông trắng vô cùng đáng yêu này, cô thật sự rất yêu động vật, đặc biệt là cún con
đang vui vẻ với cún con thì phía sau cô xuống hiện 1 cái bóng, cô thấy thế thì quay đầu lại, vừa quay qua thì chỉ thấy 1 màu đen của bóng tối.