Lúc này đã có ba mươi đến bốn mươi Liệt Giác Thú xuất hiện trước mặt Dong binh đoàn.
Thủ lĩnh Dong binh đoàn Boris tái xanh cả mặt.
- Nữ sĩ Trovik xin dời bước, ta sẽ ngăn cản những đám Dã Thú Nhân này.
- Không thể trốn được đâu, khắp nơi trong khu rừng này đều là Dã Thú Nhân!
Nữ Thuật sĩ xinh đẹp nắm chặt pháp trượng trong tay.
Nàng giơ tay lên thì đã đánh nổ một vùng.
Pháp lực tỏa ra ánh sáng màu đen tràn ra khắp chiến trường.
Tất cả giác thú và Liệt Giác Thú đều cảm thấy da đầu tê rần, đầu óc như bị kim đâm.
Làm cho thế tấn công của Dã Thú Nhân giảm bớt đôi chút.
Nhưng đã có vài tên dong binh chết thảm dưới lưỡi rìu của Dã Thú Nhân.
Boris thấy thế bèn gầm lên rồi tham gia vào trận chiến.
Thủ lĩnh Dong binh đoàn cầm một chiếc rìu lớn trong tay.
Hắn vừa mới bước vào chiến trường thì đã thu hoạch được mấy cái đầu của Liệt Giác Thú rồi.
Mà hành động của thủ lĩnh Dong binh đoàn đã thu hút sự chú ý của thủ lĩnh Dã Thú Nhân.
- Ngươi...!Đánh với ta.
Boris nắm chặt chiếc rìu bằng sắt trong tay rồi từng bước đi về phía trước.
Tuyết rơi lất phất thổi lên trên mái tóc vàng dài óng mượt và bộ râu rậm rạp của hắn.
Với tư cách là thủ lĩnh Dong binh đoàn, hắn phải đối mặt với trận khiêu chiến của thủ lĩnh Dã Thú Nhân.
Bởi vì chỉ có vậy mới có thể giành giật được cơ hội sống sót.
Dã Thú Nhân vô cùng mạnh mẽ, nhưng mà loại sinh vật mạnh mẽ này lại có một điểm yếu.
Đó là kẻ thắng làm vua, chỉ cần giết chết tên thủ lĩnh thì sĩ khí của quân đội Dã Thú Nhân sẽ lập tức sụp đổ.
- Hô hô hô! Giết người đàn ông, sau đó lại giết...!Người phụ nữ kia!
Thủ lĩnh Dã Thú Nhân chặt Thế Đao Thú vướng mắt trước mặt mình thành hai khúc sau đó ra hiệu cho những con giác thú vướng víu kia rời đi.
Chiến bang Dã Thú Nhân thấy thế bèn nhường ra một con đường.
“Đông đông đông!”
Thủ lĩnh Dã Thú Nhân vồ tới phía trước.
Thủ lĩnh Dong binh đoàn cũng bước về phía trước, đời ủng da nặng nề của hắn phát ra tiếng trầm vang trên mặt tuyết.
Khoảng cách càng ngày càng gần.
Chiếc rìu thô ráp trong tay Dã Thú Nhân nhuốm đầy máu tươi, trong khi chiếc rìu chiến bằng thép trong tay Boris lại tỏa ra ánh sáng bạc trắng.
Tới gần, càng lúc lại càng gần!
- A a a a a a a.
Boris dùng toàn bộ sức lực vung chiếc rìu lên.
“Keng!”
Lưỡi rìu va vào nhau, tiếng kim loại vang vọng khắp chiến trường.
Vào một khắc giao tranh này, Boris biết mình đã thua rồi.
Bởi vì sức mạnh khủng khiếp truyền ra từ cán rìu khiến toàn thân hắn tê dại.
Dưới lực đánh mạnh mẽ, thủ lĩnh Dã Thú Nhân đã lùi lại nửa bước.
Thủ lĩnh Dong binh đoàn liên tục lùi lại bốn năm bước, rồi dùng chiến phủ chống đỡ mới khiến mình không bị ngã xuống đất, khóe miệng nút ra một vết rách, màu máu đỏ tươi nhuộm đỏ cả bộ râu vàng của hắn.
Khục khục khục khục~ Boris miễn cưỡng nuốt máu tươi xuống cổ họng mình.
Hắn dùng sức đứng dậy, muốn chiến đấu lần thêm nữa Những người dong binh lo lắng nhanh chóng vây quanh thủ lĩnh của mình.
- Con người...!Thật vô liêm sỉ, chúng ta hãy...!Cùng nhau giết chúng!
Thủ lĩnh Dã Thú Nhân chỉ vào thủ lĩnh Dong binh đoàn đang được một số dong binh vây quanh bảo vệ.
Khuôn mặt Boris ửng đỏ một cách lạ thường, hắn ra hiệu cho những Dong binh khác tránh ra, tỏ ý rằng mình vẫn có thể tự mình chiến đấu được!
Thủ lĩnh Dong binh đoàn hạ vai phải xuống, nghiêng chiếc rìu một góc.
Hắn tập trung toàn bộ sức mạnh vào cánh tay đang cầm rìu và lao về phía thủ lĩnh Dã Thú Nhân một lần nữa.
