Chiến Chùy Thần Tọa Bản Dịch


- Ai bảo một tên nhà quê không có quyền thích một đại tiểu thư cao quý chứ? Đây chính là lời mà Luwig bệ hạ đã nói!

Banda không kiên nhẫn mà phản bác.

Wilt không nói nên lời.

Đúng là Luwig đã từng nói như vậy.

Nhưng đấng cứu thế có sức mạnh sâu không lường được, ngay cả Ác Ma Thần Vương cấp Thánh Vực cũng không thể sống sót quá một hiệp trong tay hắn.

Huyết thống thực sự rất quan trọng, nhưng ở thế giới này, kẻ thắng làm vua kẻ thua làm giặc.

Nếu Banda thực sự là một cường giả cấp Thánh Vực thì đừng nói là nghị viên của nghị hội Gloria, mà thậm chí là ứng cử viên hoàng gia hay con gái của hoàng đế thì hắn cũng sẽ có cơ hội vuốt ve âu yếm.

Nhưng Banda chỉ là một Chiến sĩ cấp Phổ Thông mà thôi.

- Tiểu tử, ta có thể hiểu những mục tiêu cao cả của ngươi.

Nhưng ngươi phải có đủ thực lực xứng đôi thì mới có triển vọng được...!Banda, ngươi có biết câu chuyện về Ryan tiên sinh không?

- Không phải chỉ dựa vào chiến công của tổ tiên, dựa vào thân phận quý tộc của mình rồi lấy được danh hiệu Kỵ Sĩ à?

Tên dong binh trẻ tuổi khinh thường nói.

- Có thể giết chết thủ lĩnh Dã Thú Nhân là do vũ khí của hắn tốt.

Nếu như có thể cho ta một thứ vũ khí như vậy thì chắc chắn ta cũng có thể làm được!

- Hình như ngươi không biết câu chuyện về Ryan tiên sinh rồi...!Lúc ba tuổi, Ryan tiên sinh đã thức tỉnh thiên phú chức nghiệp.

Mười sáu tuổi, hắn đã theo phụ thân của mình, lãnh chúa “đầu trọc” Norman ra chiến trường rồi tham gia trận chiến lừng danh Lapland.

Chưa đến tám năm, cái tên “đại chùy Ryan” đã nổi tiếng lừng danh khắp Nord của chúng ta.

Vì vậy...


Trước khi Wilt kịp nói tiếp thì Boris, người vẫn đang bị thương đã đè lên vai của hắn ta.

- Wilt, đừng nói nữa.

- Ừ, nói tóm lại, Banda, ngươi phải trở nên mạnh mẽ hơn và càng ngày càng nỗ lực mới là chuyện chính.

Phó thủ lĩnh không nói thêm gì nữa.

Trong hơn mười bảy năm kiếp sống dong binh, hắn đã gặp rất nhiều tên dong binh trẻ tuổi như Banda.

Những người này đều có một đặc điểm chung, là có tham vọng nhưng lại không có tài.

Mơ tưởng rất xa xôi nhưng lại không có thực lực tương xứng.

Cả ngày chỉ mơ tưởng giấc mơ diệt rồng rồi mong chờ có một thiếu nữ xinh đẹp sẽ yêu mình.

Nhưng những tình tiết này chỉ xuất hiện trong một số cuốn tiểu thuyết Kỵ Sĩ.

Còn thực tế thì làm sao có chuyện như vậy được chứ?

Ở phía bên kia, Ryan đang dựng lều.

Kỵ Sĩ Vương Quốc rút thanh trường kiếm của mình ra rồi gạt những thứ gập ghềnh bề mặt đất.

Khói bụi tỏa ra bốn phía, sau khi khói mù tản đi thì mặt đất đầy đá vụn và tuyết đọng đã trở nên bằng phẳng hơn.

Ryan nện chiến chùy xuống đất để chắc rằng nữ Thuật sĩ nằm lên không bị khó chịu.

Sau đó hắn đã dựng một cái lều nhỏ trên mảnh đất bằng phẳng này.

Năng lượng màu xanh nhạt tập trung trên lòng bàn tay của hắn, sau đó nhiệt độ trong lều dần dần cao lên.

Sau khi dọn dẹp bên trong lều, Ryan lấy chăn và da thú ra trải xuống khắp sàn rồi làm động tác mời Teresa.

- Xin mời Teresa Trovik nữ sĩ - nghị viên Gloria.

Đây là lần đầu tiên trong ngày hôm nay mà sắc mặt của nữ Thuật sĩ đã khá hơn đôi chút.

Nàng cởi đôi ủng cao gót và đôi tất trắng của mình ra rồi đặt trước cửa lều, để lộ ra một đôi chân xinh xắn, tinh tế.

Teresa cầm pháp trượng bước vào trong lều rồi nửa nằm nửa ngồi xuống.

Giọng điệu của nàng cũng trở nên tốt hơn.

- Ngươi biết cách chăm sóc người khác hơn bọn họ nhiều đấy.

ta đã nhịn đám dong binh kia lâu lắm rồi đấy.

