Đầu tiên tay của Ryan đi về theo hướng Đông thành Winter của vương quốc Nord, dọc theo con đường lớn, sau khi đi xuyên qua vô số thành trấn, rừng rậm, ngón tay của hắn di chuyển tới một vùng đất bao trùm bởi hoang mạc trắng xóa trên bản đồ.
- Con đường đầu tiên là đại lộ Chris ở phía Đông, kết thúc là ở cánh đồng hoang mạc phủ tuyết rộng lớn do Nguyên Vu Sư của đế quốc để lại - đại mạc Tazil, sau đó xuyên qua dãy núi nóc nhà của thế giới do người lùn chiếm giữ, tiến về biên giới Hắc Ám - nơi đó là cánh đồng hoang vu do Hỗn Độn Thực Ma Nhân tôn sùng Hỗn Độn cai trị, Belt có thể tìm thấy đích đến của mình ở đó...!Chỉ là hắn không đi con đường đó, bởi vì khoảng cách quá xa, khoảng hơn hai ngàn cây số, Tazil kia là vùng đất cằn cỗi, vùng đất diện tích gần bằng hai phần ba Nord mà chỉ có vỏn vẹn ba thành trì, không có thành trấn và thôn trang, đại đa số đất đai đều bị luyện kim làm ô nhiễm nghiêm trọng dẫn đến không cách nào trồng trọt được, cho nên muốn bổ sung vật tư là điều rất khó khăn, sau đó dù cho Belt có đi qua được Tazil, nhưng hắn khó lòng mà qua được dãy núi nóc nhà của thế giới do người lùn chiếm giữ, vô số đường núi nhỏ hẹp và đường hầm phức tạp đã đủ khiến cho Belt nổi điên, thế nên cơ bản chúng ta có thể loại trừ khả năng hắn đi đường này, nếu đúng như những gì chúng ta đã suy luận, Belt chỉ có thể chọn đi hướng Tây mà thôi.
Tất cả mọi người gật đầu, là ai thì cũng sẽ không chọn đi hướng Tazil.
- Con đường thứ hai là đi về hướng Tây, lên phía Bắc, đến vùng đất hoang vu Hỗn Độn thông qua cảng Lapland, gia nhập cùng với đám Man Tộc phương Bắc đang chiếm cứ ở nơi đó.
Ryan xoa cằm một cái, rồi cũng lắc đầu:
- Đây cũng được xem như là một lựa chọn, thế nhưng mỗi bến cảng ở phương Bắc đều có trọng binh của vương quốc Nord canh giữ, mỗi một chiếc thuyền đi đến vùng đất hoang vu Hỗn Độn đều sẽ bị loại bỏ ngay, với kinh nghiệm phong phú của Belt mà nói, hắn tuyệt đối sẽ không lựa chọn con đường mạo hiểm như vậy, ý chí của Tà Thần sẽ khiến hắn trở nên cuồng bạo, nhưng không làm hắn trở nên ngu đi.
- Vậy lựa chọn còn lại chính là…?
Tay của Ryan tiếp tục di chuyển về phía Tây dọc theo rừng rậm Mein, ánh mắt của mọi người cũng chuyển động theo đó, chỉ thấy ngón tay của Ryan chỉ vào sông Adar chảy qua rừng rậm Mein, sau khi xuôi theo dòng sông Adar đi qua mấy thôn trang, ngón tay của Ryan dừng lại tại một thành phố cảng.
- Calvin Haven.
Con ngươi màu bạc xinh đẹp của Teresa giãn ra, đôi môi đỏ mọng khẽ thì thầm.
- Ừm, đây là con đường thứ ba của Belt, đó là đi ra biển từ cảng phía Tây của Nord, tìm cách đi về phía Nam, Brittany tín ngưỡng nữ sĩ trong hồ và đế quốc cường đại đương nhiên không nằm trong phạm vi xem xét của Belt, quốc gia phía Nam công khai xem Tà Thần Hỗn Độn như một vị thần, hay cảng và trung tâm mậu dịch lớn nhất của lục địa có người ra vào tấp nập, ngư long hỗn tạp như Marienburg mới chính là nơi mà Belt muốn đến.
- Những gì Ryan tiên sinh nói là đúng, nhưng điều này không có nghĩa là Bert chắc chắn sẽ đi ra biển thông qua Calvin Haven đúng không?
Wilt nói ra nghi vấn của mình.
- Đúng vậy, nếu không có thứ này…
Ryan lấy ra một mảnh giấy dính máu từ trong lòng ngực mình ra.
Đó là thư tử vong được viết bằng máu của Lão Liệp Ma Nhân đã chết kia.
- Belt x hội Duy Mỹ.
- Hội Duy Mỹ? Đây không phải là...!Đây không phải là tổ chức được thành lập bởi đám học giả nổi danh và danh viện vì để truyền bá cái đẹp ở Marienburg sao?