- Toàn Phong Trảm!
Đó là chiến kỹ nòng cốt của Cuồng chiến sĩ, thủ lĩnh Dong binh đoàn nhanh chóng xoay người rồi chiến đấu với thủ lĩnh Dã Thú Nhân một lần nữa.
Đối mặt với chiến kỹ mạnh mẽ như vậy, thủ lĩnh Dã Thú Nhân phải tạm thời tránh mũi nhọn, liên tục rút lui về sau và đỡ đòn trước.
Nhìn bề ngoài cho thấy, thủ lĩnh Dong binh đoàn có vẻ đang chiếm thế thượng phong.
Nhưng trên thực tế, Boris lại càng ngày càng lo lắng, Toàn Phong Trảm vô cùng tiêu tốn thể lực.
Cho nên hắn không thể duy trì lâu hơn được nữa.
Ở bên kia, Dong binh đoàn bị tổn thất nặng nề.
Chiến tuyến mà bọn họ đã tạo thành không ngừng thất bại rút lui.
Những dong binh bị cô lập vào trong đàn Dã Thú Nhân nhanh chóng bị chặt xác rồi gặm nát sạch sẽ.
Mùi máu không ngừng khơi dậy tính hung tàn của chiến bang Dã Thú Nhân.
Một số con Giác Thú đã xuyên thủng hàng ngũ Dong binh đoàn và lao về phía nữ Thuật sĩ.
Sắc mặt của nữ Thuật sĩ bỗng trở nên khó coi.
Nàng nói với những dong binh đang bảo vệ mình.
- Yểm hộ cho ta.
- Trovik nữ sĩ, ngươi...
Trong số những người dong binh đang bảo vệ nàng, có một dong binh trẻ tuổi đẹp trai hỏi thêm một câu nữa.
Hắn mặc một bộ áo giáp da được chế tạo tinh xảo, hai tay cầm hai thanh kiếm.
Hắn nhìn nữ Thuật sĩ với đôi mắt tràn ngập sự quan tâm.
- … Ta muốn sử dụng pháp thuật cấp sáu Bạo Phong Tuyết, nên cần có thời gian thi triển pháp thuật khá lâu!
Thuật sĩ giương khuôn mặt lạnh lùng, nàng không muốn giải thích thêm gì nữa.
Nhưng nàng lập tức nhận ra sĩ khí của nhóm Dong binh đoàn này đang có dấu hiệu suy sụp, nên đành bổ sung thêm một câu.
- Bọn họ không thể yểm hộ cho ngươi tốt hơn nữa được đâu.
Bởi vì bọn họ không thể chống đỡ nổi đến khi ngươi thi triển pháp thuật xong.
Đối với ma pháp cấp sáu, ngươi cần niệm chú ít nhất năm phút.
Teresa, ngươi nghĩ bọn họ có thể chống đỡ trong năm phút không đây?
Một giọng nói trẻ tuổi vang lên từ phía sau lưng mọi người.
Tất cả mọi người đều giật mình, bọn họ thậm chí còn không biết khi nào có người chạm vào mình từ phía sau nữa?
- Ryan tiên sinh!
Thương nhân đế quốc kinh ngạc hét lên.
Người vừa đến mặc một chiếc áo giáp xích toàn thân, hai tay cầm một chiếc chiến chùy màu vàng, sau lưng đeo một thanh kiếm.
Hắn không đội mũ sắt để lộ ra mái tóc đen phủ đầy bông tuyết.
Trong đôi mắt xanh lam của hắn lộ ra chút ý cười.
Thuật sĩ thở dài nhẹ nhõm khi thấy sự xuất hiện của Kỵ sĩ vương quốc.
- Cuối cùng ngươi cũng đến rồi, yểm hộ cho ta, ta sẽ giết bọn chúng!
- Chỉ dựa vào ngươi à?
Ryan giơ tay phải lên, lúc này mọi người mới nhận ra hắn đang ôm đầu một con Giác Thú trong tay.
- Dã Thú Nhân xảo quyệt đến mức nào? Chẳng lẽ bọn chúng không biết cách đánh bọc đường lui của các ngươi à? Cách duy nhất bây giờ là phải giết chết Thú Vương.
Đúng vậy, sau khi Ryan thu thập di vật của lão Liệp Ma Nhân kia, hắn đã cảm nhận được lực lượng của Vạn Ma Nham.
Vì vậy hắn đã lập tức chạy tới, rồi tiện tay giết chết một con Giác Thú đang muốn đánh lén trên đường đến đây.
Không còn nhiều thời gian để nói chuyện nữa, chiến trường hỗn loạn, đã có hơn ba mươi phần trăm Dong binh đoàn thương vong.
Khắp nơi đều là những thi thể cụt tay cụt chân.
Mà Dã Thú Nhân cũng bị tổn thất nặng nề, gần như tất cả các Liệt Giác Thú đều đã chết, có vài con Giác Thú cũng chết rồi.
Nhưng số lượng của chúng lớn hơn Dong binh đoàn rất nhiều, lại được tiếp viện liên tục.
Dịch: Thảo Hiền
Biên: Khangaca