Chẳng lẽ bọn họ không biết thứ gọi là vệ sinh sạch sẽ và không gian riêng tư à?

- Teresa, không phải ai cũng có thể đi làm nhiệm vụ rồi kiếm được mấy trăm đồng vàng Dinar đâu.

Với thực lực và điều kiện của Dong binh đoàn, bọn họ có thể làm một cái lều riêng cho ngươi là đã tốt lắm rồi.

Bọn họ không thể thắp nhang đốt hương trong lều cho ngươi được đâu.

Cũng không có ai có nhiều da thú và chăn để chiều chuộng thân thể mỏng manh của ngươi không bị khó chịu bởi đá cứng đâu.

Ryan thở dài nói.

- Teresa, ta không muốn cãi nhau với ngươi, chắc ngươi cũng biết rồi đấy.


- Ta cũng chẳng muốn cãi nhau với ngươi đâu, Ryan.

Nữ Thuật sĩ đặt pháp trượng sang một bên rồi tìm một vị trí thoải mái mà nằm xuống.

Nàng lấy một chiếc chăn nhung từ nhẫn không gian ra rồi đắp lên người.

- Hành động với đám Dong binh đoàn này không phải là ý kiến sáng suốt.

đêm qua, thủ lĩnh Boris đã nhường cho ta miếng thịt dê nướng còn tanh làm ta nuốt không trôi.

Nữ Sĩ Thần Bí bên trên, làm sao ta có thể nhét cái thứ tanh ói đó vào trong miệng mình được đây?

Nữ Sĩ Thần Bí là tên gọi khác của Nữ Thần Ma Pháp.

Trong thế giới chỉ có những vị thần này, gọi thẳng thần danh hoặc là tên thật của các vị thần thì các vị thần sẽ cảm nhận được.

Vì vậy hầu hết mọi người sẽ đặc biệt danh cho các vị thần.

Dù sao thì chẳng có ai muốn các vị thần luôn nhìn chăm chú vào mình cả.

- Nhưng nó đã là cao lương mỹ vị trong lòng những dong binh rồi, không phải à? Bọn họ đã cho ngươi thứ tốt nhất rồi, ngươi còn muốn gì nữa.

Ryan ngồi trước cửa lều rồi nói với Teresa, khi nói, tay hắn vẫn liên tục chuyển động.

- Ta biết, cho nên ý ta muốn nói đó là, không nên thuê một nhóm Dong binh đoàn để cùng nhau hành động.

Đáng lẽ ra ta đến thị trấn phía trước để tập hợp cùng với ngươi mới đúng.

Nữ Thuật sĩ nói với giọng điệu hối hận, tiếc nuối.

- Ngươi không thể nào trốn sau tường cao rồi thi triển pháp thuật mãi được đâu.

Teresa thân mến, Aurora nữ sĩ đã bảo cô con gái bé bỏng của mình ra ngoài tham gia cuộc truy bắt Betl.

Không phải là muốn rèn luyện cho ngươi à?

Ryan lắc đầu nói.

- Tuy ngươi lớn tuổi hơn ta, nhưng kinh nghiệm thực chiến của ngươi lại chẳng bằng một phần trăm của ta, có đúng không nào?

- Ta không giống mấy tên Kỵ Sĩ như ngươi, cả ngày chỉ biết cưỡi ngựa rồi chém chém giết giết.

Nữ Thuật sĩ không hề phản bác.

Ryan thấy thế, hắn biết Teresa đã bị hắn thuyết phục.


Vì vậy giọng nói của hắn bỗng trở nên ấm áp hơn.

- Ngươi nên nghỉ ngơi thật tốt đi đã.

Để ta ra ngoài xem thử có thể kiếm được chút đồ ăn dân dã nào không.

Trời lạnh thế này, ăn chút thịt nóng sẽ tốt hơn.

Ryan đã làm quen với không ít những nữ thi pháp giả trong Nghị hội Gloria, cho nên hắn biết rõ tính tình của những người phụ nữ này vô cùng kiêu ngạo.

Đôi khi chỉ cần ngươi bảo vệ sĩ diện, mặt mũi cho các nàng rồi nhường các nàng một bước thì ngươi sẽ gây ấn tượng rất tốt cho các nàng.

- Biết rồi.

Teresa kéo chăn bông quấn chặt quanh người mình.

Nàng thấy Kỵ Sĩ Vương Quốc đã đứng dậy bèn gọi hắn lại.

- Ryan.

- Hả?

- Chú ý an toàn.

- Haha, đừng lo lắng.

Tấm màn ở lối vào lều được hạ xuống, nữ Thuật sĩ cảm thấy sự thoải mái dễ chịu đã mất lâu, cơn buồn ngủ nhanh chóng ập đến với nàng.

Đây không phải là lần đầu gặp mặt giữa nàng và Ryan.

Lần đầu tiên họ gặp nhau là khi Ryan mười sáu tuổi, lúc đó Teresa vừa mới tròn tuổi hai mươi.
Dịch: Thảo Hiền
Biên: Khangaca


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận