Chiến Chùy Thần Tọa Bản Dịch


Hàng trăm băng chùy ngưng tụ trên bầu trời, tạo thành hình lăng trụ sắc bén.

Dưới sự điều khiển của nữ Thuật sĩ, chúng đã bắn về phía chiến bang Dã Thú Nhân.

Sức mạnh của ma pháp cấp sáu không phải là thứ mà Hàn Băng Tiễn cấp hai có thể so sánh được.

Hàng trăm hàng ngàn băng chùy trực tiếp xuyên qua cơ thể của hầu hết các Dã Thú Nhân, khiến chúng phát ra tiếng kêu rên thảm thiết.

Máu trên người chúng đã bị đông cứng bởi pháp lực mạnh mẽ, thậm chí có một số Giác Thú và Chiến Khuyển Hỗn Độn đã bị bằng chùy chặt đầu chặt chân.

“Hú hú hú hú!”

Thủ lĩnh Dã Thú Nhân quỳ một chân trên đất.

Nó cố gắng chống cự sự tập kích của trận Bạo Phong Tuyết.

Vô số vết cắt đẫm máu trên cánh tay và bắp chân của hắn.

Cơ thể nó không ngừng lùi lại phía sau để lại trên mặt tuyết một đường thẳng kéo dài.

Ước chừng một phút sau, cuối cùng lực lượng ma pháp cũng đã biến mất.

Những Dã Thú Nhân gần như đã chết trước khi kịp tránh né.

Thủ lĩnh Dã Thú Nhân cũng bị đóng băng trong khối băng tuyết.

Sau khi sử dụng ma pháp cấp sáu, sắc mặt của nữ Thuật sĩ trở nên trắng bệch, cơ thể nàng gần như muốn ngã khuỵu xuống đất.

- Trovik nữ sĩ!

Người dong binh trẻ tuổi đứng bên cạnh nàng muốn đưa tay ra giúp đỡ theo bản năng, nhưng Thuật sĩ lại dùng pháp trượng của mình để gạt tay hắn ra.

- Không cần đỡ ta đâu Banda tiên sinh! Ta không có yếu ớt đến vậy đâu!

- Ừm...vâng.

Dong binh trẻ tuổi tên Banda liền lúng túng rút tay lại.


Thuật sĩ tựa vào pháp trượng mới tạm thời đứng vững trên mặt đất.

Nàng ngẩng đầu nhìn lên, chiến trường ban đầu đã bị Bạo Phong Tuyết bao phủ, sương mù trắng xóa khiến mọi người khó có thể nhìn thấy bóng dáng của anh.

Tuy nhiên, những tên dong binh này lại biết rất rõ, Trovik đã không thể giải phóng pháp thuật có cấp độ như vậy nữa rồi.

Ban đầu Dong binh đoàn có bốn mươi đến năm mươi người, giờ chỉ còn lại chưa đến ba mươi người.

Ngoại trừ những dong binh chịu trách nhiệm bảo vệ Trovik ra, thì gần như tất cả đều bị thương.

Tất cả bọn họ đều căng thẳng nhìn chiến trường được bao phủ trong sương trắng và khói bụi mịt mù.

- Thôi xong rồi! Ryan tiên sinh vẫn còn ở trên chiến trường!

Oliver ôm mặt, tuyệt vọng kêu lên.

Nhưng điều tuyệt vọng hơn còn ở phía sau.

- A a a a! Nhân loại...!Ta muốn tất cả các ngươi...!Đều phải chết!

Tiếng băng vỡ truyền đến từ chiến trường.

Sau khi làn khói tan đi, thủ lĩnh Dã Thú Nhân người đầy vết thương đã phá vỡ lớp băng trên thân trên của mình.

Cả người nó có đầy vết thương, nhưng hầu hết miệng vết thương đã bị đóng băng.

Nửa người dưới của nó vẫn vị đóng băng cứng ngắt.

Thậm chí còn có rất nhiều băng chùy đang cắm vào cơ thể nó, nhưng những thứ này không thể giết chết Dã Thú Nhân được.

Bởi vì hai chân nó vẫn bị đóng băng, cho nên nó lại giơ rìu lên, kêu gọi thêm Dã Thú Nhân tham gia chiến trường.

Sâu trong rừng rậm xa xôi, có vô số Dã Thú Nhân xuất hiện.

- Giết chết...!Nhân loại!

Thủ lĩnh Dã Thú Nhân cố gắng vùng vẩy, giãy giụa khiến khối băng phong ấn dưới chân nó xuất hiện vết nứt.

Tiêu rồi!

- Trovik nữ sĩ, chúng ta phải làm sao bây giờ?

Một dong binh bỗng hỏi.

- Hắn vẫn còn ở đây.

Trong mắt Thuật sĩ không có chút hoảng sợ nào khiến tất cả Dong binh đoàn cảm thấy ngạc nhiên.

Hắn ta?

“Ya aa!!!”

Tiếng rống của Ryan truyền tới từ phía sau của thủ lĩnh Dã Thú Nhân.

Vị Kỵ Sĩ Vương Quốc bỗng nhảy lên cao rồi dùng đôi ủng da cứng cáp giẫm lên đầu một con Liệt Giác Thú đã bị đóng băng.

Đầu của nó đã bị Ryan trực tiếp đạp nát.

Đôi ủng da cứng rắn của Kỵ Sĩ lại dùng sức đạp mạnh một cái mượn lực nhảy lên lần nữa, hắn nhảy về phía thủ lĩnh Dã Thú Nhân.

Thủ lĩnh Dã Thú Nhân phản ứng rất nhanh, nó quay người lại rồi chặn nó theo bản năng.

Nhưng phần thân dưới đông cứng lại khiến động tác của nó chậm lại.

Nó còn chưa kịp nhấc rìu lên thì đầu chiến chùy đã đập vào ngực nó.

Đầu chiến chùy nung đỏ đã nện nát toàn bộ xương sườn trong lồng ngực nó, rồi đốt ngực của thủ lĩnh Dã Thú Nhân thành từng mảnh đen ngòm.

- A a a a!!! Nhân loại!!!


Mặc dù bị thương rất nặng nhưng thủ lĩnh Dã Thú Nhân vẫn không chết.

Tay phải của nó cầm chiếc rìu rồi chém về phía Ryan.

Chiếc rìu khổng lồ mang theo tiếng gió.

Ryan phản ứng còn nhanh hơn cả nó.

Tay phải của hắn đã buông chiến chùy ra, Linh Năng Lợi Nhận màu trắng lại xuất hiện một lần nữa.

Nó chém đứt cả cánh tay phải của thủ lĩnh Dã Thú lĩnh.

Một cánh tay phải đã bị chặt đứt.

Cánh tay và bàn tay cầm rìu lớn còn to lớn thô ráp hơn cả bắp đùi của một người bình thường đang rơi sang một bên.

Thủ lĩnh Dã Thú Nhân hét lên đau đớn, nó lấy tay kia che vết thương trên tay phải lại, một dòng máu lớn màu đỏ tươi không ngừng phun ra.

Cho dù là vậy, nó vẫn không chết mà vẫn vùng vẫy giãy giũa, cố gắng thoát ra khỏi lớp băng đang dính chặt dưới chân mình.

Nó dùng tay trái để nhặt chiếc rìu của mình lên.

“Hừ ~!”

Ryan nhổ nước bọt, hắn giẫm lên ngực thủ lĩnh Dã Thú Nhân, rồi vươn tay nắm lấy chiếc sừng dài trên đầu thủ lĩnh Dã Thú Nhân.

Sau đó một luồng sáng trắng bỗng lóe lên.

Cái đầu to lớn còn đang rỉ máu của tên thủ lĩnh được Kỵ Sĩ Vương Quốc giơ cao cho đám chiến bang Dã Nhân Thú còn lại xem.

- Còn, có, kẻ, nào, nữa, không?!

- Gào hú hú hú hú hú! Chạy...!Chạy đi...!Nhân loại...!Thật là mạnh!

Thủ lĩnh đã chết, đám chiến bang Dã Thú chạy tán loạn ngay lập tức.

Bọn chúng điên cuồng bỏ chạy, thậm chí còn dùng vũ khí chém đôi đồng loại đang cản trở con đường chạy trốn của mình.

Chúng vừa lăn vừa bò rồi mất hút sâu trong rừng rậm.

- Chúng ta thắng rồi! Chúng ta thắng rồi!

Oliver vui vẻ ôm lấy hộ vệ Fake của mình, đám dong binh lại tận hưởng niềm vui khi được sống sót sau trận chiến kia.

Cả khu rừng tràn ngập tiếng reo hò.

Cuối cùng nữ Thuật sĩ cũng thả lỏng, yên tâm hơn rất nhiều.


Khi nàng quay người lại thì phát hiện cả người Ryan dính đầy máu đứng phía sau mình.

- Đã lâu không gặp, Teresa.

- Đã lâu không gặp, Ryan.
- Vất vả rồi, Teresa.

Ta đã nhìn thấy dấu vết của trận đấu cách đây khoảng một giờ lộ trình.

Ngươi...!vẫn ổn đấy chứ?

Ryan đứng trước mặt nữ Thuật sư.

- Ta tốt hơn ngươi tưởng tượng nhiều đấy.

Nữ Thuật sư dựa vào pháp trượng của mình rồi nói.

đôi mắt bạc sáng ngời của nàng nhìn Ryan qua cặp kính gọng đen có hoa văn hình con bướm, rõ ràng nàng không hài lòng với danh tiếng lừng danh của Ryan.

Nhưng Ryan hoàn toàn hiểu rõ điều này.

Nữ Thuật sư có thực lực rất mạnh, vô cùng mạnh mẽ.

Theo lý mà nói, nàng đã bước một chân vào cấp Truyền Kỳ, đương nhiên sẽ không đến mức chỉ thể hiện ra loại thực lực như vậy trong trận chiến.

Chỉ cần có đủ thời gian chuẩn bị, đừng nói là chiến bang Dã Thú Nhân, cho dù có hai, ba cái chiến bang gộp lại thì nàng cũng có thể tiêu diệt từng thứ một.

Nhưng mấu chốt của vấn đề đó là, nữ Thuật sĩ đã chiến đấu một trận trên đường tới đây rồi.

Ryan đã phát hiện có vô số dấu vết sử dụng pháp thuật.

Điều này chứng tỏ Dong binh đoàn Huyết Phủ do Teresa dẫn đầu đã từng chiến đấu với ít nhất một chiến bang Dã Thú Nhân, hơn nữa lại vừa đánh vừa bạo nổ.

Thế thì nó có nghĩa là, Teresa đã ở trạng thái cạn kiệt năng lượng trước khi trận chiến này bắt đầu.

Dịch: Thảo Hiền
Biên: Khangaca


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận