Chiến Chùy Thần Tọa Bản Dịch


Trong lúc bọn họ đang nói chuyện thì đã có một dong binh khác bị đám Liệt Giác Thú đâm chết.

Máu nhuộm đỏ cả rễ cây và mặt đất đầy tuyết.

Vài con Dã Thú Nhân bỗng nhào tới rồi gặm nát sạch sẽ từ ruột, nội tạng và cả những miếng thịt nát.

Chỉ trong vòng vài chục giây, một người đang sống sờ sờ trước mặt bọn họ đã bị ăn sạch chỉ còn một đống xương trắng mà thôi.

Đương nhiên huyết nhục của con người vốn không đủ để đám Dã Thú Nhân có số lượng khủng bố này no bụng.

Bọn chúng lại nhìn chằm chằm những người khác bằng đôi mắt đỏ rực.

Vào mùa đông lạnh giá, nguồn thức ăn vô cùng khan hiếm với cả con người và cả Dã Thú Nhân.

- Để ta lên đó, phù pháp cho ta!

Ryan giơ chiến chùy lên rồi nhìn nữ Thuật sĩ với ánh mắt trấn an.

Nữ Thuật sĩ không cam tâm cho lắm nhưng cũng đành gật đầu nhẹ tỏ vẻ đồng ý.

- Đã rõ.

Một Hàn Băng Hộ Giáp đã được bao bọc trên người Ryan.

Nữ Thuật sĩ liên tục thi triển vài chú pháp thuật khiến sắc mặt của nàng hơi tái nhợt.

Chỉ trong mười phút ngắn ngủi, nàng đã liên tục thi triển bốn chú pháp thuật.

Nữ Thuật sĩ hít một hơi thật sâu rồi bắt đầu niệm chú ma pháp cấp sáu Bạo Phong Tuyết.

Trên chiến trường, Boris đã không thể chống cự được nữa.

Thể lực của hắn đã đạt đến mức giới hạn rồi.

Toàn Phong Trả đang tấn công cũng dần dần chậm lại.


Thủ lĩnh Dã Thú Nhân xảo quyệt lập tức nhận ra tên loài người này đã đạt đến giới hạn của mình.

Nó lập tức chuyển từ thế phòng thủ sang thế tấn công khiến Boris không thể không rút chiến phủ lại để chống cự.

Sức mạnh khủng khiếp truyền đến từ chiếc rìu của Dã Thú Nhân đã khiến thủ lĩnh Dong binh đoàn bay về phía sau rồi rơi xuống đống tuyết, tạm thời không thể đứng dậy được.

Ryan để ý thấy thủ lĩnh Dong binh đoàn đã thua cuộc cho nên hắn đã chuẩn bị sẵn sàng.

Năng lượng màu xanh nhạt tụ tập lại trong tay hắn.

Hắn duỗi tay trái ra và vuốt ve chiếc chiến chùy của mình.

Đầu chiếc chiến chùy bằng sắt có màu vàng bỗng nhiên xuất hiện sắc đỏ như vừa mới bị rèn vậy.

Nó đang tản ra sức nóng phỏng người, ngay cả bông tuyết rơi trên đầu chiến chùy cũng bị bốc hơi nhanh chóng.

Đây là khả năng có một không hai của Ryan.

Trong số những kiến thức mà người đàn ông thần bí kia đã mang đến cho hắn có cách sử dụng Linh Năng – năng lượng tâm linh của não bộ, điều này khiến Ryan có thể trực tiếp sử dụng Linh Năng để thi triển pháp thuật mà không cần phải dùng đến ma võng.

Cho dù hắn không có thiên phú pháp thuật, nhưng hắn có thể bổ sung sát thương nguyên tố cho vũ khí của mình trong một khoảng thời gian nhất định.

Thủ lĩnh Dã Thú Nhân đã nhanh chóng phát hiện Ryan, nó hét lớn.

- Nhân loại! Tiêu diệt! Xử tử!

- Hôm nay kẻ phải chết chính là đám dã thú các ngươi!

Ryan lao ra khỏi đồi tuyết rồi nhảy lên cao.

Hắn dùng chiến chùy đập vào đầu một con Liệt Giác Thú.

“Ầm!”

Đầu con Liệt Giác Thú bỗng nổ tung trong nháy mắt, sắc đỏ sắc trắng bắn tung tóe trên mặt đất.

Ngay sau đó, Ryan thuận thế cầm chiến chùy quét ngang một đường khiến những con Liệt Giác Thú bên cạnh vô thức cầm khiên lên rồi chặn lại.


Kết quả là một con thú đã bay ra ngoài cũng với tấm khiên của nó.

Nó bay xa hơn mười mét trước khi rơi xuống mặt đất.

Chiếc khiên trên tay và áo giáp trên ngực nó đã bị móp sâu, cơ thể nó bị xé toạc chia năm xẻ bảy, không thể sống sót.

Hai con Liệt Giác Thú bên cạnh thấy thế thì gào thét rồi phóng tới.

Ryan dường như có thể ngửi thấy mùi tanh tanh trong miệng chúng.

Hai con Liệt Giác Thú này dùng giáo đâm vào bả vai của Ryan nhưng hắn lại không hề để chúng vào mắt.

Chiếc chiến chùy trong tay hắn đã đánh thẳng vào một trong hai con Liệt Giác Thú kia.

“Xèo ~”

Chiếc chiến chùy nóng đỏ ấn vào đầu Dã Thú Nhân, mùi thịt nướng đã tỏa ra.