Teresa kinh ngạc mở to miệng, nàng không thể nào tin được.
Hội Duy Mỹ là một tổ chức rất nổi tiếng ở đại lục.
Tổ chức thu hút lượng lớn nhân sĩ thượng lưu chú trọng hành vi cử chỉ đồng thời chạy theo các xu hướng thời trang, ủng hộ việc theo đuổi “cái đẹp” và dẫn dắt con người theo hướng “yêu và sự hòa hợp”.
- Đúng thế, có vẻ như sự phản bội và chạy trốn của Belt liên quan đến những bí mật càng sâu hơn, không ai có thể nghĩ đến hội Duy Mỹ thường xuyên tổ chức các salon, tài trợ cho các nhóm nghệ thuật ở hơn chục thành phố trong mười năm, tạo cơ hội huấn luyện nghệ thuật cho vô số thanh niên sẽ liên quan đến Hỗn Độn.
Ryan nhíu chặt mày hơn.
- Chúng ta không có cách nào chắc chắn Belt sẽ đi Calvin Haven, nhưng ta có thể khẳng định hắn nhất định sẽ đi đến cảng phía Tây, lên thuyền để đến Marienburg!
- Mà đối thủ của chúng ta đã đi trước chúng ta một ngày.
Chỉ cần hắn chạy gấp trong đêm đến cảng phía Tây để ra biển, ẩn nấp chung với hội Duy Mỹ, vậy chúng ta sẽ khó tìm ra dấu vết của hắn.
Mọi người đều cau mày.
Ban đầu Marienburg vốn là một phần của đế quốc, hay nói đúng hơn hiện tại vẫn đang là một phần của đế quốc.
Cảng này nằm ở ngã ba con sông lớn của đế quốc đổ ra biển, là cảng số một trên thế giới.
Marienburg có vị trí địa lý độc đáo, là một bình nguyên có khí hậu thích hợp để sinh sống cộng với địa hình hiểm trở khi là một cảng nước sâu có thể tiếp nhận hàng mấy vạn tấn nước được bao quanh bởi hai bán đảo, một bên là núi như tấm bình phong của thiên nhiên.
Hàng năm chỉ riêng thương đội đến Marienburg đã có đến hàng vạn, một lượng hoàng kim đáng kinh ngạc tiếp tục chảy vào thành phố cảng rộng lớn và cực kỳ giàu có này, hiếm khi chảy ra ngoài.
Gia tộc Iris thống trị Marienburg, đại công tước của Marienburg rất có thể là người giàu nhất thế giới, bởi vì rất ít thế lực có thể ra lệnh cho hắn.
Sau khi cuộc xâm lấn Hỗn Độn lần thứ hai kết thúc vào một trăm năm mươi năm trước, được cải cách sau khi đế quốc mới được thành lập, lúc này đại công tước tiền nhiệm của Marienburg bất ngờ tìm đến Luwig, hắn đã trao cho Luwig một khối tài sản đáng kinh ngạc, nghe nói số tiền này ít nhất bằng mười năm doanh thu của đế quốc, đại công tước Marienburg đã sử dụng số tiền này để đổi lấy quyền tự trị từ Luwig, rồi làm lễ thành lập, từ đó trở đi đế quốc chỉ có thể thu phí quốc phòng hàng năm từ Marienburg và không được phép can thiệp vào bất kỳ công việc nội bộ nào của Marienburg.
Nhiều người phản đối hành động của Luwig, cho rằng hắn đang chia cắt đất nước, nhưng Luwig nói câu đầy ẩn ý.
- Nhu cầu cấp bách tái thiết lập đế quốc đòi hỏi một lượng của cải đáng kinh ngạc, Hỗn Độn phương Bắc rồi sẽ quay trở lại, quá an nhàn và ham hưởng lạc không có ích gì cho việc chống lại Hỗn Độn.
Vì vậy, Marienburg nằm trong khu vực "ba không quản", tiền thuế cao ngất ngưỡng, ngoại trừ phải nộp phí quốc phòng ra, thì tất cả đều rơi vào túi của các quý tộc thượng lưu ở Marienburg, hàng năm có vô số lưu dân và dong binh ra vào thành thị này để tìm kiếm cơ hội vươn lên, bên dưới thành thị còn có những con đường ngầm khổng lồ và cực kỳ phức tạp dùng để buôn lậu và cất giấu hàng hóa, nếu Belt trốn thoát đến Marienburg thì rất khó bắt được hắn!
- Hiện tại chúng ta khó có thể đuổi kịp Belt, nên việc phải làm bây giờ là đến Calvin Haven, bởi vì Calvin Haven gần nơi này nhất.
Sau khi đến Calvin Haven, Chính Nghĩa giáo hội sẽ giúp chúng ta kiểm tra lịch trình ra biển gần nhất, chúng ta sẽ có thể tiếp tục đuổi theo Belt.
Dịch: Diễm Quỳnh
Biên: Khangaca