Trong tiếng kêu thảm thiết, đầu Dã Thú Nhân đã trở nên bét nhè, máu thịt lẫn lộn, ngọn giáo trong tay nó cũng rơi xuống đất.

Ngay sau đó, Ryan nghiêng người tránh né mũi thương đâm tới.

Vị Kỵ Sĩ Vương Quốc này đã trực tiếp vươn tay bẻ gãy mũi giáo rồi cầm mũi giáo đâm thẳng vào giữa đầu Dã Thú Nhân, sau đó hắn đã đạp nó một đạp sang một bên.

Chỉ trong một hiệp đấu mà đã có bốn con Liệt Giác Thú đã chết trong tay Ryan.

- Mạnh quá, thật sự rất mạnh.

Đó là Ryan tiên sinh à?

Thương nhân đế quốc lộ đầy vẻ kinh ngạc và hưng phấn.

Còn những dong binh đang đứng bảo vệ xung quanh Thuật sĩ thì đều gật đầu đồng ý.


Chỉ có tên dong binh đẹp trai dùng song kiếm lúc trước lại lầm bầm một câu.

- Có gì hay ho đâu chứ.

“Gầm!”

Những con Giác Thú bỗng phát hiện mối đe dọa mang tên Ryan, bọn chúng tạm tha cho những người dong binh đang chiến đấu rồi cùng nhau lao về phía Ryan.

Ryan không hề sợ hãi, hắn cầm chiếc chiến chùy bằng cả hai tay rồi bổ một nhát thật mạnh vào con Giác Thú tiến đến trước tiên.

Sau đó, hắn trực tiếp nhảy lên trên rìu của nó rồi dùng một rìu đập vỡ đầu Giác Thú.

Tiếp theo hắn lại dùng thi thể không đầu của Giác Thú đã chết để chặn đòn tấn công của những Giác Thú khác, đồng thời lấy đi mạng sống của một Giác Thú nọ.

Kỵ Sĩ Vương Quốc lao vào nhóm Dã Thú Nhân chiến đấu như hổ lao vào đàn cừu.

Chỉ trong vòng ba phút, năm Giác Thú và hơn chục con Liệt Giác Thú đã chết trong tay hắn.

- Lôi Đình Nhất Kích!

Ryan giơ chùy chiến lên rồi đập xuống đất, một làn sóng không khí cực lớn quét qua chiến bang Dã Thú Nhân.

Sức mạnh lớn đến mức dường như có thể phá vỡ toàn bộ đá vụn vậy.

Đám Dã Thú Nhân xung quanh bị chấn động đến mức đầu váng mắt hoa.

Chúng sợ hãi không dám tiến về phía trước.

Ryan bỗng nhiên duỗi tay phải ra rồi đặt chiến chùy sang tay trái.

Ánh sáng trắng mạnh mẽ hội tụ thành Linh Năng Lợi Nhận rồi lan ra từ cổ tay tay phải của hắn.

Nó tỏa ra ánh sáng trắng dịu nhẹ trong không khí.

Ryan huy động Linh Năng Lợi Nhận dọc quanh người mình.

Những Dã Thú Nhân xung quanh hắn đều đứng yên bất động.

Không, cũng không phải chúng đều bất động hoàn toàn.

Cơ thể của những Dã Thú Nhân dường như đang chuyển động dọc theo một đường thẳng hoàn hảo.

Tất cả Dã Thú Nhân bên cạnh Ryan đều bị chém làm đôi.


Tiếng kêu gào và giãy giụa đau đớn của Dã Thú Nhân vang vọng khắp chiến trường.

Áo giáp xích của Ryan đã dính đầy máu của những đám súc sinh này.

Nhưng mùi máu tanh hôi không thể khiến vị Kỵ Sĩ Vương Quốc này ngừng tay.

Hắn tiếp tục lao về phía những Dã Thú Nhân còn lại và bắt đầu một cuộc tàn sát giết chóc.

Tình thế trên chiến trường bỗng đảo ngược, nhuệ khí của chiến bang Dã Thú Nhân đã sa sút.

Ngay cả những con Giác Thú mạnh mẽ cũng lần lượt rút lui về phía sau.

Sức chiến đấu mà Ryan đã thể hiện khiến những con dã thú này phải khiếp sợ không thôi.

“Gầm gào gào gào!!!”

Thủ lĩnh Dã Thú Nhân lập tức nhận thấy tình thế không ổn.

Nó buông tha cho Boris vốn đang giãy giụa lăn lộn trên mặt đất dưới đòn tấn công của nó.

Rồi nó lao về phía Ryan.

- Kỵ Sĩ...!Loài người……Mau chết đi!

- Ngươi mới là thứ đáng chết!

Ryan nắm chặt trường kiếm trong tay rồi chỉ vào thủ lĩnh Dã Thú lĩnh.

Vừa hay hắn đã nghĩ rằng thời gian cũng sắp đến.

- Mọi người mau lui về phía sau, pháp thuật sắp tới rồi!

Tên thủ lĩnh Dong binh đoàn đang ngã xuống đất nói.

- Bạo Phong Tuyết!

Đúng như dự đoán của Ryan, khi hắn rút lui khỏi chiến trường thì nữ Thuật sĩ đã niệm chú xong ma thuật cấp sáu – Bạo Phong Tuyết rồi.

Dịch: Thảo Hiền
Biên: Khangaca


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận